Chương 45: Tống mạn du hành (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Atobe, không giới thiệu chút sao?"

Atobe liếc Oshitari, "Thu hồi suy nghĩ bậy bạ của ngươi."

Oshitari cười cười hướng nàng nói, "Xinh đẹp tiểu thư, ta là Oshitari Yuushi, hân hạnh gặp mặt."

"Hân hạnh." Sora mỉm cười đáp lại, "Ta là Namikaze Sora, là biểu tỷ của Keigo."

Là biểu tỷ không phải bạn gái sao, Oshitari tiếc nuối, không có kịch để xem rồi.

Những người hóng tai nghe bát quái cũng cụp đuôi xuống, dàn hoa si trên kia một giây trước thù địch một giây sau nhao nhao hâm mộ nàng.

Sora sau đó được giới thiệu hết chính tuyển, ngoại trừ vị tóc cam đang ngủ đằng kia.

"Tennis sao?"

"Namikaze-san muốn biết quy tắc sao?" Đứng bên cạnh nàng Oshitari cười hảo tâm nói.

"Ân, nếu không phiền."

Oshitari đẩy kính bắt đầu nói về quy tắc tennis, cách chơi, cách tính điểm cho nàng, Sora nghe xong có chút muốn thử. Đứng bên cạnh Oshitari thấy được mời nàng thử, một sân bên kia vẫn còn trống, Sora đồng ý.

Atobe coi như nhắm mắt làm ngơ Oshitari chiếm dụng sân, hắn ban đầu nghĩ biểu tỷ mình thử cho biết, nào ngờ cái thử cho biết là đánh với Oshitari hoàn toàn chiếm ưu thế.

Tật xấu chung của người mới chơi đều là chỉ công không thủ rất nhiều chỗ hỏng, hơn nữa con gái trời sinh thể lực yếu hơn con trai, Oshitari ban đầu chỉ dùng một phần thực lực. Nhưng đánh được ba trái nàng hoàn trả mà bản thân không đỡ được, Oshitari nghiêm túc lên.

Tiếng động bên này gây chú ý toàn sân, chính tuyến đang đánh không thể không dừng lại xem Oshitari bị ngược.

6 – 0, Sora thắng, Oshitari không lấy được một điểm.

"Tuyệt... tuyệt thật, không hổ là Atobe biểu tỷ sao." Shishido há hốc mồm.

"Oa, cộng sự, ngươi thua thật thảm." Mukahi la lên.

Oshitari: "..." ta biết là sự thật, nhưng ngươi không cần la lên như vậy đi.

Làm đam mê tennis Jirou hăng hái nhao nhao la lớn, "Ta muốn đánh, ta cũng muốn đánh."

Sora không đồng ý ngay mà nhìn về Atobe, người ta là đội trưởng đâu, nàng xen vào người khác tập luyện cũng không tốt.

Thấy biểu tỷ nhìn mình Atobe hiểu ý, hắn gật đầu trong lòng lại tự hỏi vì sao lúc trước không nghe qua biểu tỷ biết đánh tennis hơn nữa đánh đến độ ngược Oshitari hoài nghi nhân sinh?

Nhận được sự đồng ý Jirou hớn hở cầm vợt vào sân và sau đó...

6 – 1, Namikaze Sora thắng.

Oshitari: "..." vì sao ta thấy biểu tỷ của Atobe chơi tàn nhẫn với ta mà nhẹ nhàng với Jirou?

(Sora: bởi vì Akutagawa manh nha ≧◡≦)

Tiếp theo đó các chính tuyển khác đều hừng hực khí thế khiêu chiến nàng, ngoại trừ manh vật Mukahi là 6 – 1, toàn bộ còn lại đều là 6 – 0, bị ngược đến hoài nghi nhân sinh không kém gì Oshitari, một phân cũng không cướp được.

Cuối cùng Atobe ra trận.

Cầu phong của Atobe đều là hoa lệ sắc bén, lấy lực nhìn rõ của hắn mà đánh vào điểm đối phương không đánh trả được. Nhưng cố tình Sora vị này là cấp kage ninja hoàn toàn không có điểm mù, dù mới chơi tennis nhưng tốc độ đủ để đánh trả lại tất cả cầu.

Nhanh chóng dứt khoát ăn điểm trong một cú, chính là nãy giờ tennis bộ thành viên đánh giá vị này. Kể cả Atobe nhìn rõ lực cuối cùng chỉ lấy được một điểm, hắn thua.

"Mạnh... mạnh quá." Mukahi há hốc mồm, "Atobe có biểu tỷ chơi tennis giỏi như vậy thì vì sao trước giờ không nói a!"

Oshitari đẩy kính, "Đại khái vì Namikaze-san mới chơi đi."

"Cái gì?" Muhaki lẫn chính tuyển quay đầu nhìn hắn.

"Ta khi nãy mới giải thích cho Namikaze-san về tennis." Oshitari nói, "Namikaze-san là tay mới."

"Tay mới mà đánh bại toàn bộ chính tuyển???" Shishido trợn to mắt.

Bước đến gần Atobe nghe được kinh ngạc nhìn lại Sora không đổ một giọt mồ hôi, nghĩ nghĩ một chốc hắn đột nhiên cảm thấy kí ức về biểu tỷ rất mơ hồ, hoàn toàn bị phủ kín trong sương bản thân không biết gì về nàng.

Sora không biết chính tuyển bị chấn động, nàng còn đang thu thông tin của phân thân truyền tin về, không có một manh mối.

Qủa nhiên mấy thứ phi khoa học rất khó tìm sao, hay là để tối rồi đi vậy.

Nghĩ là làm tối đó, ăn uống xong về phòng Sora để lại phân thân trong phòng còn bản thân mặc lên bộ đồ bó đen ninja, cột tóc thấp lấy mũ áo đội lên rồi dùng Phi Lôi Thần dịch chuyển ra một con hẻm nhỏ không người mà khi sáng đã đánh dấu.

Nàng đi dạo thành phố về đêm tìm kiếm mấy thứ như linh hồn, yêu quái, âm dương sư. Thế giới này nàng xác định là có thứ nàng muốn học, chỉ là tìm lại như mò kim đáy bể.

Cuối cùng buổi tối đầu tiên nàng lại không tìm được gì, ngay lúc định trở về thì đột nhiên nàng nhìn thấy một bóng mờ ở trong công viên.

Là một mỹ.... nam tử tóc tím sơn môi tím đội mũ cao đồ thời Heian.

Chẳng qua anh ta hình như sắp biến mất.

"Ôi chao, cô có thể nhìn được tôi sao?"

Sora gật đầu, "Cái đó... anh còn muốn ở lại nhân gian sao?" nếu không vì sao khuôn mặt lại đầy tiếc nuối đến vậy.

"Thời gian trong tôi đã dần trôi đi, còn cách nào khác sao?"

"Anh còn lưu luyến gì sao?"

"Tôi muốn một lần nữa được chạm vào quân cờ, tôi vẫn chưa tìm được 'bước đi thần thánh' tôi muốn tiếp tục đánh cờ....... và cả tôi muốn gặp lại Hikaku."

Sora do dự giơ tay lên nàng 'chạm' vào người anh ta dùng <quy hồi> tua lại thời gian. Dần dần linh hồn anh ta trở nên rõ ràng hơn, khuôn mặt không còn tái nhợt mà đầy sức sống.

"Đây... đây là..."

"Tôi tên Namikaze Sora, còn anh?"

"Sai, tôi là Fujirawa Sai."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro