Chap 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sana thức dậy vào lúc trời đã tối, thì ra cô vì quá mệt mỏi nên đã thiếp đi mấy tiếng đồng hồ, dù không cần soi gương Sana cũng biết được là mình lại vừa khóc rất nhiều trong giấc ngủ. Hai ngày nay, mỗi khi tâm trí rơi vào mơ màng thì cô đều thấy bản thân mình trở lại thành đứa bé của 20 năm về trước, cô cố chạy theo bà ta van xin, gào khóc nhưng đáp lại chỉ là tiếng mưa giận dữ và không gian u tối đến đáng sợ. Ngồi tĩnh lặng một chút thì Sana quyết định ra khỏi phòng nấu chút gì đó để ăn. Nhưng vừa mở cửa thì ngửi được mùi thơm của thức ăn tràn ngập trong nhà. Sana bước vào phòng bếp và liền bắt gặp một cảnh tượng khiến bản thân không khỏi có chút giật mình, Chou Tzuyu vẫn còn ở đây, lại mặc tạp dề của cô và đang bưng một nồi cháo còn nghi ngút khói đặt trên bàn, vừa nhìn thấy Sana đã cươi tười thân thiết nói:

-Tỉnh rồi à. Lại đây ăn miếng cháo đi.

-Cô vẫn chưa về sao ? Thật ra cô muốn gì đây ?

Chou Tzuyu không trả lời, trực tiếp chỉ vào một cái ghế ý nói Sana hãy ngồi xuống, còn bản thân thì tự động múc sẵn một tô cháo cho cô ấy.

-Có người bị bệnh trong nhà, nếu tôi bỏ ra về thì thật là vô tâm quá.

-Tôi không quan tâm cô có vô tâm hay không, nhưng đây là nhà tôi đừng tự tiện như vậy. Về đi. Nếu không tội sẽ kiện cô tội xâm nhập gia cư bất hợp pháp đó.

Chứng kiến giọng điệu đuổi khách thẳng thừng của Sana, Chou Tzuyu không những không lộ ra bất kì tia tức giận nào mà ngược lại còn tràn đầy hứng thú lý luận: "Sana, ban đầu là em mời tôi vào nhà, giờ lại muốn đuổi tôi đi thật không hiếu khách chút nào cả. Với lại tôi thấy em bị ốm, lại sống một mình lỡ như em gặp chuyện gì, cảnh sát truy ra thì tôi là người đầu tiên chịu tội. Bây giờ tôi vì em mà nấu một chút cháo chưa kịp nhận lấy lời cảm ơn đã bị em mắng chửi rồi. Em thấy như vậy thì có công bằng hay không ?"

Sana thật không thể tin được miệng lưỡi người này sao lại có thể gian manh như vậy được, nói toàn những lời nhận khổ về mình, rồi vô lý biến cô thành người xấu, còn bản thân đứng ngoài thầm than là người làm ơn mắc oán. Nghĩ lại Chou Tzuyu chỉ ở tuổi này đã có thể gầy dựng nên được sự nghiệp của mình, trong giới kinh doanh cũng có tiếng nói như vậy thật đúng là không hề đơn giản chút nào. Bề ngoài luôn nhã nhặn, đường hoàng với người khác nhưng thật ra mọi hành động đều vạch ranh giới rất rõ ràng và có dụng ý. Đối với người có suy nghĩ thâm sâu như Chou Tzuyu thì nổi giận không phải là cách tốt nhất, Sana phải giữ vững được tâm trạng của mình, sáng suốt cư xử, không để người này ngạo mạn vì chọc tức được cô.

-Được rồi. Giám đốc Chou, tâm ý của cô tôi xin nhận - Sana bình thản ngồi xuống và múc lấy một muỗng cháo cho vào miệng.

Chou Tzuyu cười cười: "Ngon không ? "

Bụng đang sẵn đói lại gặp thức ăn nóng vừa miệng thế này, Sana cũng không ngần ngại gật đầu vài cái. Nhác thấy tay Chou Tzuyu có chút sưng đỏ, hình như là bị phỏng nên cô lên tiếng hỏi:

-Là cô nấu à ?

Thấy dáng điệu Chou Tzuyu có vẻ chần chừ không đáp, Sana đưa mắt nhìn trong bếp tuy có nồi niêu nhưng lại vô tình bắt gặp bao bì của quán ăn nào đó bị vứt trong sọt rác liền cười khi dễ, rõ ràng là mua về mà còn dám khoác lác.

-Tôi không biết ở gần đây lại có nơi bán cháo ngon như vậy. Hâm lại thôi mà cũng bị phỏng, Giám đốc Chou thật quá tận tâm rồi.

Biết là Sana có ý gì, Chou Tzuyu vỗ trán mình ra vẻ tiếc nuối: "Đáng lý ra tôi phải giấu nó đi kĩ một chút, thiệt là đáng tiếc mà."

Sana không màng phụ vào màn diễn trò của người kia, chỉ im lặng tập trung ăn, đúng là "có thực mới vực được đạo", người ta khi no rồi cũng thấy tinh thần phấn chấn hơn hẳn, đầu óc dĩ nhiên cũng tự nghiệm ra được nhiều điều. Cô nghiêm túc nhìn Chou Tzuyu rồi mở lời:

-Giám đốc Chou, trước tiên cảm ơn cô vì đã nhọc lòng vì tôi như vậy. Sau đó là mong cô hãy trả lại cho tôi chiếc vòng đó, đó là vật rất quan trọng với tôi.

Chou Tzuyu tựa như không nghe lọt được ý tứ nào của Sana, vẫn cứ bình bình đáp: "Gọi tôi là Tzuyu cũng được, đây không phải là công ty thì chúng ta xem như là bạn bè với nhau. Quen biết được 3 tháng rồi, cũng không phải là dạng bạn hữu thông thường nữa. "

Sana đương nhiên hiểu người này là muốn trêu chọc cô nên cũng không chấp nhất làm gì: "Được. Vậy Tzuyu, ngày mai cô có thể trả lại chiếc vòng tay đó cho tôi không ? "

-Em rất ghét tôi sao ? – Chou Tzuyu bất chợt hỏi.

-Không. Chẳng có lý do gì để tôi ghét cô cả.

Khóe miệng Tzuyu ẩn lên ý cười: "Như vậy còn tệ hơn nữa. Với người không có cảm xúc gì với mình thật là quá khó khăn đi."

Sana nghe thấy lời cảm thán kia thì hòi ngược lại:

-Có phải từ trước tới giờ cô chưa bao giờ thất bại, nên lời từ chối của tôi khiến cô không quen không ?

-Cũng có thể nói là như vậy.

-Nếu luôn thắng lợi như vậy thì cần gì lưu tâm đến một người như tôi làm gì, với điều kiện của cô, bên ngoài thiếu gì người tình nguyện.

-Nhưng trong số đó không có em phải không ?

Sana lắc đầu kiên quyết nói: "Giám đốc Chou, thật sự chúng ta đều là những người trưởng thành rồi, những gì xảy ra hôm đó cứ để nó như vậy đi, cô không cần vì nó mà phải day dưa với tôi làm gì. Cô tốt như vậy, bên ngoài chẳng phải còn rất nhiều người hay sao."

Đối diện với ánh nhìn kiên định kia, Chou Tzuyu không hề lảng tránh mà chỉ lẳng lặng quan sát biểu tình khiêm nhường nhưng rất xa cách trên gương mặt xinh đẹp của Sana. Đôi con ngươi đen thẫm có chút suy tư rồi lại lóe lên khi nghĩ rằng chiếc vòng tay đối với người cô gái này là thật sự rất quan trọng, bản thân cũng không muốn nài ép chi một tâm tư đang phòng bị triệt để với mình như vậy, Chou Tzuyu cười rồi cầm áo khoác đứng lên, khi đến cửa thì dặn dò thân thiết một câu:

"Ngày mai hãy cứ nghỉ ở nhà đi đã. Khi nào em trở lại làm việc tôi sẽ mang nó đem trả cho em. Tạm biệt" – nói rồi không chút do dự đã quay lưng ra về.

Sana thầm nghĩ Chou Tzuyu thật là một kẻ trong ngoài đều vô cùng khó hiểu, dường như mọi cử chỉ lời nói của Chou Tzuyu đều muốn hướng người khác đến sự tò mò, mất đi chính kiến rồi không phòng bị mà tự nguyện rơi vào sự dẫn dắt của cô ta. Bất giác cảm thấy người này tuyệt đối cô không nên day dưa quá nhiều nếu không thật sự đem đến cho mình không ít rắc rối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro