Chương 12: Đại vai ác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sự xuất hiện của Hiro đồng nghĩa với sự xuất hiện của con dã thú khổng lồ có sát khí nồng nặc.

Chiến rìu vừa bị vung lên, theo bản năng, đám đông chạy tán loạn về hai phía cách xa.

Chỉ thấy chiến rìu dập xuống ngay chính giữa đài phun nước.

'Phanh!'

'Rắc!'

Không chỉ vỡ tan tành, nó xuống thêm một tầng nữa.

'sầm!'

Lại một tầng nữa.

'sầm!'

Liên lụy đến mức cả nền gạch hoa cũng hỏng mất, nát ra vụn, cắm chiến rìu sâu vào lòng đất.

Nhấc bổng đồ vật trong phạm vi gần, Hiro bám chắc chiến rìu, giữ chặt không cho người mình giống mấy hạt cát vụn phả vào không khí.

Làm cho chướng khí mờ mịt.

Có thể nghĩ, lúc này vẻ mặt của ban hội học sinh có bao nhiêu thơ thẩn.

Cũng ngay lúc này, xung quanh bỗng xuất hiện một hàng rào đen dần dựng lên.

Theo sau, tất cả sinh vật đều lăn ra ngủ.

Chỉ đợi khoảng khắc, trong hư không cấu tạo hình người từ tro bụi, nhanh chóng, một người nam nhân đi vào tầm mắt của cô.

Mái tóc khô cằn xịt quá nhiều keo đâm ra vón cục, nhuộm màu cam thiên hướng đỏ thời thượng, đầu đội mũ cao kều trông như gã dẫn theo đoàn quân mà Hiro gặp trong dòng hồi tưởng, khuôn mặt không đánh phấn trắng bệch, ngược lại hơi vàng nến, đáy mắt cùng mí mắt tô màu đen đậm, ở đầu mũi đeo cà chua bi, môi tô son màu khói.

Khoác comple thời thập niên 70,80 của Anh, cổ có khăn phồng lên, đuôi áo dài hơn mông, quần bó sát kéo cao, đeo bốt đến đầu gối.

Một mình, một thân, một nụ cười.

Hiro tự nhiên muốn gọi Cheshire ra nhận đồng bọn, nhân tiện, Cheshire chính là Thủy tinh linh, kẻ thù gặp nhau hết sức đỏ mắt.

Vừa nghĩ tới người, người cũng xuất hiện, mà tính ra, phải là nó liền xuất hiện.

Cấu tạo từ khói bụi và ảo ảnh, cùng một loại vật liệu, thuỷ tinh linh khoác da Cheshire đội một cái mũ cao giống hệt tên đối diện, miệng ngoác khà khà y như trong phim.

Nó đáp trên vai Hiro, nửa người còn lại treo trong không trung.

Phản diện cười tươi rói, vô cùng nắm chắc cất cao giọng: "Lần đầu gặp mặt, Hanagaki Hiro, nghe nói ngươi là người của cục quản lý thời không."

Dứt lời, bầu không khí tức khắc an tĩnh.

Hiro: "....." Tất tất--

Thủy tinh linh: "....." Này, hài tử nhìn qua không quá thông minh a!

Hai người chưa nói gì, phản diện ngược lại đắc ý.

"Kinh ngạc không? Ta biết tất cả về nhà ngươi, cùng con mèo ngu xuẩn rác rưởi phế vật kia."

"Ta là đại vai ác Koko Kalin, run sợ đi, ta vượt thời không đến đây thông qua lỗ hổng thời gian, ngươi biết đấy! Ta là tội phạm thời gian."

Cho nên, đứa đứng sau màn... là tên này ấy hả?

Đùa kiểu khỉ gì đấy?

Bình thường Hiro không muốn nghe phản diện đứng nói chuyện, cũng không muốn cùng bọn hắn hồi tưởng ký ức đau thương. Một lời không hợp sẽ bắn tia hủy diệt.

Bất quá hôm nay Hiro không hiểu sao không muốn làm thế, sắc mặt một lời khó nói hết, khoanh tay lại.

Sáng nay khi cô đến trường có cảm nhận được nguồn năng lượng ngoài thế giới, sớm đã cảnh giác, chỉ là không muốn bứt dây động rừng nên không làm gì, khi biết các bạn học sinh chạy đến đây cô mới bất đắc dĩ phải ra ray.

Cuối cùng gặp được lại là có người muốn mở trận pháp triệu hồi, khai thông toàn bộ cửa thời gian, muốn đem thế giới cấp bậc cao biến thành địa bàn của lũ tội phạm thời không.

Xâu chuỗi các sự kiện, Hiro hợp lý nghi ngờ rằng bọn họ đã tính kế từ lâu, phát hiện được sự tồn tại của cô nên muốn cô đi đối phó với thủy tinh linh bản hắc hoá coi như đồng quy vu tận.

Lừa dối Hiro đi tới nhà Gazuko, từ đầu tới cuối giảm mức độ quan trọng của nhà bọn họ xuống, mục đích là để Hiro chủ động chui vào rọ.

Ai ngờ tới Hiro không những giết sạch đám quái vật nuôi trong dòng hồi tưởng, còn 'thanh tẩy' thủy tinh linh, đánh thức Thiên Đạo. Bọn họ bắt buộc phải đẩy nhanh tiến độ trước khi Thiên Đạo hoàn toàn khôi phục.

Theo như phản ứng của tên Koko Kalin này, Hiro đại khái đã đoán được một ít, giống như việc những tên này không biết cô là ai, cũng như những tên này biết rằng có nhân viên của cục quản lý thời không đến nơi này để khâu lỗ hổng thời gian.

Dự mưu lâu ngày, chờ trong bóng tối để cắn Thiên Đạo một phát.

Hiro cảm nhận được hai luồng năng lượng khác biệt ở hai vị trí, một cái đang di chuyển đến đây, một cái khác thì ngay trước mặt.

Nếu để cô đoán, dựa theo những trường hợp thường thấy khi đi xuyên thời gian giữa các thời không thì, tên Koko Kalin này hẳn đã bị tách thành hai thể.

Thể ý thức, cùng thể tố chất.

Là thông minh nhưng yếu và cơ bắp nhưng não nhỏ.

Đối tượng hiềm nghi cao nhất là lão hiệu trưởng.

Nói thật, Hiro thực sự rất bình tĩnh, cô chỉ sợ mỗi việc phạm nhân trốn, việc bọn họ tự động xuất hiện thế này là việc đã lâu rồi cô chưa gặp phải.

Có lẽ vì chưa biết Hiro là ai.

Cũng có lẽ là bọn họ chưa nghe câu một anh khỏe chấp mười anh khôn.

Mà cũng có thể vì bọn họ tuyệt đối tự tin vào sức mạnh của mình.

Thủy tinh linh cứ nhìn Koko Kalin nói thao thao bất tuyệt một lúc thì hết kiên nhẫn. Nó ngao lên một tiếng. Trong cái chớp mắt đã nhảy vồ tới phía đối diện.

Do lấy đà trên vai Hiro, cô mất thăng bằng bước lùi lại một bước.

Thủy tinh linh không dùng pháp thuật, nó cư xử cực kỳ thực tế, tứ chi phong móng vuốt, hai chi phía trước xé rách thịt trên da mặt của Koko Kalin, hai chi phía sau cũng không thua kém, mượn lực vật chất, đem móng vuốt cắm vào phần bụng hắn. Koko Kalin không kịp phóng ngừa, sự xảy ra quá đỗi tuỳ tiện.

Hắn bị đau, hét lớn một tiếng, mí mắt cùng da mặt bị thủy tinh linh làm cho xệ xuống, bọng mắt phình ra, lộ liễu màu nước đỏ tươi trong vèn mắt.

"Thả ra con mèo chết tiệt kia!"

Nó treo trên người Koko Kalin, tuỳ theo bước di chuyển của gã mà run rẩy đong đưa.

"Ngao~~~" Thủy tinh linh trong lốt Cheshire duy trì miệng cười, nhìn vào chỉ thấy hàm răng so cá mập càng sắc bén.

Không ngại máu tuồn nhuộm lông tóc, mặc kệ Koko Kalin cỡ nào vùng vẫy. Nó gần như bám dính không thể nhả ra.

Koko Kalin lúc này liên tục chửi rủa: "Thứ súc sinh không có phép lịch sự, thả ra thứ súc sinh dơ bẩn, phế vật, rác rưởi, ngươi con beep beep, ngươi--"

"Ngao ngao! Ba ba không thả đấy, bảo bối, có thể làm gì ba ba?" Thủy tinh linh chẳng ngại ngần, công phu mồm mép của nó thật sự không dễ so bì. Nhìn khuôn mặt cười hì hì, ngay cả Hiro cũng muốn một cái tát cho nó bay màu.

"Ai là con ngươi, súc sinh." Koko Kalin vặn vẹo cả khuôn mặt, phấn son chảy xuống hoà vào máu, hắn không giữ vững tư thế, xoay chuyển điên cuồng, thậm chí có ý định giã nát con mèo ngu xuẩn này bằng cách tự đập đầu vào cây.

Con mèo ngu xuẩn da Cheshire không để yên cho hắn hành hung, thân mình mềm dẻo rút lại móng vuốt, chưa kịp thở ra một hơi, nó uốn lượn cơ thể, nhanh thoăn thoắt bấu lấy gáy cổ hắn, giống như một vị vua chúa, thả hết sức nặng lên Koko Kalin, kiêu ngạo ngẩng cao đầu.

Nó theo thói quen liếm đệm chân.

Nhưng ngay tức khắc nhận ra mình đang làm gì thì cứng người.

Ưu nhã không mất tự nhiên, bỏ chân xuống.

Lại: "Ngao ô..."

Koko Kalin dường như nhớ ra hắn có thể sử dụng dị năng, dù phải đốt chính mình cũng không tiếc, một đoàn hoả cầu hình thành cách lòng bàn tay hắn một khoảng, vì đối phó với thủy tinh linh, gã loay hoay, đến cuối vẫn kịp ném ra hỏa cầu.

Thủy tinh linh vừa thấy đến hỏa cầu tiến gần, mượn bàn đạp là Koko Kalin, bật nhảy lên tránh đi.

Sau đó thì lại hoá thành sương khói, bay về trên vai Hiro.

Thậm chí còn vẻ mặt đáng thương, làm nũng cọ cổ.

Koko Kalin trừng mắt, bên trong chứa đủ loại cảm xúc hỗn tạp.

Phần lớn là tiêu cực.

Hiển nhiên.

Cùng với tiếng rít gào: "CON MÈO chó chết!!!!" Hận, đau đớn, đỏ mắt, ghét, máu, cả tức giận.

Mặt Koko Kalin đã lấm lem không nhìn nổi. Vết cào trên mặt lộ cả phần thịt lớp xếp sau da, đang liên tục chảy đẫm huyết, lông mày nhăn thành một đoàn, mí mắt giật liên hồi, quần áo nhuốm đỏ từ vết thương, chỗ rách nát chỗ không an lành.

Hắn bước từng bước sát lại chỗ Hiro, vẻ ngoài chật vật, riêng đôi mắt khó có thể giấu nổi sát ý.

Nếu không phải nữ nhân này còn ở đây, hắn sớm đã xử lý con quỷ mèo kia.

Hiro nhìn qua nhìn lại hai bên.

Nói: "Rốt cuộc mấy người muốn làm gì tôi, có đánh nhau không?"

Koko Kalin dời lực chú ý lên Hiro: "Marie nói động thủ động cước không phải công việc của người văn minh."

"....." Khoé môi giật giật, Hiro cúi đầu để ngăn tiếng cười vang ra, bả vai run run.

"Ân, động thủ động cước là không tốt." Nói xong, liếc xéo thủy tinh linh.

Nó lúc này không hề rảnh rỗi, đang tỉa móng tay.

"Bởi vậy chúng tôi muốn đàm phán. Đợi một chút, Marie đang tới." Koko Kalin khinh thường hất cằm, tựa hồ rất ghét bỏ.

Hiro không sao cả, dù sao gã còn lại đã tới.

Từ đằng sau truyền đến tiếng vỗ tay, một quay đầu, khuôn mặt béo phệ của lão hiệu trưởng lọt vào tầm nhìn.

"Em Hanagaki, lâu rồi không gặp." Lão cười hiền hậu, nếu không xét đến nhan sắc, đặt ở mỹ nữ trên người thì sẽ là xuân về hoa nở.

"Em chào thầy!" Cô không ngoài ý muốn, lễ phép cúi chào.

Thủy tinh linh bày tỏ thái độ, lười biếng ngáp một tiếng.

Lão hiệu trưởng đi đến bên cạnh Koko Kalin, lão kinh ngạc nhìn Koko Kalin từ trên xuống, thần thái mất tự nhiên thốt: "Ôi Koko, chuyện gì đã xảy ra với ngươi?!"

Koko Kalin lạnh lùng trả lời: "Gặp phải một con súc sinh không biết điều."

Lão hiệu trưởng hỏi han ân cần, một lúc sau thì vào thẳng chủ đề: "Tiểu thư đây cũng hiểu biết đại khái tình hình rồi đấy, tôi muốn chúng ta hợp tác, có thể sao?"
--------
Còn tiếp~

Lời nói của tác giả: Chiều hôm qua ta hứa sẽ đăng, sau đấy bị lú, nhớ nhầm thành chiều hôm nay, thông cảm ha. Nhớ bình chọn và để lại bình luận ha :3333. Mà các đạo hữu, ban đầu ta định để tên Koko Kalin là Koko Tomato vì gã này lên sân khấu chỉ để phụ trợ cho trí thông mình của hiệu trưởng :)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro