Một đêm đáng nhớ (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Có cái gì đó làm cô nhột. Nhìn xuống dưới, Kagome thấy bộ yukata bị đẩy qua một bên. Tia nắng đang chiếu lên mái tóc bạch kim. Trời đã sáng.

Inuyasha đang dùng cơ thể cô làm gối. Đầu anh tựa vào bụng cô. Đôi tai mềm mại cọ cọ ngực cô. Lông tơ của nó cứ như đang khiêu khích. Cảm giác lan xuống phía dưới vùng dưới của cô.

Tay anh mơn trớn và dường như mọi dây thần kinh bên trong cô đều trở nên quá nhạy cảm sau hoạt động tối qua. Làn da của cô phản ứng rất nhanh với sự chuyển động của những ngón tay nghịch ngợm nhưng cũng cẩn thận để móng vuốt không làm đau cô.

Kagome hít vào một ngụm hơi, anh quay đầu lại nhìn cô. Cái mũi khụt khịt và ánh mắt lúng túng mà anh dành cho cô nói rằng anh đã nhận ra sự kích thích của cô. Nhưng đó là do anh cố tình mà, phải không, trong khoản thời gian ngắn ngủi của buổi sáng? 

Anh hôn lên người cô, dành một chút thời gian để mút và liếm hai điểm hồng trước ngực rồi cất tiếng, trong đó có lẫn một chút vui vẻ: "Chào buổi sáng.". Rồi miệng anh ngậm lấy miệng cô. Lưỡi tìm lối vào để khám phá một lần nữa.

"Mùi hương của em. Tôi thích nó," anh nói khi nhìn cô.

"Em thích thức dậy với anh như thế này." cô trả lời.

Đôi tai buộc phải xẹp lại khi đầu anh xoa dưới cằm cô. "Tôi cũng vậy."

Cô đan ngón tay vào mái tóc anh. Một ý nghĩ hài hước lóe lên trong đầu cô rằng nếu mỗi lần anh ngủ và cô thấy chán, cô có thắt bím cho anh. Thậm chí cô còn muốn làm nó ngay bây giờ.

Anh ngẩng đầu lên. Mắt nheo lại. "Đang làm gì vậy?"

Cô rút ngón tay lại. "Không có gì." cô trả lời.

Inuyasha ngồi dậy. Tay anh mò ra phía sau đầu để nắm lấy sợi dây mà lúc nãy cô nghịch. Kéo nó ra phía trước, anh nhận ra đó là một bím tóc.

"Hmm."

Cô nén cười, những ký ức trước xa xăm lướt qua tâm trí cô. Anh đã trưởng thành hơn so với lần cuối cô nhìn thấy anh choáng khi đang tắm. Chà, có thể nói là từ thắt lưng trở lên. Ba năm trước, cô chỉ nhìn thấy bên dưới thoáng qua một lần. Nó đã trở nên nở nang hơn một chút. Cơ bắp hơn. Mặc dù, dáng anh vẫn thon. Bụng anh cũng rắn chắc hơn, làm Kagome muốn lướt qua thử nó. Cô để mặc chiếc yukata trượt khỏi vai khi cô ngồi dậy và để những ngón tay của mình lần theo đường cong trên ngực và cơ bụng anh.

Ngay khi Inuyasha gỡ xong cái bím tóc, anh nhìn cô khám phá cơ thể anh. Cố kiềm nén ham muốn khám phá cô ấy trong hình dạng thực sự của mình lúc này.

Đi kèm với xương chậu của anh là cái hông mạnh mẽ. Những thứ này mới có thể đẩy cơ thể anh lên cao khi anh nhảy lên. Đôi mắt Kagome chuyển đến những sợi lông trắng dưới bụng anh. Cô lướt ngón tay qua chúng. Kỳ lạ rằng những sợi lông đó còn mềm của cô rất nhiều. Giống như lông thú. Bộ lông mềm mại của một chú chó con. Cô cười khúc khích ngước lên nhìn đôi tai đầy lông đang xoay.

Con chó con của cô.

Phần chứng minh giới tính của anh đã đứng thẳng. Đường cong, mảng lông màu trắng, không thể không so sánh nó với phiên bản biến đổi của thanh kiếm đứng sát bức tường gần lối ra vào. Cô không có kinh nghiệm so sánh, nhưng cô chắc chắn anh không có quyền phàn nàn về điều đó.

Cô nhận ra anh đang nín thở nén sự căng thẳng trong lồng ngực.

"Kagome " ,anh rên rỉ, "Đừng chỉ nhìn." Tay phải anh nắm lấy tay trái của cô và đặt nó lên anh bạn nhỏ của anh. Những ngón tay anh siết chặt hơn khi anh cảm thấy co giật trong tay cô khi nó chạm vào nhau. Có một cú giật từ hông anh khi ngón tay cô di chuyển ngập ngừng, anh thả tay cô ra sau khi chắc chắn cô sẽ không rút lui.

Nét mặt của cô thật mềm mại. Thật dịu dàng. Bất cứ khi nào anh ta nuông chiều bản thân một mình, các chuyển động của anh sẽ rất khó khăn. Hầu như là đau đớn. Chỉ có bấy nhiêu thôi. Điều này là tốt hơn nhiều. Mọi sự âu yếm của cô đang đốt cháy toàn bộ cơ thể anh. Khó có thể tưởng tượng được người phụ nữ bên dưới anh lại dùng bàn tay của mình có thể tốt hơn thế.

Bất đắc dĩ anh buộc phải dừng nó lại. Cẩn thận tháo những ngón tay của cô. Mùi hương của cô đang mời gọi anh. Anh muốn khám phá nhiều hơn là tận hưởng những đụng chạm của cô. 

Sự thất vọng hiện lên trên khuôn mặt Kagome - cái nhút nhát trong cô cuối cùng đã bị chế ngự bởi sự tự tin và tò mò. Cúi người về phía trước, Inuyasha hôn lên môi cô, kéo cô nằm xuống tấm nệm rồi hôn xuống cổ. Nhiệt dưới da đang tăng lên. Đồng bộ với nhịp tim nhanh hơn của cô.

Thay vì mơn trớn cô theo khả năng của con người như tối qua, lần này anh sẽ dùng lối khác . Miệng anh che kín điểm hồng, lưỡi anh cong quanh nụ thịt nhô ra. Làm cho nó cương cứng lại. Cô thở hổn hển và áp ngực vào miệng anh. Tay cô nắm lấy vai anh và siết chặt. Tay phải của anh đang chăm sóc bên còn lại. Ngón tay  anh ta sao chép những chuyển động của lưỡi một cách đồng đều. Tay phải của cô luồn vào tóc anh, xoa bóp da đầu anh và vô tình kéo nhẹ.

Tai anh bị thu hút bởi tiếng thút thít của cô. Nó ngân nga như tiếng hát. Inuyasha thích điều đó. Mặc dù, cô đã cố gắng im lặng, nhưng sự thiếu kinh nghiệm khiến cô thất bại toàn tập khi làm vậy. Anh không phản đối, hôn từ từ xuống bụng, anh giả bộ không nghe thấy âm thanh cô tạo ra.

Anh kéo hai chân cô ra, tránh nhìn nơi khao khát sự chú ý của anh nhất. Cơ thể cô đã cong lên trước viễn cảnh như vậy. Đặt một nụ hôn lên đầu gối trước, lưỡi anh liếm vào bên trong đùi cô.

Đột nhiên cơ thể cô run rẩy. Hai tay cô nắm lấy cái ga trải giường bên dưới. Anh đang gặm nhấm chân phải. Tiếng cười tràn ngập căn phòng. "Dừng lại." Miệng cô khó khăn lắm mới tạo thành những âm tiết phù hợp. "D-Du-Dừnggg lại đi mà."

Ngón tay anh áp vào đùi cô, cẩn thận giữ cơ thể đang vặn vẹo của cô. Đầu anh ngước lên. Đôi mắt dõi theo đường nét trên cơ thể cô. 

"Nó nhột lắm" Kaogme cười. "Đừng cù lét nữa."

Sau đó, Inuyasha cố tình di chuyển. Vẻ mặt bối rối của anh biến thành tinh nghịch khi anh nhìn cô. Rồi anh hạ mắt xuống ngã ba chân cô. Anh biết đôi tai của mình cũng cọ vào chỗ đó. Anh cảm nhận được độ ẩm trên đầu chúng. Mùi hương của cô bây giờ rất ngọt ngào. Anh trượt người về phía đó. Phớt lờ tiếng "Không" khàn khàn của cô, anh liếm một vòng bên ngoài.

Cơ thể cô ép vào giường. Tai anh bắt gặp một tiếng rên đáng yêu. Những ngón tay anh cảm nhận được cô rùng mình. Tất cả hành động e thẹn từ cô đều mời gọi anh. Và anh đã làm điều đó. Lặp đi lặp lại cùng một chuyển động. Mùi hương của cô tăng vọt. Hương vị thật tinh tế. Anh lao vào dò tìm bên trong thứ đang tỏa mùi đó.

Anh giữ chặt hông cô, nhưng vẫn đủ để giữ những ngón tay có móng vuốt sắc nhọn làm tổn thương làn da mỏng manh của cô. Điều anh không muốn nhất là mùi máu làm nhòe mùi hương đáng yêu của cô và những tiếng rên yêu kiều biến thành tiếng xuýt xoa vì đau.

Lưỡi anh ta đang trêu chọc bức tường thịt. Sau đó lần theo đường dẫn lên tới nụ thịt nhô ra. Môi anh bịt kín xung quanh nó và hút nó vào miệng.

Một tiếng xuýt xoa lớn bật ra khỏi miệng cô. Mắt cô rơm rớm.

"Làm ơn ... em muốn ... muốn ..."

Anh ngừng công kích các giác quan của cô. Bây giờ cơ thể cô rất nhạy cảm. Anh biết cô cần gì. Cơ thể anh đau đớn vì nó.

Cánh tay cô vươn ra khi anh di chuyển cơ thể cô. Tay cô kéo anh về phía cô và vào lòng. Đôi chân cô mở rộng hơn, muốn anh hòa quyện hai cơ thể thành một. Cô đã sẵn sàng, và anh trượt vào trong một cách dễ dàng. Cơ thể cô lấp lánh một màn mồ hôi mỏng. Nó chào đón anh. Kagome run rẩy. Bên trong cô phản ứng dữ dội trước những bước di chuyển của anh, nó đạt cực khoái ngay khi anh vào trong. Anh không lường trước được chuyện này. Sự siết chặt của bức tường thịt không chỉ giữ chặt anh vào mà còn ép anh đạt tới cao trào. Anh không thể dừng nó lại, thậm chí không kịp rút ra. 

Inuyasha thở hổn hển nhìn cơ thể đầy mồ hôi của cô. Thành viên của anh nhói lên trong cô phóng một cỗ dung dịch ấm áp của anh trong bụng cô. Cô tỉnh lại, nhìn anh với ánh mắt dịu dàng và thỏa mãn . Và rồi sự ngạc nhiên tràn ngập đáy mắt vì anh vẫn ở lại bên trong cô.

"Anh... muốn nữa ư?" Cái cách Kagome hỏi rất rụt rè, rất ngây thơ, khiến anh cứng lại một lần nữa.

Cặp mắt xấu xa của anh nhìn chằm chằm cô. "Phần yêu quái, nhớ không?" Cơ thể con người cực kỳ yếu đuối. Anh ghét nó. Nhưng anh phải thừa nhận rằng nó đã phục vụ mục đích một cách dễ chịu nhất là đã hỗ trợ anh trong trải nghiệm thân mật đầu tiên với Kagome. Bây giờ mọi thứ đã đầy màu sắc một lần nữa. Các giác quan nhận biết được mùi hương của tình dục, thôi thúc tâm trí anh. Tiếng rên rỉ của cô làm nóng dòng máu và luồng điện nhanh chóng chạy khắp cơ thể anh.

Cô sẽ hiểu ra phần đặc biệt mà dòng máu yêu đó mang lại . Cảnh tượng cô kiệt sức thở hổn hển trên tấm nệm -  vì không thể theo kịp sức bền của anh - hiện lên tâm trí anh. Cô có thể sẽ nằm liệt giường nếu anh muốn. Bây giờ hương vị của niềm vui xác thịt, anh biết nó sẽ không đủ thỏa mãn anh.

Anh kề mặt vào đầu cô. Mũi anh áp vào da cô, thưởng thức mùi hương của cô. Tay cô chạm vào tai anh và vuốt nó. Sau đó cô dùng cái miệng nhỏ âu yếm nó. Từng cú kéo nhẹ, từng cú mút nhẹ làm cơn co thắt dưới bụng anh trở nên dồn dập. Những tiếng rên của anh làm rung động da cô.

Với một tiếng gầm gừ, anh di chuyển tay. Nhanh đến mức cô chưa kịp chớp mắt. Một tay đỡ lưng cô, một tay nắm lấy cánh tay cô và kéo chúng lên trên đầu cô ấy. Những ngón tay anh giữ chặt cổ tay cô. Anh nhìn thích thú khi con ngươi trong mắt cô mở to. Ngạc nhiên trước sự thống trị bất ngờ của anh. Nhưng cái cách mà mùi hương của cô trở nên nồng nàn hơn, anh biết nó đã kích thích cô.

"Em trở nên bất cần rồi, phải không?" Anh hỏi trong khi đôi mắt anh ánh lên tia nghịch ngợm. Hông anh đẩy vào cơ thể cô. Động tác buộc cô phải nhận thêm anh. Cho phép anh vào sâu hơn. "Tôi có thể làm hơn thế."

Anh di chuyển tay một chút để bàn tay cô đan vào bàn tay anh rồi nhẹ nhàng nắm lấy.  

Inuyasha mừng thầm trước cảnh cô hầu như không thể di chuyển. Hai tay cô bị giữ chặt trên đầu. Tư thế buộc lưng cô phải căng ra và đẩy ngực cô lên. Bản năng chiếm hữu của anh hài lòng với quyền kiểm soát của mình. Điều đó khiến con người bên dưới anh lo lắng. Anh vẫn có thể thấy rằng cô vẫn muốn.

Anh giữ một núm vú bằng răng. Cắn nhẹ trước khi làm dịu nụ bằng lưỡi ấm áp của mình. Trong khi đó hông anh đẩy nhịp chậm. Kagome ưỡn ngực lên hưởng ứng từng cái đẩy của anh.

Hai tay cô bị kẹp chặt. Cô muốn ôm anh. Nỗi thất vọng nho nhỏ đó khiến cô không thể tham gia cuộc vui. Cái miệng nhỏ bật ra những tiếng kêu khe khẽ. Nó làm anh ngẩng đầu lên để nhìn cô.

Chưa bao giờ khuôn mặt cau có của cô trông lôi cuốn đến thế. Nó khiến anh tự hỏi lệnh sẽ ra nếu cô có thể kháng cự đây. Chắc chắn anh chỉ càng muốn vào sâu hơn vào cơ thể cô. Nhưng thật không may, như vậy sẽ làm đau cô vì toàn bộ trọng lượng của anh sẽ đè lên cô. Anh liếm môi như muốn khiêu khích cô làm vậy. Và anh có thể thấy thứ gì đó hình thành trong mắt cô. Kagome đã biết cách chống trả. Sự im lặng đã cho anh biết như thế.

Vị trí người kiểm soát đã bị thay đổi. Thật thú vị. Với suy nghĩ đó trong đầu, Inuyasha đẩy một lực  đặc biệt mạnh . Như ép cô phải kêu thành tiếng. Nó ép cơ thể cô xuống giường. Không cần dùng hai tay,  cô di chuyển hai chân khắp cơ thể anh. Khóa quanh hông anh và giữ chặt anh. Hài hước báo với anh rằng cô kiểm soát theo cách đó. Như thể cô có thể ngăn anh làm điều đó một lần nữa. Và cô cười toe toét  khi anh nhận ra điều đó. Làm cho lực đẩy tiếp theo của anh trở nên khó khăn hơn.

Anh gục đầu vào vai cô và cười khúc khích. Cô hài lòng với điều đó. Một chuyển động khác của anh đang bị kìm hãm bởi các cơ bắp ở chân cô. "Em..."

Cô cười khúc khích.

"Thả em ra." cô thì thầm vào tai anh.

Bế tắc. Với một vết cắn tinh nghịch trên ngực cô, anh thừa nhận thất bại. Anh miễn cưỡng nới lỏng tay cô. Chúng ôm lấy anh. Và đồng thời hông anh cũng nới lỏng. Ngay lập tức anh đẩy về phía trước.

Tay phải của anh di chuyển đến hông cô, kéo nó và giữ chặt. Tay kia đặt bên cạnh để giữ anh không đè xuống cô. Một tiếng rít thoát ra khỏi môi cô khi cô cảm thấy thứ gì đó sắc nhọn đang đâm trên da mình.

"Chết tiệt." Anh nhìn lại về phía chân cô và nói. Mùi máu tươi thoang thoảng trong khoang mũi anh. Khi anh quay lại, anh đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên mũi cô. "Xin lỗi." anh thì thầm.

Cô đưa tay âu yếm. Một tay xoa  tai anh. "Không sao đâu."

"Không, không phải vậy. Lần sau sẽ tốt hơn." Anh nhếch mép nhìn cô. "Tôi ở dạng này trong phần lớn thời gian, và em phải tập làm quen thôi."

Cô mỉm cười đáp lại. Cô biết ý anh là gì. Kỳ lạ thay, điều đó khiến cô tự hỏi bây giờ liệu anh có từng an ủi bản thân lần nào trong chuyến du hành của họ không ... Cô chưa bao giờ nghĩ về điều đó trước đây. Tại sao? Inuyasha tuy cổ hủ, nhưng vẫn là một người đàn ông có nhu cầu bình thường. Biết đâu thỉnh thoảng lại tìm thấy một nơi hẻo lánh và...

Một nụ hôn sâu kéo cô ra khỏi suy nghĩ của mình. Chuyển động của hông anh dừng lại trong giây lát. Khi anh rời khỏi môi cô, cô nghe thấy anh thì thầm khàn khàn: "Tôi không biết em đang nghĩ gì, nhưng mặt em đang đỏ như cái áo lông chuột lửa. Em có muốn nói ra không ?"

Việc nghiến hông anh khiến cô rên rỉ và cô tránh vào mắt anh, chỉ cách cô vài phân.

"Em đã nghĩ anh..." cô thú nhận. Rồi cô cười toe toét. "Thủ dâm ..."

Anh đáp lại nụ cười của cô.

"Có phải anh đã nghĩ đến em khi anh ...?"

Một lực đẩy mạnh vào trong của hông anh. "Chết tiệt," anh rít lên. "Váy ngắn màu xanh lá cây đó." Hình ảnh cơn gió thổi nó lên. Vải trắng có thể nhìn thấy trong giây lát. Mặc dù biết nhìn nó là sai, nhưng dù sao anh cũng đã làm điều đó. Anh nghiến răng khi anh đẩy mạnh thêm một lần nữa. Rồi anh lại cười toe toét khi nhìn cô. "Tôi cũng có một lời thú nhận."

Kagome nhìn anh nghi ngờ. Cô cắn môi. Anh lại dừng lại. Nó giống như bị tra tấn. Cô có thể cảm thấy tường thịt bên trong của mình nhói lên xung quanh anh, như thể họ đang buộc anh phải di chuyển một lần nữa.

"Ừ, tôi có thấy. Em đã tự làm với bản thân."

Đôi mắt cô mở to. Có phải anh vừa nói ...?

Inuyasha cúi xuống thì thầm vào tai cô lần nữa. "Đừng ngại ngùng. Em đã quên chiếc mũi thính của tôi phải không? Em có biết mùi hương của em trở nên ngọt ngào như thế nào khi em làm điều đó không? " Anh nghiêng đầu và nhìn cô. Ánh mắt anh hạ xuống miệng cô. "Và những tiếng rên của em bị che giấu bằng cách cắn môi, em thực sự nghĩ rằng tôi sẽ không nghe thấy chúng?" Tai anh run run biểu lộ. "Nói đi." Anh ấy hỏi. Lời nói của anh như mơn trớn khi môi anh chạm vào môi cô. "Em có nghĩ về tôi?"

Xương chậu của cô ấy đang kéo anh. Cố gắng làm anh di chuyển. Cuộc nói chuyện này chỉ làm cô phấn khích hơn nữa và cô có thể nói nó giống với anh. Tại sao anh ấy không di chuyển?

Một bàn tay giữ chặt hông cô. Ngón tay anh ấn cô xuống. Anh liếm môi cô. "Không. Trả lời tôi trước." Anh xoay hông trêu chọc. Cô muốn di chuyển khi anh làm điều đó. Chỉ có bàn tay xấu xa đó đã buộc phần dưới của cơ thể cô phải nằm yên trên tấm nệm. 

Có phải vì bây giờ anh ấy là bán yêu nên có thể cầm cự? Ngay cả khi cô cố tình siết chặt quanh anh thì dường như cũng không tác động mạnh đến anh.

Khi cô cong lưng lại, cô nhận thấy sự chú ý của anh hướng về phía ngực cô. Cô cong lưng đẩy ngực lên như một lời đề nghị. Và cô thấy anh liếm môi. Sự cám dỗ hiện rõ trong mắt anh. Rồi anh nghiêng đầu và nhìn vào mắt cô một lần nữa và cô biết mình không nhận được gì trước khi trả lời.

"Vâng." cô nói. Cô khẽ lên tiếng, nhưng anh có thể nghe thấy nó một cách hoàn hảo. "Em đã nghĩ về anh."

Đúng vậy. Cô đã nghĩ về anh. Khoảnh khắc cô cảm thấy mình yêu anh điên cuồng, hormone của cô bắt đầu bùng phát. Hormone tuổi teen đầy dục vọng nghĩ về những thứ khiến cơ thể cô nóng và đau. Và việc thỏa mãn trở thành một điều cần thiết. Một nhu cầu. Và ngón tay của cô phải làm cho đúng. Và nhìn anh, ngồi thẳng lưng vào một thân cây đang ngủ, Tessaiga dựa vào vai. Đôi tai của anh rất mềm mại và khuôn mặt yên bình khi anh ngủ. Mùi đàn ông của riêng anh mỗi khi anh cõng cô trên lưng vẫn còn sống động trong tâm trí cô vào những đêm đó. Nhớ về cái ôm mạnh mẽ của anh. Những cái ôm mà anh rất hiếm khi làm thế với cô. Cảm giác của làn da anh khi cô băng bó cho anh. Thế là đủ cho cô và khiến những ngón tay của cô ấy thực hiện phép thuật giữa hai chân. Cẩn thận. Thầm lặng. Bí mật.

Nhưng anh đã biết. Tất cả những lần anh thức dậy hoặc thức dậy mà cô không nhận ra. Cô thật ngốc khi quên chi tiết quan trọng đó của anh. Không có mùi hương hay âm thanh nào có thể qua được anh.

"Chạm vào chính mình."

Đôi mắt cô mở to khi câu mệnh lệnh thì thầm bên tai cô. Nhìn vào đôi mắt hổ phách mãnh liệt khi anh ngẩng đầu lên, cô muốn nói với anh rằng cô không cần nó. Anh chỉ cần di chuyển là đủ rồi. Cơ thể cô bị xáo trộn vì những lần dừng tra tấn, nó không cần nhiều để đạt cực khoái. Nhưng theo cách anh đưa mắt nhìn xuống nơi họ kết hợp, cô nuốt lời. Ánh mắt nóng bỏng của anh nói với cô rằng anh sẽ nhận được bao nhiêu từ nó.

Xấu hổ làm cho khuôn mặt cô càng đỏ ửng, đôi mắt anh nhìn theo chuyển động của cánh tay cô lướt trên da bụng xuống.

Cách mắt anh khóa vào tay cô làm tan biến sự lúng túng mà yêu cầu của anh đã đặt ra. Chắc chắn cô ấy đã làm điều đó trước đây, nhưng đó là trong khu vực kín đáo như phòng ngủ của cô ấy hoặc trong không gian nhỏ hẹp của túi ngủ. Luôn luôn bên dưới lớp vỏ bọc. Làm điều đó trước mặt anh thật kỳ lạ, nhưng cũng thú vị một cách kỳ lạ.

Khoảnh khắc ngón tay cô di chuyển qua những lọn tóc, có tiếng càu nhàu từ anh. Mắt anh vẫn tập trung vào phần dưới của cô.

Cô cảm thấy nó. Một cảm giác kỳ quặc. Làn da của anh chạm vào cô. Cô nhìn xuống khi mu bàn tay cô cảm nhận được những sợi lông trắng ở xương chậu của anh. Khi ngón tay cô di chuyển, anh cũng di chuyển một lần nữa. Đẩy chậm để cả hai dễ dàng hoà cùng một nhịp điệu của niềm vui một lần nữa. Cô có thể nói từ mắt anh rằng cảnh tượng bàn tay vuốt ve của cô làm anh thức tỉnh. Thỉnh thoảng cô làm chuyển động của anh khó khăn một chút làm tăng thêm niềm vui của chính anh hơn nữa.

Kagome đẩy hông của mình lên từng nhịp về phía trước. Vẫn không thể tin được cơ thể cô đã dễ dàng điều chỉnh với anh như thế nào. Đây chỉ là lần thứ hai của họ và cảm giác thật tự nhiên khi có anh bên trong cô như thế. Giống như họ đã làm điều đó rất nhiều lần trước đây.

Từng đợt siết chặt bên trong cô do chuyển động của anh và những ngón tay cô chạm vào nơi nhạy cảm khiến anh không thể không bật thành tiếng. Nhịp đẩy trở nên nhanh hơn và sâu hơn. Anh sẽ không dừng lại.

Tay còn của cô vướng nắm chặt tay anh. Bây giờ nó ẩm ướt với mồ hôi cả hai dính vào ngón tay và lòng bàn tay. Cô đang rên rỉ. Tuy nhiên, âm thanh của chính cô bị lạc trong những tiếng động nặng nề mà bán yêu phía trên cô phát ra. Nhưng cô có thể nói rằng tai anh vẫn nhấc lên về phía trước và hơi cúi xuống theo hướng miệng cô.

Đột nhiên họ quay sang bên phải. Đôi mắt cô dõi theo chuyển động của tấm thảm tre - cánh cửa của họ.

"Gì thế?" Cô hỏi, quay đầu nhìn anh.

"Công việc." Inuyasha trả lời.

Đôi mắt của Kagome nhìn cánh cửa rồi lại nhìn khuôn mặt anh. Mặc dù chuyển động của hông anh không dừng lại.

"Người nào?" Cô ngập ngừng hỏi.

"Shippou và Miroku."

Trời ơi! Cô không biết điều gì tồi tệ hơn. Bị bắt gặp trong tình cảnh nay, bởi một đứa trẻ và một nhà sư.

"Inuyasha ..."

Anh rên rỉ và quay đầu về phía tấm thảm tre.

"Đừng lo lắng. Họ sẽ không đến."

Cô không biết, anh đã nhận thấy sự dừng lại đột ngột trong các bước của nhà sư khi hai người tiến đến. Tiếng cười khúc khích từ houshi trước khi anh giải thích với đứa trẻ rằng bây giờ không phải là thời điểm tốt. Và bước chân rút lui.

"Inuyasha ...?"

Những ngón tay vuốt vuốt bàn tay của cô. Thúc giục ngón tay của cô di chuyển một lần nữa. Lúc nãy cô đã bỏ lỡ nhịp ngay lúc anh nói rằng họ sắp bị làm phiền.

Hông mạnh mẽ vẫn đang đẩy và bắt nhịp nhanh hơn. "Họ đi rồi. Đừng dừng lại." Những ngón tay anh chiếm ưu thế khi chúng thao túng cô. Nét mặt cô ngập ngừng. Những ngón tay anh buộc cô tự vuốt ve nhiều hơn. Cô ngạc nhiên khi thấy nó tốt hơn nhiều. Những cú đánh mạnh mẽ đẩy cơ thể cô về phía bờ vực quên lãng với tốc độ nhanh hơn.

Hông anh ép sát vào cô. Đâm mạnh mẽ. Khi cơ thể cô co giật, tay anh thả ra. Nó được đặt bên cạnh cơ thể cô và bàn tay phải của cô vừa kịp giữ chặt vai anh thì nhịp điệu trở nên dồn dập nhanh chóng khi anh đẩy qua cơn cực khoái của cô dâng trào.

Đột nhiên chuyển động của anh chậm lại và cô cảm thấy hơi ấm của anh được giải phóng trong cô. Anh gục xuống trên người cô. Sức nặng của anh gần như ép hết hơi thở ra khỏi phổi. Tay anh vừa kịp để giữ bản thân ngăn cô bị nghẹt thở. Cánh tay di chuyển bên dưới cô và kéo cô trong vòng tay rồi ôm chặt. Hai chân cô đặt trên đùi anh, chúng giống như một đống tay chân vướng víu.

"Inuyasha..."

"Mmm, chỉ một chút nữa thôi." Anh rúc vào cổ cô khi anh cảm thấy hai tay cô áp vào vai anh.

"Inuyasha, dậy đi nếu không sẽ lại có người tới."

Inuyasha ngẩng đầu lên và cười toe toét. "Em sợ à?" Anh trêu chọc.

Những cơn nóng bừng đã biến mất đang dần tô màu lại khuôn mặt cô. "Ừ..., Miroku và Shippou ..."

Anh lầm bầm. Đúng là mấy người làm mất hứng. Nhưng cô đúng. Anh và Miroku lại tiếp tục tuần tra trừ tà. Một ngôi làng gần đó đang bị quấy nhiễu bởi một con yêu quái phiền phức. Anh lăn mình trên người cô để nằm bên cạnh cô. Nắm lấy hakama của mình đang nằm gần đó và nâng phần thân dưới của giường xuống, anh ta lại di chuyển chiếc quần qua hông. Kagome ngoảnh đầu ra phía sau nhìn anh. Cô dùng hết sức mạnh của mình để nắm lấy tấm vải trắng và kéo nó lên cơ thể trần truồng của cô. Đôi mắt anh bị thu hút về phía sau của cô trước khi nó biến mất dưới tấm vải trắng.

Biết anh nhìn, cô ngọ nguậy mông của mình dưới tấm vải và nở một nụ cười. Thật hấp dẫn.

Anh tránh đi trước khi bên dưới kêu gào trở lại. Tối nay chắc chắn Kagome sẽ trả giá cho việc dám trêu chọc anh. Còn Shippou sẽ phải ngủ tại nhà của nhà sư dù nó có thích hay không.

Anh nắm lấy áo lông chuột lửa rồi dựa vào cô. Cô cảm thấy hơi thở nóng bỏng của anh phả lên làn da khi anh lên tiếng sát tai cô: "Tôi không đi nữa.".

Cách cơ thể cô co rúm lại và tiếng tim cô đập nhanh hơn một chút khiến anh thật sự muốn Miroku phải tự mình đi trừ yêu và dành cả ngày ở nhà để thực hiện lời đe dọa đó.

"Ngồ...iii." Cô nói và nhìn anh rụt lưỡi vào miệng để tránh răng nanh cắn trúng.

Anh giữ nguyên ánh mắt thách thức cô. Lấy ngón trỏ khều sợi chun trên cổ tay của cô. Cẩn thận để không cắt nó bằng móng vuốt của mình, anh đẩy nhẹ nó lên để nó chạm vào da cô. Đó chỉ là một phần nhỏ việc cô ấy tự làm. Thậm chí không để lại dấu đỏ. Anh trêu chọc giữa hai bả vai cô, buộc cô dụi mặt vào giường trước khi đứng dậy.

"Trước khi mặt trời mọc sáng mai tôi sẽ làm cho em chỉ có thể ngồi."

"Anh đâu có hạt ma thuật nào." cô trả lời, giọng cô thấp thoáng trước khi cô ngẩng đầu lên.

"Tôi không cần." anh trả lời, chắc nịch rằng cô nhận thấy nụ cười nhếch mép gợi ý của anh khi anh chộp lấy hadagi của anh trên sàn nhà.

Anh nhìn cô nằm yên trên tấm nệm. Tấm vải mỏng làm một công việc rất kém là che giấu hình dáng của cơ thể cô. Sẽ như thế nào khi cảm thấy hai cái mông đó đệm xương chậu của mình với mỗi lực đẩy? Nắm lấy Tessaiga và để tấm thảm tre rơi sau lưng anh khi anh đi ra ngoài, anh biết chắc chắn rằng bất cứ con yêu quái nào đang ám ngôi làng đó, nó sẽ gặp một kết thúc rất nhanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro