Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thiên Tuệ , em làm bạn gái của anh được không? " - Thừa dịp đang lúc vào giờ nghỉ trưa, chỉ còn hai người họ ở trong phòng ,Trần Kiến Minh lấy hết dũng khí, mở miệng nói.

"..............." - Thiên Tuệ sửng sốt, giống như nghĩ rằng anh đang nói những điều linh tinh.

"Thiên Tuệ, từ khi em bắt đầu đến đây, anh đã bắt đầu chú ý đến em, mặc dù bình thường chúng ta không có nói chuyện với nhau, em cũng rất ít gặp gỡ các đồng nghiệp, nhưng mà................"

"Đúng rồi, đúng rồi, thực xin lỗi..." - Thiên Tuệ phục hồi lại tinh thần ngay lập tức cắt ngang lời nói thao thao bất tuyệt của anh ta.

"Thiên Tuệ................."

"Thật xin lỗi." - Cô nói lại lần nữa.

"Tại sao? Bên cạnh em cũng không có ai mà?" - Giọng điệu của Trần Kiến Minh là rất chắc chắn.

Điều này chính là anh nghe được, anh biết cô bình thường ngoại trừ đi làm ở ngoài, thì chỉ ở nhà, hoàn toàn không tham gia bất kì hoạt động xã giao nào. Chính điểm này của cô đã thu hút sự chú ý của anh, anh cũng đã đến tuổi nên kết hôn, mà cuộc sống của cô đơn thuần, vừa lúc cũng hợp với anh.

Nghe thấy những lời này, Thiên Tuệ lại nhíu mày, nhưng cô không tức giận, chỉ là cúi đầu rồi bình thản nói: "Thật xin lỗi! Tôi có người trong lòng rồi."

"Em có người trong lòng? Là đồng nghiệp trong ngân hàng sao?" - Trần Kiến Minh có chút không tin lời cô.

"Không phải."

"Vậy là ai?" - Anh không chết tâm vẫn hỏi.

"Thật xin lỗi! Tôi muốn quay lại làm việc ." - Thiên Tuệ không muốn nói, liền xoay người rời đi.

" Thiên Tuệ, Em không nói anh sẽ không bỏ qua." - Anh căn bản không tin lời của cô, trên thực tế cô là muốn giả vờ dè dặt thôi.

Nghe hắn nói xong , cô vẫn không quay đầu lại, cứ như vậy mở cửa rời đi.

Bản thân cô trở lại chỗ ngồi, cô thật không dám tin, trợ lý của giám đốc ngân hàng Trần Kiến Minh đột nhiên mở miệng muốn cô làm bạn gái anh .

Trên thực tế, cô vẫn hi vọng mình không gây quá nhiều chú ý, không nghĩ tới lại có thể xảy ra chuyện như vậy, anh ta rốt cuộc là thích cô cái gì?

Cô không hoạt bát cũng không năng động, luôn yên lặng mà làm việc, thỉnh thoảng cùng đồng nghiệp làm thêm giờ, chỉ không phải là người vô hình mà thôi. Còn nói đến gương mặt, cũng hoàn toàn không khiến cho người khác kinh ngạc, trên sống mũi còn có nốt tàn nhang nhỏ. Vóc người thì không cần phải nói, so với mấy cô gái trong ngân hàng thì cô gầy hơn một chút đi! Vậy anh ta là không được bình thường? Lại còn uy hiếp, nếu như cô không nói ra người trong lòng, anh ta cũng không bỏ qua, trời ạ...

Trong lòng Thiên Tuệ thầm kêu lên.

Vấn đề là, cô thật sự có người trong lòng a! Tại sao muốn ép cô nói sao? Huống chi nói rồi, anh ta cũng không biết là ai!

Thiên Tuệ khẽ cắn môi, len lén lấy một cuốn sổ từ trong ngăn kéo. Mở trang thứ nhất ra, bên trong được dán rất nhiều hình, đó là cô cắt từ trên tạp chí xuống.

Trong tấm ảnh là một người đàn ông có đôi mắt màu nâu, mái tóc màu nâu. Không sai, người trong hình là một người ngoại quốc. Một người mà cô không thể chạm tới, số phận đã khiến cho cô gặp được anh, nhưng thời gian quá ít. Chuyện này tất cả cũng là do chuyến du lịch kia.....................

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro