Chương 16: Hạ màn bàn cờ vây

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chaos nhanh chóng bị tống cổ về ngục giam, quả là một hồi trò đùa, tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, uốn lượn như tàu lượn siêu tốc, đồng thời cũng không khác tâm tình Hiro cho lắm.

Đáng ra là Hiro sẽ rời đi sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ.

"Hozuki đại nhân. Hiro đại nhân đã tới." Nasubi dùng nãi âm truyền đạt, hắn dừng chân trước cửa vườn hoa cá, Hozuki còn là tưới cây cho mấy hàng cây trồng.

Hozuki ngẩng đầu, mắt nửa mở, mặt vô biểu tình, bộ kimono màu đen trên người đưa theo cử động, thanh âm chậm rãi: "Ân, ta đã biết, bảo Hiro tới chỗ quán trà cũ."

(...)

Ngoài phố ở Chung Hợp Ngục có vẻ tấp nập quỷ qua lại, từ bên trong phòng trà nhìn ra, thấy được chính là quần áo đa màu sặc sỡ, đa phần là kimono hay yukata.

Mấy chỉ quỷ đều ít nhất có một chiếc sừng, Hiro có hai chiếc, nhưng hiện tại đang dùng thân thể hạ giới nên không hiện.

Cô uống trà, ánh mắt lỡ đãng, thỉnh thoảng ngáp dài một tiếng, đi theo đó, đôi mắt cũng nhắm lại, lần nữa mở ra thì bên trong chứa thuỷ linh. Sinh động, tươi sáng, thanh thiển như có cả một bầu trời mây ở bên trong.

Kiểu bàn ở đây là bàn thấp, Hiro mặc đồng phục học sinh có chút không hợp đoàn quỷ, cảm thấy cần có nghi thức, Hiro thậm chí ngồi quỳ kiểu truyền thống.

Dụng cụ pha mạt trà đã qua sử dụng, đầu cọ nhuốm màu xanh lục quen thuộc, ấm trà phả hương trà xanh nghi ngút, hương tinh tuý.

Bát pha trà đặt cọ, bên cạnh có tranh chữ thư pháp, ấm trà sớm nhấc khỏi bếp, bộ ấm chén bằng gốm sứ thanh phong bóng loáng ở bề mặt, không có nhiệt độ nóng tràn ra xung quanh.

Trà tại địa ngục được trồng có chủ đích, các loại trà được dưỡng bằng các loại pháp thuật hoặc đất khác nhau. Có một số loại trà hoang dại chỉ có ở riêng vài địa ngục, những loại trà đó chính là văn hoá riêng của từng địa ngục.

Chỗ ngục thời không so với các ngục khác thì càng xanh tốt, Hiro là người thích trà đạo, hoa cỏ cây cối cứ đến mùa, ngay lập tức sẽ bị thu thập, hiện tại loại trà trước mặt thuộc về Chung Hợp Ngục.

Nơi này là địa ngục dành cho những tên biến thái, mắc tội cưỡng bức và tương tự như thế, chung là những tội gây tổn thương tới phụ nữ.

Hiro mân mê điểm tâm không lâu cho lắm, Hozuki đã tới.

Đối với Hozuki, Hiro nhẹ gật đầu coi như chào hỏi.

Hozuki sắc bén đôi mắt nhìn thoáng qua, cũng gật đầu.

Ngồi xuống chỗ ngồi đối diện với Hiro, Hozuki trước hết đổ trà, xong, mới ngẩng đầu.

"Ngươi biết ta muốn nói chuyện gì đúng không?" Giọng nói trầm thấp, khuôn mặt cứng đờ, không rõ là suy nghĩ gì.

Hiro bình thường là người khá lười biếng, không thích phản ứng người khác, có thể xem như loại hình lãnh đạm, nhưng một so với con quỷ có máu S trước mặt, tính cách lãnh đạm của cô một phần đều không bằng.

Mặt mày tinh xảo, đôi mắt sinh động, môi nhẹ nhấp: "Ân.... hẳn là vậy-- Ta nghĩ. Ngài muốn hỏi ta có thật sự quyết tâm không đúng chứ?"

"Không sai biệt lắm. Ngươi thật sự muốn tự tuyệt đường lui của chính mình?" Hozuki túc mục, mắt phượng hẹp dài nửa khép nửa mở, trọng tâm đồng tử đặt đi nơi khác.

Hiro nghe thế thì cười nhẹ: "Dù sao thì đến định kỳ nha. Nghỉ hưu xong liền xoá ký ức, lần nữa trở lại làm việc."

"Một con quỷ cả đời cứ 300 năm sẽ có 80 năm nghỉ hưu, bọn họ sẽ không xoá ký ức, nhưng ngươi lại muốn?" Hắn nâng mày, ống tay áo đen tuyền dơ cao, khuôn mặt hung tàn, thần sắc lại bình tĩnh. Hozuki kết thúc lời nói thì uống một ngụm trà.

"Bởi vì bọn họ sẽ chết... Trong địa ngục thì chúng ta sẽ không, nếu cứ lần nào đi nghỉ hưu ta cũng dữ lại ký ức, sau này sẽ điên."

Nói là nghỉ hưu, Hiro đúng là về hưu.

Niên độ tuổi của quỷ nhiều nhất là 300, sau khi đạt tới 300 tuổi, mọi người đều sẽ có 80 năm nghỉ hưu, trong đó có ngươi lựa chọn lưu tại quỷ giới, có người tới dị giới chơi, có người đi nhân giới, nhưng những người tới được thế giới khác đều thuộc cán bộ trong bộ máy quản lý liên thời không. Ví dụ tiêu biểu là cục quản lý thời không, địa ngục, thiên đàng....

Các quản lý ở địa ngục sau khi đủ 300 tuổi đều lựa chọn đi du lịch một chuyến dưới dạng chuyển sinh xuống hạ giới, đây là lần đầu tiên sau khi tân địa ngục thành lập, Hiro về hưu.

Mọi người đều thích giữ lại ký ức về hưu, vì sau đấy ai cũng chết.

Muốn không bị loạn, chỉ có thẳng tay xoá đi ký ức tiếp nhận từ thế giới khác.

Không những thế, Hiro còn muốn tiêu trừ cả ký ức sống 300 năm, ném vào lò, lần nữa sinh ra.

Hozuki cảm thấy khá bất ngờ nên muốn hỏi lại.

Đáp án cũng giống như dự đoán, Hiro không hối hận.

"Đừng nói với ta chỉ có sự kiện nho nhỏ này mà ngài gọi ta ra tới." Hiro bất đắc dĩ nhìn hắn.

"Cũng không hoàn toàn là vậy." Hozuki chậm chạp cắn điểm tâm dẻo. Sau khi nuốt xuống, tiếp tục nói: "Chỗ hạ giới mà ngươi nghỉ hưu..."

"Hừm... Ra chút vấn đề."

"Ân?"

"Chuyện là, cục thời không làm ăn không tốt, không thể kiểm soát được tình hình thế giới, khả năng cao là sẽ xảy ra hiện tượng tiến hoá cho linh thể, linh hồn tăng cường sẽ ảnh hưởng đến hai cực âm dương, Thiên Đàng cái mô mới cũ cũng không biết, vậy nên ngươi tiện thể bắt yêu diệt tà, dù sao cũng chỉ là thanh tẩy."

"Từ từ, đại nhân, ta không phải là đang nghỉ hưu sao?"

"Hiro a... Đại vương Enma khó mà trông vào được, chỉ còn lại hai chúng ta. Nỗ lực, nỗ lực."

"Nh-nhưng mà, đợi đã...."

"Ta không làm!"

"Ta sẽ không nha."

Thấy Hiro rõ ràng mày túc thâm thuý, Hozuki chốt một câu: "Tăng lương!"

"Hợp tác vui s--"

"Chậm đã..."

Cô không quên chuyện Thiên Đạo, "Nhân gia, ủy khuất cực kỳ, không thể hiểu được tự nhiên bị tính kế, nhân gia chân tay yếu đuối, nếu không có đền bù thích hợp, nhân gia bỏ gánh không làm!"

"Cho ngươi lấy đi hạt mầm thế giới thụ." Hozuki tuỳ tiện nói.

"Chốt đơn."
-...-

Nếu có ai nhớ đến sự tồn tại của Lão Hiệu Trưởng và Koko Kalin, hiện tại bọn họ đã ở chỗ xét toà của Đại Vương Enma, Hiro không la cà nhiều, chạy nhanh đưa đồ vật cho Enma rồi mất tăm thân ảnh.

Về lại được với thực tại của dòng thời gian chính, nhìn bằng mắt thường thì không có biến hoá lớn, bất quá qua máy đo năng lượng hoạt năng, có vẻ như các loại năng lực đã bắt đầu tự cân bằng, thế giới phi vật chất đang khôi phục, có xu thế bật hẳn lên.

Đây khả năng cao là điều mà Hozuki đại nhân nhắc tới.

Nếu bình thường hai giới cân bằng, linh hồn sẽ bị bắt buộc hút vào cửa thông thiên, tới chỗ bàn cân, sau đó đi địa ngục hoặc thiên đường, linh hồn cũng không thể chạm được vào vật chất, đó là ranh giới đặt ra giữa hai thế giới.

Nhưng thế giới phi vật chất vượt lên, vậy thì không xong.

Chào mừng đền với nơi mà hồn ma có thể nửa đêm nói xin chào và bối cảnh của những cặp đôi tình người duyên ma.

Tin cô đi, không vui đâu.

Yêu giới và ma giới không đánh nhau, tung xoã đầu đường, chẳng mấy nay kia có khi lại thêm vương quốc yêu ma, thêm đạo luật sống chung với sinh vật quyền năng.

Mà con người cũng đang tiến hoá, khả năng thể chất tăng lên đáng kể, ví như nếu trước kia Saiki phải dùng tâm khống mới làm cho mọi người hồi phục mấy vết thương nhỏ cấp tốc, đến giờ, vừa bị ăn quả bóng chày vào mặt, quay đầu, ngoại trừ vết xước nhỏ, không có bệnh lặt vặt.

Đồng nghĩa với lượng ma linh quái vật tăng trưởng, là tỷ lệ thuận, các gia tộc diệt trừ tà cũng sẽ đi lên.

Nói đi cũng phải nói lại, thế giới nào cũng có bàn cân, không có khả năng để cho bất cứ bàn cân nào quá lệch.

Điều Hozuki nhờ vả Hiro, là làm cho bàn cân lần nữa hoạt động.

Cũng là điều mà Hiro thấy khó có khả năng.

Trở lại đài phun nước mới đây thôi, Hiro thấy các bạn trẻ vẫn nằm lê lệt dưới mặt đất, cô cẩn thận dẫm vào những chỗ còn trống để đi về phòng hội học sinh.

Thời điểm đi ngang qua hội phó cùng bí thư thì đình chỉ vài giây, theo sau đó đã không thấy bóng dáng.

Hiro nhớ nhung hộp bento còn trong bọc vải của mình, vậy nên khi Hana lẫn Konna trở về từ chỗ đài phun nước, bắt gặp cảnh tưởng Hiro một tay cầm sách, tay còn lại lia lịa gắp thức ăn.

Đừng hiểu nhầm, Hiro ăn nhanh lại rất có dáng, nhìn cô ăn sẽ cảm thấy cảnh đẹp ý vui, nhưng cảnh đẹp ý vui không phải nỗi lòng của hai người bây giờ.

"Hội trưởng... cô biết chuyện gì đã xảy ra không?" Hana giật giật khoé miệng. Đầu tóc hơi rối, quần áo trên người có dính đất.

Tay dừng gắp đồ ăn, Hiro ngước mắt lên: "À, khu cổ kiến trúc sao? Ma quỷ ám ấy mà."

Giọng điệu thản nhiên.

Người nghe thì trong lòng lạnh lẽo.

"Cô... đang nói thật?" Konna ngập ngừng.

"Đúng vậy." Hiro làm lơ ánh mắt khiếp sợ của bọn họ, đột nhiên lấy tay che miệng.

'khụ khụ.'

"Hội trưởng không sao chứ?" Hana thấy vậy thì có chút lo lắng.

Hiro lắc đầu.

Tiếp tục vùi đầu ăn uống.

Chiều đến, Hiro xách theo cặp xách ra khỏi lớp, tiến câu lạc bộ nấu ăn. Mấy hôm trước cô đều nghỉ.

Các học tỷ ân cần hỏi han một lúc, xong mới bắt đầu nấu nướng.

Chủ đề là đồ ngọt có thành phần chính là chocolate.

Nấu ăn mất 3 tiếng, Hiro mệt mỏi đóng gói bánh thừa mang đi, chào tạm biệt các học tỷ để về nhà.

Trên đường về nhà đi qua bãi đất trống, Hiro nhẹ nhấc khoé môi, nội tâm ngột ngạt tản ra không ít.

"Con đã về!"

"Chào mừng trở lại."
--------
Còn tiếp~

Lời nói của tác giả: Tôi cũng phải nói, Hiro là thực sự nghỉ hưu nha, sau khi trở lại địa ngục thì Hiro sẽ vào lò sống lại, bắt đầu một cá thể không có ký ức, yên tâm là tính cách và kỹ năng vẫn còn ở... từ từ, lo xa quá, đến lúc đấy thì truyện kết thúc ròi. Đây là hình Hiro khi đang còn dưới địa ngục do tôi tự vẽ:

Tính ra những đoàn phim đã được nhắc tới hoặc lên sân khấu tới thời điểm hiện tại có:
-- Tokyo Revengers
-- Hozuki coolheadness
-- Saiki Psi Nan
-- Kuroko no basket
Xin lỗi vì nói nhiều quá :)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro