Chap 34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sáng hôm sau, Chou Tzuyu tranh thủ thời gian dậy thật sớm, để đi dạo dọc bờ sông cùng với Song Kim Wan. Cô muốn thông qua người đàn ông này để tìm hiểu một chút về quá khứ của Sana. Cô nàng tàn bạo ấy tối qua ngay giữ rừng đã ngang nhiên cắn cô một cái rồi quay lưng bỏ đi, bàn tay cô cho đến bây giờ vẫn còn cảm thấy tê dại, vết cắn này chắc chắn sẽ thành sẹo ghi dấu Minatozaki Sana đã từng cắn cô mạnh đến thế nào. Bất quá trong lòng Tzuyu lại không thấy vết sẹo này xấu xí, sau này cô sẽ dùng nó để uy hiếp Sana, với cô đây dù sao cũng là một vụ kinh doanh có lời.

-Cháu không phải là bạn thông thường với cô chủ có phải không ? – Song Kim Wan lên tiếng hỏi cô gái đi bên cạnh mình, từ khi Sana xuất hiện cùng với Min Hyun ở bờ sông, Chou Tzuyu mặc dù chỉ thỉnh thoảng liếc mắt nhìn, nhưng vẫn bị ông phát hiện được.

-Ý bác là sao ạ ?

Song Kim Wan bật cười: "Đừng tưởng bác già rồi không nhìn

thấy, cháu và cô chủ có cách cư xử không giống bạn bè thông thường như lời nói."

Trước lời nói của người đàn ông lớn tuổi, Tzuyu chỉ trầm mặc không đáp. Cô không nghĩ là cảm xúc của mình đang rõ ràng và dễ phát hiện đến như vậy. Song Kim Wan tưởng rằng Chou Tzuyu chỉ đang xấu hổ nên không trả lời, cô gái này theo ông thấy tuy vẻ bề ngoài khá cao ngạo nhưng lại là một người rất trầm tĩnh và có cách cư xử cẩn trọng, mặc dù ánh mắt luôn lãnh đạm với mọi việc nhưng những khi nhìn Sana lại đặc biệt dịu dàng. Một người như vậy nếu đã thật lòng yêu thương ai chắc chắn sẽ là chỗ dựa vững chắc cho người đó.

-Cô ấy có phải từ nhỏ đã luôn lạnh lùng như vậy không ạ ? – Tzuyu lên tiếng hỏi.

Song Kim Wang hướng ánh mắt già nua về phía cô gái trẻ ở đằng xa rồi lại không nén nổi tiếng thở dài: "Cô chủ lúc còn nhỏ là một cô bé rất hoạt bát đáng yêu, ai nhìn cũng thích. Nhưng...từ khi bà chủ bỏ đi cô ấy trở thành một người hoàn toàn khác hẳn, rất ít nói và luôn giam bản thân mình vào sự cô đơn."

Tzuyu cảm nhận được sự tiếc nuối từ trong giọng nói của người đàn ông kia, chắc hẳn ông ấy rất nhớ cô bé Sana của ngày đó.

-Chiếc vòng cô ấy hay mang trên người có phải là của mẹ cô ấy không ạ ?

-Chiếc vòng đó là của bà chủ, từ nhỏ cô chủ đã luôn mang nó bên người, từ khi bà chủ ra đi cô ấy lại càng không rời nó ra.

Tzuyu cuối cùng đã hiểu vì sao Sana một mực muốn lấy lại chiếc vòng đó cho dù phải chịu đựng những yêu cầu của cô, thì ra không phải là tín vật tình yêu gì cả mà là vật kỉ niệm của mẹ cô ấy. Nhớ lại phản ứng lúc Lee Anna nhắc đến mẹ của Sana, Tzuyu nghĩ rằng cô ấy chắc hẳn đã rất đau thương vì người mẹ ấy đã bỏ rơi mình. Cô còn muốn hỏi rất nhiều điều nhưng lại sợ không thích hợp, vì thế suốt đoạn đường tiếp theo Tzuyu chỉ nói về những vấn đề thông thường, không nhắc thêm lời nào về Sana nữa, mặc dù cô rất muốn hỏi Song Kim Wan vì sao mẹ của Sana lại bỏ lại đứa con của mình và ra đi như vậy.

Một lúc sau, Song Kim Wan trở về trước còn Tzuyu vẫn tiếp tục việc ngắm cảnh vật xung quanh của mình. Dường như chỉ chờ có thế, anh chàng Song Min Hyun một lần nữa lại bước tới trước mặt cô, hất hàm nói:

-Cô còn trở về đây làm gì, chẳng phải hôm qua đã đi ngồi sao ?

Tzuyu không buồn đáp, xem như cậu ta không tồn tại mà nhìn theo dáng người nhỏ nhắn của Sana đang từ từ mất dạng ở phía xa.

Song Min Hyun bị người trước mặt khinh thường, dù sao cậu ta cũng còn trẻ nên rất hiếu thắng, hai ngày qua lại nghe ông nội mình thường xuyên khen ngợi về tính tình và cách cư xử của Chou Tzuyu nên không khỏi ngứa mắt, một lần nữa khiêu khích:

-Cô có dám tranh tài với tôi thử một lần hay không ? Nếu ai thua thì người đó không được thích Sana nữa.

-Sana ?

Chou Tzuyu lúc này mới thu hồi ánh mắt của mình, lời khiêu chiến vừa rồi của anh chàng trước mặt cô cũng cảm thấy có chút thú vị. Quan sát Song Min Hyun thấy cậu ta tuổi chỉ khoảng 21 – 22 tuổi, gương mặt nhìn cũng khá được mắt, nhưng bất quá tuổi còn trẻ nên vẫn quá háo thắng. Chou Tzuyu nở một nụ cười rất ư thâm hiểm rồi hỏi lại:

-Cậu muốn thi cái gì ?

Min Hyun phất tay: "Tùy cô. Thi cái gì cũng được."

-Vậy thi bơi được không ? Bơi từ đây qua đến bờ bên kia, ai đến trước sẽ thắng.

Song Min Hyun đưa mắt nhìn bờ sông có hơi ngần ngừ, con sông này không lớn lắm nhưng cũng không phải là nhỏ, vả lại thời tiết này dù chỉ mới vào thu cũng đã khá lạnh rồi, nếu nhảy xuống đó chắc chắn sẽ đông thành đá mất. Nhưng dù sao cậu cũng là người đề nghị thi tài, Chou Tzuyu cũng đã cởi giày và áo khoác đợi sẵn ,nếu bây giờ mà rút lui thì chắc chắn sẽ rất mất mặt.

-Sao ? Cậu có còn muốn thi không ? – Tzuyu cười cười hỏi, điệu bộ khoan dung thấp giọng nói – Thôi, coi như tôi chưa nói gì hết. Chuyện cậu thách đấu hôm nay tôi cũng sẽ coi như không có gì.

Thấy người kia định mang lại giày trở về thì máu nóng nổi lên, Min Hyun vội vàng cởi giày nói: "Được, thi thì thi, ai sợ cô chứ. Đã giao trước rồi đó, ai thua thì không được đến gần Sana nuna nữa."

Chou Tzuyu không nói gì, chỉ cười cười rồi ra vẻ như chuẩn bị nhảy xuống.

-Để tôi đếm – Min Hyun gương mặt tập trung, nhìn dòng sông trước mặt, chậm rãi nói từng từ một – 1. 2. 3.

Ùmmmm

Cậu dốc toàn lực chạy ra ngoài rồi nhanh chống bơi thật nhanh để bỏ xa Chou Tzuyu, con người cô ta bộ dạng hống hách như vậy cơ bản không thích hợp với Sana nuna nên cậu quyết tâm lần này sẽ làm cho cô ta bẽ mặt. Nhưng còn hơn cả cậu dự đoán từ trước nước lạnh đến tê cóng cả người, chỉ vài mét đã thấy toàn thân không chịu nổi rồi. Môi run cầm cập, Min Hyun định quay lại phía sau nhìn xem Chou Tzuyu đang ở đâu nhưng hoàn toàn không thấy bóng dáng cô ta, mà Chou Tzuyu vẫn đang khô ráo đứng trên bờ và nhếch môi cười. Bộ dạng chỉnh tề đã mang giày và áo khoác trở lại.

-Coi như là tôi chịu thua vậy. Cậu tiếp tục bơi tới bờ bên kia để chiến thắng đi. Tuổi còn trẻ thật lợi hại.

Chou Tzuyu mỉa mai nói vài câu rồi thản nhiên quay lưng bỏ đi, để lại anh chàng Song Min Hyun vừa tức vừa lạnh, đập tay loạn xạ trên nước mắng chửi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro