Chương 23
“Bảo bối!” Ngọc Mỹ vẫy tay, gọi Tiểu Bạch, “Ở đây!”
Trên mặt bé hiện ra tí ánh sáng, ở đây cả buổi chiều nghĩ mẹ có bớt tí thời gian đến đón bé không, giờ mẹ tới, cuối cùng cũng không làm cho bé thất vọng.
“Mẹ!” Tiểu Bạch nhào vào trong ngực Ngọc Mỹ , cười tít mắt, má lúm đồng tiền trên gương mặt vô cùng đáng yêu, “Mẹ đến rồi, hì hì, chúng ta đi ăn cái gì?” Đôi mắt to, sáng ngời nhìn về những đứa trẻ xung quanh, xem đi, mẹ ta xinh đẹp nhất!
“Chúng ta lên xe trước, con muốn ăn cái gì?” Ngọc Mỹ ôm Tiểu Bạch lên xe của Kim Tử Long , nhan sắc hai mẹ con hấp dẫn vô số ánh mắt của các bậc phụ huynh khác, xem nhan sắc của mẹ người ta, khó trách mình nuôi không ra một đứa bé thông minh lanh lợi như vậy.
Tiểu Bạch đường đường chính chính chôn trong ngực Ngọc Mỹ , mắt to làm nũng chớp chớp, thấy xe thể thao xa lạ, lông mày hơi nhíu lại, chiếc xe này không phải xe của công ty mẹ a?
“Xin chào, Tiểu Bạch, tan học chú Kim tới đón con, con muốn ăn cái gì?” Kim Tử Long đợi Ngọc Mỹ lên xe, lập tức quay đầu cười hỏi Tiểu Bạch, “Hôm nay chú mời khách, muốn ăn cái gì cũng được, không cần ngại đâu!”
Toàn bộ ý cười trên mặt Tiểu Bạch biến mất hết, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu nổi lên nghiêm túc, khoé miệng hơi rũ xuống, “Mẹ, mẹ còn chưa nói còn có người khác. . . . . .”
Ngọc Mỹ hôn nhẹ con trai: “Thấy chú Kim con không vui sao? Nhưng chính xác là mẹ tới đón con đi ăn cơm, con cũng không nói là không được có thêm người?”
“Tiểu Bạch, cho chú Kimchút mặt mũi được không. . . . . .” Kim Tử Long làm mặt quỷ, cố ý làm cho Tiểu Bạch vui vẻ.
Tiểu Bạch tức giận siết chặt quả đấm,
giận dữ mân mê miệng, có thể thấy
được tình hình không thể nào sửa
đổi, bé hất cằm, cười nói với Kim Tử
Long :
- Con muốn đi ăn KFC! Hừ, nhìn quần
áo hàng hiệu xa xỉ của hắn, không
ngại đi ăn vặt sẽ bẩn sao!
“OK!” Kim Tử Long hớn hở đồng ý,
- Ngồi đi, chúng ta đi!
Không khí bên trong xe nhất thời lúng
túng, Ngọc Mỹ và Kim Tử Long không
ngừng làm cho Tiểu Bạch vui vẻ, chỉ
là để cho khuôn mặt xị như bánh bao
trở lại bình thường.
Đến nơi, thừa dịp Kim Tử Long đi gửi
xe, Ngọc Mỹ nhéo gò má của con trai:
- Tiểu Bạch, không có lễ phép! Hôm
nay chỉ là ăn cơm bình thường, đầu
nhỏ đừng nghĩ nhiều!
“Thật?” Tiểu Bạch nghi ngờ, ánh mắt
của Kim Tử Long bại hoại rõ ràng là
vô cùng bất chính! Chỉ có mẹ ngốc
mới không thấy được!
Rất nhanh Kim Tử Long trở lại, cười
xấu xa ôm lấy Tiểu Bạch, đem bé để
trên vai mình, bước tới quầy thức ăn:
- Đi nào, chúng ta chọn món!
“A a a a!” Tiểu Bạch hét chói tai một
hồi, tay chân đấm đá loạn xạ, lại bị
Kim Tử Long gắt gao đè lại, không thể
làm gì khác là giả ngốc ngồi trên vai
Kim Tử Long ngắm cảnh
- Kim Tử Long , đừng doạ Tiểu Bạch!
Chờ tôi một chút!_Ngọc Mỹ không yên
tâm nên vội vàng đuổi theo,
- Anh chậm một chút, Tiểu Bạch đừng
lộn xộn!
Trước quầy, Kim Tử Long vững vàng
ôm lấy Tiểu Bạch, hỏi Ngọc Mỹ đang
đứng một bên:
- Muốn ăn cùng môt phần, hay muốn
ăn riêng một mình? Tiểu Bạch thích
ăn cái gì?
- Thả con xuống, con muốn tìm mẹ!”
Tiểu Bạch vẫn chưa bỏ ý định giãy
giụa, tay chân đánh đấm lung tung
nhưng vẫn không cách nào tránh
thoát, còn không phải vì ở trên vai
Kim Tử Long sao.
“Tiểu Bạch trừ thích ăn cơm chiên
dương châu, chính là thích cái mới,
không biết KFC ở trong nước và ở
nước ngoài có gì khác nhau?_ Ngọc
Mỹ vừa trấn an Tiểu Bạch, vừa nhìn
thực đơn nói.
Kim Tử Long hỏi phục vụ:
- Gần đây có món mới à, có thể giới
thiệu một chút không?”
- Quý khách, bây giờ chúng tôi có
phần món ăn mới nhất, vừa đủ cho
ba người_ Nhân viên phục vụ trẻ tuổi
nhìn một nhà ba người, trong mắt
toát lên ánh nhìn hâm mộ, cha anh
tuấn đẹp trai, mẹ xinh đẹp kiều diễm
, con trai càng thêm đáng yêu, thật là
đẹp mắt chết người!
- Vậy thì mang một phần thử chút.
Kim Tử Long quyết định, “đem một
phần cơm chiên dương châu cho Tiểu
Bạch, một món ăn ngọt, đủ chưa?
“Đủ” Ngọc Mỹ gật đầu,
- Trước những thứ này đi, quá nhiều
cũng không ăn hết
Phục vụ nhận tiền Kim Tử Long đưa,
thật nhanh cầm lấy thực đơn, thấy ba
người phải đi, vội vàng kêu lên:
- Phu nhân, bây giờ chúng tôi làm
hoạt động, có quà cho người bạn
nhỏ!
Cô lấy ra một cái huy hiệu con mèo,
đưa cho Tiểu Bạch, giọng nói ngọt
ngào:
- Cháu tên là Tiểu Bạch phải không?
Cháu thật đáng yêu! Ba mẹ cháu đều
rất thương cháu, cháu phải ngoan
ngoãn nha!
Vừa dứt lời, cô gái đã cảm thấy sau
lưng lạnh cả người, người bạn nhỏ
khả ái làm như không thấy phô mai,
sắc mặt trở nên âm trầm không tốt
, mà Kim Tử Long cười tươi như hoa,
thay Tiểu Bạch nhận lấy món đồ chơi,
lễ phép nói cảm ơn.
Cười gượng hai tiếng, phục vụ lập tức
nghiêng đầu, cô điên rồi chắc, một
phút kia sao lại cảm thấy tiểu thái
thái bốn năm tuổi muốn giết cô! Ảo
giác, nhất định là vậy!
Khoé miệng Kim Tử Long cười không
ngừng, thì ra hẹn với Tiểu Bạch và
Ngọc Mỹ sẽ làm cho người ta cảm
thấy ba người là người một nhà rất
hào thuận,
- Ba mẹ và con trai,_ đây là vui mừng
nhất của anh.
Đang vui mừng, Kim Tử Long thấy cổ
đua đớn, móng tay Tiểu Bạch hung
hăng bấu trên cổ anh, da thịt yếu ớt
không đấu lại móng tay cứng rắn,
Kim Tử Long cảm thấy đau đớn khó
nhịn.
- Tiểu Bạch, chú làm con không thích
phải không? Chúng ta nói chuyện
một chút đi nào?” _ Kim Tử Long
định giở trò để Tiểu Bạch trên vai,
ngăn cản ánh mắt của Ngọc Mỹ , nói
nhẹ nhàng bên tai Tiểu Bạch,
- Con hi vọng người phục vụ lại nói
chuyện chúng ta nữa à. . . . . .
“Sao vậy?” Ngọc Mỹ nghi ngờ hỏi, sao
lại có mùi thuốc súng nồng đậm giữa
hai người này?
Trong mắt Tiểu Bạch giận giữ, ở trong
ngực Kim Tử Long không nể nan
đấm đá một phen, tránh thoát xuống
đất, âm thầm đá Mục Thần môt cái,
Tiểu Bạch cúi đầu nhào tới bên cạnh
Ngoc Mỹ.
“Mẹ, con đói!” Lại ngước đầu lên, Tiểu
Bạch cười,
- Làm phiền chú Kim đi tới quầy lấy
thức ăn, chúng ta tìm chỗ ngồi nào!
Tiểu Bạch nở nụ cười hiền lành. Ngập
tràn hi vọng nhìn Ngọc Mỹ và Kim,
Tử Long thấy Kim Tử Long cười
gượng nói ra lời từ chối, thấy anh chỉ
sờ mũi rồi rời đi.
Tiểu Bạch kéo Ngọc Mỹ tránh ra, chút
ý định nhỏ trong lòng không ngừng
quay cuồng, nhất định không để Kim
Tử Long đến gần mẹ nhiều, bé không
cho người đàn ông khác cùng bé
tranh giành người mẹ duy nhất!
Hừ, cũng không phải là Kim Tử Long
không có mẹ, sao phải giành với bé!
- Đi thôi, chúng ta đi rửa tay, rồi ăn
cơm!_ Ngọc Mỹ có chút nhứt đầu với
thái độ thù địch của con trai đối với
Kim Tử Long , giữa hai người, cô tự
nhiên nghiêng về Tiểu Bạch, chỉ sờ
đầu và thuận theo ý của bé.
Không biết có phải Kim Tử Long đang
dùng mĩ nam kế với phục vụ hay
không, rất nhanh anh đã bưng bữa ăn
tới bàn, để làm việc tiện hơn, tay áo
sơ mi trắng kéo lên, mở ra hai nút áo,
bắp thịt màu mật ông như ẩn như
hiện, vốn là anh xuất sắc đến cực
điểm giờ lại đầy hấp dẫn.
- Đến rồi, Tiểu Bạch đến ăn cơm...!
Kim Tử Long nhanh nhẹn ngồi xuống,
lấy món ăn phân chia thật tốt đưa cho
hai mẹ con hai người trước mặt,
giống như không đem thái độ thù
địch của Tiểu Bạch ở trong mắt.
- Kim Tử Long , anh cũng bận rồi,
cũng ăn đi._ Ngọc Mỹ vừa nói cám ơn
Kim Tử Long , vừa nêm nếm đồ ăn
cho con trai,
- Tiểu Bạch, nếm thử hương vị của
thức ăn trong nước một chút.
“Mẹ cũng ăn đi!” Tiểu Bạch gần như
áp sát vào trong ngực Ngọc Mỹ , giơ
tay nhỏ bé đưa cánh gà cho Ngọc Mỹ
đại nhân nói, “Nói ‘a’, cắn một cái!”
“Tốt”Ngọc Mỹ vui vẻ cuối đầu nhận
tâm hiếu thuận của con trai, dặn dò
bé phải ăn cơm, mới nói với Kim Tử
Long , “Anh có thể ăn cơm ở đây
không? Thật ra thì thỉnh thoảng ăn
một chút thức ăn nhanh có điều
chỉnh, cũng có thể.”
“Không biết, nơi này vô cùng tốt.” Vẻ
mặt Kim Tử Long thoải mái, hình như
không có chút nào không vui với
tiếng người ồn ào ở KFC, “Thật ra thì
chỉ cần ăn cơm với em, ăn ở đâu cũng
được.”
“Hừ!” Tiểu Bạch xì mũi một cái, người
đàn ông ngọt ngào!
“A, đúng rồi!” Ngọc Mỹ uống nước
ngọt, bỗng nhiên nhớ đến một
chuyện, “Tôi muốn hỏi anh ... anh đã
làm gì Hành Không và Ôn thị? Anh
đang chèn ép bọn họ sao?”
Kim Tử Long nhẹ nhàng gõ bàn, nói
lảng sang chuyện khác:
- Anh không có chèn ép bọn họ, chỉ là
không hợp tác như bình thường,
tuyệt đối không phải là vì em, em
không cần sy nghĩ nhiều.”
Anh bị lỗ là vì điều tra được chuyện
cũ, thì ra mẹ con nhà họ Ôn và nhà
họ Đỗ từng làm tổn thương Ngọc Mỹ
như vậy! Anh sẽ báo thù cho cô,
khiến Mộ Nguyệt chèn ép Hành
Không và Ôn thị, nhưng anh không
ngờ Đỗ Yến Thừa và Ôn Ngữ sẽ tìm
Ngọc Mỹ , để cho việc làm của anh
chưa thành công hoàn toàn liền bị cô
biết.
Tiểu Bạch nhìn Ngọc Mỹ một chút, rồi
lại nhìn Kim Tử Long , mắt mở lớn,
nghĩ nghĩ, bé cảm thấy bây giờ mẹ
đang nói chuyện rất quan trọng.
-------oOo-------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro