Chương 41: Bệnh kén ăn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày thường mèo nhà mình ăn rất tốt, nhìn thấy đồ ăn liền "meo" một tiếng rồi chạy lại đây ăn ngấu nghiến, cứ như bụng đói ba ngày. Hơn nữa tổng đốc Reuel là một chủ nhân tốt và tỉ mỉ, ngày thường còn chuẩn bị cho cô các loại đồ ăn vặt.

Nhưng hôm nay mèo nhà anh có chút kỳ quái, thế mà không quá để ý tới đồ ăn trong tay anh, có chút lạnh nhạt rồi yên lặng bò sang một bên liếm lông mình, một chút cũng không có ý tới ăn.

"Mèo con, không muốn ăn sao?"

Không đúng a, mấy thứ đó bình thường cô thích nhất a.

Đối với việc diệt một cái tinh cầu đều không sầu mà tổng đốc đại nhân hiện tại mày nhăn đến có thể kẹp chết một con ruồi, chỉ là lần này trên chiến hạm một thú y cũng không có, lần trước thật sự sợ bọn họ tìm mèo nhà mình gây phiền toái, cho nên không có dẫn người tới đây.

Không có cách nào, anh đành phải liên hệ những người đó hỏi tiểu sủng vật vì sao đột nhiên không muốn ăn.

"Tổng đốc đại nhân, theo tôi nó vẫn rất hoạt bát không có chuyện gì. Có thể là kỳ động dục qua đi không được giải tỏa cho nên sẽ buồn bực mấy ngày, hẳn là không có việc gì."

Mèo thành niên ít bệnh ít đau khẳng định là sẽ không có, chỉ là tư liệu thực nghiệm của bọn họ a......

Tổng đốc đại nhân hừ lạnh một tiếng, ngắt quãng kết nối, còn muốn bắt cóc mèo con, không muốn sống nữa sao?

Nhưng nó phát tình xong không chiếm được cái kia...... Khụ, thật sự sẽ khó chịu? Vậy âu yếm trong tinh thần hải có tính không?

Ít nhất các nam nhân thì tính, nếu nam nhân nghĩ muốn liền có thể cùng nữ thần của mình một đoạn ngọt ngào tình cảm mãnh liệt trong tinh thần hải, sau đó lại đi phòng vệ sinh tự mình làm thì không có việc gì, tâm tình cũng rất thoải mái, cùng hiện thực cũng không khác gì nhau. Chẳng lẽ nữ...... Thư cùng Hùng không giống nhau?

(Hùng là đực, Thư là cái nhe)

Anh liền đem mèo con trên mặt đất xách lên đặt ở trên đùi mình, nhẹ nhàng vuốt cằm cô.

Trình Tiểu Mễ cho rằng Sen nhà mình muốn vuốt lông, cho nên rất phối hợp nhắm mắt lại ngáy ngủ. Nhưng không nghĩ tới tổng đốc đại nhân thế mà hỏi cô: "Có phải không cho mi tìm giống đực...... Động vật liền thật sự rất khó chịu?"

Má nó, Sen à anh làm sao vậy, phải tìm cho cô giống đực sao?

"Không được, dù khó chịu mi cũng chịu đựng cho ta. Tuy rằng chúng ta bất đồng giống loài, nhưng nếu tinh thần lực của mi đã cùng ta dung hòa thì không thể lại cùng giống đực khác làm gì, như vậy ta không chấp nhận được."

"Meo." Cô cũng không chấp nhận được, hù chết mèo.

"Tuy rằng ta có một lần mất đi tinh thần lực, lúc đó hình như cùng nữ nhân nào đó đã làm sai chuyện, nhưng ta tuyệt đối chưa từng có ý muốn phản bội mi, mi nhất định phải tin tưởng ta."

Tổng đốc đại nhân cũng không biết tiểu sủng vật nhà mình có nghe hiểu hay không, dù sao anh hiểu là được. Nói xong tâm tình khá tốt, anh tính sớm kết thúc chiến đấu, sau đó mang theo tiểu gia hỏa trở về.

Đúng là vô dụng, thời gian một ngày thủ lĩnh nhóm Lang Nhân Tinh thế nhưng thật sự bắt được những tên thổ phỉ đó, thậm chí còn bao gồm bán lang kia nữa.

Hắn trừng đôi mắt thật lớn, nhưng miệng bị bịt kín căn bản không có cách nói chuyện. Tổng đốc Reuel nhìn hắn, đột nhiên ra một quyền đánh xuống. Bán lang kia bị đánh ngã trên mặt đất rồi bị quăng ra xa, đụng vào vách đối diện chiếm hạm mới ngừng lại.

Tổng đốc đại nhân xoa xoa tay mình thủ đoạn nói: "Còn chịu được đòn này? Nhưng ta xem ngươi có thể chịu được bao lâu."

Tình nghĩa huynh đệ, ha, tổng đốc đại nhân căn bản không có.

Vì thế, anh đối với huynh đệ trong gia tộc tiến hành diệt sạch rồi đả kích nhân tính, lúc đánh đến sướng tay thì có người báo cáo: "Tổng đốc đại nhân, Nguyên soái yêu cầu kết nối."

"Chấp nhận."

"Mệnh lệnh." Lan nguyên soái ở một bên xụ mặt nói.

Một đám người đều chào theo quân lễ, mệnh lệnh của Lan nguyên soái ở Gana Tinh là quyền uy tối cao, dù là tổng đốc đại nhân cũng không thể không hành lễ.

"Đem một đám tù nhân Lang Nhân Tinh mang về đất liền Gana Tinh, toàn quân rời khỏi trong phạm vi Lang Nhân Tinh. Tổng đốc Reuel tự mình hộ tống, không được có ý khác."

"Rõ."

Tổng đốc Reuel rất buồn bực, chiến lợi phẩm của mình nói giao liền giao, nhưng không có cách nào, đây là quân lệnh.

Thật ra anh cũng hiểu rõ, còn không phải là sợ anh làm ra việc hành hạ đến chết ảnh hưởng cái gọi là đại cục sao, lúc này mới bắt anh đem người đưa về.

"Nhốt lại." Tổng đốc đại nhân vung tay lên, đem những người này mang theo xuống.

Nhiệm vụ kết thúc, lập tức chiến hạm bay về phía Gana Tinh.

Trăm vội trở về anh nhìn thoáng qua tiểu sủng vật, không có tật xấu gì ở trên giường lớn ngủ hô hô, nhưng đồ ăn trên mặt đất lại chỉ động một chút, là sinh bệnh thật? Sau khi trở về nhất định phải tìm thú y tốt nhất xem cho nó.

Trong lòng rất lo lắng, không biết vì sao trong trái tim có chút cảm giác đau nhè nhẹ?

Anh duỗi tay sờ soạng lông mao mềm mại của tiểu sủng vật, trong lòng mềm mại thành một đoàn, sau đó ngồi ở trên giường lười nhác nằm xuống nhìn chằm chằm cô.

Đột nhiên liền thấy tiểu sủng vật nhà mình 'meo' lên một tiếng, xiêu xiêu vẹo vẹo đi hướng phòng vệ sinh nhưng bởi vì đi quá vội nên không có dùng tới tinh thần lực mở khóa, cả thân mèo đụng phải, tổng đốc đại nhân lại đau lòng hơn, vội một bước thoáng qua đi mở cửa cho cô, nhìn vật nhỏ đi vào nhảy lên bồn rửa tay ọe ọe phun vào bên trong.

Tổng đốc đại nhân mặt đen lại, lập tức gọi cho thú y kia, lạnh lùng nói: "Đây là không có việc gì mà các ngươi nói, nó nôn, làm sao bây giờ?"

"Đợi chúng tôi mở cuộc họp." Vì thế bọn họ ở bên kia lật tung hiện trường, tìm các loại tư liệu, cuối cùng một thú y run run chạy đến máy truyền tin trước mặt nói: "Chúng tôi nhất trí cho rằng, sủng vật của ngài có thể là nhổ lông ra?"

Cái đcm?

Phun xong Trình Tiểu Mễ vẻ mặt ngơ ngác đi tới ngẩng đầu nhìn máy truyền tin kia, đối diện một cái thân ảnh bận rộn nghĩ: Cô ngày thường liếm lông đều rất có tâm a, hơn nữa một ngày Sen cơ bản đều tắm cho cô một lần, lông không có nhiều, nôn ra lông...... Khả năng là không có?

"Muốn chứng minh thế nào?"

"Ngài có thể cho người kiểm tra bãi nôn, xem bên trong có lông tóc không, sau đó sủng vật sẽ phát sinh bệnh kén ăn, không thích vận động, thích la hét hoảng sợ."

"......" Hình như chỉ có bệnh kén ăn ăn khớp, đến nỗi nôn.

"......" Tổng đốc đại nhân nhìn thoáng qua nước trong bồn rửa tay, mặt trên là nhiệt năng cảm ứng nước chảy, cho nên tiểu sủng vật nhà mình 800 năm trước học cách mình dùng, nôn gì gì đó sớm trôi xuống rồi.

"Thông tri chủ thành bên kia đi đến gia tộc Gerst đợi lệnh, sau khi trở về ta sẽ kiểm tra toàn diện cho nó."

"Vâng."

Thông báo kết thúc, tổng đốc đại nhân nhìn mèo con vẫy đuôi ngồi dưới đất nói: "Lần sau nếu muốn nôn thì trực tiếp nôn trên mặt đất."

"......" Đây thật sự là muốn kiểm tra à?

Thật phiền chết, nôn cũng không được nôn tự do.

Thật ra Trình Tiểu Mễ cảm thấy nếu là nôn ra lông căn bản không cần sợ hãi a, mèo nào chả như vậy, còn ăn cỏ đó!

Hình như mình tự nhiên muốn ăn rau dưa a. Nào rau thơm, rau cần, dưa chuột, nghĩ thôi mà nước miếng liền chảy xuống.

"Meo meo meo." Sen, hoàng thượng nhà anh muốn ăn a.

Đáng tiếc tổng đốc đại nhân không nghe hiểu ý cô là gì, cho nên còn tưởng rằng cô không thoải mái cho nên mới như vậy. Vì thế liền ôn nhu bế cô lên, tự đi bộ xung quanh, không biết thế nào lại đến phòng bếp.

Trình Tiểu Mễ lập tức từ trong ngực tổng đốc đại nhân nhảy ra vọt vào phòng bếp, tổng đốc Reuel vội đuổi theo nói: "Nơi này đồ vật nhiều, mi nhỏ con......" Sau đó nhìn đến phòng bếp trên chiến hạm, nhóm người đang chuẩn bị cơm công tác đột nhiên nhìn thấy tổng đốc đại nhân cao cao tại thượng của bọn họ lại đây, động tác trên tay hầu như ngừng trong nháy mắt.

Trong phòng bếp lớn chỉ còn lại có âm thanh 'khách tra khách tra' của con thỏ đang ăn, chờ người khác đem ánh mắt di chuyển liền nhìn thấy tiểu sủng vật siêu hot đang nghiêm túc ăn một búp lá cải trắng, như sợ bị ai cướp còn dùng móng vuốt ôm, ấn bọn cải trắng dưới ngực, bảo vệ thật tốt a.

Nhưng sao nó chạy tới nơi này gặm lá cải trắng?

Tổng đốc Reuel thật sự có chút xấu hổ, anh lập tức ra lệnh nói: "Làm phền mọi người rồi." Ý tứ là để cô gặm, các người nên làm gì thì làm đi, không được xem.

"Vâng."

Mọi người đều nên làm gì thì làm, nhưng mắt thấy tiểu sủng vật gặm xong cải trắng lại tìm được rồi một củ cà rốt rồi gặm, sau đó gặm một miếng hư rớt xuống, còn 'phi' phun ra một miếng tiếp tục gặm.

A a, tiểu sủng vật dùng bữa thật đáng yêu.

Tổng đốc đại nhân cũng cạn lời, anh hiện tại đã biết tiểu sủng vật không phải không ăn được mà là đổi khẩu vị, không muốn ăn thịt mà muốn ăn rau.

Chẳng lẽ nó còn có gen của giống thỏ cổ đại?

Phải biết rằng giống loài kia tuy nhỏ yếu nhưng vẫn luôn sống dưới lòng đất, nó hiện tại muốn biến dị?

Nhưng không liên quan, dù khẩu vị của nó biến thành cái dạng gì đều là tiểu sủng vật của mình. Đây là do mình ôm về, khóc la cũng muốn sủng.

Người nào đó hoàn toàn không biết mình đã hóa thân thành miêu nô, cho người rửa sạch mấy lá cải trắng, sau đó đồ ăn cũng rửa sạch mấy loại, liền mang theo tiểu sủng vật tham ăn về phòng, nơi này khói dầu nhiều như vậy hun tới làm sao bây giờ?

Chờ sau khi ôm về Trình Tiểu Mễ sẽ không ăn, cô cảm thấy mình đã no rồi. Vỗ vỗ cái bụng, sau đó liếm móng vuốt liền cảm thấy không đúng. Một cỗ hương vị kỳ quái là thế nào, cô nhanh chóng chạy tới phòng vệ sinh, nhớ tới lời của tổng đốc đại nhân thế nhưng không nhảy lên bồn rửa tay, về phương diện khác cũng là không kịp, vì thế hoa hoa lệ lệ nôn trên mặt đất.

Aizzz, thật là ném hết cái mặt mèo.

Tổng đốc đại nhân nhìn thấy cô uể oải, tự mình động thủ rửa rửa móng vuốt cho cô, sau đó lại xoa xoa miệng nhỏ mới đưa người đưa ra khỏi phòng vệ sinh nói: "Đừng vào, ở bên ngoài chờ."

Trình Tiểu Mễ có chút ngượng ngùng, mình hình như vẫn luôn phiền toái đến Sen.

Tính của cô mệt mỏi quá, lá cải trắng và cà rốt cũng nôn ra hết rồi, đến phân cũng muốn nôn ra.

Chỉ là, thời điểm cô lên giường rũ đầu muốn ngủ liền nghe được tổng đốc đại nhân ở trong phòng vệ sinh mặt nhỏ giọng rít gào: "Cái này căn bản không có lông, hoàn toàn không giống như các người nói......" Có cái Sen quan tâm đến mình thật tốt, trừ lúc cùng anh ngủ ở bên ngoài hình như làm mèo cũng không tồi.

Mơ mơ màng màng, cô chỉ cảm thấy thân mình run lên, chiến hạm gia tốc?

Loại việc này quản không được, dù sao cũng buồn ngủ quá a.

( 23 tháng Chạp đăng 1c. 30 lại đăng tiếp) 🐡🐡🐡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro