Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau cuộc gặp chóng vánh Thiên Di cũng nhanh quên đi khuôn mặt điển trai với cặp lông mày thanh tú của anh trở về với công việc thường ngày.

Chương trình của cô lên sóng từ lúc 6h sáng có nghĩa là 3 rưỡi sáng cô đã phải dậy rửa mặt đánh răng sao cho 4h có mặt tại trường quay, chuẩn bị tài liệu, họp giao ban vào lúc 4 rưỡi mỗi sáng sau đó mỗi người mỗi nhóm bắt đầu chuẩn bị đạo cụ rồi chương trình để đúng 6h lên sóng. Quả thực,Cái chương trình cô đang làm là một mớ bòng bong

Chuyên mục tin tức, 2 MC một nam một nữ: Thanh Mai – Trần Long. Họ luôn đối đầu nhau không ai nhịn ai, ngay cả khi đang lên sóng. Và đặc biệt là tên Trần Long chuyên gia đi muộn và trốn họp.

Chuyên mục thời trang, quá nhàm chán

Chuyên mục nấu ăn, đầu bếp luôn luôn làm việc theo cảm hứng chưa bao giờ ăn nhập với chương trình

Chuyên mục sức khoẻ, toàn lý thuyết y khoa khó hiểu, các bài thể dục thì như tập dưỡng sinh

Chuyên mục giải trí, ko có gì mới mẻ

Cuối cùng là giới thiệu sản phẩm, trời đất làm gì có công ty nào kí hợp đồng quảng cáo mà có sản phẩm

Vậy đó, cho nên ratting mới lẹt đẹt chưa nổi 2 chữ số. Mỗi lần bị sếp tổng gọi là một lần chiến đấu lăn lộn vật vã hết giải thích rồi đến biện minh nào là đổi mới chưa kịp đi vào quỹ đạo rồi là cần có thêm thời gian để tiếp nhận và sau đó là hãy cho chúng tôi cơ hội.Thật sự nó làm cô ngao ngán và hối hận với quyết tâm lúc trk của mình.

Nhưng biết sao giờ đã nói là phải làm thôi

Nhiều lúc cô nghĩ ông trời quả thật ghét mình, đang lúc bận bù đầu nai lưng ra làm việc mới giữ đk ratting có 9.8 % tăng giảm liên tục, Mà tăng thì ít giảm thì nhiều ấy vậy mà cô phải bỏ công việc ấy lại để đi thử áo cưới, chọn thiệp, chụp ảnh cưới. “ Mẹ đất ơi, chẳng phải trong bữa cơm lần đó đã nói tuỳ 2 bác quyết định rồi còn gì”

Trong cửa tiệm áo cưới

Cô toát mồ hôi thử đến cái váy thứ 7 mẹ chồng mới ưng ý, còn anh cả buổi thì cứ nghe nhạc suốt, đến lúc chụp ảnh cũng vậy cười mỏi cả mồm, vặn người thế này, mắt nhìn thế nọ. Phù. Mãi đến chập tối mới xong. Mẹ anh trở về lo cơm nước cho ba anh, trk khi đi bà có dặn anh đưa cô đến một nhà hàng nào đó ăn cơm. Dù không muốn nhưng 2 người lại phải kéo nhau đi cho người lớn vui lòng. Vở kịch này quả thực bỏ nhiều tâm tư.

Voan trắng

Hoa trải khắp lối đi

Linh mục

Lễ đường

Cô đang đứng trk những khung cảnh đó với bao nhiêu xáo trộn trong lòng. Cô lo cho cái cuộc sống sau này của mình. Cô mong người đang đứng trk mặt mình đây là người cô yêu. Người đã bỏ cô theo mối tình đầu của anh ta. Hay đó chỉ là người cô đã từng yêu. Gì cũng được tóm lại người cô gọi là chồng tới đây là người cô ko yêu, anh ấy ghét cô và cô cũng chưa bao giờ nói chuyện. 1 câu chuyện thực sự với anh ấy. Ngoài cái tên ra, 2 người chẳng biết gì về nhau.
Vậy mà ngay lúc này, 2 người tay nắm chặt, môi nở nụ cười. Ai nhìn vào cũng khen họ thật hạnh phúc nhưng đây là hạnh phúc hay đơn thuần chỉ là sự biết điều của anh. Cô ko biết và cũng ko cần biết đóng xong vở kịch này cô còn 1 cuộc chiến sống còn ở đài truyền hình. Thật mệt mỏi.

Hôm nay cô rất đẹp chiếc áo cưới đơn giản nhưng lại làm tôn đk cái thanh cao của người mặc, những đường cong hút mắt hình chữ s, tóc buông nhẹ như tôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn ấy. Nhưng anh nào có để ý, người con gái trk mặt anh, bỗng dưng bước vào cuộc đời anh cướp đi vị trí đáng lẽ của người con cái anh yêu. Anh đau đớn. Dù cô ấy là người nói lời chia tay trk nhưng sao anh vẫn cứ mong nụ cười này, ánh mắt này là của cô ấy. Là của Huyền Thư chứ không phải Thiên Di. Là người con gái có nét năng động của một cô gái hiện đại chứ không phải vẻ cổ điển man mác buồn của người con gái trk mặt.

Đêm tân hôn

Người anh sực nức mùi rượu rồi lăn ra ngủ như chết

Cô cởi nhanh bộ váy nặng trịch ấy ra, tắm rửa và đi ngủ. Anh lấy lý do vì công việc nên không đi hưởng tuần trăng mật. Trong khi mẹ và ba chồng cô còn đang nhăn mặt thì cô hưởng ứng ngay, cái gì chứ cái này thì đúng ý cô quá.

Cuối cùng thì chỉ có ba mẹ chồng cô đi kì nghỉ đó vì đã lỡ đặt chỗ còn vợ chồng cô thì lại lăn ra ngủ.

3h30

Đồng hồ sinh học trong cô hoạt động. Thiên Di thức giấc và lại tiếp tục cuộc chiến của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro