Không thể cưỡng lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đó là một ngày đẹp trời với ánh mặt trời chiếu rọi trên những mái nhà đơn sơ của ngôi làng, tạo cảm giác khoan khoái cho người ta khi bắt đầu ngày mới. Ngay cả mấy đứa trẻ con cũng chạy nhảy vui vẻ, tiếng cười của chúng ngập tràn khắp nơi. Nhưng sự ấm áp và tiếng cười đùa cũng không thể khiến một tên bán yêu nào đó hài lòng. Tâm trạng anh hoàn toàn trái ngược với họ trong khi ngồi trên một cành đại thụ cách đó không xa.

Hôm nay trời có đẹp cách mấy anh cũng không nhận ra điều đó, vì anh đang phiền lòng đến những gì đang diễn ra với anh. Dù đã qua ba năm xa cách, Inuyasha không biết liệu rằng mọi thứ giữa họ có thay đổi nữa không. Nghĩ đến đó, một cơn rùng mình chạy dọc cột sống anh, nhớ đến cái mùi cô đang toả ra. Nếu không phải là nhờ sự kiểm soát bản thân, anh đã chảy nước dãi trong lúc cố kiềm chế. Trời ơi, cô thật thơm.

Nhưng, anh phải tìm cách. Anh biết anh nên nói với cô nhưng anh không biết cô sẽ phản ứng thế nào. Chắc chắn cô sẽ xấu hổ, còn anh, không biết cảm xúc nào sẽ thể hiện trên cái mặt xấu xí của mình. Nhiều khả năng cô sẽ giận nhưng sau đó có thể cô sẽ thông cảm, anh không chắc lắm.

Thở dài, anh phải tìm cách chống lại mùi hấp dẫn của cô bởi vì nếu anh không làm thế, anh có thể làm hỏng sự thân mật của hai người. Nhưng chết tiệt, nó đã đâu buông tha cho anh. Anh đã phải cưỡng lại mùi hương của cô trong vài năm nay, xử lý "vấn đề" tự phát sinh. Nó chỉ mất một hơi trước khi anh lấy lại tinh thần. Nhiều lần anh lẻn vào rừng để giảm bớt nỗi đau nhưng lại làm nó trở nên khó khăn hơn.

Mặc dù trong lần đầu tiên, anh không xử lý tốt, trở nên cáu kỉnh rằng cô khiến anh cảm thấy như anh làm mà không cần lao lực. Nhưng khi nó xảy ra thường xuyên hơn, anh ta tìm mọi cách để đối phó với nó. Giống như thuận theo chiều gió nhưng không mất nhiều thời gian trước khi gió đổi hướng. Vì vậy, anh phải giữ khoảng cách với cô. Nhưng, nó vẫn âm ỉ đến bây giờ.

Tuy bây giờ họ đã thân mật, cô ấy có khả năng sinh nở cùng với thực tế là mùa giao phối đang diễn ra, anh đã bị lừa. Anh không biết liệu họ đã sẵn sàng có con hay cô thậm chí còn muốn những chú cún đó, nhưng anh biết là nếu anh không tạo được niềm vui với người bạn đời thì anh mất cô.

Một người đàn ông không thể tự giải tỏa bản thân mình quá lâu.

~ * ~ * ~ * ~ * ~

Khi mặt trời chạm vào đường chân trời, giờ là đêm, Inuyasha nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất để trở về nhà với người bạn đời của mình. Mặc dù anh đã dành cả ngày để suy nghĩ, nhưng anh vẫn không biết làm sao để ngăn anh gắn kết với cô hoặc từ chối cô mà không khiến cô tổn thương. Tất cả những gì anh có thể làm lúc này là cầu nguyện khi anh bước vào nhà của họ, hít vào mùi hương say đắm của cô.

Như mọi khi, anh về nhà để tìm cô và ăn tối. Ramen. Khi ngồi xuống, Inuyasha lẩm bẩm một lời cảm ơn trước khi dùng bữa. Dù ramen là món ưa thích của anh, anh vẫn ngồi nghịch với từng sợi mì, khiến cho lông mày của người đối diện càng nhíu lại tò mò. Thật ra, anh không muốn dọc ramen như thế này, món tráng miệng hoàn hảo ngồi trước mặt anh đang tỏa ra mùi hương tuyệt vời.

Ngồi đối diện với người bạn đời, Kagome lo lắng nhìn anh. Từ sáng cô đã thấy hành vi kỳ quặc của anh và để ý. Từ lúc họ tỉnh dậy, cô ôm chặt lấy anh, Kagome thấy anh đột nhiên thoát khỏi vòng tay cô, nhìn cô một lúc trước khi túm nhanh quần áo và ra khỏi cửa. Nó khiến cô bối rối nhìn ra ngoài cửa, nơi anh đã rời đi. Từ chỗ ngồi đối diện anh, có gì đó trong tâm trí anh khi anh thỉnh thoảng nhìn cô với đôi mắt trừng trừng có vẻ ham muốn.

Khi bữa tối đã xong và những chiếc đĩa được đặt sang một bên, cô quyết định hỏi anh về điều đó. Nhẹ nhàng hết mức có thể, Kagome chậm rãi tiếp cận anh, ngồi bên cạnh anh. "Inuyasha?" Thấy cơ thể anh cứng đờ, Kagome đặt tay cô lên trên tay anh để nó siết nhẹ. "Có chuyện gì vậy? Hôm nay anh hành động rất lạ."

Khi Kagome ngồi cạnh anh và đặt tay lên đầu anh, Inuyasha căng thẳng. Khi cô ngồi cạnh anh và mùi hương của cô một lần nữa lấp đầy mũi nhạy cảm của anh, anh có cảm giác muốn chồm đến ghìm cô xuống. Nhưng với sự kiểm soát của mình, anh vẫn giữ được.

"Anh có nghe em nói không Inuyasha?"

"Tôi có nghe." anh lẩm bẩm, lẳng lặng cúi đầu để tóc mái che mắt.

"Anh có thể cho em biết không, Inuyasha? Em thấy lo lắm." Kagome nói, sự khẩn khoản lấp đầy giọng nói của cô.

Anh không thực sự biết phải nói gì, tâm trí anh bị che mờ bởi mùi hương quyến rũ của cô, nó lấp đầy mũi anh, khiến cơ thể anh râm ran thích thú. Cùng với cảm giác dễ chịu đó, Inuyasha có thể cảm thấy cái đó chọc vào hakama của mình.

"Em đã làm gì sai sao?"

Inuyasha thoát khỏi suy nghĩ của mình khi cô thì thầm những lời đó, giọng cô đượm buồn. Có lẽ cô không phải là vấn đề, anh không thể đổ lỗi cho cô về những gì cơ thể cô đang làm. Anh không bao giờ có thể đổ lỗi cho cô khi cô không biết gì về hành động đó.

Xoay người ôm cô vào lòng, Inuyasha trả lời câu hỏi được chờ đợi từ lâu của cô.

"Không Kagome, đó không phải lỗi của em." anh thì thầm, mũi anh vùi vào cổ cô. "Đó là điều em không thể ngăn nó xảy ra."

Dựa vào vòng tay của anh, Kagome nhẹ nhàng trả lời anh. "Ngăn điều gì xảy ra Inuyasha? Nói cho em biết được không?"

Hít một hơi thật sâu, cố gắng xóa tan mù mờ khỏi đầu anh, Inuyasha bắt đầu giải thích, hy vọng không làm cô xấu hổ. Nhìn vào mắt cô, Inuyasha mở lời "Kagome. ... em đang nóng lên. Có nghĩa là em đã sẵn sàng"

"A-anh nói sao?" Cô thì thầm, cả người cô hơi cứng lại.

Tựa đầu vào cổ cô, anh tiếp tục giải thích. "Thỉnh thoảng nó xảy ra, từ khi chúng ta bắt đầu đi  cùng nhau. Nhưng tôi chưa bao giờ hành động theo bản năng của mình, dù mùi hương của em khiến tôi phát điên. Tôi sẽ cho em thấy em đang làm gì với tôi." Sau khi nói những lời đó, anh nắm lấy tay cô đặt lên thứ đang cương cứng của anh, cho thấy những gì lúc nãy anh đã giấu.

Đôi mắt cô mở to, một tiếng thở hổn hển chạm vào môi cô. Đó là mùi hương của cô đã làm điều này với anh? Nhưng nếu vậy, có nghĩa là lúc trước họ đi cùng nhau anh cũng có phản ứng tương tự. Khi cô nhận ra chuyện gì đang xảy ra với mình, Kagome dịu dàng nói. "Vậy, tất cả những lần anh giục em đi trước hoặc đi trước là vì lý do này?" Nhận được một cái gật đầu, Kagome tiếp tục. "Hoặc khi em thấy anh bỏ đi một mình trong đêm?"

Một lần nữa nhận được một cái gật đầu, cô lắc đầu trong cảm giác tội lỗi. Tất cả những lần anh rời đi không phải vì Kikyou. Đó là vì mùi hương mà cô tỏa ra, khiến anh phải đi giải tỏa cho mình về vấn đề mà cô đã gây ra. Bây giờ cô cảm thấy như một con ngốc. Anh đã nói thật, nhưng cô cho rằng không phải và ''Ngồi'' anh không vì lý do không chính đáng.

"Em xin lỗi, Inuyasha." Kagome thì thầm, tránh phải nhìn vào cặp mắt màu hổ phách mà cô vô cùng yêu. "Hãy làm những gì anh muốn đi."

"Không Kagome." anh nói với giọng nghiêm túc. "Nếu làm vậy, em sẽ không chịu được."

Với một nụ cười mỉm trên môi, mắt cô hơi đẫm lệ. Anh đang nghĩ cho cô trước khi nghĩ cho chính mình, bàn tay của cô vẫn đặt ở đó, rõ ràng là không thoải mái. Cô biết anh nói đúng, nhưng cô không quan tâm nữa, cô chiếm lấy đôi môi anh bằng một nụ hôn yêu thương dịu dàng. Ngừng lại một chút, cô lại nhìn vào tay anh, đôi khi bóng ma che khuất chiều dài hakama của anh, phát ra một tiếng rên nhỏ và một tiếng thở dốc từ anh.

"Không sao đâu Inuyasha. Chúng ta đã thân mật trong nhiều tháng nay và em không bận tâm chuyện đó. Em đã học xong và Naraku không còn, chúng ta không phải lo lắng gì nữa."

"Nhưng..." Lời nói của Inuyasha bị gián đoạn khi đôi môi cô chạm vào, một nụ hôn nồng cháy. Trong khi nụ hôn của họ sâu đậm, Kagome khẽ vuốt ve, khiến một tiếng rên bật khỏi miệng anh.

Nụ hôn ngày càng sâu, Inuyasha cố gắng chống cự nhưng dần dần mất kiểm soát khi tay cô tiếp tục vuốt ve vật cứng. Đôi bàn tay linh hoạt nhẹ nhàng xoa xoa một lúc, cuối cùng anh cũng buông tay và để niềm đam mê chiếm lấy anh. Trong khi tay cô tiếp tục thỏa mãn anh, tay kia của cô mò đến cái hoari của anh, rút ​​sợi dây và để nó cởi ra. Ném nó sang một bên, Kagome tiếp tục với cái kosode. Cuối cùng, bàn tay cô chạm lên da thịt anh, khiến anh nổi da gà cùng với một cơn rùng mình chạy khắp cơ thể.

Khi đã cởi xong kosode và haori, Inuyasha quyết định đến lượt cô lượt bỏ quần áo. Nó công bằng vì cô vẫn còn mặc quần áo đầy đủ. Vì vậy, trong lúc đó, đôi môi anh rời khỏi môi cô để di chuyển xuống dưới trong khi cô đang nhẹ nhàng cắn và hôn anh. Khi những tiếng rên rỉ của cô lan khắp căn nhà nhỏ, Inuyasha cởi nút áo ngủ của cô trong khi tay cô di chuyển từ ngực anh lên, đan ngón tay vào mái tóc bạch kim của anh. Khi áo sơ mi của cô được mở ra, anh thấy ngay bộ ngực không nằm trong khuôn "áo ngực" nữa. Hiếm khi cô mặc như vậy, anh rất thích những lúc dễ dàng tiếp cận thế này.

Khi vứt chiếc áo sơ mi của cô cùng với quần áo của anh, bàn tay anh dịu dàng lang thang đến gò bồng đảo, chơi đùa với nụ hoa hồng hồng của cô. Khi chăm sóc chúng, anh có thể nghe tiếng rên rỉ phát ra từ cổ họng cô. Con yêu quái trong anh rất hài lòng với phản ứng của cô trước những gì mà anh đang làm trên cơ thể cô, nó chuẩn bị cho cô con cái của nó. Mặc dù nó không hoàn toàn trong tầm kiểm soát, nhưng nó có thể tham gia vào việc sinh sản, hy vọng là lứa sau sẽ lớn lên khỏe mạnh.

Cả hai đều rùng mình, Inuyasha một lần nữa ngậm lấy môi cô trong một nụ hôn nồng cháy nhưng mãnh liệt. Khi đôi môi của họ thêm một lần nữa, anh nhân cơ hội nâng cô để đặt cô lên tấm nệm mềm trong phòng. Sau khi nằm xuống tấm nệm, Inuyasha ngừng hôn để nhìn vào mắt cô. Cô thật đẹp với đôi mắt sáng ngời tình yêu bất diệt dành cho anh và đôi môi cô hơi sưng lên vì những nụ hôn lúc nãy của họ. Sau này, chẳng mấy chốc cô sẽ chia sẻ tình cảm với lũ nhóc của họ. Chỉ cần nghĩ về chúng, thứ chứng minh một tình yêu giữa cô và anh có thể tồn tại, rồi sau chúng cũng sẽ lớn, và lại tiếp tục khiến cho tình yêu đó trở nên bất diệt. Cô đang cho anh một tương lai mà anh chưa bao giờ nghĩ rằng anh có cơ hội, nói gì đến nhiều người khác. Tuy nhiên, lúc này đây, người bạn đời dưới thân anh, đã sẵn sàng sinh con cho anh và cho phép anh làm như vậy.

Với ngọn lửa khao khát được đốt cháy bên trong cơ thể, đôi môi anh thoáng chốc chiếm lấy môi cô rồi lại di chuyển đến cổ cô mà mơn trớn làn da. Trong khi đôi môi anh tiếp tục day dưa trên cổ cô, tay anh đi xuống, dừng lại một chút ở ngực cô trước khi di chuyển đến đỉnh đùi. Chạm vào cánh hoa vẫn còn được che chắn bằng lớp vải, Inuyasha vuốt ve nó một cách nhẹ nhàng, làm cho cô không thể kiềm được ngoài tiếng thở dốc và tiếng rên rỉ nho nhỏ. Những ngón tay anh lướt dọc bộ đồ ngủ ấm áp, tăng một chút lực kích thích cho thần kinh đang rất nhạy cảm của cô. Tiếng thở và tín hiệu từ bên dưới quần khích lệ anh hơn nữa khi anh xoa cục thịt nhỏ của cô theo hình tròn, khiến ​​người bạn đời phát ra tiếng kêu khoái cảm ngây ngất.

"Làm ơn đừng trêu em .. Cởi nó ra." giọng Kagome run run.

Chọc ghẹo cô như thế một lúc lâu, anh mới dừng tay lại để cởi bỏ chiếc quần short pyjama đã ướt sũng của cô, khiến một tiếng rên rỉ rời khỏi đôi môi hé mở của cô. Rời cơ thể ra khỏi cô, Inuyasha ngồi dậy đủ lâu để vứt bỏ quần soóc và quần lót của cô trước khi một lần nữa tiếp tục. Lần thứ hai, Inuyasha một lần nữa tìm thấy cục thịt nhỏ mình muốn tìm, làm thêm một cú vuốt nhẹ nhàng khác.

Bây giờ không còn có bất cứ thứ gì có thể ngăn mùi hương đến cái mũi nhạy cảm của anh, đôi mắt của Inuyasha hơi đỏ lên vì mùi thơm ngọt ngào của cô phả vào lỗ mũi anh lại quyến rũ đến thế, một luồng điện chạy dọc sống lưng và lan ra khắp cơ thể anh. Theo bản năng, ngón tay anh dần tăng thêm lực và tốc độ, nhưng vẫn luôn cẩn thận với những móng vuốt sắc nhọn.

Kagome rơi vào trạng thái sung sướng, bên trong cô không kiềm nén được, khiến cô không thể không hét lên một tiếng kêu thỏa mãn. Cơn co giật kiểm soát cả cơ thể cô, báo hiệu rằng cô đang lên đỉnh, cô ôm chặt lấy anh, hai đùi cô khép chặt và đôi mắt cô nhắm nghiền.

Rút tay ra khỏi vùng đang rất nhạy cảm của cô, Inuyasha đưa ngón tay lên miệng để nếm thử. Hài lòng, một tiếng rì rầm phấn khích tuột ra khỏi môi anh khi anh chà xát hakama của mình vào cục thịt nhỏ kích thích cô, tiếng rên rỉ của cô lại cất lên.

Một lúc lâu sau, Inuyasha mới cởi hakama của mình, nằm đè lên cô trên tấm nệm một lần nữa và đặt mình ở lối vào. Anh muốn tạo chút thú vui có riêng mình, anh chờ đợi ánh mắt khao khát của cô chằm chằm vào anh trước khi anh đâm vào.

Cô không lo lắng chút nào, cô đã sẵn sàng cho hạt giống của anh ấy phủ lên tử cung của cô ấy. Inuyasha bắt đầu đẩy của mình từ từ vào bên trong, nó thật nóng và trơn mượt. Không để cô rảnh rỗi, anh chiếm lấy đôi môi cô rồi tăng tốc độ.

Kagome thở hổn hển khích lệ, một tay quàng lấy vai anh trong khi tay kia đặt lên lưng anh, móng tay cô để lại vết hằn trên da thịt anh. Khi anh di chuyển vào cơ thể cô một cách dịu dàng, cả hai đều đã lấm tấm mồ hôi khắp người, cơ thể họ dễ dàng hoà quyện vào nhau. Mặc dù cô không quan tâm đến tốc độ anh đang làm, nhưng lời yêu cầu dịu dàng của cô đã được anh nghe thấy.

Khác với lần đầu tiên, anh đã muốn dịu dàng làm tình với cô nhưng nếu cô yêu cầu anh điều gì đó, anh sẽ không có suy nghĩ thứ hai. Lúc này cô đã làm rất nhiều điều cho anh, anh không thể từ chối việc tạo ra niềm vui mà cô muốn cảm nhận. Không phải bây giờ hay bao giờ. Anh đã thầm thề với chính mình vào đêm họ giao hợp, rằng cô sẽ được cùng chia sẻ thú vui xác thịt, say đắm như tình yêu của họ, ngay cả khi anh không còn giữ được là chính mình. Anh sẽ không giống như những người đàn ông trong làng, nghĩ rằng phụ nữ không xứng đáng với nó, một trong những lạc thú của cuộc đời. Không, anh sẽ không làm điều đó với Kagome, cô đã từ bỏ mọi thứ vì anh và nguyện ở bên anh cả đời.

Với suy nghĩ đó trong đầu, anh nhanh chóng cứng hơn, thỉnh thoảng dùng tay kích thích nút nhỏ của cô. Với mỗi lực đẩy anh đâm vào cơ thể bé nhỏ của cô, con thú dữ trong anh đang dần dần giành quyền kiểm soát. Khi anh dễ dàng lướt vào bên trong đang rất trơn bóng ấm áp của cô một cách dễ dàng, bàn tay anh di chuyển đến eo cô, móng vuốt anh nhẹ nhàng nắm lấy nó.

Kagome cảm nhận được sự co thắt của tử cung cô khi anh tiếp tục đâm vào cô một cách dễ dàng. Với sự gia tăng lực đẩy của anh, cô có thể thấy được dòng máu yêu của anh đang dần xuất hiện trước mặt cô, phần con người của anh đang lùi dần nhường chỗ. Hiếm khi cô gặp Inuyasha trong hình dạng yêu quái, cô đoán rằng anh ta muốn tiếp quản việc này để đảm bảo nó thành công.

Khi con yêu quái của anh đã hoàn toàn kiểm soát cơ thể, anh thưởng thức cảm giác vui vẻ lâu hơn một chút trước khi đi theo tốc độ của riêng mình. Giữ chặt hông cô, anh dừng lại một chút để xoay cô lại và đặt cô theo cách anh muốn trước khi đâm vào vỏ bức tường ấm áp của cô một cách háo hức. Bắt đầu bằng một tốc độ chậm chạp, Inuyasha muốn giúp cô thật thoải mái trước khi anh kết thúc hoạt động đêm nay của họ.

Nhẹ nhàng hôn xuống lưng cô trêu chọc làm tim cô đập loạn cả lên, anh vòng tay quanh eo cô trước khi tăng tốc. Nhờ sức mạnh vốn có, nhịp đẩy tăng lên dễ dàng, khiến cho Kagome phải tiếp tục rong ruổi cái hành trình của riêng mình. Hai tay cô nắm lấy tấm nệm, tiếng rên rỉ của cô ngày một nhiều hơn và rõ hơn. Cô cảm giác như mình đã đạt đến cái tận cùng của địa ngục lẫn thiên đàng, cái cách mà anh xâm nhập vào tường thịt đang thắt chặt của cô, đâm sâu vào cổ tử cung của cô, chà xát vào điểm khoái cảm của cô.

"Trời ơi..." cô thở hổn hển. Những đốt ngón tay của cô trở nên trắng bệch vì phải kẹp chặt tấm vải. Không biết tâm trí cô có đang trở nên càng dâm đãng hơn hay không, nhưng với mỗi lực đẩy anh đâm vào cô, cô cảm thấy anh trở nên dày hơn.

Thấy cô đang lơ lửng chín tầng mây, Inuyasha nhẹ nhàng vuốt ve cục thịt nhỏ nhạy cảm để kéo cô trở về. Chỉ trong vài cú đâm vào, cô đạt cao trào với một tiếng hét và một màn chất lỏng nóng tràn ra dữ dội, những cơn co giật làm cô run rẩy đến tận cùng. Bị bức tường thịt mút chặt và siết lấy, Inuyasha cũng cực khoái sau một vài cú đẩy và gầm nhẹ, phun mạnh hạt giống của anh vào bên trong, không rút ra để giữ chúng hoàn toàn trong bụng cô.

Nhẹ nhàng nhất có thể, Inuyasha hạ xuống cạnh cô, nằm nghiêng một cách thoải mái. Trong khi để cơ thể cả hai nguội đi, anh thở một cách thỏa mãn. Khi nhiệt độ cơ thể của họ trở lại bình thường, anh dịu dàng vuốt ve bụng cô, nó sẽ sớm nặng trĩu vì mang những cún con của anh. Bàn tay cô chạm vào anh, hơi thở của anh mới ổn định lại, đôi môi anh trêu chọc cổ cô, làm dấu hôn xanh đỏ đánh dấu cô thuộc về anh.

Một tiếng thở dài, dù Kagome không thấy vẻ mặt của anh lúc này nhưng cô biết anh đã thấy đủ và cô vui khi anh hôn cổ cô. Cô sẽ sớm mang thai và cô không bận tâm. Chỉ cần anh hạnh phúc, cô cũng sẽ hạnh phúc.

"Inuyasha." cô thì thầm mệt mỏi.

"Ngủ đi. Tôi mệt rồi." Inuyasha cộc cằn nói. Cuối cùng cơn mệt mỏi nhẹ nhàng đưa cả hai vào giấc ngủ hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro