109/ Giáng sinh phong ba (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bởi vì khối lượng công việc để chuẩn bị trong tiệc giáng sinh quá lớn nên không chỉ có Luna mà cả những người khác đều tham gia vào đội ngũ hỗ trợ nấu ăn.

Đã quen thuộc với việc chỉ huy các em trai nên Ukyo cũng an bày mọi thứ đều đâu vào đấy.

Sau khi được phân công, Hikaru trên cơ bản đều chú ý đến hành động của mọi người.

Ukyo thì đang chuẩn bị dao kéo để thanh lý hải sản, trong khi đó Masaomi và Azusa lại phụ trách rửa rau quả, Yusuke cùng Wataru, Fuuto đơn giản là bày đĩa ăn lên bàn, còn những người khác như anh ta với Tsubaki ngồi một chỗ càng giống như vật trang trí.

Hikaru để ý thấy Luna dẫn theo một túi nilon vào bệ rửa trong phòng bếp, sau đó lấy ra mấy cái nấm. Anh ta sờ sờ cái mũi, nhanh chóng lượn qua chỗ của Luna.

- Là chuẩn bị rửa nấm sao?

Vừa thấy đến hành động này của Luna, Asahina Hikaru liền minh bạch là cô chuẩn bị làm gì.

Tựa như thực hứng thú với việc nấu ăn, anh ta đi đến bên người cô rồi hỏi.
- Hikaru-san như thế nào sẽ đến phòng bếp?

Bị giật mình vì có người đứng sau lưng, Luna chân tay luống cuống.
Cuối cùng hỏi ra vấn đề, đại loại cô ấy nghĩ đến người như Hikaru vào đây thì chỉ có thể hỗ trợ dọn bát đĩa mà thôi.

Hikaru không có hồi đáp lời nói của cô, ngược lại là cầm lên trong đó một cái nấm tò mò hỏi Luna.

- Nấm này giải quyết như thế nào? Anh trước nay cũng chưa từng làm qua cái này.

- Nấm này chỉ cần cắt bỏ gốc rồi làm sạch là được.

Luna cười cười mà cầm nấm quơ quơ, cảm thấy thứ này rất ý tứ.

- Hôm nay buổi tối tôi có thể nấu canh nấm, hương vị nhưng là rất ngon.

Hikaru buồn cười, thực vui sướng mà tỏ vẻ chính mình kế tiếp có bộ tiểu thuyết mới cùng nấu ăn có liên quan, hy vọng Luna có thể không chê dạy anh ta xuống bếp.

- Như thế nào cậu lại không hỏi tôi?
Ukyo một bên bận công việc nhưng cũng không quên để ý bên này, nghe lời Hikaru nói, đôi chân mày bất giác nhíu lại.

- Ngẫu nhiên hỏi Luna cũng đâu có sao, mà tôi lại cần học nấu theo khẩu vị của người Hàn!~~
Hikaru đem cái rổ giao cho Luna, cà lơ phất phơ nói với anh hai.

Ukyo đỡ lấy mắt kính, còn muốn nói chút cái gì, đã bị Masaomi vỗ bả vai khuyên nhủ.

- Không phải còn xử lý cá nữa sao, khó được một lần Hikaru muốn học nấu ăn, thôi thì cứ theo ý cậu ta đi.

- Liền anh cả đều bộ dáng này......

Ukyo thở dài, thoáng nhả ra, chính là thực có thâm ý nhìn Hikaru.

- Tốt đi, chính là cậu đừng làm rộn thêm là được.

Với sự thỉnh cầu thành khẩn của Hikaru, Luna có hơi do dự nhưng vẫn là đồng ý, tay cô cầm dao phay nhìn Hikaru, nghiêm túc nói.

- Nếu muốn học xuống bếp, như vậy anh liền phối hợp trợ thủ cho tôi đi!

Vì thế ở nơi nào trong góc bếp, hắc ám tiểu thuyết gia Asahina Hikaru trở thành người làm công cho một cô gái nào đó.

- Đem cái này rửa sạch sẽ, cẩn thận chút, loại nấm này rễ sẽ có rất nhiều nên rất khó tẩy sạch!

Hikaru gật đầu, đôi tay thon dài cẩn thận mà xoa rửa nấm, cúi đầu, hơi hơi nhấp môi, thần thái nghiêm túc đến phảng phất ở làm một chuyện gì rất trọng đại.

Đều nói đàn ông khi làm việc nghiêm túc làm hấp dẫn nhất, nhưng là Luna lại cảm thấy, khi xuống bếp Hikaru so bình thường anh ta còn muốn gần gũi một ít.

- Đem nấm xé thành mảnh nhỏ, tôi đi cắt lát thịt.

Luna nhìn xem thành quả công tác của anh ta, thực vừa lòng cho Hikaru cái nhiệm vụ tiếp theo.

Tuy rằng là bị Luna dùng loại ngữ khí ra lệnh đối đãi, Hikaru vẫn là cười tủm tỉm gật đầu làm theo, nhưng chỉ có trong lòng anh ta mới biết là hiện giờ bản thân đang thật sự hưởng thụ giây phút này.

Luna nhanh chóng mà cắt lát thịt thật tốt, lại dùng gia vị đem nó ướp. Mở miệng nhắc nhở Hikaru cẩn thận chú ý động tác của chính mình, sau đó thuần thục mà hướng trong chảo thả mấy muỗng dầu, băm lát gừng cùng tỏi lát cho thơm rồi đem nấm để vào xào sơ một chút, lại để vào canh, rồi nấu lên.

- Kế tiếp anh đem thịt chậm rãi để vào đi thôi.

Cô cùng Hikaru đều có chút khẩn trương nhìn chằm chằm cái nồi canh đang quay cuồng thịt nấm, Luna tốc độ tay cực nhanh mà rải hành lá đi vào.

Không bao lâu, nho nhỏ trong phòng bếp thực mau đã bị mê người hương khí vây quanh, hương vị của canh cùng nấm vừa rồi đã xào kết hợp lên, tức khắc làm người ta ngón trỏ đại động. Hai người ăn ý nhìn vào đối phương, một người cầm chén một người lấy cái muỗng chuẩn bị bắt đầu dùng thử.

Thổi thổi, nuốt vào một mồm to canh nóng, Luna tức khắc cảm thấy trong khoảng thời gian này đã chịu thương tổn toàn bộ đều bị chữa khỏi. Nếu không phải nhớ tới Hikaru ở chỗ này, cô liền phải vui sướng đến thổi huýt sáo.

- Nấm dại cùng nấm được gieo trồng chính là không giống nhau, trước kia anh khẳng định không ăn qua loại này mỹ vị đúng không?

Luna giống như đã quên trước mắt thân phận của người này, cô thỏa mãn mà liếm liếm môi, dường như con mèo hạnh phúc thỏa mãn mà ăn canh nấm.

- Ừm, thật ngon miệng!
Tuy rằng trong miệng cấp ra đánh giá đơn giản như vậy, nhưng là Hikaru trong lòng nghĩ lại là..."quan trọng không phải ăn gì, mà là cùng với ai".

- Hương vị vừa phải, tuy rằng không có quá nhiều phụ liệu nhưng là vừa lúc đem vị ngọt của nấm ra tới, hơn nữa thịt lát trơn mềm, canh này quả thực có thể cho trăm điểm!

Dù sao đã mở miệng uống lên, Hikaru cũng không làm bộ làm tịch nói ra khẩu vị của chính mình.

Anh ta dùng cái thìa múc một đống lớn nấm cùng thịt vào trong chén, rất là vui sướng mà hưởng thụ những gì đến từ thiên nhiên ban tặng.

- Hôm nào anh lại đi Hokkaido tìm tư liệu, ở đó cá hồi đặc biệt tươi ngon đâu...
Hikaru hình như là ở nhẹ giọng lẩm bẩm tự nói mà an bài kế hoạch, nhưng là vừa nghe đến cá hồi từ này, Luna liền dựng thẳng lỗ tai lên nhìn về phía anh ta.

Hikaru đối với phiên hành động này của cô gái chỉ là ôn hòa cười......

- Luna, vì anh có thể làm tốt phần công tác này, lần sau khi nào làm cá hồi cũng còn muốn lại phiền toái em dạy cho anh rồi.

Có cái loại tiểu thuyết hắc ám nào liên quan đến nấu ăn sao?

Dù cho là cùng đầu bếp có quan hệ, chính là không cần bất cứ kỹ năng nấu nướng gì đó đi, lại càng đừng nói đến khẩu vị đồ ăn gì đó, bởi vậy toàn là lừa quỷ đi thôi!

...

Cùng ngồi chung một chiếc xe Kaname và Natsume cuối cùng đã về tới, trên tay còn cầm hai hộp pizza cùng gà rán lớn.

Wataru nhìn thấy trên tay hai người là gà rán thật cao hứng.

Ukyo rõ ràng không hài lòng đối với những loại thức ăn nhanh này, nhưng nghĩ đến hôm nay lại là giáng sinh nên đành nhân nhượng.

- Có thể ăn nhưng đừng ăn quá nhiều.
Natsume đem hộp gà đưa cho Wataru.

Kaname mang theo pizza hướng phòng bếp đi đến, khi anh ta nhìn đến Luna đang đứng ở bên cạnh Hikaru rửa sạch dụng cụ nấu ăn, bước chân không khỏi nhanh hơn một chút.

Luna đã sớm nghe được tiếng bước chân, cô quay đầu lại liếc mắt nhìn
anh một cái, ngữ khí nhu hòa.

- Kaname, mừng anh đã trở lại? Còn mua pizza nữa à?

- Ừm! Cửa hàng này làm pizza rất ngon.
Đôi mắt màu mật ong của Kaname không chớp nhìn khuôn mặt ngày đêm mong nhớ, đột nhiên hiểu được, Luna lúc này hệt như một ma chú mà bản thân anh không thể nào giải được.

- Như thế nào? Lâu rồi mới nhìn em xuống bếp nên xem ngây người?
Đối diện với đôi mắt thâm thúy của Kaname, Luna cong môi cười.

Kaname gật gật đầu, ngón tay đặt ở bên môi Luna, tươi cười mị hoặc nói.
- Là bởi vì bạn gái anh rất xinh đẹp.

Luna vui vẻ sờ sờ tay anh ta, cong cong đôi mắt.
- Miệng thật ngọt!

Hikaru yên lặng nhìn hai người này vui vẻ hỗ động, đồng tử xanh lá bất giác nheo lại.
Anh ta chặn ngang lời tiếp theo mà anh ba muốn nói. Tay khoác lên vai Luna, nhìn vào mắt Kaname nhưng hơi thở thì cơ hồ phả lên vành tai của cô gái.
- Mừng anh ba đã trở lại nha~~

Kaname nhíu mày, quát khẽ.
- Hikaru!

Hikaru híp lại đôi mắt, cười khẽ ra tiếng, trước khi anh ba nổi giận kịp thời bỏ tay xuống.
- Tôi chỉ là muốn biểu đạt sự cao hứng của mình thôi!~~

Mượn cơ hội buông cánh tay ra, Luna chuyển người qua bên một góc, không dấu vết cách Hikaru một đoạn "Hikaru đây là muốn làm cái gì...."

- Cậu...

- Hai người mau hỗ trợ dọn thức ăn ra bàn đi.
Âm thanh của Ukyo đánh gãy lời nói của Kaname, hai người đều ăn ý không ra tiếng mà hỗ trợ chuẩn bị.

Ukyo thon dài đôi chân đi lướt qua, thừa dịp mọi người không chú ý, để sát vào tai Hikaru, sau đó toát ra một chuỗi âm thanh trầm thấp.

- Đừng hành động lỗ mãng, cái này tôi không cần dạy cậu đi?

Hikaru không trả lời, chỉ là liếc mắt anh ta một cái, câu môi cười.

...

Đến khoảng sáu giờ ba mươi phút thì những người khác cũng toàn trở lại.

Louis mang theo hai lọ rượu vang đỏ trở về, nói là khách hàng tặng lễ vật.

Cùng Louis đồng thời về đến nhà là Subaru, bởi vì bọn họ hôm nay công tác vừa lúc tan tầm cùng nhau.

Bọn họ còn mang theo mấy loại thức uống khác trở về, nghe nói là hôm nay thời điểm còn đang công tác, Masaomi dặn dò mua.

- Là nước ngọt sao?
Wataru duỗi tay liền phải lấy tới uống.

Louis chặn Wataru tay, nói.
- Trước hãy ăn tối đã Wataru, bây giờ không thể uống.

- Haiz!
Wataru đem tay lùi về đi, tiếp theo đáng thương hề hề mà nhìn Louis.

- Anh Louis, liền một ít, một ít thôi, có được không?

- Không được!
Masaomi như là chém đinh chặt sắt mà giúp Louis cự tuyệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro