Fanfic: Kisses (Hôn)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Fanfic: Kisses (Hôn)

Author: deathbybunny

Translator : LEON

Tóm tắt: Vivio đột nhiên yêu cầu Fate hôn lên miệng, Nanoha không hài lòng lắm. Đây là cách câu chuyện diễn ra và nó sẽ tiếp tục thế nào đây?

-----------xxxxxxxxxxxx--------------

"Fate-mama?"

Người phụ nữ xinh đẹp tóc vàng chuyển sự chú ý từ giấy tờ trên tay sang cô bé đang quỳ bên cạnh. Cô nhấp một ngụm cà phê từ chiếc cốc trên tay kia trước khi trả lời.

"Ừm, Vivio?"

Cô bé ngước đôi mắt đầy hy vọng nhìn cô.

"Chúng ta có thể hôn nhau không?"

Fate trầm ngâm một lúc.

"Nếu là hôn, chúng ta sẽ hôn nhau mọi lúc. Như chúc ngủ ngon, chào buổi sáng hoặc chúc một ngày tốt lành."

Vivio lắc đầu.

"U-uh. Không phải thế. Con muốn một nụ hôn trên miệng."

Trong bếp, Nanoha, người đang thoải mái nghe cuộc trò chuyện, phun cà phê đang uống ra ngoài. Nói rằng cô bị sốc là một cách nói quá nhẹ. Cô gần như không thể tin được những gì con gái mình đang yêu cầu mẹ đỡ đầu của con bé. Một nụ hôn? Trên miệng? Cô không khỏi cảm thấy ghen tị với cô gái nhỏ. Fate và Nanoha đã ở bên cạnh nhau từ rất lâu rồi. Ngay cả Hayate cũng sắp từ bỏ việc cố gắng gán ghép kết đôi họ lại với nhau sau khi mọi nỗ lực của cô ấy đều không đạt được kết quả gì.

Nanoha nhanh chóng tìm một miếng vải để lau cà phê trên bàn. Cô không chắc điều gì ngăn họ đến với nhau. Họ sống chung dưới một mái nhà ngay sau khi Riot Force 6 tan rã, họ ngủ chung giường, họ thật sự giống như một cặp vợ chồng! Vậy tại sao họ vẫn chưa đặt một cái tên cho mối quan hệ đó? Hoặc làm... như những cặp đôi khác? Má xô ửng hồng trước những hình ảnh mà não cô cung cấp.

"S-sao đột nhiên con lại hỏi vậy?" Fate hỏi con con gái đỡ đầu.

"Một bạn nữ ở trường nói rằng cậu ấy hôn người mình yêu bằng miệng. Vivio yêu Fate-mama! Vậy con có thể hôn mama không?"

Nanoha đến bên cạnh họ nhanh đến mức tưởng như cô ấy biết dùng Sonic Move.

"K-không!"

"Eh?" Vivio có vẻ bối rối. "Tại sao không?"

"B-bởi vì..." Nanoha bắt đầu lầm bầm không rõ ràng.

Vivio trông có vẻ bối rối trong một giây trước khi mắt cô bé sáng lên, như thể cô bé đột nhiên nhận ra điều gì đó.

"Oh, con hiểu rồi. Nanoha-mama yêu Fate-mama vì vậy nên mẹ muốn hôn trước?"

Mặt Nanoha chuyển sang màu đỏ như quả cà chua chín.

"Ừ! Ý mẹ là không! Ý mẹ là..."

Nanoha không ngừng vung vẩy khi cô thề rằng cô đã nhìn thấy một nụ cười nhếch mép xuất hiện trên khuôn mặt của Vivio. Tuy nhiên, nó đã biến mất một giây sau đó, khiến Nanoha tự hỏi liệu cô có tưởng tượng ra nó không. Vivio nhảy lên băng ghế sofa dài đến gần Fate hơn.

"Ừm, nếu Nanoha-mama không yêu Fate-mama như Vivio, thì Vivio sẽ hôn Fate-mama!"

"Eh?" Fate vô cùng bối rối không biết chuyện gì đang xảy ra.

Nanoha bắt đầu hoảng sợ khi Vivio nắm lấy khuôn mặt Fate trong tay và quay đầu cậu ấy về phía con bé. Một lần nữa cô thề Vivio đã nhếch mép cười với cô. Lần này nụ cười nhếch mép đó không biến mất. Cô đột nhiên cảm thấy khó chịu hơn bao giờ hết. Ngay cả những fangirl của Fate thời trung học cũng không khiến cô cảm thấy như vậy trước đây. Giống như địa ngục, cô sẽ thua chính con gái mình!

"Vivio! Con không được hôn Fate-chan!"

Vivio dừng hành động của mình và nhìn mẹ.

"Tại sao không? Vivio yêu Fate-mama."

Không nhiều bằng mẹ!" Nanoha thốt lên. "Mẹ yêu Fate-chan và mẹ thậm chí còn chưa hôn cậu ấy!"

Mọi thứ dường như đóng băng sau khi Nanoha thốt ra những lời đó. Mặt Fate chuyển sang một màu đỏ tươi trước lời tỏ tình của người bạn thân nhất của cô. Vivio thả Fate ra và cười ngây thơ với mẹ.

"Hả? Vậy đôi môi của Fate-mama thuộc về Nanoha-mama?"

"ĐÚNG VẬY!"

Vivio gật đầu hiểu ý. "Được rồi Nanoha-mama. Vivio hiểu rồi."

Nói xong, Vivio nhảy khỏi ghế và chạy lên lầu để chuẩn bị đi học. Đột nhiên nhận ra rằng họ chỉ có một mình, gương mặt của Nanoha và Fate bắt đầu giống như những quả cà chua một cách tuyệt vời. Fate lại nhấp một ngụm cà phê cố gắng tìm ra cách họ đi đến điểm họ đang ở trong cuộc trò chuyện. Mọi thứ xảy ra quá nhanh.

Fate đang định hỏi Nanoha ý cô ấy là thì cô đột nhiên thấy môi mình bị tấn công bởi một đôi môi khác. Não cô dừng hoạt động theo cách hiệu quả thông thường của nó. Nanoha, mặt khác, biết chính xác những gì cô ấy đang làm. Cô đổi tư thế để ngồi lên người người bạn tóc vàng tuyệt đẹp của mình, người dường như đang trong tình trạng đóng băng. Bộ não Fate từ từ khởi động lại và bắt đầu gửi một mệnh lệnh để không làm hỏng tình hình hiện tại của cô. Điều đầu tiên mà bộ não cô ra lệnh là đôi môi cô phải đáp lại nụ hôn chân thành mà người cô gái tóc nâu đỏ vừa trao cho cô ấy.

Mệnh lệnh được chấp nhận khi Fate nhắm mắt lại và chạm vào môi Nanoha. Mệnh lệnh thứ hai được đưa ra cho cô là để cánh tay còn lại của cô quấn quanh eo Nanoha để kéo cô ấy lại gần hơn. Một lần nữa, mệnh lệnh được chấp thuận mà không gặp bất kỳ trở ngại nào và Fate đã đưa Nanoha đến gần mình hơn. Về phần mình, Nanoha rất vui vì Fate đã không đẩy cô đi. Cô vòng tay quanh cổ cô gái tóc vàng khi nụ hôn của họ trở nên mãnh liệt hơn.

Nanoha thở hổn hển khi cô cảm thấy lưỡi của Fate mơn trớn miệng mình. Cầu xin lối vào. Cô làm theo không chút do dự. Cô đã mong điều này xảy ra quá lâu rồi! Cô cảm thấy Fate thay đổi vị trí của họ và cô nhanh chóng thay mình nằm ngửa. Bàn tay của Fate lúc này đang di chuyển khắp cơ thể cô, khiến làn da cô nóng bừng sau mỗi lần đụng chạm.

Họ tách ra để lấy chút không khí cần thiết.

"Fate-chan..." Nanoha bàng hoàng. "Tớ yêu cậu."

"Tớ cũng yêu cậu Nanoha."

Fate lại một lần nữa chiếm lấy đôi môi của Nanoha cho một nụ hôn nóng bỏng khác.

"Con chuẩn bị đi học đây!"

Cả hai đột ngột dừng lại và lao thẳng vào tư thế ngồi. Vivio nhìn dáng vẻ của hai người mẹ mình. Đầu bù tóc rối, quần áo xộc xệch và hai má ửng đó. Vivio cười khúc khích với hai người mẹ của cô.

"Nanoha-mama cuối cùng cũng có được nụ hôn của mẹ ấy rồi à?"

"V-Vivio!"

"Hôm nay Vivio sẽ tự đi đến trạm xe buýt. Mama và Fate-mama sẽ vui vẻ hơn khi ở bên nhau!"

Trước khi một trong hai người có thể phản đối, Vivio đã chạy nhanh ra khỏi nhà. Fate và Nanoha nhìn nhau, quyết định xem họ có nên nghe theo lời khuyên của con gái mình hay không.

"Tớ nghĩ Vivio đã bám lấy Hayate quá nhiều." Fate nhận xét.

"Có lẽ.."

"Vậy... muốn tiếp tục không?" Fate hỏi.

"C-cái gì?"

Fate bế Nanoha lên theo kiểu bế cô dâu.

"Tớ nghĩ chúng ta đã lãng phí đủ thời gian để làm bạn với nhau rồi phải không?"

"Mou~ Fate-chan thật là biến thái."

Fate đỏ mặt nhưng không đặt cô xuống. Thay vào đó, cô gái tóc vàng cắn vào điểm mạch trên cổ Nanoha khiến cô gái trên vòng tay cô rên rỉ. Fate liếm chỗ cô cắn.

"Là lỗi của Nanoha khi để tớ đợi lâu như vậy."

"Cậu cũng không có chủ động." Nanoha phản công.

"Cậu có một điểm ở đó. Tớ đoán cả hai chúng ta đều bỏ lỡ nhiều thời điểm."

Fate bắt đầu đi về phía phòng ngủ của họ.

"Sao cậu không thổ lộ sớm hơn?" Nanoha hỏi.

"Tại sao cậu không?"

"Tớ hỏi trước."

Fate thở dài. "Tớ đoán là tớ không muốn hủy hoại tình bạn giữa chúng ta. Cậu là người bạn đầu tiên của tớ. Cậu đã cứu tớ. Tớ nợ cậu rất nhiều đến mức tớ sợ mình sẽ mất tất cả những gì mình đã gây dựng được cho đến giờ. Tớ bằng lòng ở bên cạnh cậu với tư cách là người bạn tốt nhất của cậu cho đến khi cậu tìm thấy người mà cậu muốn dành cuộc sống bên cạnh."

Nanoha siết chặt lấy cô gái tóc vàng.

"Ngốc quá. Cậu là người duy nhất đối với tớ Fate-chan. Tớ không bao giờ có thể hình dung tớ ở với bất cứ ai ngoài cậu."

"Tớ rất vui khi nghe thế."

Fate mở cửa phòng ngủ của họ và dùng chân đóng nó lại. Tiếng cười khúc khích và sau đó là tiếng rên rỉ vọng ra từ phòng ngủ.

-----------xxxx-----------

Vài giờ sau

Hayate nhìn chằm chằm vào tin nhắn được gửi trước mặt cô. Cả Fate và Nanoha đã báo nghỉ đến hết ngày hôm đó, nhưng đó không phải điều khiến cô bận tâm. Nguyên nhân khiến cô ấy đột nhiên cáu kỉnh là Vivio Takamachi.

"Thỏa thuận là thỏa thuận dì Hayate."

Cô nhìn cô gái đối diện mình. Trong tất cả những năm cuộc đời của mình, cô chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ bị một đứa trẻ 10 tuổi đánh bại. Vivio đã làm được điều mà cô đã cố gắng làm kể từ khi gặp nanoha và Fate. Cuối cùng cô đã thấy được hai cô gái đến với nhau. Cô đọc lại tin nhắn một lần nữa. Không thể rõ ràng hơn rằng cuối cùng cả hai đã ở bên nhau nhờ cái dòng tái bút Nanoha thêm ở cuối nói rằng hai người họ giờ là một cặp đôi chính thức. Không thể phủ nhận rằng Vivio đã làm được điều tưởng như không thể.

"Cháu đã làm nó như thế nào?"

Hayate phải biết. Điều gì có thể khiến Quỷ Trắng thú nhận?

"Cháu đã cố hôn lên môi Fate-mama."

Hayate muốn đập đầu xuống bàn. Tất nhiên rồi! Sự ghen tị! Nó thật đơn giản! Tại sao cô không nghĩ ra điều đó!

"Cháu có nhận được giải thưởng của mình bây giờ không?" Vivio hỏi lại một lần nữa.

Cô gái tóc nâu thở dài. Cô không có lựa chọn nào khác ngoài tôn trọng thỏa thuận của mình. Cho dù nó có nực cười đến mức nào.

"Rất tốt."

Hayate đứng dậy và mở cửa văn phòng của mình. Zafira trong hình dạng chó sói của mình bước vào.

"Zafira, bây giờ anh thuộc về Vivio."

Chú chó lông lá màu xanh há hốc miệng.

"Yay! Bây giờ cháu có hai chú cún!  Zafira-san và Arf sẽ tạo thành một bộ đôi đáng kinh ngạc!"

Hayate nhìn kỵ sĩ trung thành của mình bị lôi ra khỏi văn phòng. Cô khóc thầm trong lòng, Zafira sẽ không bao giờ tha thứ cho cô vì đã để thua anh trong một vụ cá cược với một đứa trẻ 10 tuổi.

------------THE END-----------

Trans: mong bạn đọc truyện vui vẻ, like truyện động lực cho fic tiếp theo và hãy để lại đánh giá nếu thích (⁠✷⁠‿⁠✷⁠).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro