Fanfic: Marriage (Kết hôn) - Part 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Fanfic: Marriage (Kết hôn) - Part 1

Author: deathbybunny

Phần tiếp theo của Kisses

Tóm tắt: Vivio yêu cầu Fate kết hôn với cô bé. Nanoha và Fate nhận thấy cả hai cùng nhau họ phải đối mặt với giai đoạn tiếp theo trong cuộc đời.

________________________________________________________

"Fate-mama?"

Fate T. Harlaown chuyển sự chú ý của cô từ giấy tờ trên tay sang cô bé đang quỳ bên cạnh mình. Cô nhấp một ngụm cà phê từ chiếc cốc trên tay kia trước khi trả lời.

"Sao vậy, Vivio?"

Cô bé ngước đôi mắt đầy hi vọng nhìn cô.

"Fate-mama yêu Vivio phải không?"

Fate mỉm cười với cô con gái của cô và Nanoha. Ngay cả khi ban đầu cô chỉ là mẹ đỡ đầu của cô bé nhưng không thể phủ nhân rằng Fate đã xem cô bé tóc vàng như con gái thật sự cô hơn bất cứ điều gì khác. Danh xưng đó có vẻ phù hợp hơn khi cô và Nanoha đang hẹn hò.

"Mẹ yêu vivio rất nhiều." Một phần trong cô tự hỏi cuộc trò chuyện này sẽ đi đến đâu vì nó đang trở nên cực kỳ giống với một cuộc trò chuyện nào đó mà họ đã có vài tháng trước.

"Vậy thì Vivio có thể trở thành cô dâu của Fate-mama không?"

Trong bếp, Nanoha, người đang thư giãn cắt ngang cuộc trò chuyện, cà phê trong miệng phun hết ra ngoài. Cô đã không bị sốc như thế này kể từ khi... Nanoha dừng lại. Cuộc trò chuyện này khiến cô có cảm giác deja vu. Cô thề rằng chuyện thế này cũng đã xảy ra trước đây nhưng với một chủ đề khác nhiều, Cô nhanh chóng tìm một tiếng vải để lau cà phê trên bàn trong khi cô nghĩ về lý do tại sao con gái cô đột nhiên muốn trở thành cô dâu của Fate-chan. Dù cho bất cứ điều gì, người duy nhất phù hợp để trở thành vợ của Hành Pháp Giả tóc vàng là chính cô! Nanoha rũ bỏ những suy nghĩ đó ra khỏi đầu. Cô đang nhảy vào một kết luận quá vội vàng. Đây có thể chỉ là một mánh khóe khác mà con gái cô đang chơi với họ. Có lẽ Fate đã đúng khi cho rằng Vivio đã dành quá nhiều thời gian với một chỉ huy tóc nâu nào đó. Cậu ấy đã trở thành một ảnh hưởng xấu đến con gái họ.

"C-cái gì sao đột nhiên con lại hỏi thế?" Fate hỏi nhỏ bên cạnh cô bé.

"Các bạn nữ ở trường nói nếu hai người yêu nhau họ sẽ cưới nhau! Vậy con có thể?"

Nanoha đã đến bên cạnh họ trong giây lát. Điều này chắc chắn đã xảy ra trước đây và cô sẽ không bị con gái mình lừa nữa. Người phụ nữ có mái tóc màu nâu hạt dẻ khụy gối ngồi ở phía bên kia của Fate khi cô ấy nhìn con gái mình một cách cẩn thận.

"Vivio, con không thể kết hôn với Fate-chan."

"Eh? Nhưng con yêu Fate-mama."

"Và mẹ không nói con không yêu Fate-ama, nhưng hôn nhân giữa hai người liên quan đến một loại tình yêu khác."

"Mmm, vậy có nghĩa là Nanoha-mama và Fate-mama có kiểu tình yêu đó sao?"

Fate và Nanoha lập tức đỏ mặt. Đúng là cuối cùng họ cũng hẹn hò, mọi người đều cảm thấy nhẹ nhõm nhưng hai người đã thống nhất với nhau rằng tốt nhất là họ nên hẹn hò một thời gian trước khi nghĩ đến việc chuyển sang giai đoạn tiếp theo của một mối quan hệ. Theo quan điểm của họ, vẫn còn quá sớm để nghĩ đến việc kết hôn. Những người khác dường như nghĩ rằng họ đã sẵn sàng cho cuộc sống hôn nhân vì thực tế họ đã sống như một cặp vợ chồng trong nhiều năm.

"À, ừm..." Nanoha đấu tranh với cách trả lời cho câu hỏi 'ngây thơ' của con gái mình. Cô chắc chắn rằng mình muốn kết hôn với cô gái tóc vàng, nhưng Fate có cảm thấy như vậy không? Nếu cô xác nhận rằng cô muốn kết hôn, bằng cách nào đó điều này có khiến cô gái tóc vàng sợ hãi?

"Mẹ có chứ." Fate đã trả lời trước khi bộ não của Nanoha có thể nổ tung những những câu hỏi chưa được trả lời.

"Hở?" Là phản ứng duy nhất của Nanoha.

Fate nhấp một ngụm cà phê để giấu đi nụ cười. Cô đã nhận ra rằng Vivio cũng đang cùng cùng một mánh khóe tương tự như với vụ những nụ hôn khi bắt đầu cuộc trò chuyện. Con gái cô thật sự đã dành quá nhiều thời gian với Hayate, nhưng con bé có ý tốt. Nếu ngay cả Vivio cũng có thể thấy rằng cô và Nanoha đã tốn quá nhiều thời gian để đi đến việc kết hôn thì đã đến lúc cô phải làm gì đó. Fate cưỡng lại ý muốn cười khúc khích trước cách con con gái mình sẽ giải quyết chuyện đó.

"Uwa! Vậy có nghĩa là Fate-mama sẽ cầu hôn Nanoha-mama?" Vivio hào hứng hỏi.

"Hmm, mẹ sẽ tìm một chiếc nhẫn trước đã." Fate nghiêm túc suy nghĩ.

"Yay! Một đám cưới! Vivio có thể là một cô gái cầm hoa*!" 

(*flower girl - phù dâu trong đám cưới)

Fate mỉm cười khi con cô chạy lên lầu chuẩn bị đến trường. Cô nhấp thêm một ngụm cà phê trước khi chuyển sự chú ý sang Nanoha đang choáng váng.

"Nanoha-mama nên nhanh lên kẻo trễ giờ làm đấy." Fate nói trêu bạn gái của mình.

"Ôi không!" Nanoha thoát ra khỏi trạng thái sững sờ và vội vã ăn nốt bữa sáng của mình.

Fate nhìn Nanoha từ phòng khách và không thể không nghĩ rằng đây chính xác là những gì mà cô muốn có mỗi ngày trong suốt phần đời còn lại của mình. Thức dậy bên cạnh người phụ nữ tóc nâu đỏ và cùng nhau nuôi dạy con cái. Thậm chí có thể thêm một hoặc hai đứa trẻ vào gia đình của họ dường như là một ý tưởng tuyệt vời. Vivio chạy xuống cầu thang đúng lúc mẹ cô tiễn cô bé đến trường. Sau đó, hai người phụ nữ thu dọn đồ đồ đạc và cùng lên xe của Fate đi đến căn cứ vào buổi sáng. Họ nói về kỳ nghỉ sắp tới của họ tới Trái Đất mà Hayate cũng sẽ tham gia. Đã lâu rồi kể từ lúc cả nhóm bạn của họ cùng nhau đến Trái Đất và chuyến đi vòng quanh thế giới đầu tiên của Vivio. Có rất nhiều kế hoạch vẫn cần được thực hiện, nhưng họ tự tin rằng mọi thứ sẽ được sắp xếp kịp thời.

Công việc bắt đầu giống như bất kỳ ngày nào khác và Nanoha gần như quên mất những câu hỏi của Vivio vào buổi sáng hôm đó. Sau đó, khi cô ấy đi bộ đến văn phòng của mình sau khi dạy xong các lớp học của mình, cô ấy đã bị nhắc lại chuyện đó khá đột ngột.

"Hai người sắp kết hôn?"

Nanoha gần như giật nảy mình khi nghĩ rằng họ đang nói về cô.

"Ừ, có vẻ như cuối cùng anh ấy cũng bật ra câu hỏi."

Nanoha quan sát hai đồng nghiệp của mình bước xuống hành lang thảo luận về lời cầu hôn của một trong những người bạn của họ. Tâm trí cô bắt đầu trôi đi, nhớ lại những gì Fate đã nói vào sáng sớm hôm đó. Cô gần như đã quên nó vì ngày làm việc bận rộn của mình, trên thực tế, Fate đã không đề cập đến chủ đề này sau khi Vivio rời đi hoặc trong khi họ đi xe đến chỗ làm. Sự nghi ngờ bắt đầu che mờ tâm trí cô. Phải chăng Fate nói thế chỉ để làm vui lòng Vivio? Chắc chắn với tính chất nghiêm trọng của vấn đề, Hành Pháp Giả tóc vàng sẽ nhắc lại để suy nghĩ về nó đúng không?

Người phụ nữ tóc hạt dẻ quay lại và tiếp tục đi đến văn phòng của mình. Cô ấy đã nghĩ quá nhiều về chuyện này. Fate có lẽ chỉ làm thế để con gái họ vui vẻ. Cô bị cuốn vào khoảnh khắc đó và suy nghĩ về một điều gì đó có lẽ vẫn còn rất xa vời.

"Này Nanoha!"

Vita chạy đến chỗ Nanoha với vẻ mặt cau có. Cô gái tóc đỏ gọi theo cô trong vài phút nhưng người phụ nữ có mái tóc nâu đỏ không trả lời. Theo kinh nghiệm của cô, chỉ có một trong hai điều có thể khiến đầu óc Nanoha bay ra ngoài không gian như vậy. Nhiều khả năng, ó có liên quan đến Vivio hoặc Fate. Vita không phải là tthường tham gia vào cuộc trò chuyện về vấn đề của những người xung quanh nhưng cô có một ngoại lệ khi nói đến cô gái trước mặt mình. Họ đã cùng nhau trải qua rất nhiều chuyện và Vita nợ cô ấy rất nhiều vì đã giúp cứu Hayate nhiều năm trước. Ít nhất điều cô có thể làm là lắng nghe khi có điều gì đó làm phiền cô ấy.

"Vita-chan... Nyahaha. Xin lỗi, tớ thả hồn hơi xa."

"Bận rộn với việc lên kế hoạch cho chuyến đi trở lại Trái Đất à?" Vita nghĩ rằng tốt nhất là nên xoa dịu cô ấy trong một cuộc trò chuyện nào đó trước khi thẳng thừng hỏi có chuyện gì. Cô rất tệ trong những việc như thế này nhưng cô sẽ cố gắng vì bạn mình.

"Ừ, nhưng tớ không quá lo lắng về điều đó. Mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng. Tất cả những gì bọn tớ phải làm là đóng gói đồ đạc."

"Tớ không ngạc nhiên. Fate khá hiệu quả khi nói đến những thứ như lập kế hoạch."

"Cô ấy có kỹ năng đó từ quá trình huấn luyện trở thành một Hành Pháp Giả." Cô nói với nụ cười nhỏ.

Khi sự im lặng bao trùm giữa họ, Vita nghĩ rằng đã đến lúc cắn viên đạn và hỏi xem có chuyện gì.

"Có chuyện gì làm phiền cậu sao?" Vita đã hỏi câu hỏi một triệu đô.

Nanoha im lặng khi cả hai tiếp tục đi bộ đến văn phòng của cô ấy. Vita không thúc giục cô ấy trả lời và để người phụ nữ tóc hạt dẻ suy nghĩ. Khi Nanoha dừng bước, Vita dừng theo cô ấy.

"Tôi đang lấp đầy đầu mình với những thứ ngớ ngẩn." Nanoha gần như buồn bã nhìn vào ngón tay đeo nhẫn của mình trước khi nhẹ nhàng khum hai bàn tay lại trước ngực.

Vita nhíu mày. Bây giờ cô chắc chắn rằng điều này liên quan gì đó đến Fate. Họ thật sự cần phải giao tiếp với nhau tốt hơn. Tất cả những hiểu lầm này sẽ là cái chết của cô ấy.

"Muốn nói cho tớ biết chuyện gì đang xảy ra không?" Vita ra hiệu cho họ vào văn phòng của Nanoha. Cô không muốn bất cứ ia khác cắt ngang cuộc trò chuyện của họ. Nó sẽ thúc đẩy nhiều tin đồn hơn và đã có rất nhiều tin đồn xoay quanh cuộc sống riêng tư của những người khác. Cô không muốn chuyện của Nanoha bị dính vào, đặc biệt nếu đó là vấn đề với bạn gái của cô ấy. Điều cuối cùng cô muốn nghe là những người khác nói những điều mà họ không biết gì về nó.

Nanoha gật đầu đồng ý. Cả hai cảm thấy thoải mái khi Nanoha nói với Vita về câu hỏi buổi sáng mà Vivio đã hỏi và cách Fate trả lời.

"Nyahaha, hiểu ý tớ chứ? Tớ đã hy vọng vào một điều gì đó thậm chí không thể xảy ra."

Vita nhíu mày. Cặp đôi ngốc nghếch này sẽ khiến cô phát điên. Trong suốt những năm quen biết họ, cô chưa bao giờ nghi ngờ chuyện họ yêu nhau. Cô thậm chí tin chắc rằng bọn họ đã thề thốt hứa hẹn những điều lố bịch vượt xa tình yêu. Có lẽ họ đã làm điều đó khi còn trẻ mà không thực sự nhận ra ý nghĩa sâu xa hơn đằng sau lời hứa của mình. Chắc chắn rằng cô rất khó chịu khi nhìn họ khiêu vũ xung quanh với tình cảm của họ dành cho người kia, nhưng cô thật sự tin rằng họ sinh ra để ở bên nhau. Bằng cách nào đó, họ sẽ thực những bước đó và tất cả sẽ ổn với thế giới và bây giờ họ đã có nó. Cuối cùng thì bọn họ cũng đã đi bước đó và đó là bước đi đúng đắn bởi vì cô chưa bao gờ thấy họ hạnh phúc như vậy trước đây. Niềm hạnh phúc ánh lên trong ánh mắt họ khi bên nhau, những nụ cười, tiếng cười.

"Cậu đã bao giờ biết Fate nói những điều không cần thiết chưa?" Vita nghiêm túc hỏi.

Nanoha gần như giật mình trước câu hỏi.

"Không..."

"Vậy thì cậu không nên kết luận vội vàng. Tớ không nghĩ cậu ta sẽ nói những điều như thế một cách vô cớ nếu cậu ta không có ý đó. Cậu ta thà làm Vivio thất vọng còn hơn là cho cậu hy vọng hão huyền. Fate yêu cậu quá nhiều để lấy chuyện hôn nhân ra làm một trò đùa nhỏ."

Nanoha cảm thấy nước mắt lưng tròng. Tại sao cô lại nghi ngờ Fate? Cô gái tóc vàng chưa bao giờ làm gì khiến cô có lý do không tin tưởng cô ấy.

"Tớ là một đứa ngốc phải không?"

Vita lắc đầu.

"Tớ không nghĩ vậy. Thành thật mà nói, nếu cậu không lo lắng về điều đó thì tớ nghĩ rằng đó mới là vấn đề. Hai người, xét cho cùng, gần như đã sống như một cặp vợ chồng được một thời gian rồi. Làm thế nào hai người xoay sở để trốn tránh tình cảm của đối phương vẫn là một bí ẩn đối với tớ, nhưng đó không còn là vấn đề nữa. Tất nhiên cậu muốn kết hôn với cậu ta, cậu ta là người duy nhất cậu để mắt tới kể từ khi cậu chín tuổi."

"Tớ không nghĩ nó lâu như vậy." Nanoha cười một chút xấu hổ.

"Có đó." Vita nhìn chằm chằm vào Nanoha khi cô nói điều đó, khiến cô giảng viên hướng dẫn kia mất cảnh giác. "Và Fate cũng vậy. Các cậu là trung tâm thế giới của nhau kể từ đó. Hai người cứu lẫn nhau. Rõ ràng với Fate là cậu đã cứu cậu ta như thế nào, nhưng với cậu, đó là điều mà bọn tớ không nhìn thấy, không nhận ra. Chỉ có Fate mới biết đúng không?"

Nanoha gật đầu.

"Vậy thì người đó nhất định sẽ không để cho cậu thất vọng."

"Cảm ơ Vita-chan." Nanoha mỉm cười trước những lời thật thà của bạn mình.

Vita nhếch mép cười khi đứng dậy khỏi ghế.

"Tớ nghĩ tớ cần phải bắt đầu tính phí cho các dịch vụ tư vấn của mình."

"Tớ nghĩ cậu sẽ là một cố vấn lãng mạn tốt. Cậu nên bắt đầu viết chuyên mục của riêng mình đi."

"Ừ đúng rồi. Nghe có vẻ như nó có thể gây khó chịu đấy."

--------XXX--------

"Nghiêm túc hả?"

Hayate và Fate ngồi trong văn phòng của cô gái tóc nâu. Fate đột nhiên yêu cầu một cuộc gặp mà Hayate không ngại đáp ứng, nhưng đây không phải điều cô ấy mong đợi.

"Tớ đang hoàn toàn nghiêm túc."

"Cậu có nghĩ rằng đây thực sự là một ý tưởng hay? Nếu mọi thứ không diễn ra theo kế hoạch thì sao?"

"Nó sẽ phải như thế."

Hayate phải thán phục sự tự tin mà Fate toát ra khi cô ấy nói những lời đó. Thật sự mặc dù một lời cầu hôn rồi một đám cưới bất ngờ trên Trái Đất? Cô gái tóc vàng không lãng phí thời gian với mối quan hệ của mình và Nanoha. Sau đó, một lần nữa, Fate đã chỉ ra rằng họ đã lãng phí đủ thời gian trước khi đến được với nhau. Tại sao phải lãng phí nhiều hơn nữa? Hayate đã phải đồng ý với tuyên bố của Fate.

"Vậy cậu nói thế nào Hayate?"

Hayate nhe răng cười. "Làm sao tớ có thể nói không đây?"

Fate cười toe toét bên cạnh người bạn lâu năm của cô. Kể từ buổi sáng hôm đó, tâm trí cô đã chạy đua với việc làm thế nào để giải quyết vấn đề này. Không còn nghi ngờ gì nữa trong tâm trí cô rằng cô cần phải cầu hôn ngay bây giờ vì cô đã tiết lộ rằng cô hoàn toàn có ý định làm như vậy. Câu hỏi 'khi nào' sau đó chuyển sang 'làm thế nào' cô sẽ thực hiện điều đó. Dù cô muốn cưới Nanoha ngay vào ngày hôm sau nếu có thể, nhưng cô cũng nhận ra rằng Nanoha sẽ muốn gia đình cô ấy ở đó trong dịp đặc biệt này. Gia đình mặc dù không phải là những người quan trọng duy nhất trên Trái Đất, họ cũng có những người bạn của họ là Suzuka và Arisa, những người mà cô ấy chắc chắn muốn họ có mặt trong đám cưới này. Tuy nhiên, việc đưa họ đến Mid-Childa sẽ mất nhiều thời gian hơn với tất cả các thủ tục giấy tờ phải ký gửi. Không cách nào cô có thể làm được điều đó trước kỳ nghỉ của họ, Sau đó, nó bật ra trong cô: kỳ nghỉ. Nó thật hoàn hảo. Tất cả họ sẽ đến Trái Đất vào dịp này cộng với việc mời thêm một vài người bạn của họ đến được Trái Đất trong một ngày nghỉ phép sẽ dễ dàng hơn so với việc đưa những người ngoài đến Mid-Childa. Nó giống như vị thần hay chúa nào đó đã trao cho cô một kế hoạch hoàn hảo trên chiếc đũa phép bạc.

"Vậy thì chúng ta nên giải quyết ổn thỏa tất cả các chi tiết của chuyến đi này."

"Thật vậy. Tớ sẽ tin tưởng cậu để giữ Nanoha bận rộn trong khi tớ sẽ nói chuyện với Shiro-san và Momoko-san" Fate sau đó quay sang Signum, người vẫn luôn giữ yên lặng đứng bên cạnh Chủ nhân của mình. "Em sẽ cần sự giúp đỡ của chị để chọn ra chiếc nhẫn."

Signum gật đầu hiểu ý. Cô và Fate có một mối quan hệ tương tự như mối quan hệ của Vita và Nanoha. Những người đồng đội thân thiết như chị em tay chân, những người có thể tin tưởng khi chiến đấu bên cạnh nhau,

"Vậy chúng ta bắt đầu kế hoạch này đi thôi." Hayate thốt lên.

-------xxxxx--------

Vài tuần tiếp theo trôi qua khi ngày nghỉ được mong chờ nhất cuối cùng cũng đến. Fate đã giúp Vivio mang một số túi đồ của cô bé khi cả gia đình thực hiện cú nhảy cuối cùng xuống Trái Đất từ tàu Claudia. Chrono đã rất tốt bụng khi đề nghị hộ tống họ.

"Wow! Đây có phải là nơi Nanoha-mama lớn lên không?" Vivio hào hứng nhìn ngôi nhà thời thơ ấu của Nanoha.

Nanoha mỉm cười với cô con gái của mình. "Ừm. Con đã sẵn sàng để gặp ông bà của con chưa?"

Vivio hào hứng gật đầu nhưng Nanoha có thể nói rằng cô nhân thấy con gái cô hơi lo lắng. Người phụ nữ tóc hạt dẻ chìa tay ra cho Vivio, cô bé không ngần ngại nắm lấy.

"Vậy chúng ta đi gặp họ thôi."

Fate đi trước hai người với những túi đồ của họ và gõ cửa. Không mất nhiều thời gian để Momoho mở cửa.

"Fate-chan!" Momoko không lãng phí thời gian để kéo người phụ nữ tóc vàng vào một cái ôm. "Lâu lắm rồi mới gặp cháu đấy! Cô thấy rằng cháu là người chăm sóc con gái cô phải không?"

"Ah, đương nhiên ạ!" Fate đáp lại với vẻ đỏ mặt. Đó là một cuộc trò chuyện rất xấu hổ khi cô và Nanoha gọi  điện cho Momoko-san và Shiro-san để thông báo về sự thay đổi trong mối quan hệ của họ. Fate vẫn có thể nhớ cái nhìn khắc nghiệt mà Shiro-san đã ghim vào cô khi ông ấy đe dọa sẽ kết liễu cô nếu cô làm hại con gái ông ấy. Cô đã mong đợi rất nhiều khi xét tới Nanoha là con út trong gia đình và Shiro-san là một người cha bảo bọc quá mức. Vẫn biết rằng họ chấp thuận mối quan của hai người đáng giá từng giây ngượng ngùng mà cô dành để nói chuyện với họ.

Fate lùi lại để Momoko nhìn thấy hai người đang đi phía sau mình.

"Có người cần gặp." Fate vui vẻ nói với người phụ nữ lớn tuổi.

Momoko nhìn cô bé đột nhiên ôm mình vào chân Nanoha. Fate mỉm cười khi nhìn thấy Nanoha quỳ xuống bên Vivio và đưa ra những lời trấn an trước khi đẩy cô bé lên trước và đi nốt quãng đường còn lại đến cửa trước. Momoko để ý đến vẻ mặt Fate trước khi chuyển sự chú ý trở lại con gái mình.

"Con về rồi." Nanoha thông báo.

"Chào mừng con về nhà, Nanoha." Momomo mỉm cười với đứa con út của mình. Đã quá lâu kể từ lần cuối cô nhìn thấy Nanoha. Cô ôm con gái vào lòng và trao cho cô ấy hơi ấm mà chỉ một người mẹ mới có thể mang lại. "Mừng con về."

Nanoha muốn khóc không phải vì buồn mà vì niềm vui mà cô cảm nhận được khi trở về nhà. Với khoảng cách lớn giữa các thế giới, từ nơi cô tới chỗ gia đình, cô chỉ có một vài cơ hội trong năm để nói chuyện với họ về cuộc sống của cô đang tiến triển như thế nào. Những điều đơn giản như cái ôm của mẹ cô đã bị bỏ lỡ, đặc biệt là trong vài tháng trong lần đầu tiên cô xa nhà. Căn bệnh nhớ nhà thật khủng khiếp, nhưng Hayate và Fate đã cố gắng hết sức để giúp cô không bị trầm cảm. Cuối cùng, cô ổn định cuộc sống của mình ở Mid-Childa và bắt đầu trân trọng những cuộc gọi mà cô nhận được với cha mẹ và các anh chị của mình.

"Nanoha-mama?" Vivio rụt rè hỏi.

Momoko thả con gái mình ra để nhìn rõ hơn cô bé mà Nanoha đang bế.

"Vivio," Nonoha bắt đầu. "Đây là bà Momoko của con."

Momoko mỉm cười dịu dàng với đứa trẻ đang lo lắng.

"Xin chào Vivio-chan. Bà rất vui được gặp cháu."

"Bà là mẹ của Nanoha-mama?"

"Vâng ạ."

Mắt Vivio sáng lên.

"Vivio rất vui được gặp Momoko-obaa-chan!"

Vivio dang tay ra cho Momoko, người đang rất vui vẻ khi ôm cô bé vào lòng. Nanoha rất vui vì sự lo lắng của Vivio đã được xua tan.

"Bố thấy mọi người đang tổ chức một bữa tiệc khá vui vẻ ở đây hả." Shiro nói khi tham gia cùng những người đứng ở cửa.

"Bố!" Nanoha khiến Shiro bất ngờ với cái ôm của cô ấy, khiến ông suýt ngã ngửa ra sau, nhưng ông đã giữ được thăng bằng.

"Mừng con về nhà, Nanoha." Ông ấy chào khi đáp lại cái ôm của con gái mình.

Cuối cùng thì cả gia đình cũng vào nhà để Fate và Nanoha có thể thu dọn đồ đạc trong khi Miyuki và Kyouya làm quen với cháu gái của họ. Nanoha và Fate sẽ ở trong phòng dành cho khách. Nanoha rất muốn ở trong căn phòng cũ của mình nhưng chiếc giường của cô ấy chắc chắn không đủ lớn cho cô và Fate. Cô tự hỏi liệu bố cô có ổn không khi Fate ngủ cùng phòng với cô. Cô nghi ngờ ông ấy sẽ ổn khi thấy cách ông ấy lườm Fate khi cả hai dọn dẹp đồ đạc trong phòng họ. Shiro chắc chắn không hề ảo tưởng rằng Fate và Nanoha vẫn chưa hoàn thiện mối quan hệ của họ và... ông ấy đúng. Nonoha gần như ném mình vào Fate trong mối quan hệ của họ trong một tuần. Nó không giống như Fate cũng phải đấu tranh nhiều. Tất cả sự căng thẳng về tình dục của họ đã được giải quyết trong suốt một tuần đầy tội lỗi và khoái lạc. Cô vẫn không thể nghĩ về tuần đó mà không đỏ mặt. Hayate đặc biệt thích trêu chọc cô về điều này vì Vivio đã được gửi đến ở nhờ tại căn biệt thự của nhà Yagami trong khi Fate và Nanoha có 'tuần trăng mật' của họ.

"Cậu có nghĩ rằng sẽ tốt hơn nếu tớ ngủ trong phòng cũ của cậu?" Giọng nói của Fate kéo Nonoha ra khỏi dòng suy nghĩ của cô.

"Cái gì?"

Fate khẽ mỉm cười với cô bạn gái. Cô ấy thật sự lơ đãng, nhưng Fate cho rằng đó là do Nanoha rất vui khi được trở về nhà.

"Tớ hỏi liệu có nên hay không nếu tớ ngủ trong phòng cũ của cậu, còn cậu và Vivio có thể ở chung phòng này."

Nanoha lắc đầu. Cô chắc chắn không muốn dành kỳ nghỉ của mình để ở xa Fate.

"Sẽ ổn thôi Fate-chan. Bố chỉ cần đừng làm một đứa trẻ to xác như vậy là được."

Fate cười lo lắng. "Chà, tớ đoán ông ấy sẽ lườm tớ bất kể tớ làm gì."

"Ông ấy sẽ quen thôi. Tớ không phải trẻ con và tôi hoàn toàn có khả năng quyết định mình hẹn hò với ai."

"Hay ngủ với ai?"

Nanoha đỏ mặt trước câu hỏi trực tiếp của Fate. "Cái đó nữa."

Cả hai đi xuống cầu thang để kiểm tra Vivio. Họ không ngạc nhiên khi thấy Momoko và Shiro không lãng phí thời gian để chiều chuộng đứa cháu duy nhất của họ. Cô bé đang ngồi trong lòng Momoko khi người phụ nữ lớn tuổi đưa cho cô bé một miếng bánh trông ngon lành. Thông thường, Nanoha sẽ không cho phép Vivio ăn quá nhiều đồ ngọt nhưng vì đây là một dịp đặc biệt nên cô sẽ bỏ qua và để bố mẹ chiều chuộng Vivio bằng cả trái tim. Bardiche đột nhiên kêu bíp bíp. Fate nhìn vào thiết bị của mình và xin phép ra khỏi phòng khách để nghe điện thoại.

"Vậy," Miyuki bắt đầu ngay khi Fate ở ngoài tầm nghe. "Em và Fate thế nào rồi?"

Nụ cười rạng rỡ mà Nanoha dành cho chị gái mình là tất cả những gì Miyuki cần để biết mối quan hệ của em gái mình diễn ra như thế nào.

"Em không thể hạnh phúc hơn."

"Tốt! Bố không muốn phải dạy cho cô gái tóc vàng của con một bài học."

"Nyahaha, con nghĩ bố đã hù dọa cậu ấy đủ rồi."

"Con bé không để có được con gái của bố dễ dàng như thế!" Shiro tuyên bố.

Điều này chỉ khiến Miyuki và Nanoha cười khúc khích khi thấy cách ông ấy đồng ý cho Fate hẹn hò với Nanoha một cách dễ dàng như vậy.

"Anh không nên nói dối," Momoko mỉm cười với chồng. "Em biết anh thật sự cảm thấy nhẹ nhõm khi Fate hẹn họ với con gái chúng ta."

"E-Em à! Không ai được phép biết chuyện đó mà!"

Cả gia đình phá lên cười khi Fate bước vào phòng khách.

"Con chắc đã bỏ lỡ một trò đùa hay." Fate nói khi ngồi xuống cạnh Nanoha.

"Ai đã gọi vậy?" Nanoha hỏi.

"Hayate, cậu ấy muốn cho chúng ta biết rằng cậu ấy sẽ đến vào ngày mai."

"Hả? Tớ tưởng hôm nay cậu ấy cũng về." Nanoha khẽ cau mày.

"Cậu ấy càu nhàu về giấy tờ."

Làm sếp chắc vất vả lắm." Miyuki lưu ý.

"Nhưng cậu ấy sẽ không chọn con đường nào khác." Fate thường ngưỡng mộ cách Hayate gánh vác quá nhiều trách nhiệm để có thể đạt được mục tiêu của mình. Điều đó không phải lúc nào cũng dễ dàng và vào một số ngày, bạn có thể thấy sự mệt mỏi đè nặng trên đôi vai cô gái tóc nâu, nhưng với sự hỗ trợ vô tận mà cô ấy nhận được từ các Wolkenritter và bạn bè của cô ấy, Hayate đã được chăm sóc để cô ấy không phải làm việc đến chết.

"Mọi người sẽ nói gì nếu chúng ta bắt đầu chuẩn bị bữa tối?" Momoko hỏi.

"Con sẽ giúp!" Nanoha và Miyuki bật dậy nhanh chóng đi theo mẹ họ vào bếp để lại Shiro, Kyouya, Fate và Vivio trong phòng khách. Fate nhìn theo cho đến khi Nanoha biến mất trong bếp trước khi nhìn về phía Shiro. Ông ấy mỉm cười khi hỏi Vivio ở trường thế nào. Cô bé sôi nổi kể cho ông nghe về tất cả những điều cô đang học và cô rất hào hứng khi bắt đầu học phép thuật giống như mẹ của mình. Fate gần như thấy khó tin rằng cô bé đủ lớn để bắt đầu được đào tạo nghiêm túc về phép thuật. Thời gian trôi qua quá nhanh. Đây thâm chí còn là lý do để nói chuyện với Shiro bây giờ hơn là sau này.

"Shiro-san?"

"Hm?"

Fate đột nhiên cảm thấy tay mình ướt đẫm mồ hôi. Nếu cô không biết cái gì tốt hơn, cô cũng có thể thề rằng việc thở đột nhiên trở nên khó khăn hơn.

"Có chuyện gì sao, Fate-san?" Kyouya lo lắng hỏi. Anh đã nhìn thấy cô gái trước mặt mình từ hoàn toàn bình thường trở nên nhợt nhạt chỉ trong nháy mắt.

"À, v-vâng. Em ổn."

"Cháu trông không ổn với ta." Shiro bây giờ cũng đang quan sát kỹ lưỡng cô gái tóc vàng.

"Con ổn."

"Mẹ trông như đang bệnh Fate-mama." Vivio tham gia chẩn đoán cho mẹ mình.

"Có lẽ em nên nằm xuống nghỉ đi." Kyouya gợi ý.

"Không! Em hoàn toàn khỏe mạnh, em chỉ... Shiro-san!" Fate hướng sự chú ý của cô đến người đàn ông tóc đen. "Con có chuyện muốn hỏi chú."

"Chuyện gì?"

"Con... ý con là.." Fate hít một hơi thật sâu, cố gắng hết sức để xua đi sự lo lắng của mình. Bây giờ hoặc không bao giờ. "Con muốn cầu hôn Nanoha." Cô nói nhanh chóng nhìn xuống đùi mình, má ửng hồng.

Bạn thật sự có thể nghe thấy tiếng kim lạch cạch đồng hồ trong phòng. Fate hồi hộp chờ đợi câu trả lời của Shiro nhưng khi không có câu trả lời nào, cô lấy can đảm liếc nhìn lên người đàn ông. Ông ấy chỉ ngồi đó với vẻ mặt vô hồn nhìn cô gái tóc vàng. Cô muốn hỏi ông ấy lần nữa để chắc chắn rằng ông ấy đã nghe, nhưng lần đầu tiên cô đã mất quá nhiều thời gian để hỏi nên cô không chắc mình có thể làm điều đó lần thứ hai hay không. Điều này là vì Nanoha và vì chính cô, cô sẽ làm bất cứ điều gì.

"Shi..."

"Bữa tối sẽ sẵn sàng trong vài phút nữa." Nanoha bước vào làm gián đoạn khoảnh khắc căng thẳng. Đôi mắt cô ngay lập tức đổ dồn vào người bạn gái mà cô không nhớ là cô ấy có nhợt nhạt như thế. "Fate-chan?"

"Uhm, vâng?" Fate trả lời cố gắng nghe bình thường nhất có thể.

Cô gái tóc nâu đỏ lập tức đến bên Fate và đặt một bàn tay dịu dàng lên trán cô gái tóc vàng.

"Hmm, hình như cậu không bị sốt. Mọi chuyện vẫn ổn chứ?"

Fate tự hỏi làm thế nào cô sẽ thoát ra khỏi tình cảnh này. Cô cần nghĩ ra thứ gì đó cho hành vi kỳ quặc của mình mà không làm kế hoạch đổ bể, nhưng sao? Cô gần như không thể suy nghĩ thông suốt vào thời điểm này với mớ dây thần kinh rối nùi của mình.

"Shiro-oji-chan đang chọc ghẹo Fate-mama." Vivio thốt lên.

"Huh?" Mọi người trong phòng nhìn vào cô bé rồi đến Shiro.

"Bố..." Nanoha đe dọa nói.

"B-bình tĩnh con yêu, bố chỉ muốn đảm bảo rằng con bé đối xử tốt với con."

Nanoha thở dài. "Tất nhiên rồi, Fate-chan yêu con."

Đó là một câu nói đơn giản, nhưng nó nói lên rất nhiều điều với Shiro khi ông nhìn con gái mình nhẹ nhàng dỗ cô gái tóc vàng đứng dậy trong khi yêu cầu Vivio đi theo họ vào bếp.

"Tuyệt vời phải không?" Kyouya không nói với ai cụ thể sau khi em gái anh rời khỏi phòng.

Shiro không thể không đồng ý với con trai mình. Mọi thứ liên quan đến Nanoha và Fate đều tuyệt vời. Ông nhớ lần đầu tiên Nanoha nói về Fate với họ. Có một tia sáng trong đôi mắt của con gái ông mà ông chưa từng thấy trước đây, một thứ gì đó thật thuần khiết, thậm chí kỳ diệu. Nó khiến ông nhớ lại lần đầu tiên ông nhìn thấy người vợ tương lai của mình. Tình cảm vẫn còn đó nhưng ông sẽ không bao giờ đoán được rằng đó là một thứ gì đó nhiều hơn thế. Mãi cho đến khi Nanoha chuyển đến Mid-Childa, ông mới hiểu ra lý do tại sao con gái mình lại say mê cô gái tóc vàng như vậy. Đó không phải là tình cảm thân thiết đơn giản, đó là tình yêu. Ông đã nghĩ chắc chắn rằng mình sẽ sớm được nghe Nanoha kể về việc con bé và Fate đã ở bên nhau như thế nào nhưng nhiều năm trôi qua mà chẳng có kết quả gì. Nghi ngờ về tình yêu được chia sẻ giữa họ nổi lên, nhưng bất cứu khi nào nói chuyện về Nanoha, ông vẫn phát hiện ra tình cảm mãnh liệt của con gái dành cho cô gái tóc vàng mỗi khi cái tên của cô ấy được nhắc đến. Gần như cảm thấy nhẹ nhõm khi vài tháng trước, họ nhận được cuộc gọi thông báo rằng hai cô gái cuối cùng cũng hẹn hò. Nó đã quá hạn lâu và đó là tin tức đáng hoan nghênh.

Và bây giờ Fate đập và mặt ông với thông tin này.

"Bố sẽ làm gì?" Kyouya hỏi khi người đàn ông lớn nhất nhà Takamachi im lặng lúc lâu.

"Điều tốt nhất bố có thể làm."

-------------xxxxxx-------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro