Chương 15: Chuẩn bị từ chức

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bởi vì Bé Chiêu thích hắn.

Nếu không sao em ấy lại ngủ mà không đề phòng một chút nào, cứ như tin tưởng một trăm phần trăm rằng hắn sẽ không làm ra những việc xấu xa.

Vinh Húc Đình chống tay ngồi cúi đầu nhìn khuôn mặt nho nhỏ đang ngủ ngon lành.

Ngủ mê như vậy, ngủ thoải mái như vậy, để lại một mình hắn cô đơn ngồi đây.

Sao được chứ..

Bọn họ phải ở bên nhau.

Vinh Húc Đình hất tấm chăn trên người Hoa Chiêu Mộng ra, ngón tay thon dài lần ra sau lưng cậu cởi nút thắt áo ngực, giải phóng hai bầu vú đầy đặn, vuốt ve tấm lưng mịn màng.

Bàn tay hư hỏng lần dọc sống lưng đi đến xương cùng, mân mê nút thắt quần lót bên hông, từ tốn kéo mở nút buộc lỏng lẻo, mông thịt tuyết trắng không được quần lót bao bọc, dưới tư thế nằm nghiêng hiện ra căng mẩy tròn trịa.

Tay Vinh Húc Đình bao lấy cánh mông, ngón giữa và ngón áp út khéo léo luồng vào khe mông, sờ đến bé lồn múp míp, hai môi lồn bị hắn chơi sưng tấy khép chặt lại ngậm lấy đáy quần lót tình thú, nằm chen chúc giữa thịt đùi đẫy đà, trông có vẻ hơi đáng thương.

Vinh Húc Đình tốt bụng giúp cậu lôi đáy quần ra, để bé lồn sưng to không bị khó chịu.

Em đáng yêu quá. Cũng vô cùng dâm đãng. Khiến anh nhìn mà chỉ muốn đụ cặc vào lồn em ngay lập tức thôi.

Nhưng chuyện này phải đợi bé Chiêu tỉnh thì mới có ý nghĩa, hắn thích nhất là dáng vẻ bé Chiêu thẹn thùng khi bị hắn đụ lồn, đôi mắt em ấy lúc đó vừa ngoan vừa đáng thương, khiến hắn hưng phấn gấp mấy lần việc chơi cái lồn dâm đãng nóng ướt bên dưới.

"Ưm.." Hoa Chiêu Mộng nhỏ giọng nức nở.

Rõ ràng bộ đồ lót mỏng manh này không có tý tác dụng chống lạnh nào, nhưng khi bị cởi ra cậu vẫn muốn tìm thứ gì đó giúp làm ấm cơ thể.

Thật nũng nịu..

Vinh Húc Đình ngại ngùng dịch cơ thể ấm áp của hắn qua, đem tay cậu gác lên eo hắn, để cậu có thể ôm lấy hắn.

Thật là.. Phải có người ôm mới ngủ được.. Thích làm nũng quá đi mất.

Vinh Húc Đình nhìn chằm chằm Hoa Chiêu Mộng đang ngủ trong lòng hắn, khóe miệng vui vẻ nhếch lên không cách nào hạ xuống.

Hắn đưa tay kéo mền lên đắp cho cục cưng ngoan đang sợ lạnh trong lòng, ánh mắt vô tình quét qua miếng băng cá nhân ở gót chân Hoa Chiêu Mộng, hắn chợt nảy ra một ý, với tay lấy băng cá nhân trong tủ đầu giường ra, xé vỏ, lột miếng dán, đem băng cá nhân trong suốt dán hai mép lồn dính sát lại với nhau.

Băng cá nhân trong suốt hoàn toàn, không hề che khuất một chút da lồn trắng nõn nào. Phần vải bông ở giữa đặt đúng ngay giữa khe lồn. Bé Chiêu dễ ngại như vậy, không mặc quần lót chắc chắn sẽ xấu hổ, hắn giúp em ấy dán miếng băng cá nhân này, hẳn là em ấy sẽ đỡ xấu hổ hơn? Còn có thể giúp em ấy khép chặt lồn không để tinh dịch chảy ra.

Đúng.. Bé Chiêu đã nói muốn ngậm tinh hắn đến tối, hắn chẳng qua chỉ là giúp bé Chiêu thực hiện lời hứa, không để em ấy trở thành người thất tín, nói không giữ lời.

Trong cơn mơ ngủ, Hoa Chiêu Mộng không hề biết những mảnh vải thiếu thốn còn sót lại trên cơ thể cậu đã bị người ta lột sạch sành sanh, cơ thể hoàn toàn trần truồng, chỉ có hai môi lồn bị một miếng băng cá nhân trong suốt dán lại.

Dán trông còn gợi tình hơn cả không dán, hai môi lồn lồ lộ ngoài không khí bị một miếng băng trong suốt dán dính vào nhau, còn bị ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm, không chút trở ngại xâm phạm lồn non.

Khi nào bé Nhiêu mới tỉnh nhỉ..

Cặc hắn nứng lâu lắm rồi.

Vình Húc Đình tròng chiếc quần lót tình thú ướt nhẹp nước dâm lên cặc, vừa ngắm bé Chiêu ngoan ngoãn ngủ vừa sục cặc: "Ha a.. quần lót em ướt như vậy.. bé Chiêu không ngoan gì cả.. lồn dâm không chịu ngậm tinh anh đàng hoàng.."

Lòng bàn tay nóng rực bao lấy quần lót vuốt ve thân cặc, vải ren thô ráp ma sát đầu cặc nhạy cảm, khiến Vinh Húc Đình vừa đau vừa sướng, mắt hắn vẫn chưa rời khỏi mặt Hoa Chiêu Mộng, miệng vẫn tiếp tục trách móc: "Ha a.. bé Chiêu dâm chết đi được.. quần lót toàn là mùi lồn.. ha a.. còn ướt nhẹp.."

Chất dịch nhão dính của quần lót bị ép ra, dính đầy lên con cặc cong của Vinh Húc Đình.

Kế bên chiếc gối trắng tinh, thân cặc đỏ tím đang si mê ma sát với một chiếc quần lót ướt bẩn, đầu cặc bóng lưỡng chĩa thẳng vào khuôn mặt vô tri đang say giấc nồng, hành vi biến thái của bản thân khiến Vinh Húc Đình càng lúc càng hưng phấn, động tác sục cặc càng thô bạo hơn: "Ha a.. bé Chiêu ngủ mà trông cũng dâm nữa.. ha a.. cứ quyến rũ anh hoài.. ha a.. làm anh nứng nữa rồi.. ha a.."

Ngón tay thon dài vân vê chỗ đáy quần ướt át, ra sức dùng nó cạ vào đầu cặc, khi vải quần vừa bị thít vào lỗ cặc, lỗ nhỏ lập tực nở ra, phụt phụt bắn tinh lên chiếc quần ẩm ướt của của Hoa Chiêu Mộng, khiến nó cậu dính đầy chất lỏng màu trắng đục.

Hàng mi cong dày run rẩy, miệng nhỏ rầm rì: "Ưm.."

Mí mắt cậu khẽ động, đôi mắt ngây thơ đối diện với Vinh Húc Đình, cậu nhỏ giọng nỉ non: "Em ngủ quên hả?"

"Ừ." Vinh Húc Đình xấu xa tố cáo trước: "Ở nhà bé Chiêu toàn ở truồng ngủ hả? Lúc ngủ em đã cới áo vú và quần lót ra, anh mắc cỡ không dám nhìn, nên đã giúp dùng băng cá nhân dán lên lồn em."

Đôi mắt còn chưa tỉnh ngủ đột nhiên trừng to, cậu cuống quít giải thích: "Không có, em không thói quen cởi đồ ngủ, a, thật sự là em cởi hả? Em xin lỗi."

"Không sao cả."

Hoa Chiêu Mộng còn đang tự ngẫm xem có phải do vải ren quá thô ráp, cạ vào vú và bướm khiến cậu không thoải mái nên mới theo phản xạ cởi ra không.

Vinh Húc Đình căn bản không cho cậu nghĩ nhiều, tiếp tục nói: "Bé Chiêu ngủ đã lâu.."

"Em xin lỗi.."

"Vậy em định bồi thường cho anh thế nào?"

Hoa Chiêu Mông lén nhìn thấy gậy thịt đã cương lên của Vinh Húc Đình, cậu biết hắn lại muốn rồi, nói thẳng ra, việc cậu ngủ trong giờ làm là không đúng, làm một nô lệ tư bản có đạo đức, cậu áy náy nói: "Đều nghe cậu.. nghe Húc Đình.."

Vinh Húc Đình hài lòng hắng giọng, nói: "Chân bé Chiêu bị thương rồi, tư thế chúng ta có thể làm không nhiều lắm.. nên.. nên anh ôm em ngồi lên cặc anh làm là được rồi."

Chúng ta.. Cậu Vinh nói chúng ta.. Hoa Chiêu Mộng ngơ ngác nhìn Vinh Húc Đình, tim đập càng lúc càng nhanh, nhỏ giọng nỉ non: "Dạ."

"Ngoan lắm."

Cánh tay rắn chắc của Vinh Húc Đình dễ dàng bế Hoa Chiêu Mộng lên, đôi mắt nóng rực rà quét trên cơ thể trần trụi của cậu, dương vật cương cứng tì vào bé lồn, chạm vào miếng băng cá nhân trong suốt.

"Tay anh bận ôm bé Chiêu rồi, em tự mình lột băng cá nhân ra, có được không?"

"Dạ.."

Vinh Húc Đình cúi đầu, trán kề trán với Hoa Chiêu Mộng, mắt hai người đều nhìn về phía miếng băng cá nhân trong suốt, bộ phận riêng tư bị đối phương nghiêm túc nhìn, Hoa Chiêu Mộng vô cùng thẹn thùng, cậu muốn nhanh chóng lột thứ này ra, móng tay cậu cào vào mép miệng băng, xé mạnh xuống, cảm giác đau khiến cậu bất ngờ la lên: "A!"

"Sao vậy.. đau à?"

Khoảng cách giữa hai người quá gần, Hoa Chiêu Mộng vừa ngước mắt đã chạm phải ánh mắt nôn nóng của Vinh Húc Đình, trông hắn giống như thực sự rất lo lắng, cậu ngại ngùng lảng tránh, nhỏ giọng nói: "Không.. không sao."

"Bé lồn rất yếu ớt, em phải dịu dàng một chút." Giọng nói trầm thấp dùng lời chỉ trích để quan tâm Hoa Chiêu Mộng, lòng cậu trộm vui vẻ, khóe miệng tự động nhếch lên, "Dạ.."

"Dán băng cá nhân lên mặt anh đi."

"?" Hoa Chiêu Mộng tưởng cậu nghe nhầm, kinh ngạc nhìn Vinh Húc Đình.

"Em không nghe rõ à?"

"Dạ.. nghe rõ.." Hoa Chiêu Mộng cúi đầu, nhìn băng cá nhân trong suốt trong tay, phần bông đã ướt đẫm nước dâm và tinh dịch chảy ra từ lồn cậu, "Dán trên mặt ạ?"

"Ừ.. Dán chỗ nào để anh ngửi được mùi nước dâm của em."

"..."

Sao có thể.. dâm tục tới vậy..

Hoa Chiêu Mộng hít sâu một hơi, ngửa đầu nhanh chóng dán miếng băng cá nhân ẩm ướt lên mũi Vinh Húc Đình, rồi cúi đầu ngập ngừng nói: "Xong.. xong rồi.."

Ngón tay thon dài nâng cằm cậu lên, bắt cậu nhìn vào khuôn mặt đẹp đến hoàn hảo của Vinh Húc Đình, trên sóng mũi cao cao xuất hiện một miếng băng cá nhân được dán xộc xệch.

Hốc mắt sâu, đường nét khuôn mặt sắc bén, trên mũi dán băng cá nhân, khiến Vinh Húc Đình trông cực giống một cậu chủ nhà giàu ngạo mạn nào đó.

Con ngươi đen nhánh của Vinh Húc Đình phản chiếu hình ảnh Hoa Chiêu Mộng, hắn nghĩ kỹ thuật dán băng cá nhân lẫn vuốt tóc của bé Chiêu quả thật dở y chang nhau, nhưng mà cũng rất đáng yêu, đặc biệt là đôi mắt to tròn chứa đầy bóng dáng hắn của cậu, cứ như trong lòng cậu thật sự chỉ có hắn.

"Trong mắt bé Chiêu.. đều là anh.." Vinh Húc Đình kề vào tai hoa Hoa Chiêu Mộng lẩm bẩm: "Trong cơ thể bé Chiêu.. cũng phải toàn là anh.."

Đầu cặc cương cứng chen vào hai môi thịt sưng to, cơ eo săn chắc thúc mạnh, điều khiển cặc bự hung hăng đụ vào lỗ lồn chật hẹp.

"Ưm.. đâm vào rồi.. căng quá.. hình như nó lại lớn hơn.. a a... "

"Biết làm sao được.. cặc bự nhìn thấy bé Chiêu sẽ lập tức nứng.. Bé Chiêu ở bên cạnh anh.. thì phải bị anh đụ cả ngày.."

Bé lồn vẫn còn chứa đầy tinh dịch được bắn vào lúc sáng lại bị cặc bự đụ địt, con cặc dồn dập đâm vào rút ra, ma sát lên vách lồn.

"Ưm.. Nhanh quá.. a.."

"Ha a.. lồn bé Chiêu khít quá.. đụ cỡ nào cũng không lỏng.. siết chặt cặc anh.. ha a.. trong lồn em toàn là tinh dịch.. vừa ướt vừa trơn.. ha a.. sướng cặc quá.."

Tay Vinh Húc Đình bao lấy hai cánh mông tròn trịa, ngón tay ra sức nhào bóp mông vểnh, bợ nó phối hợp với động tác giã lồn thô bạo của hắn, điều khiển bé lồn vuốt ve con cặc to bự: "Bé Chiêu thích tư thế này hả? Mỗi lần lồn non dập xuống.. đều nuốt cặc anh sâu đến tận cùng.."

"Ưm.. thích.." Chưa kịp nói xong Hoa Chiêu Mộng đã đáp, Vinh Húc Đình tiếp tục dò hỏi: "Tại sao lại thích?"

"Bởi vì.. bởi vì có thể ôm cậu.. có thể ôm Húc Đình.."

Đệch.. bé Chiêu lại muốn quyến rũ hắn.. Em ấy cứ dùng khuôn mặt ngây thơ này thốt ra những lời dâm đãng như vậy, Vinh Húc Đình nghe mà nứng muốn nổ cặc, chỉ hận không thể lập tức đụ chết cậu, không để cậu dùng những lời này đi quyến rũ những tên đàn ông khác.

"Bé Chiêu thích được anh ôm, hả?" Vinh Húc Đình cúi đầu cắn lên lỗ tai đỏ như máu của Hoa Chiêu Mộng, khàn giọng lẩm bẩm: "Em biết nếu nói dối sẽ nhận lấy hậu quả gì không?"

"Hức.. em không biết.. nói thật.. có bị phạt không?"

Bé Chiêu thật là.. Vinh Húc Đình lập tức cứng họng.. sự sung sướng pha lẫn chút yếu thế khiến hắn hơi khó chịu, hắn giận dỗi bóp véo mông thịt thật mạnh, tăng tốc nắc cặc vào cái lồn dâm của cái người suốt ngày quyến rũ hắn.

"Sao lại phạt.. Anh đang thương bé Chiêu đây mà.."

Ngón tay thon dài bóp thịt mông thành đủ hình dạng, tiếng đụ địt bạch bạch liên tục vang lên, nước dâm phụt phụt trào ra tung tóe.

Nhưng Vinh Húc Đình vẫn chưa thỏa mãn, hắn bế lấy Hoa Chiêu Mộng đi ra khỏi phòng ngủ, bước đi khiến cơ thể Hoa Chiêu Mộng bị xốc nảy dập dềnh, mông thịt to bự liên tục nhún nhảy trên thân cặc, đầu cặc cong được đà thúc mạnh vào cửa tử cung cậu.

"Hức.. sâu quá.. cái đó sắp đâm vào rồi.. hức.."

"Bé Chiêu không thích anh đụ tử cung em sao? Nhưng cái lồn dâm này đâu có nói vậy.. ha a.. mỗi lần anh đụ vào cửa tử cung.. lồn em đều siết muốn đứt cặc anh.."

"Hức.. em thích.. cái đó cứng.. sẽ không đứt.."

Vinh Húc Đình cười vui vẻ: "Đúng.. sẽ không đứt.. nếu không sao đụ bé Chiêu sướng được.."

"Húc Đình ôm em.. aa.. làm em sướng.."

Lời âu yếm ngọt ngào ai lại không thích nghe, Vinh Húc Đình khoái muốn chết, hắn vừa bế Hoa Chiêu Mộng đi về phía cầu thang vừa nhỏ giọng ám chỉ: "Chuẩn bị sướng hơn nữa đó.."

Hắn bước lên bật thang đầu tiên, dưới tác dụng của trọng lực, Hoa Chiêu Mộng đang được Vinh Húc Đình ôm lại tụt xuống một chút, lồn dâm trượt mạnh trên thân cặc, đầu cặc đột ngột chen vào tử cung: "Hức.. sâu quá.. a.. vào rồi... bị đâm vào trong.."

"Mới bước đầu tiên.. cặc anh mới cạ nhẹ vào tử cung.. bé Chiêu đã rên dâm như vậy.. Giờ anh mà nhấp.. chẳng phải em sẽ sướng muốn chết sao.. hả?"

Vinh Húc Đình lại bước lên, hẩy cặc ngược lên, toàn bộ cây hàng của hắn vùi sâu vào cơ thể Hoa Chiêu Mộng, bộ phận sinh dục của hai người ép sát vào nhau, hai môi lồn căng mập chôn sâu vào đám lông cặc rậm rạp của Vinh Húc Đình, chất lông thô ráp không ngừng đâm vào le lồn nhạy cảm, cứ như muốn cưỡng hiếp bé le.

Cảm giác tê dại sung sướng khiến Hoa Chiêu Mộng rùng mình ngưỡng cổ, khuôn mặt xinh đẹp ướt nhẹp nước mắt, cậu vừa rên rỉ vừa la: "Hức.. ngứa.. cái đó của anh.. cạ trúng em.. hức..sướng.."

"Bé Chiêu không dám gọi cặc anh.. giờ lông cu cũng không dám nói hả.. Sao mà dễ ngại quá.." Vinh Húc Đình vờ thở dài: "Le lồn không thích bị lông cu anh đụ hả?"

"Nhưng rõ ràng lồn em co bóp mạnh muốn chết.. chắc nó thích đó.."

Lồn dâm bú mút thân cặc vô cùng mạnh, Vinh Húc Đình sướng tới tê eo, ra sực đụ vào cái lồn dâm đãng, tốc độ leo cầu thang nhanh hơn, mỗi một bước đều ép bé lồn nuốt trọn cặc hắn, để hắn đụ vào tận tử cung.

"Hức.. nhanh quá.. sâu quá.. em chết mất.. hức.."

"Mới leo được một nửa thang.. bé Chiêu không được lên đỉnh trước.."

Hoa Chiêu Mộng đáng thương nghe vậy chỉ có thể dùng đôi mắt ngập nước nhìn Vinh Húc Đình xin xỏ: "Hức.. em muốn bắn.. cho em bắn.. đi mà.."

Vinh Húc Đình khó mà chịu nổi sự làm nũng của Tiểu Chiêu, hắn trừng mắt thở hổn hển: "Bé Chiêu không muốn bắn cùng lúc với anh hả?"

"Hức.. muốn.."

"Vậy phải đợi anh."

"Dạ.. em sẽ nhịn.. a a.. không bắn.."

"Ngoan." Vinh Húc Đình hôn hôn lên má Hoa Chiêu Mộng, mỗi lần đều bước lên hai ba bậc để nhanh đến đích, chênh lệch cao thấp càng lớn, Hoa Chiêu Mộng càng nhào mạnh vào lòng hắn.

Vinh Húc Đình vừa hưởng thụ cục cưng ngoan xinh nhào vào lòng, vừa mượn lực eo hung hăng nhét toàn bộ cặc vào lồn dâm mà nhấp, cặc bự dũng mãnh đụ vào tự cung, bị tử cung nho nhỏ bú mút hầu hạ.

"Hức.. nhanh.. nhanh quá.. em không nhịn nổi mất.. hức.."

"Không nhịn nổi cũng phải nhịn.. bé Chiêu đã đồng ý với anh.. phải thực hiện lời hứa.. ha a.. lồn dâm siết chặt quá.. ha a. thật sướng.."

Cầu thang trong nhà hắn là thang xoắn, mỗi khi bước lên một bậc, đầu cặc trong tử cung sẽ ngoáy nhẹ một chút, lần nào cũng khiến Hoa Chiêu Mộng giật bắn lên, cơ thể mềm mại run lẩy bẩy, hai cái vú sóng sánh lắc lư, quầng vú tì sát vào cơ ngực Vinh Húc Đình, núm vú nhỏng cao cạ lên vú hắn, cứ như cậu đang dùng vú cưỡng hiếp vú hắn.

Dâm quá.. núm vú hồng như vậy.. dù hắn có bú mạnh cỡ nào.. bú bao nhiêu lần.. vẫn hồng y như vậy.. Không hề sẫm màu hơn tý nào..

Vinh Húc Đình nhìn chằm chằm hai bầu vú tròn trịa đang cạ qua cạ lại trên ngực hắn, khó nhọc nuốt nước bọt: "Sao vú bé Chiêu không biến thành màu đỏ?"

"Hức.. không.. em không biết.." Lồn cậu đang bị cặc bự nhồi đầy, thịt lồn bị giã muốn nát, vú còn bị người ta nhìn chằm chằm. Người này còn dùng giọng nói trầm thấp quyến rũ hỏi cậu những vấn đề vô cùng xấu hổ, khiến thân thể lẫn tâm hồn cậu đều đạt được sự sung sướng tận cùng, nhưng vẫn chưa tới lúc, cậu phải kiềm chế khao khát muốn xuất tinh lại, nghĩ cách khiến con cặc trong người nhanh chóng bắn ra để cậu có thể lên đỉnh: "Hức.. bởi vì cho Húc Đình ăn.. Húc Đình thích hồng.. nên nó mới không sẫm."

"Bé Chiêu.. em dám nhìn vào mắt anh lúc nói những lời này sao.. Những lời nói dâm đãng dối gian như vậy.. em cũng nói được.."

Hoa Chiêu Mộng nhăn mày, mắt mở to, nhìn đến những bậc cầu thang loang lổ nước dâm, tất cả đều là nước chảy ra từ bướm cậu? Cậu thật sự dâm đãng như vậy sao?

Cậu đau đớn nhìn về phía Vinh Húc Đình, cậu cũng không muốn dâm như vậy, nhưng cái thứ trong cơ thể cậu vừa to dài vừa cứng nóng, còn dùng kỹ thuật cao siêu khiêu khích điểm nhạy cảm của cậu, khiến bướm cậu sung sướng chảy đầy nước, rõ ràng là Vinh Húc Đình khiến cậu trở nên dâm đãng.

Cậu không có sai, trước khi cậu bị Vinh Húc Đình làm, cậu không hề dâm.

Nước mắt tủi thân trào đầy hốc mắt, trượt xuống gò má ửng hồng: "Em không có nói sai.. Không phải Húc Đình thích vú màu hồng? Thích em dâm đãng sao?"

"Anh có nói không thích đâu?" Vinh Húc Đình thấy nước mắt của Hoa Chiêu Mộng, đột nhiên cảm thấy bực bội, tâm trạng kém tới cức điểm, "Khóc gì mà khóc? Anh làm em khó chịu lắm sao?"

Hoa Chiêu Mộng ngơ ngác nhìn người trước mắt tức giận, có hơi không biết phải làm sao: "Vậy cậu Vinh thích? Không nói không thích, tức là thích sao?"

"Lại gọi cậu, không gọi Húc Đình nữa, em là đang muốn anh tức giận hơn nữa đúng không?"

Đôi mắt hẹp dài không còn bất cứ dục vọng nào, trở nên lạnh lùng sâu thẳm.

Hoa Chiêu Mộng bắt đầu thấy sợ.

"Sao không nói gì? Giả vờ câm rồi?"

Một tay Vinh Húc Đình buông Hoa Chiêu Mộng ra, đôi mắt chứa đầy sự giận giữ, tay hắn đột nhiên giữ lấy cổ Hoa Chiêu Mộng, siết mạnh.

"Anh có thể khiến em thật sự câm đó." Đôi mắt đen đặc của hắn nhìn chằm chằm vào Hoa Chiêu Mộng: "Không cho khóc. Không cho sợ anh. Nếu không anh không chỉ khiến em không nói được đâu."

Còn bị làm gì, Hoa Chiêu Mộng không muốn biết, cũng không dám biết, cậu cứng đờ gật đầu.

Đôi tay đang siết cổ cậu dần buông ra, mơn trớn động mạch cổ cậu, vuốt ve phần ót, kéo cậu vào lòng hắn.

"Bé Chiêu.. ngoan.. anh sẽ đối xử tốt với em.."

Hoa Chiêu Mộng hổn hển đớp không khí, cậu và Vinh Húc Đình đang đứng ở tâm của cầu thang xoáy, chiếc thang này vừa cao vừa dài, cứ như rơi vào một cái lốc xoáy rất sâu, cả cậu và Vinh Húc Đình đều không cách nào thoát ra.

Cậu không rõ tại sao Vinh Húc Đình lại đột nhiên làm khó dễ cậu, cậu chỉ biết bây giờ sự nghe lời của cậu cũng không dập nổi cơn giận này, cậu cần nghĩ cách khác.

Nhưng cậu có cách gì tốt hơn bây giờ? Ngoài việc hùa theo Vinh Húc Đình hoan ái.

Hoa Chiêu Mộng ngước mắt, nhỏ giọng nỉ non: "Em ngoan mà.. Húc Đình đừng giận nữa.. có được không.."

Vinh Húc Đình cúi đầu, vẻ lạnh nhạt trong mắt dần biến mất: "Thôi được."

Hoa Chiêu Mộng cong khóe miệng, cố gắng tỏ ra vui vẻ: "Cảm ơn Húc Đình, Húc Đình tốt với em nhất."

Bàn tay sau gáy một lần nữa ra sức kéo cậu vùi vào lòng Vinh Húc Đình. Dương vật trong cơ thể di chuyển qua loa vài cái rồi bắn ra.

"Anh sẽ đối tốt với em hơn nữa."

Đây là lời Vinh Húc Đình nói với Hoa Chiêu Mộng trước khi bắn ra.

Cách Vinh Húc Đình đối tốt với Hoa Chiêu Mộng là giúp cậu ngồi mát ăn bát vàng không cần làm việc nhưng vẫn nhận được một đống tiền.

Ngoại trừ tiền lương thư ký, cậu liên tục nhận được các khoản 'thưởng' kết xù.

Tính tính toán toán xong thì cậu phát hiện ra số tiền hiện tại cậu có đã nhiều gấp 500 lần lương ban đầu, 500 chia 12 bằng 41.667, nghĩa là, làm xong tháng này, cậu đã có được 41 năm tiền lương.

Còn mấy ngày nữa là qua tháng mới, cậu lập tức có thể từ chức cao chạy xa bay, về quê an hưởng tuổi già, quả thật là một tương lại tốt đẹp không tưởng, Hoa Chiêu Mộng vui vẻ nghĩ.

Đã nhiều ngày rồi cậu chưa gặp Vinh Húc Đình, cậu nghĩ thầm cậu Vinh chắc là sắp chán rồi, hoặc là bận quá nên không rảnh nhớ tới cậu.

Như vậy càng tốt, cậu sẽ trộm nộp đơn từ chức cho bộ phận nhân sự, được phê duyệt xong sẽ lập tức áo gấm về làng.

Không lo bị trộm bóp mông, không cần cẩn thận cúi đầu, cậu đã ngửi được mùi không khí tự do ngay bên cạnh.

Không khí không có nước dâm, không có tinh dịch.

Chắc chắn là rất thơm.

Cấp dưới ngây thơ hào hứng nộp đơn từ chức, thu dọn hành lý, lên kế hoạch đi du lịch, nhìn ngắm thế giới một chút rồi về quê dưỡng già.

———
🥥🥥🥥. Chương j tận bốn ngàn chữ, quá dàiiiiii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro