2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày tháng cứ dần dần dần trôi, chớp mắt đã gần 50 năm trôi qua.

Trong khoảng thơi gian này, Fuyuki đã hoàn toàn dung nhập vào cuộc sống tại Hiện thế.

Kỳ thật lúc nộp đơn từ chức, nàng vẫn hơi chút mong rằng người đó sẽ để ý đến nàng, động viên nàng ở lại. Nhưng hi vọng càng nhiều thì thất vọng càng nhiều.

Trong từng ấy năm, nàng thậm chí chưa nhận được dù chỉ là một tin tức từ đội 6 huống chi là hồi âm từ hắn.

A~ nam nhân. Thật vô tình.

"Kurohana Fuyuki, đừng có mà ngồi đó ngẩn người nữa, mau ăn sáng đi, không phải hôm nay là ngày đầu tiên đi dạy của cô sao?"

Shihouin Yoruichi lười biếng duỗi người liếm liếm chân trước, nhắc nhở mỗ nữ.

"A, đã muộn như vậy rồi cơ, tớ còn tưởng là đủ thời gian ghé qua tiệm bánh ngọt xem Ururu-chan nữa, giờ thì không kịp rồi!"

"Có thời gian thì cậu ghé qua tiệm bánh nhìn giúp tớ nha, hôm nay có bánh cá đó. Cảm ơn Yoru-chan trước nha, moah!" Để lại một nụ hôn trên trán mỗ mèo nào đó, thiếu nữ tóc đen nhanh chân rời đi, nàng bị muộn rồi.

Đúng vậy, bây giờ Kurohana Fuyuki đã đổi nghề không làm tử thần nữa, hơn 10 năm trước Fuyuki vô tình đi lạc vào một chiều không gian khác, đen đủi thay lúc đó nàng lại trở thành nạn nhân của một vụ khủng bố, rồi nàng được biểu tượng của hòa bình, anh hùng NO.1 All Might cứu mạng. Sau đó nàng nuôi mộng trở thành một anh hùng, nhưng nàng cảm thấy bản thân không quá hợp với tinh thần Plus Ultra, chung quy là không đi cùng một đường.

Và nhận lời mời từ Hiệu trưởng U.A đáng kính- Nezu-sensei, giáo viên chủ nhiệm 3 năm cao trung của nàng, giờ đây Fuyuki trở thành giáo viên môn sinh vật học của U.A.

Buổi đầu tiên đi dạy của Fuyuki lại không phải trên phòng học, mà là tại [USJ (Unforeseen Simulation Joint)- Khu vực mô phỏng chưa từng thấy qua]  nằm trong khuôn viên trường.

Cũng là nơi bông hồng duy nhất của khóa anh hùng năm đó- Kurohana Fuyuki, ăn rất nhiều đau khổ từ vị hiệu trưởng nào đó.

Đến tận bây giờ, cách tốt nghiệp cũng đã gần 10 năm, mỗi khi nhớ lại cơ thể nàng đều run run như phản xạ có điều kiện.

Nhưng buổi học đầu tiên không dễ dàng như trong tưởng tượng của Fuyuki.

USJ bị tấn công bởi một đám tội phạm tự xưng là Liên minh tội phạm. Một đám tội phạm vọng tưởng muốn lật đổ Biểu tượng hòa bình, All Might. Mấy năm nay, không phải Fuyuki chưa từng nghe phonng thanh là All Might không còn mạnh như xưa nữa, thân là đệ tử thân truyền của Nezu-sensei thì nàng cũng biết một chút về tình trạng của All Might.

Nhưng những chuyện này chỉ có một số người thân cận với All Might mới biết được.

Là ai đã truyền ra?

Bởi vì nguyên do đến muộn, Fuyuki lại không thể đến thẳng USJ mà ghé qua văn phòng hiệu trưởng để nhận công tác rồi mới đến USJ được.

Vì vậy khi nhìn thấy cậu học sinh vội vội vàng vàng chạy đến văn phòng hiệu trưởng báo tin USJ bị tội phạm tập kích, Fuyuki đã cùng tất cả các giáo viên hiện tại có mặt trong trường thành lập đội viện trợ tạm thời, cấp tốc đến hỗ trợ cho Aizawa-sensei và Juusan-sensei.

USJ hiện giờ tan hoang, các thiết bị chiếu sáng hầu như bị phá hủy hết, nhưng cũng may các học sinh chỉ bị thương nhẹ, nặng nhất là Juusan-senpai và Aizawa-senpai.

"Sensei có phải ...."

Fuyuki cúi người, thì thầm với vị hiệu trưởng. 

"Fuyuki, việc này cứ để ta điều tra. Còn có,..." Với thân hình không rõ là chuột hay gấu của vị hiệu trưởng nàng đó, chỉ đành ngẩng đầu nói với người đối diện, " Việc đi muộn của trò thì ta không quên đâu, đừng mong lấp liếm cho qua."

Một dự cảm không lành ập tới, Kurohana Fuyuki nhìn nụ cười như có như không trên khuôn mặt vị ân sư đang kính, nàng khẽ nuốt nước bọt," Sensei, này không phải là vì em muốn chuẩn bị lễ vật tặng cho thầy sao?"

"Hửm, còn bao biện sao? Kurohana Fuyuki, em là cái đức hạnh gì ta còn không biết sao? Thu hồi ngay bộ dạng ngốc nghếch của em đi, nhanh nhanh đi họp."

Sau đó là buổi họp giữa các anh hùng, và Fuyuki bị phê bình vì đi muộn.

------

Hôm sau, Fuyuki theo chân Aizawa-sensei mình đầy băng gạc tiến đến trước lớp 1-A," Aizawa-senpai khôi phục cũng rất nhanh đi, hôm qua gãy nhiều xương như vậy mà hôm nay đã có thể nhảy nhót khắp nơi như vậy rồi."

"Kurohana Fuyuki, thiếu so sánh ta với khỉ đi, đã nghĩ như thế nào viết ra bảng kiểm điểm 10000 từ đưa cho hiệu trưởng chưa?"

Fuyuki thật bội phục tinh thần chuyên nghiệp của Aizawa Shouta mà, bị thương thành bộ dạng như xác ướp Ai Cập rồi mà vẫn lên lớp trấn an học sinh. Nhìn xem, Aizawa Shouta hiện giờ ngoài đôi mắt và miệng thì còn chỗ nào lộ ra được nữa, đi đứng còn phải dùng nạng kia kìa. Thật tội nghiệp.

Nhưng lúc Fuyuki định nói :'Senpai, hay để hôm nay em đứng lớp cho.' thì vị chủ nhiệm nào đó lại nhắc đến bản kiểm điểm 10000 từ mà Nezu-sensei bắt nàng viết, Fuyuki một trận cạn lời, nàng biết là lỗi của nàng, nếu hôm qua nàng không lề mề, không ngẩn người nghĩ về hắn, có lẽ All Might hiện giờ cũng sẽ không suy yếu như vậy, Juusan và Aizawa cũng sẽ không bị thương nặng như vậy.

Nhưng trên đời lại không có thuốc hối hận. Nàng minh bạch điều đó, nếu không nàng đã không uổng phí nhiều thời gian như vậy cho hắn.

Thở dài một hơi điều chỉnh lại cảm xúc, bây giờ đây kiếp sống làm giáo viên của nàng chỉ mới bắt đầu.

Tại Nhật Bản, cao trung U.A được coi là cái nôi của anh hùng, bởi lẽ đây là ngôi trường đào tạo anh hùng số một Nhật Bản.

Nếu nói mỗi đứa trẻ đều có mộng tưởng trở thành anh hùng, thì U.A chính là điểm đến mà chúng mong ước nhất.

"Aizawa-sensei, thầy về sớm thế!!!"

"Dân chuyên thế này có hơi quá rồi!" 

Học sinh trong lớp kinh ngạc thán phục trước độ chuyên nghiệp của vị chủ nhiệm, dù bị chấn thương nghiêm trọng, băng bó thành xác ướp như vậy rồi mà thầy vẫn có thể lên đứng lớp chấn an học sinh, không hổ danh là anh hùng chuyên nghiệp!

"Sensei, thầy ổn chứ?" 

"Tôi có ổn hay không, không quan trọng. Điều quan trọng hơn là cuộc chiến vẫn chưa kết thúc."

Nhìn lớp học nhốn nháo lo sợ bàn tán, Aizawa Shouta mới nói tiếp," Hội thao U.A đang cận kề."

Một lúc sau khi đã phổ biến xong về sự kiện Hội thao sắp diễn ra, Aizawa-sensei mới giới thiệu với học sinh về giáo viên mới là nàng đây.

" Đây là Kurohana Fuyuki, anh hùng thực vật Piante, giáo viên sinh vật học hiện tại của các em."

Azawa Shouta thô sơ giản lược giới thiệu qua về giáo viên mới, đám học sinh phía dưới ồ lên, đảo cũng không phải vì nàng nổi tiếng, mà là các học sinh thực sự chưa nghe qua.

" Nè cô nghe được lời các em nói đó nha, cô tổn thương đó." Nhìn các học sinh một bộ ngơ ngác, Fuyuki cười giải thích," Cô có thể từ biểu cảm hành động của các em phán đoán được suy nghĩ của các em. Nên cũng không cần quá ngạc nhiên."

"Tớ đã thấy cô ấy, trong nhóm anh hùng viện trợ ngày hôm qua."

"Tớ cũng thấy, cô ấy một chiêu có thể quật ngã hơn chục tên tội phạm."

Hóa ra vì biểu hiện ngày hôm qua mà đám nhóc này không dị nghị về năng lực của nàng sao?

" Từ giờ mong mọi người có thể giúp đỡ lẫn nhau." Fuyuki nở một nụ cười nhẹ, có vẻ như các học sinh cũng không quá để ý đến mức độ nổi tiếng của cô thì phải.

"Hai!!"

"Đã giao lưu xong, vậy tiết sinh hoạt đến đây là kết thúc, mọi thắc mắc về hội thao sắp tới, các em có thể hỏi Kurohana-sensei, người đã đứng đầu 3 năm liền trong các kì hội thao."

Aizawa Shouta nói xong thì cũng là lúc chuông vào giờ vang lên, không khí lớp học lúc này vô cùng sôi động. Các bạn học bàn tán to nhỏ về sự kiện hội thao thường niên của U.A sẽ diễn ra vào cuối tuần này.

Cả lớp ồ lên trong sự phấn khích. Fuyuki thì thầm thở dài, Aizawa-senpai sao lại có thể nói vậy chứ, nhìn những ánh mắt lấp lánh của các bạn học, Fuyuki có chút ngượng ngùng.

"Tớ nghe nói, mỗi năm các hạng mục của hội thao đều không giống nhau, không biết năm nay sẽ là gì đây..." Ashido Mina vẻ mặt mong chờ nói.

"Hội thao của U.A đó, cơ hội để chúng ta được thể hiện bản thân,..."

"Kurohana-sensei, năm đó cô tham gia kì hội thao thì các hạng mục như thế nào vậy?" Lớp trưởng Iida Tenya, đẩy đẩy gọng kính,nghiêm túc hỏi.

"Năm của cô á, hừm để cô nhớ xem nào, bơi lội vượt chướng ngại vật 1000m, sau là đoàn đội tái,  cá nhân tái. Đúng, hình như là vậy đó!"

" Nghe có vẻ khó khăn, tớ bơi không giỏi cho lắm."

"Cũng không hẳn là phải bơi mà đúng chứ, chỉ cần ta về nhất là được." Fuyuki chống cằm nói," Năm đó cô cũng đâu có bơi đâu."

"Ha ha, Sensei thật hài hước."

"Tớ mong chờ quá."

"Thôi dừng chủ đề bàn luận tại đây, chúng ta vào tiết học thôi."

"Hai~"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro