15/ Thủ tục đến trường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở trong nhà này khoảng một tuần với lý do dưỡng bệnh, Masaomi cùng Ukyo hỗ trợ hết mình giúp cô chăm sóc bé Jun.

Kỳ thật chân Luna bị thương không tới nỗi nào nghiêm trọng, vẫn có thể đi lại, nhưng ngặt nổi Ukyo tiên sinh lại một mực khẳng định Luna cần phải được chiếu cố cho nên cô đành phải ở lại nhà "dưỡng thương", rảnh rỗi lại dịch thuật vài phần bản thảo và trông chừng bé Jun.

...

Qua một tuần lễ.

Cùng với tia ánh sáng mặt trời thứ nhất xuyên qua rèm cửa sổ bắn vào phòng, thói quen đúng giờ này, Luna thức dậy.

Thản nhiên nhìn qua Jun còn đang ngủ, cẩn thận giúp thằng bé dịch dịch góc chăn. Luna đứng dậy kéo ra rèm cửa sổ, đắm chìm trong không khí tươi mát của buổi sáng sớm.

Chuyển bước chân vào phòng tắm rửa mặt, tóc dài lưu loát được cột cao đuôi ngựa, Luna cho mình chọn một bộ quần áo bình thường liền xuống lầu.

Luna xưa nay không yêu cầu cao về hình tượng bên ngoài của mình, chỉ cần gọn gàng ngăn nắp là được.

So với nữ sinh khác yêu thích những thứ đồ vật khả ái, cô hoàn toàn thiếu hứng thú với chúng. Có lẽ vì mới trước đây chi tiêu trong nhà còn thiếu thốn, với các loại vật phẩm linh tinh của nữ tính muốn tưởng cũng không dám tưởng nên đã hình thành thói quen.

Sau một tuần nghỉ ngơi, chân Luna bây giờ đã có thể đi lại bình thường, điều đó làm tâm trạng của cô thật tốt.

Vừa bước xuống lầu, Luna nhịn không được nhẹ giọng hừ ca.

- Buổi sáng tốt lành!
Nhẹ nhàng khoan khoái giọng nam từ phía trước truyền đến, Luna khựng lại, tiếng ca im bặt.

Kinh ngạc nhìn thấy Ukyo, Luna không khỏi có vài phần xấu hổ.

Đã một tuần dọn vào ở nhưng Luna vẫn quên đây không phải là nhà mình. Không nghĩ tới Ukyo tiên sinh sẽ rời giường sớm như vậy, anh ta chính là đang vội vàng làm điểm tâm sáng.

Luna có chút không được tự nhiên nhìn về phía đối phương.
- Buổi sáng tốt lành, Ukyo tiên sinh.

Gặp Ukyo đang bận rộn, cô vẫn là đi qua.
- Tôi giúp tiên sinh!

Ukyo ngẩn người, cười rộ lên. Anh ta cũng không có ngừng công việc trong tay, ngẩng đầu nhìn cô liếc mắt một cái rồi lại cúi đầu cắt củ cà rốt còn đang dang dở.
- Không cần, anh tự làm là tốt rồi.

Bỏ qua lời nói của Ukyo, Luna tự cầm đồ ăn lên thuần thục xử lý. Đối với cô, hỏi một câu cần hỗ trợ lại chờ đối phương đồng ý là hoàn toàn vô nghĩa. Muốn giúp liền trực tiếp qua làm. Vốn chính là ở nhờ nhà người ta, không lẽ bắt người ta phải hầu hạ mình.

- Ôi~
Ukyo thấy vậy cũng không lại cự tuyệt.

Chỉ chốc lát sau, phòng bếp đã tràn đầy mùi thơm.

- Bình thường em cũng thường xuyên nấu ăn sao?
Nhìn động tác thuần thục của Luna, Ukyo nhịn không được dò hỏi.
Do một tuần nay chân Luna đi lại bất tiện, hầu như nấu ăn đều do anh xử lý.

- Đúng vậy. Lúc trước tôi đi học phải ở trọ, một ngày ba bữa đều là tự làm.

Luna âm thanh không nhanh không chậm như trần thuật việc của người khác, nhưng cũng không quá lãnh đạm.

Điểm tâm làm tốt sau, Luna chuẩn bị ra cửa.
- Không cần cùng nhau ăn điểm tâm sao?

-  Tôi phải vận động đã, ngồi một chỗ  cả tuần nay làm tôi chán ngấy rồi.
Cũng không chờ Ukyo nói tiếp, Luna vội vã ra cửa.

Cùng Miura đánh xong trận bóng rổ, Luna chạy vài vòng quanh công viên.

Thình lình có người ở phía sau lưng gọi lại cô, mang theo điểm kinh ngạc Luna quay đầu lại.

- Chân đã tốt lắm rồi sao Luna-san?
Một đạo ôn trầm tiếng nói từ đằng sau truyền đến, là Kaname.

Quay đầu quét mắt về hướng biệt thự Sunrise.
Qua một tuần quan sát, cô biết có vài người không thật sự như vẻ ngoài của họ, đặc biệt là vị Kaname tiên sinh này.
- Tốt lắm, cảm ơn tiên sinh đã quan tâm.
Luna có lệ trả lời.

Rất nhanh Kaname thu hồi kinh ngạc, mị hoặc mỉm cười, hướng về phía Luna vươn tay.

- Xin cho anh giải thích chuyện lần trước. Còn nữa, xin làm quen em lại từ đầu. Anh là Asahina Kaname, lần đầu gặp mặt, thỉnh nhiều chỉ giáo.

Luna không vội nắm tay anh ta, cô chăm chú nhìn vào người đàn ông này một lúc mới dời tầm mắt, thản nhiên nói.

- Tôi không để ý đến chuyện đó.

Luna nhìn thẳng vào tầm mắt Kaname, nghiêm cẩn hồi đáp.

- Nếu tiên sinh không muốn cũng không cần phải có lệ, ánh mắt của tiên sinh chân thật hơn tiên sinh nhiều. Tôi đi đây, tạm biệt.
Luna xoay người rời đi, không chút nào để ý Kaname biểu cảm kinh ngạc.

Nói xong lời đó Luna cũng cảm thấy hối hận, về sau ở chung một nhà gặp mặt cũng sẽ cảm thấy thật xấu hổ đi.

Khóe miệng bất đắc dĩ kéo ra một cái độ cung, qua chuyện này chắc anh sẽ đem mình não bổ thành một đứa con gái kiêu căng cũng nên?

...

Về đến nhà trọ Sunrise, mơ hồ bên trong truyền đến tiếng nói.

- Chuyến này tôi và Azusa sẽ đi gặp mặt fan ở Hokkaido~~•~~, mọi người có muốn gửi mua đặc sản gì không~~~~
Âm thanh ngả ngớn này rõ ràng là của Tsubaki.

Từ hôm Luna ngã bệnh đến ngày hôm nay, mọi chuyện trở về nguyên điểm. Quan hệ giữa Luna và Tsubaki, Azusa bình thường đến nỗi dường như không có gì biến hóa. Ngay cả việc Luna muốn cảm ơn Tsubaki cũng trở nên dư thừa đối với anh ta.

Luna mở cửa bước vào, mọi người đều đang ngồi quanh bàn ăn, y như rằng ai nấy cũng nhìn về phía cô.

- Luna- san mau ngồi vào bàn ăn sáng đi!
Là Ukyo tiên sinh.

Luna cũng không già mồm cãi láo, tự ngồi vào vị trí của mình.

...

Kết thúc bữa ăn sáng, Ukyo yêu cầu Luna đến phòng mình.

Đây vẫn là lần đầu tiên mà cô đến phòng của người khác.

Phòng của Ukyo được thu thập vô cùng sạch sẽ, lại có cảm giác lạnh như băng. Khác xa với những gì mà Luna tưởng tượng, chỗ này sách vở được bày biện ngăn nắp rõ ràng, hầu hết mọi thứ đều được trang hoàng bằng gam màu trắng. Nhìn vào đây, Luna sẽ cho rằng nó giống phòng làm việc hơn là một nơi để sinh hoạt.

Ukyo chỉ vào sô pha rồi kêu Luna ngồi xuống đó, anh ta đi tìm phần văn kiện gì đó trong hộc tủ, sau đó cách một cái bàn nhỏ ngồi ngay tại đối diện cô.

- Ukyo tiên sinh tìm tôi có việc gì không?
Luna có chút câu nệ hỏi Ukyo, dường như bước vào lãnh thổ của người khác làm cho cô khá e dè.

- Ukm. Anh chỉ là định hỏi em muốn tiếp tục theo học ở nơi nào? Theo anh biết em đang bảo lưu học phần của mình mấy tháng nay.
Tay Ukyo đỡ lấy gọng kính, trưng cầu ý kiến của Luna.

- À... Tôi đã quyết định tốt rồi. Tôi sẽ học ở trường trung học Hinode.

- Tốt, cùng lúc nơi này cũng là nơi mà em trai thứ mười hai Asahina Fuuto theo học. Nếu em đã quyết định vậy anh sẽ bắt tay vào làm thủ tục đây.

- Cảm ơn, Ukyo tiên sinh. Nhưng...nếu được xin làm ơn hãy để cho tôi tự trả học phí.

Do dự một hồi, Luna vẫn là nói ra nguyện vọng của chính mình. Cho là vì lòng tự tôn cũng tốt, cô không muốn vì bản thân mà lợi dụng người khác một cách triệt để như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro