15.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không trung sáng sủa, vạn dặm không mây, Kurohana Fuyuki như thường lệ nhàn nhã ngồi uống trà ăn bánh trêu đùa chậu cây do linh lực của nàng dựng dục mà thành.

Giống với những linh hồn sau khi chết đi rồi đến nơi này, Fuyuki là không có ký ức sinh thời. Chính là trong sinh hoạt nàng sẽ ngẫu nhiên mà mơ thấy một chút ký ức vụn vặt. Tỷ như nàng trước kia tựa hồ là một thụ yêu, sinh trưởng ở một nơi gọi là Tây quốc. 

Mẫu thân của nàng là một gốc cây anh đào, được tôn làm là vạn thụ chi vương.

Còn phụ thân, ừm, kí ức mơ hồ, chỉ biết là thân hình rất cao lớn, tóc bạc, nhìn không rõ mặt mày, hẳn là tiếp xúc không nhiều nên kí ức không thâm.

Làm con gái của nàng, Fuyuki sinh ra đã có năng lực thao túng thực vật.

Mấy năm nay Urahara Kisuke rảnh rỗi cũng nghiên cứu rất nhiều thứ hữu dụng cho nàng. 

Nhưng cũng chẳng thiếu những thứ vô dụng.

Tỷ như gốc cây trước mặt.

Tính công kích bằng một, tính phòng ngự bằng không. Chỉ là một chậu cây bình thường biết uốn éo.

"Nhìn dáng vẻ này của Kurohana cựu đội phó, ai dám nói đây là ngồi tù đâu chứ."

Thanh tuyến trầm thấp thuộc về nam nhân vang lên, động tác rót trà của thiếu nữ dừng lại, nhưng như nhận ra gì đó, nàng lại như không có chuyện gì nâng tách trà lên uống.

Sau khi uống cạn tách trà, Fuyuki chậm rãi xoay người, nhàn nhạt nói, "Chẳng hay có chuyện gì quan trọng, khiến cho đích thân Aizen-taichou phải đại giá quang lâm đến chốn lao tù dơ bẩn này?"

Kì thật nhà giam của trung ương 46 một cơ bản cũng được coi là sạch sẽ, hơn nữa view cũng khá đẹp. Nhưng điều đó không ảnh hưởng đến Fuyuki muốn khiến người này ghê tởm.

Aizen Sousuke đối với lời nói có ý châm chọc của thiếu nữ không chút để ý, ngồi xuống tự rót cho bản thân một tách trà, ưu nhã nhấp một ngụm rồi nói: "Đối với vị khách không mời mà tới là tôi đây, Kurohana cựu đội trưởng không có chút ngạc nhiên nào sao?" 

Fuyuki nhàn nhạt ngước mắt lên nhìn nam nhân có vẻ ngoài thoạt nhìn giống như hòa ái dễ gần, nhưng chúa mới biết trong lòng hắn đang âm mưu thứ quỷ gì. Trong lòng âm thầm phỉ nhổ 108 lần nhưng trên mặt Fuyuki cũng không biểu hiện ra một tia khác thường, "Ngạc nhiên, đúng là có một chút."

Ngạc nhiên phải có chứ, xác người này hôm qua còn treo trên trước cửa tổng hành dinh đội 5 mà hôm nay đã xác chết vùng dậy ngồi đây cười cười nói nói.

Nhưng cũng chưa đến mức khiến nàng há hốc mồm kinh ngạc.

Xét đến bản chất mưu mô xảo trá của người này, giả chết, nhiều bình thường.

Mấy tên phản diện cũng hay làm vậy lắm, tuy rằng kết cục sau cùng cũng không khả quan.

"Chẳng hay Aizen-taichou hôm nay tới gặp tôi, hẳn là về thứ này." Fuyuki cũng chẳng muốn dong dài, trực tiếp vào thẳng vẫn đề. Nàng thẳng tay móc từ trong tim ra một viên ngọc trong suốt, quanh thân phủ một lớp ánh sáng bàng bạc. 

Thứ này chỉ to bằng quả bóng bàn, nhưng lại chứa đựng sức mạnh vô cùng khủng khiếp. Nghe đồn rằng thứ này có thể xóa bỏ ranh giới giữa Hollow và Shikigami. Khiến cho một Tử thần có thể sở hữu đồng thời sức mạnh của Tử thần và lực lượng của Hollow.

Thích! Chỉ là một thứ phiền phức.

Nếu có thể phá hủy thứ này thì không thể tốt hơn.

Aizen Sousuke nhướng mày, có ý tứ!

"Nếu đã biết mục đích tới của ta, hẳn là Kurohana cựu đội phó cũng biết tác dụng của thứ cô cầm trên tay." Giọng nói của Aizen Sousuke không che dấu sự hưng phấn. Đi mòn gót tìm không thấy, quay đầu lại hóa ra nó lại ở ngay bên cạnh mình.

Thật sự không ngờ tới, Urahara Kisuke kia sẽ đem một thứ như này cho cô ta.

Hơn nữa tựa hồ phương pháp tách Hougyoko khỏi linh hồn cũng rất đơn giản.

Aizen Sousuke khẽ nhếch khóe miệng mỉm cười, ánh mắt không hề che dấu sự phấn khích nhìn vào thứ gọi là Hougyoko kia.

Có thứ này, ngày hắn trở tành Linh Vương sẽ không còn xa.

Nhìn thần sắc một lời khó tả hết của người đội trưởng cách đây vài tiếng còn được thông báo là đã chết kia, Fuyuki trong lòng âm thầm bĩu môi ghét bỏ. Hừ nhìn dáng vẻ kia của hắn, chắc chắn đang nghĩ rằng nàng là một nữ nhân ngu ngốc, không ngờ tới Urahara Kisuke tên cáo già kia lại ném thứ của nợ này cho nàng.

Fuyuki khe khẽ niết phiến lá đang uốn éo trong tay, thật sự không muốn hồi tưởng lại cách đây mấy năm, Gigai của nàng bị tổn thương nghiêm trọng, không thể tái sử dụng, cần thiết phải làm một lần nữa tạo mới, mà tại lúc đó, thứ của nợ này bị Urahara Kisuke nhét cái gọi là Hogyoku vào trong linh hồn của nàng, Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nhờ thứ này, Fuyuki mới có thể nhớ được cội nguồn của mình, biết mình là ai.

"Biết thì đã sao, chẳng lẽ...ngài định giết người cướp của?" Lời nói của Fuyuki hơi ngập ngừng, tựa hồ là muốn tìm từ biểu đạt, hoặc cũng có thể là châm chọc. Dựa vào những chuyện điên rồ mà Aizen Sousuke đã từng làm, giết người cướp có lẽ cũng hợp với phong cách hành sự của hắn thôi.

"Giết người cướp của?" Giọng nói của Aizen Sousuke có chút trầm xuống, tựa hồ không cao hứng vì lời lẽ phiến diện của thiếu nữ.

Fuyuki nhận ra chứ, nhưng nàng cũng không để ý, mục đích của nàng đơn giản là chọc giận nam nhân này thôi.

Tức giận ảnh hưởng đến phán đoán mà~

Tốt nhận là đánh lên tới. Đánh một trận mà xong việc thì càng tốt!

Kurohana Fuyuki nàng là loại người như vậy, việc gì giải quyết bằng vũ lực được thì tuyệt đối sẽ không dùng đầu óc, quá lằng nhằng, mất thời gian!

Chỉ là Aizen Sousuke loại người này không cần nghĩ cũng biết là hồ ly ngàn năm, chuyên tính kế người khác, đánh một trận mà kết thúc mọi chuyện thì cũng không thực tế cho lắm. Fuyuki không dấu vết cắn cắn môi suy nghĩ.

Hiện tại tình huống thực nhạy cảm, không nên quá khiêu khích giới hạn của Aizen Sousuke. Nhưng nếu không khiêu khích người này, đem chiến hỏa dẫn lên người mình, sợ rằng sẽ có càng nhiều người ngã xuống.

Kurohana Fuyuki nàng không phải là thánh mẫu, cũng không có ý định trở thành thánh mẫu. 

Nếu không có gì khác biệt nói, có lẽ hôm nay nàng sẽ 'mất xác' tại nơi này, rồi Aizen Sousuke sẽ có được thứ mà hắn hằng mơ ước, Hougyoku.

Và đám người đột nhập vào Seireitei mấy ngày hôm nay sẽ là tình nghi số một, dẫu sao cũng không ai có thể nghĩ tới một người đang 'phơi thây' ngoài kia lại có thể giết người rồi phi tang xác của phạm nhân được canh phòng nghiêm ngặt tại nhà giam của trung ương 46 được.

Tựa như giấc mơ kia.

Aizen Sousuke nheo nheo mắt, ánh mắt nguy hiểm nhìn Fuyuki, tới nỗi thân thể của thiếu nữ biên độ nhỏ run rẩy. Hắn nhếch mép, cũng không hẳn giống như sở hữu những gì nàng biểu hiện.

Lúc này hắn mới vừa lòng, cũng không phản bác ý tứ của Fuyuki, càng không có hỏi tới vì sao nàng lại biết được nhiều thứ như vậy.

Kurohana Fuyuki thoạt nhìn đần độn ngu ngốc, nhưng đôi lúc tại thông minh ngoài sức tưởng tượng của hắn.

Người như vậy, nếu năm đó cô ta không một mực chọn Kuchiki Byakuya thì kế hoạch của hắn có khi sớm mấy năm đã được thực hiện.

Chỉ tiếc Kurohana Fuyuki kia, không những ngu ngốc, còn là luyến ái não.

Nếu Fuyuki nghe được tiếng lòng của vị đội trưởng đã vong mạng đang treo thây cho người người than khóc ngoài kia, chắc chắn sẽ không màng kế hoạch chó má gì mà thật sự sẽ sống chết mộ phen với đối phương rồi rống to:  Nói ai là luyến ái não hả, bà đây tỉnh ngộ từ vài chục năm trước rồi.

....

So với bên trong Fuyuki 'nhàn nhã' giao lưu với người nào đó, bên ngoài Seireitei lại loạn thành một đoàn.

Một đám người hiện thế đột nhập vào Seireitei, sát hại đội trưởng Aizen Sousuke một cách tàn nhẫn, khiến cho toàn thể đội 5 như rắn mất đầu, loạn thành một đám.

Hiện tại toàn bộ đơn vị đều đang ráo riết truy bắt nhóm người ác độc kia.

Mà làm đối tượng bị truy bắt, Kurosaki Ichigo chỉ cảm thấy bản thân thật vô tội.

Rõ ràng theo kế hoạch của Urahara Kisuke, hắn cùng Inoue Orihime và Chad bọn hắn đột nhập Thi Hồn giới và cứu Kuchiki Rukia.

Đúng, chính là Kuchiki Rukia .

Chính là người trước mặt đang cười một cách giả trân này không phải là đối tượng bọn họ phải giải cứu sao???

"Ru-Rukia?!" Kurosaki Ichigo ngàn tưởng vạn tính cũng không nghĩ ra được tình cảnh gặp lại Kuchiki Rukia lại hài hước như vậy. "Không phải cậu bị bắt rồi sao?" Rõ ràng kịch bản không phải như thế này!

"Ku-Kuchiki-san???" Inoue Orihime lắp bắp kinh ngạc nhìn cô bạn cùng lớp không sứt mẻ gì đứng đây chào đón bọn họ. Không phải Yoruichi-san nói rằng cậu ấy bị bắt đi tử hình sao?

Đôi mắt dấu dưới lớp tóc nâu đen dày hơi hơi trợn to, tràn đầy kinh ngạc, nhưng vì bản thân tính cách ít nói nên Yasutora Sado cũng chỉ phát ra một âm tiết lạ.

"Ồ Ichigo đấy à? Cả Inoue-san và Yasutora-san và Ishida-kun cũng tới sao?" Kuchiki Rukia che miệng cười duyên dáng, giống như một vị chủ nhà chào đón những vị khách thân thiết đến chơi, không một chút nào bất ngờ khi bọn họ xuất hiện.

"Oi, Rukia, mọi chuyện rốt cuộc là như thế nào?" Kurosaki Ichigo hít sâu một hơi, cố gắng bình tĩnh, nhưng càng cố gắng bao nhiêu, hắn lại càng cảm thấy cơ tim tắc nghẽn bấy nhiêu.

Nhớ lại hai tháng này chịu đủ mọi cường độ huấn luyện, từ không thể hiểu được trở thành trao đổi sinh của học viện U.A gì đó, rồi bị Urahara của hàng trưởng kia rút linh hồn ra buộc hắn một lần nữa trở thành tử thần.

"Vào trong rồi nói." Kuchiki Rukia nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của Inoue Orihime, lại nhìn bộ dáng tức giận sắp tạc của cộng sự Kurosaki Ichigo cùng với trầm mặc không nói Yasutora Sado và Ishida Uryu, mặt mày nàng cũng theo đó nghiêm túc lên.

"Được."

Tuy rằng rất cao hứng vì biết được nàng không sao, nhưng phảng phất như mọi chuyện bọn họ làm trong khoảng thời gian qua giống như một hồi hài kịch vậy.

...

28.02.2023.

1905 từ.

06.07.2023

Tsu: chợt nhận ra mình bỏ bê mấy đứa con tinh thần của mình khá là lâu rồi :))

Cầu mong thầy cho qua môn để zìa nghỉ hè nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro