Thư gửi dấu yêu của tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tag: SE.

"Ngày 520 không có em.

Yêu dấu của anh, hôm nay anh vừa hoàn thành xong đơn đặt hàng của một cặp đôi, hai người họ muốn vẽ tranh cưới thay cho ảnh cưới. Bởi vì một trong hai người họ vì từng gặp tai nạn nên không thể đi đứng như bình thường được, vì thế họ muốn anh vẽ một bức tranh cưới phỏng theo bức ảnh cũ lần đầu họ hôn nhau dưới hoàng hôn. Em biết không, trông họ hạnh phúc lắm, đôi mắt của cả hai đều tràn đầy tình yêu, nhìn đối phương không rời mắt. Y như chúng ta ngày trước vậy.

À, Trúc Đào sinh được 6 tiểu mao tử. Và đương nhiên bố của tụi nhỏ là anh chàng Quả Cân rồi. Em ko biết tụi nhỏ ồn thế nào đâu. Còn Ký Hiệu Nhỏ thì đang tương tư cô mèo trắng nhà hàng xóm. Anh nghĩ chắc sớm muộn gì cu cậu cũng sẽ trở thành bố trẻ con thôi.

Hôm nay anh đi chợ mua được một ít thịt bò và sườn bò rất ngon. Anh tính tự tay làm mì bò hầm. Nhưng anh lại mua nhiều quá. Anh cứ nghĩ rằng em sẽ ăn cùng nên vô thức mua khẩu phần ăn cho hai người. Đến khi nấu xong, mang ra ăn thì mới nhớ ra hiện tại chỉ còn mình anh thôi. Cuối cùng thì anh phải ăn cố hết mì, chia sẻ một ít thịt bò còn dư cho Trúc Đào, Quả Cân và Ký Hiệu Nhỏ ăn phụ anh đó.

Anh tính cuối tháng này sẽ đi du lịch Giang Nam. Anh vẫn nhớ hồi trước chúng ta đã hẹn nhau sẽ đi Giang Nam vào mùa mưa. Bởi vì em nói em thích mưa ở Giang Nam, em cảm thấy ngắm mưa ở Giang Nam rất lãng mạn. Mà tháng sau là vào mùa mưa r, nên anh sẽ đến Giang Nam ngắm mưa. Em sẽ đi cùng đúng không?

Yêu dấu của anh, hôm nay anh lại nhớ em nhiều hơn hôm qua một chút. Anh không dám nhớ nhiều quá đâu, bởi vì anh đã hứa với em sẽ hoàn thành hết tất cả những kế hoạch mà hai ta đã ghi trong sổ tay. Nên mỗi ngày anh sẽ nhớ em nhiều hơn một chút, đợi đến khi hoàn thành hết các nguyện vọng của chúng ta, đến khi đó anh sẽ thỏa sức mà nhớ em, sau đó mang nỗi nhớ đó đến gặp em nhé? Có được không em?

Yêu dấu của anh, có thể cho anh gặp em được không? Người ta thường nói nếu mình nhớ một ai quá thì khi ngủ sẽ gặp người đó trong mơ. Vậy mà anh chưa gặp em trong mơ lần nào cả. Có thể cho anh gặp em một lần trong mơ được không? Anh nhớ em, nhớ em lắm. Yêu em.

Anh yêu em. Trong kiếp sau, anh sẽ nhận ra em trước. Anh sẽ trở lại, bằng mọi giá anh sẽ trở lại gặp em. Dù thế nào đi nữa, anh cũng sẽ không đến trễ. Sẽ không để em phải chờ đợi, anh sẽ nhớ ra em trước tiên, sau đó là đi tìm em, và rồi yêu em bằng tất cả những gì anh có trong sinh mệnh này. Vì thế chờ anh nhé, chắc chắn kiếp sau anh sẽ lại yêu em thật nhiều, sẽ cùng em sống đến bách niên giai lão."

_______

Dương Huy Tường vốn là một blogger chuyên đăng tải các video dạy các type chụp ảnh siêu đẹp cho người nghiệp dư và video về quá trình vẽ tranh của anh. Thường thì các video anh đăng tải rất ít khi quay mặt mình, đa phần trong clip chỉ có phong cảnh và giọng nói trầm ấm của của anh thuyết minh lại từng phân đoạn trong video. Dù nội dung đơn giản nhưng bởi các type anh chỉ dẫn vô cùng dễ làm và nhưng bức tranh anh vẽ rất đẹp nên vlog của anh vô cùng thu hút người xem.

Bỗng vào một ngày Dương Huy Tường đăng tải một vlog vào giữa đêm. Tiêu đề của vlog là: [Chuyến đi cuối cùng]

Vlog này rất đặc biệt, Dương Huy Tường lần đầu tiên lộ diện, anh luôn để gương mặt của mình đối diện với máy quay, đây giống như một dạng nhật ký hành trình đi du lịch của anh vậy.

Dương Huy Tường đi rất nhiều nơi, và mỗi lần dừng chân ở một địa điểm mới, anh đều mở đầu bằng một câu nói: "Đã đến đây cùng với TJR". Nhưng từ đầu đến cuối vlog, Dương Huy Tường đều xuất hiện một mình, máy quay cũng là tự mình quay hoặc căn góc để quay. Có những phân đoạn Dương Huy Tường ngồi thẫn thờ nhìn vô định rất lâu, những người xem vlog đều cảm nhận anh đang nhớ một ai đó rất nhiều. Tất cả những trải nghiệm của anh trong vlog đều được anh miêu tả lại rất chân thực và sống động, đôi khi còn chèn thêm vào những câu hỏi kỳ lạ kiểu "em cảm nhận được không?" "món ăn ở đây rất hợp khẩu vị của em, khi nào thích hợp, anh sẽ đưa em đến đây nhé?" như thể anh đang nói chuyện với một ai đó vậy. Thông qua vlog, người xem cảm giác như anh đang hẹn hò với một ai đó, nhưng dường như lại chẳng hẹn hò với ai cả. Bởi vì từ đầu đến cuối, Dương Huy Tường đều ở một mình.

Vlog dài hơn một tiếng, lồng ghép đủ mọi địa danh và các món ngon địa phương, thỉnh thoảng còn thêm cả những trải nghiệm trò chơi thú vị như lái motor trên đồi cát, lướt motor trên biển, cưỡi ngựa trên thảo nguyên và đi lướt sóng,...tuy là video tổng hợp nên có cắt cảnh nhưng cách edit các cảnh quay, lồng ghép âm nhạc, những món ăn ngon và không khí đẹp như thơ trong vlog khiến cho người xem không thể nào rời mắt. Ai cũng cảm nhận được rằng Dương Huy Tường rất dụng tâm đối với vlog này. Đến khi bản nhạc cuối vlog dừng lại, một đoạn thư ngắn hiện ra.

"Vlog dành tặng cho yêu dấu của anh, người duy nhất chiếm trọn trái tim anh. Anh đã hoàn thành những chuyến đi còn dang dở mà hai ta đã từng lên kế hoạch, ăn những món mà em muốn ăn, trải nghiệm những trò chơi mà em muốn thử. Cũng đã ngắm bình minh và hoàng hôn nơi bãi biển mà em yêu thích. Anh đã làm hết những điều mà hai chúng ta lên kế hoạch rồi. Cũng nghe lời em và cố gắng sống vui vẻ hạnh phúc. Nhưng yêu dấu của anh, anh nhớ em rồi, anh nghĩ mình nên đi gặp em thôi. Bởi vì nơi nào có em, anh mới có thể hạnh phúc được. Chờ anh nhé."

.End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro