Chương 42: Mèo nhà ngài có chút không đúng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chờ đến lúc Trình Tiểu Mễ tỉnh lại cô thế nhưng đã cùng Sen nhà mình ngồi ở chiếm hạm loại nhỏ, đây là muốn đi đâu a?

"Meo?" Đi nơi nào vậy, trẫm mệt mỏi quá, không muốn vận động.

Tổng đốc đại nhân nhìn đến tiểu sủng vật nhà mình tỉnh thì rất cao hứng, không nghĩ tới cô thích ngủ đến trình độ này, ngày thường vật nhỏ chạm vào liền tỉnh. Vì thế duỗi tay sờ sờ đầu cô, đương nhiên cũng không có trả lời vấn đề tiếp tục đi tới Scott gia, tới nơi đó rồi liền phải tìm người kiểm tra cô, nếu không trong lòng anh luôn cảm thấy bất an.

Thật vất vả tới Scott gia, mới vừa đi vào liền có người nói Nguyên soái đại nhân đã tới rồi, hy vọng anh đi gặp ông.

Tổng đốc Reuel nhìn thoáng qua mèo của mình thật luyến tiếc buông ra, mà vừa buông ra liền gây chuyện, nhưng dù sao cũng phải cho cô đi kiểm tra một chút.

Quên đi, Nguyên soái tính là cái gì, trước để ông đợi chút.

Dù sao người anh an bài đều tới rồi, đi trước làm kiểm tra cho mèo con rồi nói sau.

Cho nên tổng đốc Reuel thế nhưng dứt khoát bỏ mệnh lệnh của Nguyên soái đi thẳng đến nơi những thú y đó đã chuẩn bị, bọn họ đã dọn xong các loại dụng cụ chỉ chờ tổng đốc đại nhân đưa mèo tới. Nhìn thấy anh lại đây liền hành quân lễ, tổng đốc đại nhân khoát tay nói: "Mau tới đây kiểm tra, nó đến bây giờ cũng không ăn cái gì, ăn đều nôn hết ra."

"Vâng."

Bọn họ muốn rút máu trước, xem có phải là bệnh loài hay không, sau đó lại tiến hành kiểm tra khác.

Lúc rút máu Trình Tiểu Mễ vô cùng sợ hãi, cô sợ nhất là vô duyên vô cớ bị kim đâm được không, lại nói cô hiện tại không dám liếm móng vuốt mình a, cảm giác có vị gì đó. Cho nên vừa thấy có người lại đây liền 'meo' một tiếng nhảy lên vai tổng đốc đại nhân, người nọ vừa động thủ liền một phát nhảy xuống nấp một bên, trong miệng phát ra âm thanh uy hiếp.

"Chỉ là kiểm tra cho mi chút, lại đây mèo con." Tổng đốc Reuel hơi chút bực bội, cục lông nhỏ này nhớ ăn cũng nhớ đánh, kim tiêm cũng nhận ra được.

Thông minh thì thông minh thật, nhưng cũng không thể để nó vẫn luôn chạy đi không kiểm tra.

Anh muốn trợ giúp nhóm thú y bắt cô, nhưng Trình Tiểu Mễ lần này cũng không nghe anh nói, một trận binh hoảng mã loạn sau mới bắt được mèo con đang tung tăng nhảy nhót. Nhóm thú y một đầu bắt, bọn họ đồng thời cảm thấy mèo này không có bệnh, so với lão hổ còn lợi hại hơn, trên người đều là dấu vết bị cào, siêu hung dữ a.

Hơn nữa lúc bắt được còn không chưa đâm kim đâu, mèo kia đã gào lên, tổng đốc đại nhân phóng khí lạnh lên bọn họ, đông lạnh cả người đến phát run, rút kim lấy máu mà cầm không nổi.

"Meo......" Có điêu dân muốn hại trẫm a, Sen à anh không thể làm đồng lõa.

Đôi mắt ngập nước liếc nhìn tổng đốc đại nhân một cái, thật là làm người đau lòng.

Tổng đốc Reuel ngày thường giết người không chớp mắt lấy một cái, hiện tại lại không đành lòng xem, lập tức nhắm hai mắt của mình nói: "Nhanh lên."

Lúc sau một tiếng hét thảm vang lên, Trình Tiểu Mễ như mất hết sức lực oa ở trong lòng tổng đốc Reuel, ủy khuất muốn khóc.

Tổng đốc Reuel lại trợn mắt khi bị mèo nhà mình nhìn với ánh mắt u oán như có như không làm cho tâm mềm nhũn, ôm nàng trên mặt đất xoay hai vòng nghẹn ra một câu: "Không đau a."

"Meo." Anh bị đâm thử xem, đau lắm.

Trình Tiểu Mễ trừng mắt nhìn Sen nhà mình liếc mắt một cái, quyết định đi ngủ không để ý tới bọn họ.

"Kết quả kiểm tra cần bao lâu?" Tổng đốc đại nhân hỏi.

"Yêu cầu khoảng mười mấy phút là có kết quả, nếu máu không có vấn đề gì khác thì không quan trọng." Nhóm bác sĩ Hiệp Hội Bảo Hộ Động Vật Quý Hiếm nói như vậy, bọn họ cực kỳ không thích thuộc hạ của tổng đốc đại nhân, bởi vì bọn họ luôn bị mấy người đó gọi là thú y.

Bọn họ mới không phải thú y, bọn họ phục vụ giống loài quý hiếm, không phải phục vụ thú vật.

Vậy mà tổng đốc đại nhân thế nhưng nói: "Nhanh lên, rồi chuẩn bị một chút thức ăn có thể phục vụ cho nó."

Đây là đem bọn họ dùng như thú y, khẳng định là như thế này.

Đợi mười phút, trải qua liên tiếp kiểm tra lúc sau bọn họ cuối cùng cũng có kết quả. Tiểu sủng vật này chỉ trừ đi có chút mất nước còn bên ngoài đều khá tốt, mà đồ ăn đi ra cũng tương đối tốt, tiểu sủng vật rất nể tình ăn còn không nôn, chỉ vẫn thích ngủ như cũ.

"Mất nước?"

"Chúng tôi cảm thấy có thể là có chút phản ứng quá khích với vũ trụ, có lẽ ngủ hai ngày liền qua."

"Ừm." Vậy là tốt rồi.

Tổng đốc đại nhân vuốt hai lượt, lại muốn bắt đầu kiểm tra nội tạng.

Vào lúc này bên ngoài có người đi tới nói: "Tổng đốc đại nhân, nguyên soái đại nhân yêu cầu ngài qua, không đi thì liền tới làm gián đoạn trị liệu lần này."

"Bắc Thần."

"Có."

"Trông coi nơi này cho ta, ai dám đến quấy rầy trị liệu hoặc là gây bất lợi cho nó cậu hẳn là biết làm sao chứ."

"Vâng."

Bắc Thần cảm thấy mình là người duy nhất biết chuyện tiểu sủng vật này thật ra là nữ thần của tổng đốc đại nhân. Nếu tổng đốc đại nhân không bảo vệ được nữ thần thì anh không cần làm quân nhân nữa.

Mà tổng đốc Reuel chỉ có thể một mình đi gặp Ian nguyên soái, ông lúc này ngồi ngay ngắn ở giữa nơi đó thái độ thập phần lạnh lẽo.

Nhìn thấy cháu trai mình tiến vào liền vẫy tay xuống, phía trước còn có người ở nơi này đều bị ông đuổi ra ngoài. Sau đó đám người vừa đống cửa, an nguyên soái liền lật bàn nói: "Tiểu tử thối, mày làm cái gì?"

"......" Tổng đốc Reuel, cảm thấy ông nội mình hôm nay bệnh không nhẹ, có thể là trước khi ra không có uống thuốc.

"Mày đừng tưởng rằng có thể giấu tao, cái sinh vật mèo cổ đại kia có phải đã trở thành nữ thần của mày hay không?" Nhân sinh u ám, cháu trai mình thích nhất có khả năng kế thừa vị trí của mình nhất thế nhưng lại thượng một con mèo, ông thật có loại cảm giác đậu má.

Lỗ tai tổng đốc Reuel thế nhưng có chút đỏ lên, sau đó không chút do dự nói: "Đúng vậy."

"Mày m.ẹ nó làm gì vậy, không có nữ nhân có thể nghẹn thành như vậy, uống thuốc gì cũng thành, dùng đến cái gì thượng một con mèo, hả? Mày có phải muốn đem mặt mũi gia tộc ném hết mới chịu hay không, mày có còn muốn có con không?"

Ian đại nguyên soái đã điên rồi, gương mặt đã lâu không cười giờ đã xanh hết cả lên.

"Những nữ nhân đó chướng mắt cháu." Có ai đáng yêu như mèo con của anh nào? Rõ ràng đều không có.

Ian nguyên soái hít vào một hơi, nói: "Vậy mày nói, sao lại cùng ngủ chung với một con mèo?"

"Tinh thần lực nó hao hết, cháu cứu nó, sau đó......"

"Sau đó mày liền cùng nó cộng dung? Vốn dĩ tao biết vật nhỏ kia có tinh thần lực còn cảm thấy vui vẻ, nghĩ rằng ít nhất có thể giúp mày thư giải một chút. Nào biết mày với nó thế nhưng làm ra loại chuyện này...... Tinh thần lực hao hết mày không nghĩ để thằng khác thượng hả......"

Ian nguyên soái cho rằng lời ông nói không sai, nhưng tổng đốc Reuel lại lập tức nghĩ đến sủng vật tai mèo trong mộng kia mang dáng vẻ bị nam nhân khác khi dễ, lập tức giá trị tức giận liền bạo phát, thậm chí tinh thần lực bạo động lên, đèn phòng bắt đầu đong đưa, mặt đất đều chấn động.

"Reuel, cháu chừng nào thì có thể khống chế tinh thần lực của mình?"

"Cháu không muốn khống chế, trừ bỏ cháu, ai cũng đừng nghĩ chạm vào nó, một sợi lông đều không được."

"Mày, chủng tộc chúng mày bất đồng, dù tinh thần có thể cộng dung, nhưng không lâu dài. Lại nói, nó là một con vật, chỉ sợ yêu cầu cơ bản là cộng dung tinh thần lực cũng cần mày dẫn đường?"

"...... Đây là việc riêng của chúng cháu." Tổng đốc đại nhân mới không nói, mèo con nhà mình luôn cố ý hay vô tình ghẹo anh, bản thân thật ra cũng muốn bị nó trêu trọc đi, nếu không làm sao có tâm tư như vậy?

Ian nguyên soái tức giận đến muốn đánh người, cuối cùng nói: "Tao sẽ giải trừ quan hệ cộng dung với chúng mày, nếu có thể sẽ an bài cho nó một con thú tinh có tinh thần lực như người, như vậy chúng nó tương đối hợp, cũng sẽ có đời sau, mày không thể ích kỷ như vậy."

"Người nói vậy không phải là chỉ bán lang kia đi, thế nào lại nhìn trúng hắn?" Tổng đốc Reuel nắm tay đến nỗi vang lên tiếng 'răng rắc'.

"Hắn không kém, chỉ cần lợi dụng tốt nhất định sẽ trở thành một người cánh tay tốt. Việc này ta sẽ để chú của cháu nhượng bộ, đồng thời......"

"Việc của mèo con hẳn là hắn nói với cháu rồi đi, loại chuyện có tinh thần lực là tinh thần lực của nữ thần?"

"Việc tinh thần lực ta sớm biết, hắn nói cho ta rằng hoài nghi cháu cùng tiểu sủng vật kia có cảm ứng tinh thần lực, việc này chỉ có nam nhân Gana Tinh cùng nữ thần bạn đời là có, còn cái gì ta đoán không ra."

Tổng đốc đại nhân nhăn mày lại, không nghĩ tới bán lang kia đầu óc không ngu. Sớm biết thế liền giết hắn, còn tưởng người bình thường cũng sẽ không dễ làm hắn mở miệng. Nhưng ông nội này của anh vốn dĩ không phải người bình thường, ông muốn làm gì cũng không có ai có thể ngăn cản.

"Đừng nghĩ nữa, mèo là đồ của cháu, cháu sẽ không đem nó nhường cho người khác."

"Nhưng cháu có nghĩ tới dùng một con sủng vật đổi lấy một sát thủ ưu tú, chẳng lẽ không đáng giá sao?"

"Không đáng giá, ông sẽ đem nữ thần của mình đánh đổi sao?" Tổng đốc đại nhân mở miệng liền thấy ông nội thần sắc thay đổi, ông thế nhưng từ trên cao chém anh một phát nói: "Đó là bà nội mày."

Tổng đốc đại nhân cười lạnh nói: "Ông nhìn đi, chỉ vừa nói như vậy ông liền giận thành như vậy, cháu hiện tại cũng có tâm tình giống ông, ai dám chạm vào liền muốn người đó chết. Nó là của cháu, điểm này cháu không thèm để ý đến mọi người biết."

Cùng lắm thì thông báo toàn Già Nạp Tinh nữ thần của mình là một tiểu sủng vật, đến lúc đó mặt mũi tuy rằng không còn nữa nhưng tốt xấu gì cũng không có người nghĩ tách bọn họ ra.

Ian nguyên soái còn muốn tức giận tiếp, bên ngoài có một âm thanh hoảng loạn nói: "Tổng đốc đại nhân, tiểu sủng vật của có chút không thích hợp, có thể đi xem không?"

"Được."

Như thế nào là không thích hợp? Tổng đốc Reuel cảm thấy tâm mình rất rối loạn, lập tức lao ra đi cùng người tới báo cáo kia đi thẳng đến phòng kiểm tra vừa rồi.

Ian nguyên soái cũng nhíu mày, sau đó đi theo hướng anh đi ra ngoài. Tuy ông nói muốn đuổi tiểu sủng vật này đi, kiên quyết không thừa nhận nó là cháu dâu. Nhưng hiện tại vẫn là người nhà mình...... Ách không, mèo a, dù sao cũng phải đi quan tâm từng chút.

Nơi khác, mới từ phủ nguyên soái tan tầm về Jason cũng chú ý tới một đường chạy như điên này của hai ông cháu, còn tưởng rằng có đại sự gì cũng vội vàng đi theo.

Ba người một nhà cùng nhau xuất hiện ở nơi kiểm tra đó, sau đó nhìn thú y nhóm cầm một ảnh mới vừa chụp X quang nhìn tới nhìn lui chỉ chỉ trỏ trỏ, tựa hồ muốn nói cái gì, nhìn đến bọn họ tập thể tiến tới thì hành quân lễ.

M.ẹ nó, tam đại đầu sỏ Gana Tinh đều đến, mặt mũi con mèo này thật lớn, nhung hiện tại loại vấn đề này xuất hiện cũng không biết bọn họ chấp nhận hay không chấp nhận được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro