140/ Talk Show

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hoan nghênh hôm nay đến với chương trình『 tin tức nóng bỏng trong tuần 』!"

Máy quay phim, nguồn điện cùng đèn công tác sáng lên, nhìn thấy người quay phim ra thủ thế "OK", người dẫn chương trình tươi cười bắt đầu nói chuyện.

- Thứ năm tuần trước, drama "Miracle" của đài truyền hình Nhật Bản TV phát sóng tập đầu tiên đã đạt được ratings cao nhất từ trước đến nay, thật sự là phi thường mong đợi đâu! Càng vinh hạnh chính là, này bộ phim truyền hình thế nhưng chính là đang được các giới truyền thông cực kì quan tâm, thật sự là làm cho người ta tâm tình kích động không thôi! Trừ bỏ chuyện này, LME còn hứa hẹn trong những phần sau sẽ xuất hiện nhiều gương mặt mới sẽ là cameo, đó là những gương mặt đang được giới báo chí quan tâm nhất hiện nay! Như vậy, để rèn sắt khi còn nóng, làm cho chúng ta thỉnh nhân vật hứa hẹn sẽ là Cameo có trong phần tiếp theo của drama  "Miracle", xin mời ca sĩ kiêm diễn viên—— Asakura Fuuto.

Nhìn thấy màn ảnh chuyển hướng chính mình, Fuuto từ trên sô pha đứng lên, hơi hơi cúc cung.
- Tôi là Asakura Fuuto, thỉnh nhiều hơn chỉ giáo.

Một lần nữa ngồi trở lại đến chỗ ngồi, sắc mặt Fuuto tươi cười không đổi, quả nhiên là tự tin đến chói mắt.

Người dẫn chương trình Tanaka Akiko cười một chút, coi đây là đề tài bắt đầu rồi hai người đối thoại.

- Tôi phát hiện Asakura-san tươi cười thật sự rất có khí chất! Vô luận là vai trò ca sĩ cũng tốt, vẫn là làm diễn viên cũng tốt, đều có vẻ phi thường chói mắt đâu. Asakura-san lúc trước đang phát triển rất tốt trong lĩnh vực ca hát, vì sao quyết định sẽ làm diễn viên đâu?

Fuuto lắc lắc đầu.
- Tôi lúc trước chỉ thích đứng trên sân khấu ca hát, cảm thấy như vậy rất hấp dẫn, sau đó bởi vì tuổi trẻ muốn tìm kiếm thách thức mới mẻ hơn nên mới tham gia vào lĩnh vực diễn xuất. Lúc đầu chỉ là thích nhất thời thôi,  chính là từ từ lại cảm thấy vô cùng có hứng thú.

Tanaka Akiko trợn to mắt.
- Asakura-san rất có quyết đoán! Quyết định làm cái gì sẽ làm cái đó. Như vậy vì cái gì cậu sẽ chọn con đường làm nghệ thuật này mà không phải nghề khác? Khi gặp khó khăn cậu có nghĩ sẽ bỏ cuộc không?

Asahina Fuuto dừng một chút, nói tiếp nữa.
- Tóm lại chính là tôi đã có lúc hoàn toàn cùng đường, muốn bỏ cuộc, nhưng cuối cùng chỉ có thể suy xét đi tiếp con đường này.

- Haiz~~ Cảm giác Asakura-san nói ra lời này thực chua xót quá a...
Người dẫn chương trình trên mặt biểu tình liền có vẻ đặc biệt chân thành tha thiết, thoạt nhìn rất là vì anh cảm thấy khổ sở.

- Cũng còn tốt. Kỳ thật chỉ là thời điểm đó khổ một chút, nhưng vận khí thực không tệ, cho nên hôm nay, tôi mới ngồi ở chỗ này.
Fuuto nói xong, lần thứ hai lộ ra một cái tươi cười tới.

Đây là tươi cười hoàn toàn không cho người cảm thấy chua xót, chỉ cảm thấy được đến điềm mỹ cùng hy vọng.

-Asakura-san thực kiên cường đâu!
Tanaka Akiko đột nhiên cảm thán.

- Tôi cảm thấy có lẽ hôm nay qua đi, tôi liền sẽ đem anh coi như thần tượng của mình. Như vậy, tiếp theo hãy cho chúng ta cùng nhau xem lại lịch trình xuất đạo của Asakura Fuuto từ trước đến nay đi!

Fuuto thay đổi tư thế, nghiêng thân đi, nhìn về phía sau màn hình, nơi đó đang trình chiếu hình ảnh của anh từ lúc mới vào nghề.

Nhìn trên màn hình thiếu niên tự tin kiêu ngạo tựa thái dương, anh thoáng híp mắt lại.

Đây là... bộ tác phẩm thứ nhất của anh. Nghĩ như vậy, trên mặt Fuuto không cấm xuất hiện một loại biểu tình hoài niệm.

Người dẫn chương trình xem xong hình ảnh được trình chiếu, quay đầu lại nhìn về phía khách mời của mình.

-  Hiện giờ lại nhìn đến bộ tác phẩm đầu tiên của mình, anh có cảm tưởng gì đâu?

Fuuto cúi đầu nghĩ nghĩ, mở miệng nói.
- Có khả năng bởi vì là lần đầu tiên được lên sân khấu lớn, ngay lúc đó tôi cũng rất hồi hộp, không rõ ràng lắm chính mình vì sao làm được như vậy, chỉ biết đối chính mình tràn ngập tin tưởng đi.

Fuuto liền nghe Akiko nói tiếp.

- Trước giờ Asakura-san vẫn luôn cho tôi cảm giác rất có khí chất, rất cao quý. Hiện tại nhìn đến bộ tác phẩm này, tôi đột nhiên cảm thấy lúc trước bên trong con người anh toát ra cái loại năng lượng tự tin, lây lan cả những người xung quanh.

Nhấp môi cảm thán, anh đáp.
- Thật ra, tôi vẫn luôn cảm thấy khi đó chính mình quá đơn thuần, quá kiêu ngạo, đã làm rất nhiều người thêm không ít phiền toái...

Chỉ là loại đơn thuần này lại làm cho người khác cảm thấy hâm mộ.

Đã từng đáy lòng Asakura Fuuto có tín niệm, có lòng tin, có sự vui sướng cùng năng lượng tích cực. Mà bây giờ chính mình lại chỉ còn kiêu căng, lòng dạ lại thêm hẹp hòi, có thù tất báo cũng bởi vì....anh chỉ có một mình, anh không muốn người khác nhìn anh như một kẻ nhu nhược.

Bất quá nghĩ lại... nhớ tới Luna sẽ ở cuối tuần chuyên môn rút ra cả ngày thời gian cùng anh đọc kịch bản, còn có Jun ngồi ở bên cạnh tươi cười ngây thơ, Fuuto lại đột nhiên thở dài nhẹ nhõm một hơi. Anh hiện tại sớm đã không phải lúc trước cái kia cô độc một mình rồi.

—— Anh còn có tương lai.

Tâm thần trở lại phỏng vấn, Fuuto lập tức liền nghe được người dẫn chương trình nói tiếp. Đầu tiên là một phen khen ngợi, theo sau chuyện vừa chuyển đề tài.

- Tôi có thể thỉnh giáo một chút tâm tình của anh trong bộ phim "Sky of Love" là như thế nào đâu? Từ tuyệt vọng cười to, lại đến khóc như muốn hỏng mất, còn có cuối cùng lại là bình tĩnh điên cuồng... Tôi rất tò mò, như vậy cảm xúc, là như thế nào diễn xuất tới?

Fuuto ngơ ngẩn, đột nhiên không biết nên như thế nào trả lời.
Đó là anh đối mặt Ema không từ mà biệt ngày đầu tiên, lại là đi trước khi mà anh quay chụp cái tập phim này.

Tâm tình lúc đó không khỏi xuống dốc, tuy rằng biết là không tốt, nhưng cảm xúc lại không khống chế được mà tự do qua lại giữa nhân vật cùng ở ngoài đời thật...

Thẳng đến đóng ngay bối cảnh bản thân sắp không còn nhiều thời gian bên người mình yêu, trong lòng đột nhiên cuồn cuộn chua xót như điên trào ra. Lúc ấy anh không biết, hiện giờ lại có thể tinh tường phân biệt đó là tâm tình thật của bản thân.

Sau lại? Sau lại dù là ý thức được mình đi khỏi quỹ đạo, vì xoay chuyển cục diện anh liền diễn xuất tiếp những nội dung còn lại, cũng nói dối là chính mình không khỏe mới như vậy...

Mà cũng may kết quả xa xa so với anh dự đoán còn thuận lợi.

Mà lúc đó chính mình không cũng không có bị trách cứ vì khi diễn kịch thất thần hoặc là tùy ý thay đổi kịch bản, thậm chí không cần một lần nữa quay chụp lại, ngược lại còn làm một vai diễn đã thành danh.

Hiện nay nghĩ đến, đúng là một cái khởi đầu tốt đẹp thậm chí có thể nói là nổi bật trong giới diễn viên trẻ.

Tâm niệm chỉ là vừa chuyển, ngẩng đầu nhìn về phía Tanaka Akiko, bên môi anh uyển chuyển ý cười.

- Kỳ thật là có một chút nghĩ đến thời điểm mình sắp hỏng mất, bởi vì đóng phim lại không tự chủ được mà nhớ tới chuyện cũ thương tâm, kết quả không thể tự khống chế mà muốn bùng nổ. Đem chính mình đặt ở cái hoàn cảnh kia, vì thế tôi mới trở thành chàng trai đó, nhìn người yêu trước mắt, lại không thể bên cô ấy, đó là đau đớn biết chừng nào. Cảm tình chính là như thế, bất chợt liền toàn bộ đều ra tới. "Một chút đã từng thương tâm là có thể làm cho lòng tôi hóa tro tàn". Đây cũng là một ưu điểm mà diễn viên có thể làm cho khán giả mê đắm đi.

Fuuto nở nụ cười.

- Hiện tại hồi tưởng lại cũng là chuyện của hơn hai năm trước, tôi cũng không nhớ lúc đó là cảm xúc gì rồi! Bất quá tôi còn là cảm thấy khi đó mình thực ngây ngô, vô luận là đối công việc, vẫn là đối với chuyện tình cảm.

- Có thể ở trong tiết mục nghe được Asakura -san nói ra những tâm sự như vậy, tôi cảm thấy thực kinh ngạc!

Tanaka Akiko làm cái biểu tình bất đắc dĩ, bất quá khi màn ảnh chuyển hướng quay đặc tả gương mặt Fuuto, cô ta lập tức liền đối với anh làm cái thủ thế "good!".

- Không có gì phải che dấu, con người cần thiết đối mặt hiện thực. Qua đi chẳng sợ lại chật vật bất kham, kia cũng là chính mình trải qua, không phủ nhận được. Mà tôi càng tin tưởng, nếu là thiệt tình thích tôi, khẳng định cũng sẽ không bởi vì biết được tôi đã trải qua chuyện gì mà chán ghét tôi.

Tanaka Akiko cười cười.
- Có lẽ đây là ưu điểm lớn nhất của Asakura-san đi? Cảm thấy từ trên người của anh thật sự có thể cảm nhận được sự từng trải, sâu sắc về tình yêu, không phải bất cứ một người thiếu niên nào cũng có được.

Nghe được cô ta thật cẩn thận hỏi chính mình về vấn đề cảm tình. Fuuto nghĩ nghĩ, có lẽ có thể mượn cơ hội làm sáng tỏ một chút quan hệ của anh và Mogami Kyoko, nếu không phải thâm nhập thảo luận, anh sẵn sàng chấp nhận trả lời mà không có vấn đề.

Trùng hợp video cũng mau phát xong rồi, nhìn thấy nhân viên công tác nhắc nhở thủ thế, người dẫn chương trình cùng Fuuto bắt đầu một vòng đối thoại mới.

- Vừa rồi phát sóng chính là tác phẩm phim truyền hình đầu tiên của Asakura-san, tiếp theo đây chúng ta sẽ quan tâm hơn đó là vấn đề Asakura-san sẽ góp mặt trong phần 2 của bộ phim《Miracle》, bộ phim truyền hình mà ratings cao nhất từ trước đến nay trong lịch sử sáng lập của TV Nhật Bản! Nghe nói Asakura-san ở bên trong sẽ đóng vai nam phụ trong phần tiếp theo. Khi phim truyền hình mới vừa phát sóng, thấy đa số vẫn là các nhân vật vai phản diện hàng loạt xuất hiện... Lại nói tiếp, vậy thì  vai diễn mà anh sắp đóng có phải là nhân vật phản diện, thật lớn khác biệt với các vai anh đã từng tham gia không?

- À... Kỳ thật trong bộ phim truyền hình này cũng là lần đầu tôi tham gia thử sức với vai hoàn toàn khác với hình tượng trước đây.

Fuuto có điểm ngượng ngùng mà cười cười.

- Bởi vì đạo diễn không cho tiết lộ nên tôi không thể nói cụ thể là vai diễn gì, bất quá có thể đảm bảo phần tiếp theo này tuyệt đối không để mọi người phải thất vọng. Lại nói tiếp, kỳ thật tôi chỉ xem qua đoạn của mình đóng, chứ chưa xem xong toàn bộ kịch bản.

Tanaka Akiko rất là kinh ngạc.
- Nên nói như thế nào đâu... Cảm thấy, Asakura-san có điểm giảo hoạt! Úp úp mở mở đoạn tiếp theo làm cho người ta răng ngứa mà.

Fuuto khó hiểu.
- Tôi như thế nào liền giảo hoạt đâu?
Bởi vì nếu nói trước nội dung khẳng định sẽ ảnh hưởng đến tâm tình người xem, cảm thấy không còn thú vị, chi bằng tự mình xem thử. Vô luận là vì làm cho mọi người đặc biệt mong chờ hay thưởng thức thì đối với diễn viên chúng tôi mà nói cũng là một loại cổ vũ...

Người dẫn chương trình lại đi vào đề tài chính.
- Phần một đã được phát sóng, vậy anh nói xem, vì cái gì Hiro liền không thể cùng Yutsuki ở bên nhau đâu? Bọn họ hai cái đều yêu sâu đậm đối phương!

Cô ta lại tiếp tục cảm thán.
- Cuối cùng kết cục này vẫn là làm người thương cảm a! Thật hy vọng có thể cho họ một kết thúc tốt đẹp.

Fuuto cười khổ một chút.
- Hiện thực, tình yêu đầu tiên không phải lúc nào cũng luôn là hạnh phúc mỹ mãn. Nếu không mỗi người đều sẽ cùng mối tình đầu kết hôn rồi?

Tanaka Akiko lập tức quay đầu nhìn chằm chằm Fuuto, trong mắt ai oán vẫn chưa hoàn toàn đánh tan, đề tài nhưng thật ra chuyển hướng về phía phương diện cảm tình.

- Nghe Asakura-san nói như vậy, anh cảm thấy tình yêu là như thế nào?

- Tình yêu sao...?
Fuuto do dự một chút, chậm rãi nói.

-  Trước kia tôi cho rằng, tình yêu chính là sự cho đi. Bất quá hiện tại tôi cho rằng, tình yêu hẳn là cho đi và nhận lại mới đúng. Yêu hay không yêu cũng sẽ dễ dàng thay đổi. Vì thế hãy tìm cho mình một người thật sự quan tâm, săn sóc, thấu hiểu và nhất là xuất phát từ cả hai phía, nếu được thì nên thẳng thắn đối mặt mà không phải trốn tránh. Người đó nếu yêu chính là yêu, nếu người đó không yêu thì cũng không thể giả vờ rằng đang yêu được. Vậy nên đó là điều không thể gượng ép được.

- Cho đi và nhận lại?
Người dẫn chương trình lặp lại một lần, nghi vấn nói.
- Như thế nào nhận lại đâu? Trước nay thường nghe nói tình yêu chính là sự cho đi thôi!

Fuuto suy nghĩ một chút, mở miệng.

- Cá nhân tôi cho rằng, nếu thật sự yêu một người, như vậy không chỉ sẽ nghĩ cách để không trở thành gánh nặng của đối phương, thời điểm suy nghĩ đến đối phương cũng sẽ cảm thấy vui vẻ, cũng tràn ngập hạnh phúc, mà không phải sẽ vì nhau mà đau lòng hay là khổ sở.

Cô ta thực kinh ngạc.
- Nói cách khác, nhận lại chính là từ đối phương?

-Không phải!
Fuuto lắc lắc đầu, phủ định cách cô ấy nói, giải thích.

- Loại cảm tình này cần thiết phát sinh ở hai phía, mà nó cũng là phi thường bình đẳng. Yêu một người, là yêu chính bản thân người đó, cho nên chẳng sợ hai người lẫn nhau yêu nhau, cũng không nên yêu cầu đối phương bởi vì chính mình mà thay đổi, hẳn là phải cho nhau nâng đỡ, mà không phải đem đối phương biến thành phụ thuộc của chính mình.

- Nếu là yêu đơn phương, như vậy liền không nên quấy rầy đến đối phương, nhưng là ở đối phương gặp được khó khăn, lại có thể bất tri bất giác lấy một loại phương thức của mình trợ giúp.

Fuuto cười khổ.
- Bất quá ...nếu vì phần tình yêu này mà làm bản thân mất đi sự tôn nghiêm, hoặc là làm đối phương mất đi cuộc sống mà họ muốn, như vậy  đó đã không thể gọi là "tình yêu", mà hẳn là gọi là "sự chiếm hữu" thì đúng hơn.

Fuuto cười cười, nói như thế như thể đang nói đến bản thân mình.
- Bất quá, ai lại có thể tỉnh táo đưa ra quyết định đúng đắn khi đã thật sự yêu điên cuồng một người đâu?

- Xem cách Asakura-san giác ngộ tình yêu thực thành thục a! Cảm giác...có thể có khắc sâu như vậy đối với tình yêu, anh có phải hay không đang yêu? Vẫn là nói đã từng trải qua một tình yêu thật tốt đẹp?

- Nào có tốt đẹp như mọi người tưởng.
Fuuto cười đến rất là bất đắc dĩ.
- Tôi từng yêu thích một người, nhưng chẳng qua đó là kinh nghiệm thất bại khi yêu đơn phương mà thôi.

- Hả? Anh là đang lừa người đi! Sao có thể có chuyện anh sẽ yêu đơn phương lại còn có thất bại?!

Cô ta kinh hãi nói.
- Asakura-san thật là đang nói anh có thất tình qua!?

Fuuto cười cười cởi mở.
- Cái này không có gì phải dấu diếm. Phải nói, chính là bởi vì trước kia chính mình còn trẻ không thành thục, cho nên mới sẽ thất tình, trưởng thành rồi, mới có thể đối đãi cảm tình càng thêm lý trí. Cho nên... Yêu đơn phương thực dài dòng một đoạn thời gian, thẳng đến bây giờ mới biết được chính mình năm đó kỳ thật từ lúc bắt đầu liền đã thất tình rồi.

- Vì cái gì tôi cảm thấy cảm tình trong  quá khứ của anh tựa hồ thực thảm thống?

Tanaka Akiko chần chờ nói, bất quá thực mau lại nở nụ cười.

- Như vậy Asakura-san hiện tại có phải hay không gặp được tình yêu của đời mình rồi? Tôi có nghe qua tai tiếng của anh nha!

- A! Tanaka-san là đang nói Mogami-san sao?

Fuuto thuận nước đẩy thuyền, cười ngâm ngâm mà nói.
- Nói như vậy phải làm cho mọi người phải thất vọng rồi...?

Thấy Fuuto cũng không kiêng dè, cô ta lập tức hưng phấn mà hỏi đến.
- Cái kia, thật là lúc trước mọi người đều cho rằng hai người có tình cảm, còn nghĩ theo hướng tiêu cực nữa... Nhưng hiện tại mọi chuyện làm rõ, thật ra cảm thấy Mogami-san thật sự là một cô gái tốt nha, anh thật sự không đắn đo việc sẽ tiến triển xa hơn với cô ấy sao?

- Tôi cùng Mogami-san lúc trước là quan hệ ca sĩ và trợ lý, hiện tại đã là đồng nghiệp, hơn nữa không nói đến chuyện khác thì tôi vẫn luôn xem cô ấy như một vị hậu bối của mình.

Người dẫn chương trình nghiêng con mắt xem anh, vẻ mặt không tin, cô ta hồ nghi mà nhìn chằm chằm Fuuto.

- Tôi nói chính là lời nói thật a! Tôi quả thật là đang thích một người, nhưng cam đoan không phải Mogami-san.

- Như vậy anh có thể tiết lộ cho mọi người biết cô ấy là ai sao?

Thấy Fuuto vẻ mặt bằng phẳng, Tanaka Akiko cũng chỉ đành từ bỏ.

Cô ta không biết từ nào lấy ra khăn tay, bắt đầu anh anh lau nước mắt.
- Liền tính anh úp mở như vậy, tôi như thế nào mà không tiếc hận chứ?Thật là, ông trời sao không chiều lòng người?

"Khụ khụ khụ..."

Fuuto bởi vì cô ta thình lình biểu diễn mà bị sặc đến, không cấm mà ho khan lên, đối với oán khí này anh thật đúng là không biết nên như thế nào cho phải.

Tanaka Akiko thấy khó khăn khi cạy miệng Fuuto thì đột nhiên ra tiếng, nghe tới có điểm uể oải.

- Vì cái gì tôi cảm thấy anh nhìn vấn đề mọi góc độ đều thật thành thục, làm tôi có một loại ảo giác là kỳ thật tôi so với anh còn nhỏ hơn? Thật là ảo giác rồi, tôi rõ ràng hơn anh bảy tuổi!

Fuuto trầm mặc một hồi, không nói chuyện, trộm nghĩ ...kỳ thật Akiko đúng là chưa nói sai, cô ta chính là một bà cô khoác da thiếu nữ mà thôi.

Bất quá thực mau, anh liền mở miệng khen ngợi.
- Nhưng là tính cách cùng gương mặt trẻ trung của cô lại rất tương xứng nha!

- Ôi... Bị anh nói như vậy, tôi quả thật rất vui vẻ.
Bị một soái ca khen ngợi mình trẻ, cô ta lập tức cao hứng mỉm cười.

- Sau khi tiết mục kết thúc tôi có thể xin ký tên của Asakura-san sao? Có thể thuận tiện viết lên đó "chúc Akiko mau chóng trưởng thành" sao?

Người dẫn chương trình hai mắt sáng lấp lánh mà nhìn về phía Fuuto, cái này làm cho anh bất đắc dĩ mà vỗ trán.

- Kia thật là vinh hạnh của tôi.
Fuuto dừng một chút, như thế trả lời nói.

- Tốt quá!
Tanaka Akiko ngồi nghiêm chỉnh, tươi cười đoan trang, căn bản nhìn không ra cô ấy vừa rồi thoát tuyến bộ dáng như thế nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro