Chu Dương x Trương Tử Bi x 037

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cp: Chu Dương x Trương Tử Bi x 037

(Top x bot x top)



“Mày điên thật đấy.”

037 không nhịn được mà cảm thán, âm thầm đánh giá lại tên công tử gã từng nghĩ chỉ giỏi ăn chơi hoa lá nọ.

Chu Dương cười, nom vẻ hiền từ đến lạ. Khóe miệng chàng thiếu gia cong cong khi đôi tay khẽ vuốt ve mái đầu đen, ngón tay luồn giữa lớp tóc mềm mại thoang thoảng hương thơm. Vẫn như mọi ngày, cái điệu bộ trịch thượng đến lố bịch, từng cử chỉ thân mật quá mức.

“Anh không thích món quà của tôi sao?”

“Món quà” là một Trương Tử Bi say ngủ trong vòng tay y, một Trương Tử Bi nằm gọn bên bờ vai và phập phồng từng tiếng thở nhè nhẹ.

037 cảm thấy khó chịu. Thật nhức mắt với nét cười đó, thật ngứa tai với giọng điệu ngả ngớn, nửa vui nửa đùi nọ; khó chịu với cả cái ôm hờ hững giữa hai thân thể nọ. Gã khẽ cau mày, ánh nhìn sắc lạnh giấu mình dưới mi mắt.

Giữa căn phòng ba người: hai kẻ thức, một kẻ say ngủ; bầu không khí dần trở nên quái đản. 037 chẳng ngu để không hiểu lời gạ gẫm kia có ý gì và Chu Dương cũng chẳng phải loại tử tế hay chia sẻ gì để bật thốt ra lời mời ấy.

Gã biết, cả gã lẫn hắn, sau cùng cũng chỉ là một món đồ trong lòng bàn tay y. Tên đàn ông thầm nghĩ, khi trí óc như bị nung nóng. Gã nhìn Trương Tử Bi, cái nhìn gắt gao ghìm chặt bên gương mặt nhắm nghiền đầy bình yên của chàng thanh niên rồi dần buông lơi đến bờ môi he hé mở.

Vô thức, 037 khẽ nuốt nước bọt. Cổ họng khát khô, thèm cái vị ngòn ngọt tưởng tượng nhảy múa trên đầu lưỡi - cái hương vị từ cặp môi nọ.

Chu Dương thầm cười. Cuộc chơi nên bắt đầu thôi.

“Tiếc thật đấy, nếu anh Lâm Tam Kỳ đây không thích, thì tôi đành phải tự bóc quà một mình vậy.”

Ngón tay vị thiếu gia nhẹ nhàng vén lớp áo tím, lộ da mảng da thịt hồng hào của người trong vòng tay. Từng đầu ngón tay lướt trên khuôn ngực run run, cố tình vẽ vài đường nét nghịch ngợm nơi núm vú nhỏ. Tiếng rên rỉ vô thức bật thốt trên đầu lưỡi chàng thanh niên; tiếng rên nhè nhẹ tựa hơi thở, cắt ngang dòng suy nghĩ dài.

Chu Dương điên và 037 cũng điên.

o0o

Gã hôn bên bờ vai người tình, rải thật nhiều vệt môi trên làn da, giằng xéo với những vết hoan ái ửng đỏ. Như cánh hoa mềm mại bung nở trong tầm mắt đục ngầu ái tình, thoang thoảng mùi máu vương trong cánh mũi.

Trương Tử Bi ngả người trên lớp chăn nêm nhàu nát và bẩn thỉu máu và dịch. Hắn rên rỉ khi thân thể trần dưới làn sóng khoái cảm không ngừng cuốn lấy tâm trí. Từng lần da thịt dập bên bắp đùi; từng lần bàn tay chai sần nọ bấu chặt eo; từng cú thúc dội vang nơi giao hợp ướt đẫm là những lần tiềm thức chàng thanh niên nứt vỡ, vô vọng chống chịu.

037 áp sát vào thân thể đối phương, dụi đầu bên lồng ngực nóng tựa như lửa và khẽ rùng mình trước những làn hơi thở vụn của hai người tan vào nhau. Tóc nâu dính trên gương mặt ướt đẫm mồ hôi, tóc nâu lem bên yết hầu đầy vết cắn, tóc nâu luồn giữa bờ vai. Mùi máu lẫn mùi tinh dịch, hương hoa bên mái tóc đen nhánh cùng hương vị lạ lùng khó tả từ cặp môi tên đàn ông; khiến Trương Tử Bi choáng váng.

Gã hôn một người tình còn mê man với khoái cảm. Cơ thể như hoá thành vũng nước, những vết sẹo in hằn nóng rực, vội vã áp trên làn da trần.

Trương Tử Bi thêm lần nữa rên một tiếng dài, ngất lịm.

“Dữ dội thật đấy.”

Chu Dương vỗ tay, vô cảm trước ánh mắt sắc lẹm của gã vệ sĩ. Nụ cười tươi treo bên cánh môi như thể y đang thưởng thức một cuộc trình diễn hoa lệ chứ chẳng phải một cuộc làm tình rồ dại.

037 - còn lâng lâng trong khoái cảm tàn, khó chịu bởi lời trêu chọc của tên công tử ngồi trên chiếc ghế sô pha nọ- kẻ chỉ thưởng thức và mặc cho đũng quần đã cương to. Như vị khách hàng theo dõi cuộc mua vui của hai con thú hoang, lấy khoái lạc và nỗi đau của chúng làm niềm vui.

037 nghĩ. Một suy nghĩ điên dại lướt qua tâm trí. Gã cười, một nụ cười méo mó.

“Thiếu gia, món quà của ngài thật tuyệt.”

Tên đàn ông rút ra, dương vật vội vã rời khỏi vách thịt ấm áp. Một lớp dịch nhầy bóng loáng bao phủ lấy cục thịt nóng bừng, kéo dài thành sợi chỉ bạc với nơi giao hợp ướt đẫm.

Dịch trắng ứa đọng không ngừng chảy ra, nhiều đến nỗi tràn qua khỏi miệng nhỏ, thấm ướt lớp ga giường. Nhiều đến nỗi, Chu Dương còn có thể thấy, thấy rõ màu trắng đục nhớp nháp ấy.

Một cơn nóng lạ lùng bùng giữa đũng quần chàng công tử. Một sự khó chịu kì lạ dâng trào trong trí óc y.

Y muốn lấp đầy nơi ấm áp ấy bằng tinh dịch của chính mình, y muốn nạo vét từng chất dịch bẩn thỉu của tên vệ sĩ khỏi vách thịt nọ.

“Ngài muốn tham gia cùng không?”

037 nắm lấy bắp đùi Trương Tử Bi, giơ lên cao, để lộ nơi tư mật của người tình. Rồi, gã thích thú bật cười thành tiếng trước một Chu Dương đang tiến gần đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro