Chap 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sana vừa ngồi lau tóc cho anh chàng trẻ tuổi đang run cầm cập vừa liếc nhìn Chou Tzuyu đang đánh cờ cùng với Bác Song ở phía xa. Con người này cũng thật lợi hại, chỉ vài câu đã hại người khác thành ra thế này. Sana nhớ lúc Min Hyun chạy từ bờ sông trở về mặt mày đã xanh mét, toàn thân ướt sũng dù nói không thành lời vẫn giương ánh mắt căm giận về phía Chou Tzuyu. Mà người kia cũng cực kì lãnh đạm chỉ thoáng nhìn qua một cái rồi ngoảnh mặt đi hướng khác.

Mặc dù Sana nhìn ra được nét đắc ý trên gương mặt cao ngạo kia, nhưng cô lại không nhìn ra được lúc đó ánh mắt Chou Tzuyu khó chịu khi thấy hành động dịu dàng cô dành cho Song Min Hyun.

-Nu...nuna....đ...ừng...đế..n...gần....cô ta...Cho...u...Chou Tzuyu...quá...thâm hiểm...

-Được rồi Min Hyun, đắp thêm cái chăn vào đi.

-Nu..na...cô...cô ta...gạt...em...

Sana thầm nghĩ Chou Tzuyu mà đã chấp nhận lời đề nghị của người khác nếu không phải là đã nắm được phần lợi cho mình hoặc không có gian kế thì người đó chắc chắn sẽ không làm.

-Nằm nghỉ đi, nếu em không giữ ấm cẩn thận thì sẽ bị ốm đó.

-Này. Ra nói chuyện chút đi – Chou Tzuyu bỗng từ ở đâu xuất hiện lên tiếng nói.


Sana nhìn gương mặt lãnh đạm từ đầu tới giờ của cái người kia mà cũng thấy có chút bận tâm trong lòng. Hai ngày nay đều vội vội vàng vàng chạy từ Seoul tới Yuchiri, dù bề ngoài Chou Tzuyu vẫn bày ra sắc mặt bình thường nhưng làm sao qua nổi mắt Sana, cô ta trằn trọc không ngủ được cả đêm vì lạ chỗ báo hại cô cũng chẳng được an giấc, mất ngủ cho đến tận trời sáng thì lại nói rằng mình có thói quen dậy sớm, những lúc giả đò nhắm mắt thật ra là đang ngủ thật. Cứ nghĩ cô ta chạy về Seoul rồi thì thôi ai dè nửa đêm lại xuất hiện trước mặt cô rồi lại đầy đọa bản thân mình và cả cô một đêm mất ngủ nữa. Không hiểu Chou Tzuyu nghĩ gì mà lại phóng xe nhanh như thế, cho dù cô ta không quan tâm tới mạng sống của mình thì Sana cũng rất quý trọng mạng sống của cô mà.

-Nếu cô mệt thì chúng ta có thể nghỉ một chút cũng được, đừng chạy như vậy, nguy hiểm lắm.

-Đừng lo, không chết được đâu. – Chou Tzuyu vẫn nhấn ga cho xe lao nhanh về phía trước, mặc dù chỉ với tốc độ bình thường chắc chắn khi tới Seoul trời vẫn còn sớm nhưng không hiểu sao Chou Tzuyu lại trở nên gấp gáp như vậy.

Sana nhíu mày:"Cô chết không thành vấn đề. Tôi chỉ lo cho mạng sống của tôi thôi. "

Chou Tzuyu bật cười sau lời lẽ vô tình đó của Sana, cô hơi giảm tốc độ, hướng nhìn cô gái bên cạnh rồi nói: "Vậy thì em yên tâm đi, câu nói của tôi ngày hôm qua trong rừng có nghĩa là sau này toàn bộ mọi việc liên quan tới em, bao gồm cả mạng sống của em đều sẽ do tôi phụ trách."

Thần sắc Chou Tzuyu đặc biệt rất đắc ý khi khẳng định lại lời tuyên bố tối hôm qua của mình, nhưng biểu hiện đó lại vô tình khơi lại trong lòng Sana sự khó chịu vì bị Chou Tzuyu áp đặt sở hữu lên người. Nhớ lại cảm xúc bất định và hành động nóng giận nhất thời của mình lúc đó lại càng khiến cô thêm căm ghét Chou Tzuyu hơn. Sana hừ lạnh một cái rồi ngoảnh mặt đi không thèm đối đáp với kẻ đó nữa, cô mặc kệ, từ giờ trở đi Chou Tzuyu có làm gì thì cô cũng không quan tâm. Dù gì công việc ở TYC cũng đã không còn phức tạp, khi về tới Seoul cô sẽ nói với Mina giao vị trí đó cho người khác, còn cô sẽ tiếp tục làm việc tại văn phòng của mình, sẽ bỏ ngoài tai mọi hành động và cử chỉ của Chou Tzuyu. Sana tin chắc một người cao ngạo luôn quen được người khác vây quanh như Chou Tzuyu thì sự hứng thú cũng chỉ là nhất thời, rồi cô ta sẽ quên nhanh những lời mình nói và lao vào những cuộc vui khác mà thôi.

Thấy Sana lại lơ mình, Tzuyu có hơi phật ý nhưng vẫn không để lộ ra bên ngoài, một chút kĩ năng che giấu cảm xúc không hề làm khó cô được, Chou Tzuyu lăn lộn trên thường trường cũng nhiều năm như vậy, với bất cứ chuyện gì cô đều biết xét nặng nhẹ của vấn đề để mà hành xử. Bất quá trong lòng Sana, thành kiến về cô và những di chứng trong quá khứ đã tạo thành một bức tường rất to lớn che chắn ngay trái tim cô ấy, Tzuyu không còn cách nào khác là phải từ từ, từng bước một dỡ bỏ những chướng ngại ấy xuống rồi mới có thể đoạt được trái tim của Sana.

Không khí trong xe lại một lần nữa rơi vào trầm mặc, Sana không muốn nói, Chou Tzuyu lúc này cũng chẳng cần cô nói. Cứ thế nhiệt độ ấm áp của điều hòa trên xe bởi vì hai người họ mà hạ xuống đến lạnh lẽo không ngờ. Cả hai người như hai tảng băng, đều lạnh và cứng rắn như nhau. Bởi vì cuộc đời vốn không thể biết trước được điều gì, có thể hai người họ chỉ là hai người xa lạ một lần vô tình lướt qua nhau, đến rồi đi, chính là kết thúc. Hoặc có thể sẽ cùng nhau đi đến được tận cùng, chỉ là không biết đến cuối cùng ai mới là người sẽ tan chảy trước tiên hay ai mới là người sẽ hạ thấp lòng kiêu hãnh của mình để thừa nhận rằng băng giá trong tim từ lâu vì người kia mà đã không còn.

Trước mỗi sự việc, cho dù đến cuối cùng kết quả là như thế nào, thì đều là những kết quả xứng đáng từ sự lựa chọn của mỗi người. Luôn luôn tồn tại số phận và số phận con người lại được tạo ra từ chính sự lựa chọn của bản thân. Luôn có được và mất ở trên đời, tất cả đều là do sự lựa chọn mà ra.

-------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro