Chap 125

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Dahyun nhìn kĩ vào đôi mắt trong veo nhưng chứa đầy sự sắc sảo của Sana thì cười thầm trong lòng, cô điều chỉnh nét mặt rồi lại liếc nhìn Chou Tzuyu : "Tớ chỉ có ý tốt sợ cậu bị cậu ta ăn hiếp thôi. Đối với Chou Tzuyu thì cậu tốt nhất đừng nương tay đấy, nếu không chắc chắn sẽ bị cậu ta dắt mũi."

Mà Tzuyu lúc này ánh mắt hơi nhướng lên chứa đầy ý cười đáp trả : "Lo tốt việc của cậu đi Dahyun. Tôi còn chưa nói tiếng nào đâu đấy." – Tzuyu đương nhiên quá hiểu rõ những người bạn của mình, với tính cách đã trầm ổn hơn lúc trước rất nhiều của Dahyun thì cô ấy không lý nào lại mở lời khiêu khích ai đó trước tiên, lần này nhắm vào Sana thì cô chắc chắn 9 phần 10 đó chính là cô ấy đã biết người trong lòng của Hirai Momo hiện giờ là ai. Chou Tzuyu không quản về Hirai Momo nhưng về Sana của cô thì cô phải bảo vệ cô ấy.

-Cậu định nói gì hả Tzuyu ?

-Thế cậu muốn tôi nói việc gì ? - Tzuyu cười ẩn ý hỏi vặn lại, dáng vẻ dường như rất thích thú với chơi trò chơi đuổi bắt tâm lý này.

-Cứ làm như cậu muốn đi.

-Vậy cậu nghĩ có ổn không ...Momo ?

-Hả, gì chứ ? Sao lại lôi tôi vào đây.

Myoui Mina thấy tình hình mọi người cứ nói qua nói lại như vậy thì rất không ổn, mà điều không ổn nhất đó chính là rất không tốt cho sức khỏe cả nhà ba người của cô, đồ ăn sắp nguội hết rồi. Mina vội vàng lên tiếng cắt ngang cuộc đối thoại của mấy người kia lại: "Này ăn xong rồi hãy tiếp tục bàn luận có được không hả ? Yeonie nhà tôi đang tuổi phát triển đó."

Momo thấy vậy cũng nói vào góp sức: "Phải rồi, mau ăn thôi. Mấy món ăn này đều là do Dahyun làm cả đó, mọi người ăn nhiệt tình vào. Nói nữa thì tới khuya mất."

Dahyun ngầm đồng ý với lời đề nghị của hai người kia bằng việc tự mình ngồi vào bàn ăn trước, mặc dù vậy ánh mắt của cô và Sana vẫn thỉnh thoảng gặp nhau khi cả hai người đều kín đáo quan sát người kia. Sana nghĩ Dahyun không phải là không thích mình mà hình như có một lý do gì đó khiến cô ấy luôn biểu đạt lời nói và ánh mắt về phía cô không phải là kiểu có ác cảm mà như là một kiểu đánh giá vô cùng hứng thú vậy.

Mọi người vừa ăn vừa trò chuyện với nhau rất vui vẻ, họ nói về nhiều chuyện xảy ra xung quanh mình, thỉnh thoảng cũng đề cập tới thời quá khứ, khi tất cả còn đang miệt mài dưới giảng đường đại học. Nayeon và Sana đặc biệt rất hứng thú tới quãng thời gian quen biết trước đây giữa 4 người Tzuyu, Momo, Mina và Dahyun, mà những tò mò của họ cũng đều được những người kia nhiệt tình đáp lại. Nhưng duy nhất chỉ có Hirai Momo lại không hề tham gia vào cuộc trò chuyện trên bàn ăn lúc này, bời vì cô vẫn cứ có cảm giác kì cục khi nhìn thấy một vài cảnh tưởng lọt vào trong mắt của mình. Chou Tzuyu thỉnh thoảng tỉ mỉ gắp thức ăn cho Sana rồi cả hai người họ lại thì thầm gì đó với nhau, còn Myoui Mina lại rất hăng say phục vụ MinYeon cùng với Nayeon của cậu ta. Momo thấy dường như chỉ có mình là ngồi ngây ngốc ở chỗ này chăm chăm vào đĩa thức ăn trước mặt mà thôi. Ai cũng có đôi có cặp hết rồi nên họ mới thân mật chăm sóc lẫn nhau, chỉ có cô và Dahyun tuy ngồi bên cạnh nhưng vẫn thờ ơ lãnh đạm với nhau. Momo biết chính điều đó đã làm cô có cảm giác kì cục, rất sống sượng cho chính mình và cả cho Dahyun nữa. Nên cuối cùng dù có ngượng ngùng cũng gắp một ít thức ăn để vào trong chén của Dahyun rồi lí nhí nói:

-Cậu thích ăn cái này. Ăn nhiều vào một chút.

Nói xong liền dứt khoát nhìn chăm chăm vào phần ăn của mình hoặc quay sang nói chuyện với Chou Tzuyu. Mà đáp lại hành động vừa rồi của Momo chỉ là một lời nói cảm ơn rất ngắn gọn từ phía Dahyun, nhưng chính cô ấy lại vô tình không nhìn thấy được rằng ánh mắt của Dahyun lúc đó ngập tràn niềm vui cùng sự thẹn thùng, để rồi thỉnh thoảng cũng thuận tay gắp một ít thức ăn cho Momo xem như là đáp lại.

-Yeonie à, con lại làm đổ thức ăn nữa à. Umma đã nói bao nhiều lần rồi hả ? – Nayeon khẽ nhắc nhở MinYeon khi cô bé cứ vụng về làm rơi thức ăn xuống bàn.

Mina nhìn thấy con gái mình vì bị mắng mà cúi đầu không vui thì mỉm cười, nhẹ nựng lên đôi gò má phúng phính của cô bé rồi cưng chiều nói:

-Yeonie muốn ăn gì thì để appa đút cho nhé.

MinYeon nghe vậy đôi mắt liền sáng rỡ nhanh nhảu chỉ vào đĩa thịt bò bít tết trên bàn: "Con muốn ăn cái này ạ."

-Được rồi để appa cắt cho– Mina vui vẻ đáp ứng.

-Không được. Mina để cho Yeonie học cách tự lo cho mình đi, con bé cũng đã hơn 4 tuổi rồi còn gì – Nayeon lắc đầu phản đối.

-Không sao đâu mà, Yeonie vẫn còn nhỏ từ từ học cũng được.

Nayeon biết Mina thật đúng là muốn cưng chiều MinYeon hết mực nên cô rốt cuộc cũng đành lắc đầu chịu thua.

Tuy nhiên Sana nghe thấy lời Mina nói thì lại không nghĩ như vậy, cô từ nhỏ do nhiều nguyên nhân đã tạo cho mình được một cái tôi ưa độc lập, làm chuyện gì cũng tự giải quyết một mình ít khi nào dựa vào người khác nên tư tưởng có phần hơi thiên về ý kiến của Nayeon.

-Nếu cậu cứ chiều chuộng con bé như vậy thì sẽ tạo cho Yeonie tính ỷ lại đó.

Mina một mặt vẫn chăm chút cho MinYeon một mặt tươi cười: "Không có đâu, Yeonie rất ngoan ngoãn chỉ có điều con bé hơi lơ đãng một chút thôi, mai mốt lớn lên thì sẽ tự khắc biết lo cho mình mà."

-Phải dạy Yeonie từ bé thì mới được – Sana vẫn kiên trì nói.

Dahyun nghe thấy vậy liền lên tiếng: "Sana à, cậu có vẻ hơi nghiêm khắc rồi đó. Yeonie dễ thương như thế này thì cưng chiều một chút cũng có sao đâu."

-Nhưng cũng không thể quá nhiều được, con bé đã gần 5 tuổi rồi mà vẫn còn để người lớn đút cơm à.

-Nhưng con bé chỉ mới có 5 tuổi thôi mà – Dahyun nói vặn lại.

-Phải nói, là đã 5 tuổi chứ không phải chỉ mới 5 tuổi.

Dahyun vẫn dáng vẻ thản nhiên, nghiêng đầu hỏi: "Vì sao chiều chuộng trẻ nhỏ lại khiến cậu ác cảm như thế chứ ?"

Chou Tzuyu hiểu vì sao Sana có những suy nghĩ như vậy nên bình thản trả lời thay Sana: "Cô ấy không ác cảm chỉ là có lập trường về việc để cho Yeonie tự lập hơn thôi."

-Chou Tzuyu chưa gì cậu đã bênh Sana chằm chằm rồi sao. – Dahyun cười mỉm vì cảm thấy rất thú vị với phản ứng của Chou Tzuyu, có vẻ như cậu ta đã bị Sana chiếm giữ hoàn toàn rồi, nghĩ như vậy thì Dahyun có phần nào đó yên tâm rằng Hirai Momo sẽ hoàn toàn mất hết cơ hội với Sana, trong lòng cô tuy không tiện nói ra nhưng cũng có điểm vui mừng.

Còn gia đình nhỏ 3 người của Mina thì lại cảm thấy rất kì lạ khi một vấn đề nho nhỏ như vậy lại bị mấy người lớn kia lôi vào, Mina ôm lấy MinYeon đặt lên đùi mình rồi lảm nhảm: "Yeonie không sợ, dù thế nào appa cũng sẽ bảo vệ còn khỏi mấy cái người xấu tính kia."

-Mina à, bớt nói nhảm đi – Nayeon khẽ thở dài.

-Chỉ là vấn đề nhỏ thôi mà, mọi người đừng căng thẳng như vậy – Momo điềm tĩnh nói.

Tuy nhiên Dahyun lại rất khác biệt so với Sana là từ nhỏ cô đã được yêu thương chiều chuộng vì là con một nên đôi khi bản tính mạnh mẽ cũng xuất phát ra từ việc luôn được coi là trung tâm vũ trụ như vậy. Mặc dù so với 8 năm về trước thì Dahyun đã trở nên nội tâm hơn rất nhiều, nhưng tính cách tiểu thư thích tranh giành vẫn còn ăn sâu ở đâu đó trong con người cô. Dahyun hướng về phía Momo rồi tươi cười hỏi:

-Vậy cậu thấy là tớ đúng hay Sana đúng hả ?

Momo vì bị bất ngờ nên có hơi ngớ người: "Sao chứ. Việc này sao lại hỏi tớ."

-Thì cậu cứ nói đi.

-Tớ...- Momo liếc nhìn Sana rồi lại nhìn đến Chou Tzuyu ngồi bên cạnh, cho dù đã tình nguyện rút lui nhưng lòng cũng không khỏi có chút nhói lên. Cuối cùng ánh mắt cô lại dời đến Dahyun, gương mặt cô ấy vẫn đang chờ mong câu trả lời của mình thì cảm thấy lòng như được xoa dịu đi đôi chút cô mỉm cười chào thua: "Vẫn là cậu nói đúng, cưng chiều Yeonie một chút cũng không sao."

Mà với câu trả lời đó đều khiến tất cả mọi người cười vui vẻ. Đặc biệt là Dahyun thì vô cùng hài lòng, liền hào phóng gắp thật nhiều món ăn mà Momo thích coi như tưởng thưởng:

-Vài năm không gặp đúng là cậu thông minh ra nhiều đó.

Rồi tất cả mọi người lại cười vui vẻ tiếp tục bữa ăn tối của mình. Một lúc sau thì Dahyun bất chợt lại lên tiếng nói với cả Chou Tzuyu và Hirai Momo: "Cậu có biết chiều nay bên CHANGNA đã liên hệ với tôi về việc muốn giành lấy hợp đồng xây dựng trụ sở mới của DH hay không ? "

-Vậy cậu nghĩ sao ? – Hirai Momo quay sang hỏi thẳng, với những vấn đề liên quan tới công việc thì cô đặc biệt rất tỉnh táo và quyết đoán vô cùng.

-Đương nhiên là điều kiện hợp đồng tốt hơn bên cậu, nhưng có điều tôi không thích lão Giám đốc đó thôi.

Chou Tzuyu thì có vẻ như không bận tâm cho lắm, vẫn chuyên tâm gắp thức ăn cho Sana và nói chen vào: "Đúng rồi, Giám đốc bên chỗ chúng tôi trong mắt cậu dễ nhìn hơn có phải không ?"

-Hừ, Chou Tzuyu. Cậu có biết người bên CHANGNA tiếp xúc nói chuyện với tôi là ai không hả ?

-Không quan tâm lắm. Sana, ăn cái này đi em.

Dahyun nhìn một màn trước mặt thì hơi cao giọng nói: "Cô ấy nói tên mình là Song Jin Ae, nói rằng từng có quen biết với cậu một thời gian."

Sana nghe thấy cái tên Song Jin Ae thì chợt khựng lại, chuyển ánh mắt liếc nhìn về phía Chou Tzuyu chờ xem phản ứng của người kia. Mà chính Chou Tzuyu lúc này cũng có hơi bất ngờ rồi thầm nguyền rủa Kim Dahyun trong lòng, không biết vì sao ngày hôm nay cậu ta nói câu nào liền nói đúng vào trọng tâm như vậy.

Không khí im ắng bên này chưa có người phá vỡ thì Myoui Mina đang lo đút thức ăn cho MinYeon bên kia đã góp vui: "À cô bé tên Song Jin Ae đấy hả, lần trước Chou Tzuyu có dẫn cô ấy tới sự sinh nhật của Yeonie đó."

Nayeon nghe thấy vậy liền kéo nhẹ tay áo của người kia nhắc nhở: "Mina à ."

-Sao chứ ? – Mina cười ngố hỏi lại, không biết là đang ngây thơ thật hay giả vờ ngây thơ nữa.

Dahyun nét cười càng rõ ràng hơn trên khóe môi gật gù: "Kể ra thì côấy cũng ăn nói rất khéo léo, cậu có nghĩ như vậy không Tzuyu ?"

-Liên quan gì tới tôi chứ.

-Haizz, tôi đã bảo cậu toàn gây khổ cho người khác mà. Lúc cô nàng tên Song Jin Ae đó nhắc tới cậu thì giọng điệu khá là buồn rầu đó.

Mina nghe thấy vậy liền cố nín nhịn để không cười ra thành tiếng, nhưng kết quả lại tạo thành tiếng khục khặc nghe có vẻ thích chí vô cùng. Còn Hirai Momo cùng với chính Nayeon cũng kín đáo cười cười.

Mà Giám đốc Chou của chúng ta bây giờ đã cứng nhắc ngồi thẳng người dậy dáng vẻ mang khí thế 10 phần áp bức tinh thần người khác. Còn ánh mắt đen thâm thẫm nhìn cô gái đối diện tuy tĩnh lặng nhưng không kém phần đe dọa.

Sana ngồi bên cạnh tuy biết rằng mọi người đang cố ý trêu chọc hai người bọn họ, nhưng cũng không tránh khỏi chút khó chịu trong lòng khi nghe Song Jin Ae đã nhắc về Chou Tzuyu như thế. Cô là một người trong lòng rất kiêu ngạo nên không muốn người của mình có vướng bận gì tới những người khác, mà cô gái tên Song Jin Ae kia đã có lần từng khiến Chou Tzuyu bỏ cô lại một mình chạy theo cô ấy, mặc dù nguyên nhân lại không phải xuất phát từ vấn đề tình cảm nhưng cũng khiến Sana mỗi khi nghĩ lại đều rất không vui. Bây giờ lại thấy người kia im lặng không nói lời nào cô liền lạnh giọng châm chọc:

-Toàn chỗ quen biết với nhau cả, Tzuyu nhỉ ? Em nghĩ Jin Ae chắc là lúc trước rất có ấn tượng với Tzuyu nên mới thế đó – vừa nói Sana vừa dùng một tay đặt ngay eo Chou Tzuyu và những ngón tay đã hơi hơi nhéo vào da thịt ai đó. Chou Tzuyu cũng phản ứng thật nhanh, cầm chiếc đũa gắp lên món ăn có chứa dưa leo giữa bàn rồi nhìn chăm chăm Sana. Ý nói là nếu em động thủ thì tôi cũng sẽ không khách khí đâu đó.

Cả Momo và Mina nghe thấy vậy cuối cùng đều bật cười thành tiếng khiến Chou Tzuyu lúc này đã lạnh càng thêm rét hơn. Cô nhíu mày vận động đầu óc của mình hoạt động hết công suất hòng thoát khỏi tình huống khó xử này. Một lúc sau, ánh mắt lóe lên Tzuyu liền hướng về phía người bên cạnh mỉm cười, rồi bất chấp có những người khác xung quanh cô áp sát lại gần và nói thật nhỏ vào tai Sana lời gì đó khiến cô ấy từ nét mặt không vui liền có nụ cười ẩn hiện nơi khóe môi rồi lại liếc nhìn Chou Tzuyu một cái mang vẻ hờn dỗi rất đáng yêu.

Chứng kiến một màn như vậy mọi người đều há hốc ngạc nhiên, không hiểu vì sao Chou Tzuyu chỉ cần một câu nói nhỏ đã khiến Sana hoàn toàn bị thu phục . Hirai Momo ngạc nhiên, Kim Dahyun tiếc rẻ, Nayeon cười vui trong lòng còn Myoui Mina thì vô cùng thán phục, thầm mang ý định bữa nào đấy sẽ thỉnh giáo Chou Tzuyu học lấy vài chiều để sau này còn dùng dỗ dành Nayeon.

Chỉ có điều là cả 4 người họ đều không ngờ rằng câu nói của Chou Tzuyu vừa rồi tuy cũng rất ngắn gọn nhưng lại không hề có chút nào gọi là thể diện cả. Chou Tzuyu đã thì thầm vào tai Sana như thế này:

-Giữ mặt mũi cho tôi đi, về nhà tùy ý em xử trí.

Sana nghe người kia cầu xin như vậy mới thả lỏng ánh mắt sắc bén của mình không chiếu tướng về phía Chou Tzuyu nữa, cô tiếp tục bình thản ăn uống mà không hề để ý tới phản ứng kì lạ của tất cả mọi người xung quanh. Ngược lại với Sana thì người kia lại tỏ ra vẻ đắc ý vô cùng. Chou Tzuyu nghĩ dù sao chuyện mất mặt cũng là chuyện giữa hai người, những người khác chỉ cần nhìn thấy bề nổi là được rồi. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro