Thiên Quan Tứ Phúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

21.

Một thành nở hoa vì ngươi, thắp sáng màn đêm cũng vì ngươi.


22.

" Tuy ta chẳng phải thánh hiền, nhưng cũng hiểu đạo lý một lòng một dạ. Nếu ta không thật lòng yêu thích một người, chắc chắn sẽ không làm ra hành động gì quá phận; nếu có, dù ta phải đập nồi bán sắt đi bán phế liệu, đứng mãi võ đầu đường nuôi sống gia đình cũng không bao giờ để người đó chịu thiệt thòi. "

- Tạ Liên


23.

Trở thành ý nghĩa tồn tại của một người là một trách nhiệm vô cùng lớn lao, ai còn rảnh mà bàn đến chuyện cứu chúng sinh chứ.


24.

Vì ngươi, bất khả chiến bại. Hoa nở một tòa thành vì ngươi, minh đăng sáng rực vì ngươi.


25.

Trong lòng y có cảnh đẹp thì không sợ người ngoài phá hủy. Mượn ánh sáng từ bầu trời kia, dẫn đường tiến về phía trước.

26.

Ngày hội Thượng Nguyên, phố lớn Thần Võ, một thoáng kinh hồng cả đời luân hãm, ai ngờ luân hãm không chỉ một người.


27.

Hoa rơi như máu, máu bay như hoa, gương mặt ấy vẫn tuấn tú linh động như lần đầu gặp mặt, đôi mắt sáng rỡ lấp lánh.


28.

Hoa Thành đã gặp Tạ Liên rạng rỡ vinh quang, đã gặp Tạ Liên thua trận nản lòng, gặp được Tạ Liên vụng về ngốc nghếch, gặp được Tạ Liên nghèo khổ khốn cùng. Tất cả đều không quan trọng.


29.

Ngay khi kiệu hoa khởi hành, nụ cười của ta đã nở rộ.


30.

" Dù đã quen biết mấy chục năm, nếu muốn chia đường đôi ngả cũng chẳng phải chuyện khó khăn gì. Muốn nói thì cứ nói. Bèo nước gặp nhau, có tụ có tan. Có duyên thì gặp, duyên hết lại di. Mọi người đều đã quen. "

- Tạ Liên


31.

Người phi thăng thành thần, đối với người thần linh là đời trước, là thầy dạy, là ánh sáng chỉ đường, nhưng không phải chủ nhân.


32.

Dưới ba ngàn ngọn đèn sáng rực giữa trời đêm, người đó quay đầu lại nhìn y, áo đỏ như son da trắng hơn tuyết, giữa hàng lông mày tuấn mỹ khí thế bức người kia, vẫn là tính tình cuồng loạn hoang dã, kiêu ngạo không chịu khuất phục.


33.

" Nếu không biết mình sống có ý nghĩa gì, vậy hãy lấy ta làm ý nghĩa sống của ngươi, để ta giúp ngươi tiếp tục sống. "

- Tạ Liên


34.

" Ta thề, ngươi sẽ không bao giờ tìm được ai có thành ý hơn ta đâu."

- Tam Lang


35.

“Thân tại vô gián, lòng tại đào nguyên.”

- Tạ Liên


36.

“Nếu ta thích cái gì, thì trong lòng không thể chứa được thứ gì khác nữa, vĩnh viễn đều sẽ khắc ghi. Một ngàn lần, mười ngàn lần, bao nhiêu năm cũng sẽ không đổi thay. Bài thơ này, chính là như vậy.”

- Hoa Thành


37.

“Thái tử điện hạ, ta mãi mãi là tính đồ trung thành nhất của huynh.”

- Hoa Thành


38.

“Nếu như giấc mộng của huynh là cứu vớt chúng sinh, vậy thì giấc mộng của ta, lại chỉ có duy nhất một người là huynh.”

- Hoa Thành


39.

“Nếu như có thể, ta nguyện ý để huynh coi ta là viên gạch lót đường, là cây cầu qua sông, là thi cốt cho huynh leo lên, là kẻ gánh vác mọi tội lỗi thay huynh. Thế nhưng ta biết, huynh sẽ không làm vậy.”

- Hoa Thành


40.

" Trong lòng ta, huynh vĩnh viễn là thần minh duy nhất.”

- Hoa Thành

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro