Chương 25: Thâm tình nam chính(xong).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mị Nguyệt vốn định đi ra bên ngoài dạo hít thở không khí, nhưng không ngăn nổi thiếu nữ miên mang suy nghĩ. Nàng đi theo quen thuộc bước chân, đi dạo bên trong ngõ tối con hẻm, từ đó nhìn ra bên ngoài rực rỡ náo nhiệt đường phố. Hoàn cảnh này nàng chính là đời trước đều đi qua hàng trăm ngàn lần, mỗi lần nàng cảm thấy mệt mỏi, hay buồn chán về điều gì đó, thiếu nữ chính là thường xuyên lẩn vào các con hẻm, tận hưởng chỉ có bản thân nàng cô độc. Thiếu nữ lúc đó cả người đều là hắc, trong người nàng cũng mang theo 1 khẩu hắc súng ngắn, đó là lí do mỗi lần đi đơn độc thiếu nữ đều không sợ.

Ở nơi này, thiếu nữ vẫn như vậy, xen lẫn vào các con hẻm, tận hưởng chính bản thân nàng cô độc, nhưng không còn nằm trong bóng tối như lúc trước nữa.

Hiện tại, cả Võ Hồn Thành đều bị bao trùm trong huân hoan cảm xúc, không ai sợ hãi bản thân đột nhiên bước vào bóng tối sẽ như thế nào, bởi vì mọi ngỏ ngách đều ẩn chứa ánh sáng, đem cả thành trì đều trở nên rực rỡ.

Những nguồn ánh sáng đó lấp lánh lại rực rỡ, không khỏi làm thiếu nữ hơi ngước đầu lên, trên bầu rực rỡ muôn ngàn sao trời khung cảnh làm thiếu nữ mê mang cực kì. Nàng đã từng ngước lên bầu trời, sao trời cũng không có nhiều như vậy, còn sẽ phát sáng như vậy, nó đang lẽ phải phân chia tỉ mỉ thành từng khu vực, tỏa sáng lại như quản lí địa của mình, đem những cái khác nho nhỏ ngôi sao trở nên không quá xa vời, thực mĩ lệ quang cảnh, nhưng lại quá xa lạ, và thực khác biệt.

Nàng....

Từ đằng sau tiến tới 1 bàn tay, câu lấy vòng eo của thiếu nữ, thân thể vững vàng lại cứng rắn làm nàng dựa vào, ấm áp hơi thở thổi qua tai làm Mị Nguyệt hoảng hốt trước cái cảm giác quen thuộc này. Thiếu nữ thân hình cứng đơ, dù người đằng sau dần ôm chặt lấy nàng, cái hơi ấm lạ lùng xâm chiếm lấy nàng, thiếu nữ lại không chút nào động đậy, chỉ nguyện để như vậy tê dại chính mình chìm vào quen thuộc hơi ấm.

Mặc dù cảm giác ôm chặt nhuyễn hương mĩ nhân trong lòng ngực rất dễ chịu, người sau vẫn là trước không chịu được cái này kì quái không khí, dần thả lỏng cái ôm ra, làm thiếu nữ dần quay đầu lại nhìn mình. Mị Nguyệt nhìn người trước mắt, đôi mắt đều mở to, miệng bất tri bất giác hé mở, nói ra cái tên trông xa lạ đối với nàng.

"Đường.... Tam."

Lúc này nàng như bừng tỉnh giống nhau, đôi mắt đạm mạc đã trở nên bình tĩnh như cũ, Mị Nguyệt nhìn cái tên nam nhân trước mắt đều cao hơn mình nửa cái đầu. Lúc trước mọi thứ của người này ở trên đài, hiện tại Mị Nguyệt mới thấy rõ. 

Tuy là 14 tuổi thiếu niên, cả người hắn đều trừu cao lên khoảng 1 mét 7 trở lên, đen láy tóc dưới ánh trăng nhiễm 1 màu lam đậm, tựa như đôi mắt thâm thúy của hắn, phát ra 1 ánh sáng xanh kì dị. Ánh sáng này Mị Nguyệt đã nhìn thấy quá nhiều lần, nhiều đến nỗi hiện tại nhìn thấy cái ánh mắt này từ trên người nam chính nhìn mình, Mị nguyệt đều tâm tình phứt tạp. Nhìn Đường Tam bị huân đỏ khuôn mặt, Mị Nguyệt trầm mặc, cảm thấy chính mình cái này có phải hay không là bị ngược hướng công lược.

Thiếu nữ đều không công lược hắn đâu, hắn ngược lại vui sướng bỏ lại nữ chính chạy đến chỗ nàng cái này pháo hôi.

Không nhận rõ đối diện thiếu nữ thái độ, dù bản thân đều đã từng là cái lão thành người nhưng Đường Tam vẫn không khỏi khuẩn trương, hắn rốt cuộc vẫn là tiếc nuối buông lỏng tay, dần kéo ra khoảng cách với thiếu nữ.

"Tiểu Nguyệt.... đã lâu không gặp."

Bởi vì trong thời kỳ dậy thì, giọng nói của thiếu niên đều trở nên khàn khàn, trầm trầm âm rung vang lên làm Mị Nguyệt thiếu nữ tâm đều thiếu chút nữa nhảy lên vài cái, may mắn Đường Tam đã cùng nàng kéo ra khoảng cách, nếu không thì có lẽ không khí giữa 2 người đã càng thêm xấu hổ.

Thiếu nữ trông có vẻ hơi lúng túng sau cái ôm vừa rồi, Đường Tam lặng lẽ kéo khóe môi, đôi mắt nhìn thẳng vào thiếu nữ đôi mắt.

"Ân, Đường Tam, lâu rồi không gặp. Ngươi, ngươi sao lại ở đây? Không phải nên đi tổ chức tiệc mừng cùng những người khác sao?"

Ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa thiếu nữ đã trở lại bình thường ngây ngô cặp mắt, Đường Tam trong mắt ẩn giấu ý cười, vốn định dẫn lời thiếu nữ 1 chút rồi nhảy vào chủ đề chính, miệng chuyển cái cong đã mở lời trêu chọc thiếu nữ.

"Không phải nên gọi Tam Ca sao? Hiện tại như thế nào lại gọi như thế xa lạ?"

Phì cười trước khuôn mặt chuyển đỏ cùng cặp kia trong suốt đôi mắt nhìn lại đây, thiếu niên nhẹ phì cười, sau đó, khuôn mặt dần trở nên trịnh trọng, nâng lên thiếu nữ tay, đặt lên bàn tay yêu kiều của nàng 1 nụ hôn, chậm rãi, lại ấm áp đụng chạm.

"Tiểu Nguyệt, ta biết bản thân mình tầm thường, thiên phú mặc dù tạm được nhưng thực lực lại chưa đủ, dung mạo cũng bình thường, bản thân thân thế lại không rõ, không xứng để đứng bên cạnh nàng. Nhưng, ta thích ngươi." 

Thiếu niên đôi mắt như chứa chan cả sao trời, tựa như phản chiếu linh hồn của thiếu nữ vào mắt mình, dần nạp cả thiếu nữ chân thật vào chính mình trong lòng, chứa chan, bao dung nàng.

"Ta thích ngươi, rất thích nàng, kể từ lần đầu ta nhìn thấy nàng, nàng đã trở thành con người đặt biệt nhất trong mắt ta. Từ lần đó xa cách, ta đã... luôn nhớ tới nàng, không thể quên được. Nếu có thể, Tiểu Nguyệt, nàng có thể cho ta cơ hội không? 5 năm, 5 năm tới, ta không thể đến Võ Hồn Điện này, nhưng 5 năm sau, ta vẫn muốn có 1 cơ hội theo đuổi nàng."

"Tiểu Nguyệt, có lẽ khi nàng biết được sự thật, nàng có lẽ sẽ trách ta, trách ta không thể nói sớm hơn với nàng, nhưng Tiểu Nguyệt, ta thật sự thích nàng. Nàng có thể sẽ có được người mình thích trong 5 năm nữa, nhưng, Tiểu Nguyệt, ta muốn nàng cho ta 1 cơ hội được theo đuổi nàng trong 5 năm sau đó. Tiểu Nguyệt, nàng có thể cho ta không?"

Tiếng tim đập của ai đó vang lên như sấm bên tay, có lẽ của của thiếu niên bởi vì lần đầu bày tỏ chính mình lòng thành mà không nhịn được dài dòng, hoặc cũng của vị kia mĩ lệ thiếu nữ, nhìn rõ được thiếu niên chân tình tấm lòng. Dù khoảng không kia yên lặng, cái cảm giác ấm áp bao dung đó vẫn làm thiếu nữ trái tim không nhịn được run rẩy, dù bản thân nàng không mềm lòng với ai, lần này, thiếu nữ muốn, cho cái này người 1 cơ hội.

"Hảo."

Chỉ 1 từ thôi, lại tựa như tiếng trời giống nhau, làm thiếu niên sửng sốt, trong tâm huân hoan vui sướng cảm xúc lao ra, hắn nhìn xuống, nhìn thiếu nữ nhẹ mang ý cười ánh mắt, môi đỏ hé mở như bông hoa hồng nở rộ vang lên cái âm thanh tuyệt vời nhất trong cuộc sống của hắn.

"Hảo, ta đồng ý với ngươi."

[Nhiệm vụ(trung cấp): Từ trên người nam chính thu thập thời không chi luân(đã hoàn thành).

Phần thưởng:

Kỹ năng: Nhất kiến chung tình.

Vật phẩm: Vẫn Ma Tinh, Mê Huyễn Hồng Hoa, Hắc Lam Minh Thảo.

+1000 tích phân]

[Đã đạt được thành tựu 1000 tích phân. Thưởng 2/20 mảnh vỡ thế giới.]

----------------------------------------------------------------------

Kết thúc hơi nhanh chút, nhưng mục tiêu của nhiệm vụ hoàn thành rồi nha, ở phần phiên ngoại sẽ thêm vào giải thích. Đường cũng sẽ phát ở phiên ngoại nha, nên phiên ngoại  sẽ dài  hơn 1 chút, tuy ở cái này thế giới nữ chính sẽ không chủ động công lược nhưng thế giới sau sẽ dần khác nột.

Một số chi tiết khác nếu chưa được giải thích sẽ có ở 1 phần khác, qua 3, 4 thế giới nữa sẽ có nha.

Cảm ơn đã ủng hộ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro