HỆ THỐNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1. HỆ THỐNG SỦNG PHI – CHU NỮ

"Cha, người có nhớ người từng nói với con thứ gì là khí tiết thần tử không!"

Rõ ràng nàng muốn nói: Cha, chúng ta đầu hàng đi —

"Khí tiết, chính là "triêu văn đạo, tịch tử khả hĩ", mà cha thân là thần tử, phần khí tiết này sẽ là "cúc cung tẫn tụy, tử nhi hậu dĩ", Quân Quân, đây là lời cha nói với con khi con còn bé, không ngờ đến nay con còn nhớ rõ."

Yến An Quân nước mắt lưng tròng, định chữa cháy: "Cha à, khí tiết không thể làm cơm ăn, chúng ta hàng đi mà."

Nhưng lời này nói không ra, giống như có người đang bóp cổ nàng, khống chế giọng nói của nàng: "Cha biết khí tiết là gì, bất luận chuyện gì chỉ cần làm theo lòng mình sẽ là một chữ "tốt"! Cha không cần để ý những chuyện khác. Có người cha như vậy, trong lòng Quân Quân chỉ có bội phục!"

"Tốt! Tốt! Tốt!" Yến Đạo Bình ngửa mặt lên cười to: "Không hổ là nữ nhi của ta, giống ta! Rất giống ta!"

Giống! Giống! Giống!... Giống cái mẹ ngươi ấy mà giống!

"Chư vị tướng sĩ có nghe không? Ngay cả một nữ tử còn có tâm huyết hơn các ngươi, lúc này các ngươi còn trầm lặng thành ra cái gì! Ta hỏi các ngươi, thành Kiều Châu này, có thủ được không? Các ngươi nói đi! Ta muốn nghe các ngươi lớn tiếng nói!"

"Thủ được!"

"Thủ được!"

"Thủ được..."

Thiếu nữ quật cường, ánh mắt mang theo ý chí bất khuất, khiến Tô Văn Ca nhìn mà sửng sốt.

Khóe môi hắn cong lên thành một ý cười: "Thú vị."

[Tinh! Chúc mừng người chơi mở ra hệ thống sủng phi. Vì người chơi tỏa sáng trên chiến trường, thu được mười điểm mị lực có thể phân phối, nhận được phần thưởng đặc biệt một viên Hồi Hồn Đan. Mời người chơi tiếp tục phấn đấu, nhất định phải cố lên nha~]

2. HÀO MÔN NỮ PHỤ KHÔNG MUỐN CÓ TÌNH YÊU – CÔNG TỬ VĂN TRANH

----"Ký nhanh ký nhanh! Tôi rốt cục có thể rời khỏi cái nơi quỷ quái này!"

Tay Dịch Dương đang chuẩn bị ở đơn ly hôn bên trên ký tên dừng lại, kỳ quái nhìn về phía Hứa Tân Di. Hứa Tân Di đau khổ nhìn xem hắn. Hắn vừa rồi... Giống như nghe được âm thanh gì? Âm thanh của Hứa Tân Di?

"Lão công, anh... Không ký sao?" Tâm Hứa Tân Di lộp bộp một tiếng, bỗng nhiên run lên một cái, nín hơi mà đối đãi.

----"A Di Đà Phật ông trời phù hộ Jesus Chân Chủ ở trên!"

Nhìn xem khuôn mặt Hứa Tân Di hoa lê đái vũ cực kỳ bi thương, Dịch Dương nghi hoặc càng sâu. Nghe nhầm? Hắn mỏi mệt vuốt vuốt mi tâm, có lẽ là gần đây quá mệt mỏi. Dịch Dương tự an ủi mình, tiếp tục ký tên.

----"... Làm mình sợ muốn chết, nếu như hắn lật lọng không ký, mình chẳng phải là phí công sao."

Dịch Dương tay dừng lại.

----"Ký xong đơn ly hôn, bây giờ không muộn liền mở party chúc mừng. Hai ngày trước tìm tới cửa bộ kịch kia, tìm thời gian nói chuyện một chút, nam nhân kia hình như là Hàn Kiêu, nghe nói vẫn còn là xử nam..."

Hắn đem bút quăng ra, "Không ký."

Hứa Tân Di: "..."

3. HỆ THỐNG XUYÊN NHANH: BOSS PHẢN DIỆN ĐỘT KÍCH – MẶC LINH

"Cô vợ nhỏ anh còn phải ngồi bao lâu?"

"Mới chưa được nửa canh giờ, ồn ào cái gì, tiếp tục."

Kỳ Ngự: "..."

Người ngồi cũng không phải ngươi! Ngươi ngược lại là dễ dàng! Lão tử sắp mệt chết! Hắn cảm thấy thân thể của mình vô cùng khoẻ mạnh! Hoàn toàn không có vấn đề! Trừ việc đó ra, mỗi ngày hắn còn phải đến Linh Trì ngâm nước, ngâm xong rồi tu luyện.

"Không được phép đi."

Minh Thù gật đầu. Kỳ Ngự ngồi xếp bằng, nhắm mắt lại, một giây sau lại mở ra, sau đó lại nhắm mắt lại... Sau khi lặp đi lặp lại nhiều lần, lúc này Kỳ Ngự mới tiến vào trạng thái tu luyện. Minh Thù rón rén đi lên, mắt thấy là sắp rời khỏi Linh Trì, mắt cá chân đột nhiên bị người ta níu lại.

"Cô vợ nhỏ, làm sao lại nói không giữ lời?"

Minh Thù: "..."

Mẹ nó! Kỳ Ngự làm cái gì cũng đều thích dán vào cô, tiểu yêu tinh nhà mình, trừ sủng ái còn có thể làm sao?

4. ĐANG DIỄN VAI TỔNG TÀI BỖNG NHIÊN HOÁN ĐỔI – ĐỒ DẠN TIÊN SÂM

"Dịch Anh Lãng! Anh là đồ chết tiệt! Vì sao lại để em sinh con ra đau đớn như vậy! Tại sao chúng ta không thay đổi thân thể vào lúc này!"

Bác sĩ chỉ cho rằng thai phụ đau đớn đến mức mất trí và bắt đầu nói nhảm.

Đứng bên ngoài phòng sinh, Dịch Anh Lãng đối mặt với những lời phàn nàn của Lê Úy cũng không biết làm sao. Anh sốt ruột lại đau lòng giống như ngày bị tai nạn xe hơi, cũng giống như ngày bắn pháo hoa. Một ý nghĩ không thể giải thích được nảy sinh trong lòng anh.

Bảo vệ cô ấy dù bất kể điều gì, không thể để cho cô gặp chuyện không may. Lại có thể là, anh tình nguyện bị gãy tay hoặc bị bỏng do tia lửa, chỉ cần cô không có việc gì là tốt rồi.

Ngay lúc ý nghĩ này trỗi dậy, ánh sáng trắng lại xuất hiện.

Vốn Lê Úy đang ở trong phòng sinh con lại bất ngờ xuất hiện ở ngoài phòng sinh. Cô chớp mắt, vừa rồi cô còn đau đến chết đi sống lại, sao lại có thể nhanh chóng giải thoát rồi?

Trong phòng sinh, người nãy giờ vẫn còn la lối nói nhảm bỗng nhiên la tên một tiếng bất lực: "Con m* nó!"

Lê Úy: "..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro