Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chou Tzuyu từ lúc lên xe không nói bất kì lời nào cả, cô vẫn còn bận suy nghĩ về cô gái khi nãy, cô sợ là mình nhìn lầm hay người giống người, chợt nhớ đến ánh mắt bất thường của Lee Dong Gun nên liền hỏi Lee Anna:

-Em nói cái cô gái gây sự với em trong nhà vệ sinh tên là Sana có phải không ?

-Phải ạ. Là Minatozaki Sana.

-Cô ta là người như thế nào ? Tại sao lại đánh em ?

-Cô ta là một con ả đáng ghét, hay ganh tị lại rất lẳng lơ chuyên đi làm cái việc quyến rũ người khác để đổi lấy lợi lộc – Lee Anna thừa dịp được hỏi tới liền ra sức mạt sát kẻ vừa mới đánh mình.

-Lẳng lơ ?

-Cô ta là gái bao.

Chou Tzuyu cũng biết rằng lời lẽ phiến diện không hề đáng tin nhưng trong lòng cũng thoáng cảm thấy mỉa mai.

-Tzuyu à – Lee Anna nắm lấy tay Chou Tzuyu – Cô ta thật sự là một con ả rất lẳng lơ, không biết đã qua tay bao nhiêu người rồi, Tzuyu đừng chỉ nhìn vẻ ngoài của người khác thôi. Em đây mới là thật lòng thật dạ yêu Tzuyu.

-Em nói nhiều như vậy làm gì chứ, tôi chỉ muốn biết rõ kẻ ức hiếp em là ai thôi. Đừng nghĩ lung tung nữa – Chou Tzuyu mỉm cười và dịu dàng vuốt tóc cô gái bên cạnh, với kiểu phản ứng như thế này cô hoàn toàn hiểu rõ, không cho họ một lời an định chắc chắn cô sẽ bị làm phiền tới chết. Mặc dù suy nghĩ đang có hỗn loạn thế nào thì trước một cô gái bộc trực đơn giản như vậy làm sao sự lọc lõi của Chou Tzuyu có sơ hở cho được. Bằng chứng là chỉ cần nghe cô nói như thế Lee Anna đã mãn nguyện ôm lấy cô mà hôn say đắm.

Lee Anna không muốn suy nghĩ nhiều, tâm nguyện của cô lúc này đó chính là trói chặt được Chou Tzuyu không bao giờ buông. Trực giác nhiều lần thất bại vì Minatozaki Sana đã khiến cô nhạy bén lên rất nhiều. Nhưng lần này với phương diện người yêu thì Chou Tzuyu hơn đứt tất cả những nhân tình trước đây của Minatozaki Sana, làm sao cô ta có thể tìm ra được một người hoàn hảo lại lễ độ yêu thương mình như cô được. Chou Tzuyu chính là báu vật mà cả đời này cô nhất định phải chiếm giữ nó cho riêng mình bằng mọi giá.

--------------------------------------

Sự xuất hiện của cô gái ấy cho đến ngày hôm sau vẫn không ngừng phiền loạn tâm trí Chou Tzuyu. Đã hơn 3 tháng từ buổi tối ngày hôm đó, không một cú điện thoại nào gọi đến, cô gái tên "Lee Anna" đó đến và đi như một cơn gió, hoàn toàn không lưu lại một chút dấu vết gì. Tzuyu tự nhận mình không phải là kẻ thích tự đa tình, ngày đêm thương nhớ một cô gái cùng mình trải qua mối tình một đêm như vậy, chỉ là đêm hôm ấy cô từng bước được nếm trải rất nhiều cung bậc cảm xúc mà cô gái ấy mang lại khiến cô nhớ mãi không thôi.

Cô gái ấy trong chiếc váy màu đen quyến rũ mê người dưới ánh đèn, hơi thở gấp gáp của hai người họ tại góc đường tối tăm ấy.

Ánh mắt trong veo yếu đuối, phản chiếu rõ ràng làn sương mỏng dưới ánh trăng.

Thân thể nữ tính mềm mại như nước, âm thanh ngâm nga kiều mị trong dục vọng của lửa tình.

Hơi ấm đã từng vương lên trên mọi phần của cơ thể cô. Họ đã từng thân mật đến không còn chút ngăn trở nào.

Nhưng dáng lưng lạnh lẽo ấy.

Thật xa cách, như mộng ảo, không cách nào với tới được.

Rengggggggg

Khi số máy nội bộ vang lên lần thứ 3 thì Chou Tzuyu mới miễn cưỡng rời khỏi suy nghĩ của mình.

-Chuyện gì ?

-Thưa giám đốc, cô Lee Anna đang đợi giám đốc ở bên ngoài ạ.

-Bảo cô ấy về đi, lát nữa tôi có cuộc họp cổ đông rồi. Tôi sẽ gọi lại cho cô ấy.

-Vâng ạ.

Momo cười khẽ rồi lắc đầu:"Chắc chắn cô bé đó không chịu về trừ khi thấy mặt cậu. Tôi tưởng cậu lần này là thật lòng chứ. Thật là vô tình quá đi."

-Vì sao cậu lại nghĩ như vậy ?

-Thì lần đầu cậu gặp cô bé ấy đó, vừa nghe tên thì cậu đã....

-Tôi làm sao ?

Momo vẫn tiếp tục xem tài liệu, nhàn nhạt trả lời: "Có chút kích động, còn hỏi lại có phải tên là Lee Anna không? "

Chou Tzuyu không nói gì thêm, xoay xoay cơ thể mình trên chiếc ghế, trần nhà chuyển động khiến tâm tình cô cũng có chút loạn theo. Kích động sao ? Cậu ta mà biết cô vì cái tên " Lee Anna" mà cô đồng ý quen một cô gái có tên giống hệt chắc chắn sẽ rất ngạc nhiên thậm chí còn cười nhạo cô đến chết.

Chou Tzuyu nhận ra đã từ lâu rồi bản thân mới lưu tâm vì một người đến như vậy. Đúng là từ rất lâu rồi.

-Lát nữa tại cuộc họp. đại diện pháp luật mới của chúng ta cũng sẽ cùng tham gia – Momo sắp xếp lại tài liệu trên tay và thông báo.

-Đã đổi rồi sao. Họ là luật sư nổi tiếng chứ ?

-Nổi tiếng – Momo cười đầy ngụ ý với Tzuyu – Người này cậu cũng quen nữa đó.

----------------------------------

Sana vừa bước chân vào văn phòng của Mina thì đã nghe tiếng Nayeon vang lên đầy tức giận.

-Tôi đã nói với cô rằng phải phân loại đàng hoàng các vụ kiện và lịch hẹn của luật sự Myoui đàng hoàng sao cô lại để tình trạng chồng chéo giờ hẹn như sáng nay diễn ra vậy hả ?

-Nhưng đó là vì bọn họ tự tiện thay đổi giờ hẹn mà, việc này làm sao tôi kiểm soát được chứ.

-Đáng ra cô phải gọi điện xác nhận lại giờ hẹn với khách hàng chứ. Đó là trách nhiệm của cô.

-Luật sư Myoui cũng không thấy phiền mà.

-Đó là bởi vì luật sư Myoui không muốn trách một người vừa mới ra trường như cô, nhưng cô cũng không thể phạm cùng một lỗi hoài như vậy được.

Cô gái trợ lý mới có vẻ không hài lòng với lời trách mắng của Nayeon thái độ bất nhẫn gật đầu cho có lệ: "Tôi biết rồi, lần sau tôi sẽ chú ý hơn."

-Hừ, chuyện lần này coi như bỏ qua vậy. Bây giờ cô đi làm việc của mình đi.

-Cám ơn, thư kí Im – mấy từ "thư kí Im" được cô ta kéo dài giọng nghe rất chướng tai.

-Gọi cô ấy là bà Myoui - Thấy Nayeon cư xử quá hiền lành như thế, Sana không nhịn được mà lên tiếng. Giọng nói lạnh lùng dứt khoát vang lên khiến người khác rét run cả người. Cô gái kia dù cho có bất mãn đến thế nào nhưng vẫn biết được người mình đang đối mặt là ai nên nhất thời khá lúng túng.

-Han An Lie, cô không thể dùng cái giọng điệu đó để nói chuyện với bà chủ của mình được. Cô biết luật sư quan trọng nhất là cái gì không ? Đó là trí nhớ, cô cũng từng học luật sao trí nhớ lại kém như vậy hả, người trước mặt mình là ai cũng không nhớ à ?

-Luật sư Minatozaki, tôi...tôi...

Nayeon biết Sana đã muốn nói vào thì cô gái kia tuyệt đối không phải là đối thủ của cô ấy, vốn bản tính hiền lành nên Nayeon liền lên tiếng giải vây cho Han An Lie: "Thôi Sana, trong công ty mà. An Lie, cô đi làm việc của mình đi."

Han An Lie chỉ cần nghe thấy thế đã gật đầu liên tục vội chạy biến đi mất.

-Cô ta xác định là muốn làm luật sư phải không, sao ăn bận lại ngắn cũn cỡn như vậy ? – Sana lắc đầu nói.

-Cậu nhìn lại mình ấy. Chính tớ nhiều khi bắt gặp cậu buổi tối cũng không biết cậu có phải là tình nhân của chủ tịch công ty nào đó không ?

-Cậu có biết cái gì gọi là giải trí sao giờ làm việc không hả! Thiệt tình, kết hôn sinh con rồi cứ như bà cô già ấy.

-Cậu...hứ, để rồi coi. Mai mốt cậu kết hôn rồi có như thế không thì biết, tớ tò mò không biết ai mới đủ khả năng rước con người kiêu ngạo như cậu về nhà.

-Cậu biết là tớ sẽ không kết hôn mà – Sana lơ đãng vuốt nhẹ mái tóc của mình.

-Haizz, cậu chẳng lẽ cứ định như vậy mãi hay sao ? Phải kết hôn, sinh con, hai người yêu nhau sớm tối có nhau, sống tới đầu bạc răng long. Còn nữa, khi cậu gặp khó khăn có người bên cạnh, khi cậu buồn chán có....vv

Thấy Nayeon lại định bắt đầu than vãn, Sana đánh lảng sang chuyện khác: "Thôi được rồi, đừng nói về vấn đề ấy nữa. Mina trong ấy chừng nào xong vậy ?"

Nayeon liếc nhìn đồng hồ: "Chưa xong đâu, hai người cùng đi tới TYC phải không ?"

-Ừ, hôm nay là buổi họp cổ đông của họ. Bên đó muốn cố vấn pháp luật cùng tham gia luôn.

-Vậy cậu cứ về văn phòng mình trước đi, chừng nào Mina xong tớ sẽ bảo cậu ấy.

-Được rồi, tớ tranh thủ ngủ một chút. Khi nào xong thì gọi cho tớ - Sana nháy mắt vào phía bên trong nơi Mina đang giải quyết công việc với khách hàng rồi nói – Ly hôn hả ? Cậu cẩn thận đấy dạo gần đây chuyện tình luật sư với thân chủ khá phổ biến. Mina nhà cậu coi chừng bị người ta bắt mất.

-Minatozaki Sana, cậu biến đi mau dùm mình.

Nayeon sau khi đuổi được gương mặt xinh đẹp đắc ý kia đi thì liếc nhìn về phía Mina, người đang làm việc rất nghiêm túc ở bên trong. Myoui Mina tuy bình thường là con người rất vui vẻ, hài hước nhưng hễ đã bắt tay vào việc gì thì đều tập trung tất cả tinh thần của mình vào đó, thỉnh thoảng cô vẫn thường nói với Mina rằng dáng vẻ lúc đó chính là dáng vẻ khiến cô mê mẩn nhất. Khi nghe được điều ấy Mina thường hôn cô rồi mỉm cười hạnh phúc. Myoui Mina của cô là một người rất chân thành và kiên định vì thế đối với chuyện tình cảm của hai người, cô tuyệt đối tin tưởng vào seobang của mình. Cô biết rằng trong mắt những cô gái trẻ thì Mina có sức hấp dẫn như thế nào nhưng chưa một lần Mina khiến cô phải bận tâm vì điều đó, cô ấy luôn tỏ thái độ rõ ràng và dứt khoát với những người có ý niệm đó ngay từ những cử chỉ đầu tiên. Những hành động đó không những khiến cô thấy hạnh phúc mà còn khiến một người như Sana cũng từng phải thừa nhận rằng: "Myoui Mina, cậu ta đúng là đại diện quý hiếm của cụm từ chung thủy. Nayeon cậu còn bảo tớ kết hôn hả ? Kẻ duy nhất đáng lấy trên thế giới này cậu đã tóm lấy rồi, định đẩy tớ xuống hố sao. Thật độc ác ! "

-Cô Seo mọi thủ tục pháp lý cô cứ giao cho tôi. Cô chỉ cần hôm đó đúng hẹn đến tòa là được. Tạm biệt cô – Myoui Mina bắt tay chào tiễn một khách hàng nữ rồi quay qua cười nói với Nayeon: "Em tính không cho chồng em làm việc hay sao mà lại nhìn Mina bằng ánh mắt đó hả ?"

-Em đang ngưỡng mộ Mina đó.

-Em bị hấp dẫn? – Mina hôn nhẹ lên chóp mũi của Nayeon.

Nayeon cũng không cần giấu giếm, gật đầu rất thật tình ai ngờ Myoui Mina hôm nay tâm trạng tốt nên rất thích đùa, gương mặt gian xảo nói: "Vậy có phải những lúc chúng ta làm chuyện ấy là lúc em ngưỡng mộ nhất hay không hả ? Vì lúc đó ánh mắt em rất mê mẩn."

-Yah, Myoui Mina. Ở đây là công ty đấy –mặt Nayeon nhanh chóng đỏ ửng cả lên, cô đánh vào cánh tay Mina và hạ thấp giọng – Lỡ có ai nghe thấy thì sao? Thật không biết chừng mực gì hết.

-Ở đây chỉ có hai chúng ta thôi, em ngượng làm gì chứ. Lại đây – Mina kéo tay cô vợ đáng yêu của mình lại rồi hôn nhẹ lên môi cô ấy, mùi vị ngọt ngào nhanh chóng lan tỏa trên đầu lưỡi, Nayeon ban đầu hơi miễn cưỡng nhưng rồi cũng dần dần phối hợp với Mina. Khi cả hai người đã quên hết đất trời, hòa quyện vào nhau, thì một tiếng động bỗng vang lên đột ngột làm họ rời nhau ra ngay lập tức.

Han An Lie lúng túng khi vừa bắt gặp một màn tình cảm không hề mong muốn, sắc mặt cô ta sa sầm lại có phần kiềm nén. Còn Nayeon hai má vốn đã ửng đỏ lại càng thêm đỏ, cộng thêm việc đôi môi có chút sưng đủ để biết nụ hôn vừa rồi đã nồng nhiệt như thế nào. Mina húng hắng giọng phá vỡ không khí ngượng ngùng:

-Giờ Mina với Sana đi tới TYC đây. Em ở lại làm việc nha.

-Tạm biệt Mina – Nayeon mỉm cười rồi nhanh chóng đào tẩu về bàn của mình.

-Tạm biệt luật sự Myoui – Han An Lie cũng lên tiếng chào.

-Ừ tạm biệt. Mà An Lie này, lần sau có thể gọi là Mina cũng được. Dù sao chúng ta cũng là chỗ quen biết mà.

Mina cười hiền hòa rồi cầm tài liệu rời đi. Vốn dĩ Han An Lie là con một người bạn của appa Mina, vừa tốt nghiệp ngành luật đã được gửi gắm vào văn phòng của cô nên những sai lầm ban đầu trong công việc của cô ấy đều được Mina xem nhẹ mà bỏ qua. Nhưng có vẻ sự rộng lượng của cô không được đánh giá cao cho lắm, nhất là Nayeon thỉnh thoảng vẫn thường than phiền rằng Han An Lie thiếu trách nhiệm khiến công việc trợ lý cho Mina của cô ấy càng vất vả hơn. Đơn cử là buổi sáng hôm nay, một mình cô phải tiếp đón hai ba vị khách bị xếp giờ hẹn trùng lịch nên trong lòng cũng thoáng bực bội, nhưng biết làm sao được khi Han An Lie là chỗ quen biết với gia đình cô, Mina không muốn bị mang tiếng là kẻ hách dịch, vừa phất lên là đã quên hết tình nghĩa. Vả lại cô ấy cũng chỉ vừa mới vào làm, sai sót là không thể tránh khỏi. Cô biết Nayeon sẽ hiểu bởi vì cô ấy là một người vợ tuyệt vời luôn ủng hộ mọi quyết định của cô.

-Cậu xem lại cái cô trợ lý mới của cậu đi, để bạn tôi vất vả như vậy là không yên đâu đấy.

Mina thật lại quên mất thêm một người, người không bao giờ hài lòng với sự rộng lượng của cô, đó chính là Minatozaki Sana: "Tớ không phải bạn của cậu sao Sana! Đừng thiên vị như vậy chứ."

-Bởi vì Nayeon luôn ngoan ngoãn nghe theo lời cậu vì thế tôi phải đứng về phía cậu ấy.

-Tớ còn chưa tính tới chuyện ngày cưới của tớ cậu đòi làm luật sư đại diện cho cô ấy nếu như có ngày hai bọn tớ ly hôn. Đó là ngày cưới, ngày cưới đấy, thưa cô Minatozaki.

Sana mỉm cười duyên dáng thông báo tên họ với cô gái tiếp tân rồi quét ánh nhìn lãnh đạm cho Mina: " Tớ chỉ dặn hờ thôi. Đừng đánh trống lảng sang chuyện khác. Tớ thấy cô nàng Han An Lie đó làm việc không hiệu quả, đổi đi."

-Nhưng cô ấy là chỗ quen biết với gia đình tớ. Ai cũng có lúc phạm sai lầm mà.

-Luật sự thì không được. Sẽ có ngày cái sự cả nể tốt bụng của cậu làm hại cậu đó.

Mina cười hì hì với cô bạn của mình, bấm máy lên tầng trên cùng rồi nói:"Trời có sập, tớ có làm sai thì cũng có Nayeon ở cùng tớ."

-Đừng bắt đầu kể cho tớ nghe thiên tình sử nồng thắm bằng những vần thơ của các cậu nữa.

Mina cười đắc ý ha ha vài tiếng rồi bước vào khỏi thang máy.

Sana mặt dù ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng thật cũng cảm thấy ngưỡng mộ hai người bạn của mình. Có lẽ vì cô là người chứng kiến ngay từ đầu chuyện tình yêu của họ, có khó khăn, có niềm tin và cuối cùng là trọn vẹn.

Sana cũng từng biết đến một tình yêu rất đẹp, trong tiềm thức của cô đó là ánh mặt trời rực rỡ giữa vùng thảo nguyên rộng lớn.

Tình yêu đó tựa như hơi thở giữa hai con người, tưởng rằng lời hứa mãi mãi sẽ luôn tồn tại nhưng rồi cuối cùng chỉ một cơn mưa rào nhẹ ngang qua.

Cuốn đi tất cả.

Tỉnh dậy, mọi thứ đều biến mất. Ánh mặt trời kia thì ra chỉ là giấc mộng hoang đường mà thôi. Tuổi thơ Sana trải qua một buổi sáng đầy nắng và phần còn lại đều là đêm đen. Rất tủi thân, rất giá lạnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro