66/ Đến trường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Luna dường như đẩy ra mây mù trước mặt.

Cô rối rắm những lời Hikaru nói lâu như vậy nhưng lại đã quên là bản thân có thể tùy ý. Cần gì phải phiền não nhiều như vậy, nếu như không thích thì có thể dùng lễ đối đãi mà.

Không nghĩ đến vấn đề này người khác so với cô càng thấu triệt.

Luna chân thành nhìn anh nói.
- Thật ra cũng không có gì, Azusa-san không cần phải lo lắng. Nhưng là hôm nay được nói chuyện cùng anh, tôi cảm thấy trong lòng thật yên tĩnh.

Azusa ôn nhu cười.
- Có thể làm cho em cảm thấy vui vẻ là vinh hạnh của anh.

Azusa nhìn Luna, thực ra anh rất muốn biết giữa cô và Hikaru đã xảy ra chuyện gì. Nhưng hiện tại anh cảm thấy chuyện này cũng không còn quan trọng nữa, nếu biết hai người vì cái gì bất hoà nhau thì anh cũng có thể làm được cái gì đâu?

...
Đèn đỏ, xe dừng lại.

- Luna, bình thường em có nghe nhạc sao?
Azusa lên tiếng phá vỡ sự im lặng.

- Hả?
Đột nhiên bị đánh gãy dòng suy nghĩ, Luna có chút giật mình.

- Bình thường tôi rất ít nghe nhạc. Không bằng nghe Turkish march của Mozart đi.
Luna nghĩ nghĩ còn thực sự nói.

- Như vậy chúng ta nghe bài này đi.
Azusa được Luna đề nghị sau liền điều chỉnh Turkish march, âm điệu du dương của âm nhạc phát ra làm cho tâm tình họ thật khoái trá.

Azusa cầm tay lái, những ngón tay theo tiết tấu gõ theo điệu nhạc.

....

Rất nhanh xe đã đến trước cổng trường.

Xuống xe thời điểm, Luna bỗng nhiên đối với Azusa nói.
- Azusa-san!

Azusa mỉm cười yếu ớt nhìn Luna.

- Kỳ thật cảm ơn anh cho đến nay đều giúp đỡ, tôi thật cảm kích về điều đó.

Luna nghĩ đến bản thân mỗi khi rơi vào hiểm cảnh thì đều nhờ sự giúp đỡ từ họ, nhưng đây là lần đầu tiên cô chính thức nói tiếng cảm ơn.

Xong câu đó, Luna không nói gì nữa đã đi xuống xe.

Azusa bị Luna thẳng thắn có chút phát mộng.

Trước mặt Luna anh luôn bó tay bó chân, anh kỳ thật so với Luna càng thêm phức tạp.

Chung quy chính là anh không thể xem Luna đơn thuần là bạn bè, Azusa nghĩ muốn là phần kia cảm tình... Nhưng lòng anh cất giấu rất nhiều vấn đề. Bản thân muốn bắt lấy lại do dự, khát vọng ấm áp lại sợ hãi bị tổn thương.

Asahina Azusa là như vậy mâu thuẫn.

....

Trên đường đi đến phòng học cũng không nghe mọi người nghị luận về bản thân, đại loại là Luna biết mấy ngày này xin nghỉ phép nhưng thực ra bạn bè trong lớp đều không biết cô ở nhà dưỡng bệnh.

Đối với bọn họ, học sinh trung học hay ngủ trong lớp hoặc nghỉ chương trình học mà mình không thích thì thật bình thường. Từ mấy chuyện vặt linh tinh ra thì chủ đề bát quái của mấy nữ sinh luôn là đứa con trai nào đẹp mặt một chút.

Khi tiến vào khóa lớp, Luna phát hiện Ryota Akira đồng học hướng cô chào hỏi.

Cô chỉ thấy Akira điều chỉnh một chút âm thanh rồi nói, kết quả là trúng ngay trọng tâm vấn đề.
- Mấy hôm nay sao cô lại nghỉ học?

- Do công việc gia đình thôi.
Luna cuống quýt lắc đầu, nếu để mọi người biết bản thân là vừa nghỉ ốm không biết lại loạn thành cái gì. Thực tế ở nhà mọi người trông coi gắt gao Luna đã cảm thấy đủ áp lực rồi.

- Thật sao?
Akira rõ ràng không tin hỏi lại.

- Thật sự.
Giọng nói chắc chắn trăm phần trăm khẳng định.

-...Ừm, vậy là tốt rồi. Mấy ngày này trên đường về nhà cô phải cẩn thận. Nghe nói đâu dạo này trên tàu điện ngầm xuất hiện sắc lang đó.

Những lời này theo miệng Akira nói ra làm Luna không khỏi lo lắng. Cô không phải chưa từng biết loại tệ nạn này, nhưng rõ ràng biết mới lại càng sợ.

Chỉ là không làm cho người trước mặt biết bản thân còn đang bị thương, Luna chỉ có thể gật đầu.
- Tôi biết rồi.

Nghe thấy Luna đáp lại, đối phương dường như mới thu lại biểu tình nghiêm trọng vừa rồi, khôi phục biểu tình ôn hòa.

Lúc này thì tiếng chuông vào học cũng vang lên.
Chuyện đi học này, một bài lại một bài cho nên thời gian đều rất nhanh trôi qua.
Trước lúc tan học Akira lại cùng Luna nhắc đến chuyện sắc lang trên tàu điện một lần, Luna chỉ phải bất đắc dĩ gật đầu liên tục.

Buổi học rốt cuộc kết thúc, Luna cầm lấy tập sách lững thững đi ra ngoài.

Dọc theo đường đi lại thấy một ít người vây xem trước cổng trường, Luna phỏng chừng họ lại đem ai đó ra làm đề tài bát quái nên cũng không đặc biệt để ý.

Chỉ thấy trong một chiếc xe đang có người nhìn mình, chỉ là rất nhanh cảm giác của cô được chứng thực.

Thân ảnh quen thuộc từ trong xe đi ra, nhìn thấy mặt người này Luna lại không bình tĩnh được nữa.

- Anh Louis...
Louis vì sao lại xuất hiện ở đây? Luna có điểm tư duy không kịp.

Louis bị nhiều cô gái vây xem như vậy, anh ta có điểm không được tự nhiên. Không thể trách bởi người nhà Asahina đều là thành thục soái khí, nên việc bị truy phủng là tất nhiên.

Louis đứng ở nơi này bị một vài cô gái gan lớn yêu cầu chụp ảnh cùng với xin số liên lạc, anh ta chỉ có thể uyển chuyển cự tuyệt.

Chỉ là hơi hơi ngẩng đầu thấy Luna bước đến Louis không khỏi mỉm cười.
- Luna, đi thôi.

Louis vừa thốt lên, các nữ sinh đều tự giác lui sang hai bên.

Anh ta đơn giản đến bên cạnh Luna kéo tay cô bước đi.

Bất thình lình bị Louis kéo tay đưa vào xe, Luna mi tâm không khỏi nhảy dựng.

Đây quả thật là tăng giá trị cừu hận cho cô đi.

Mấy nữ sinh này thật vất vả thấy soái ca liền tưởng YY một chút, nào ngờ thấy anh ta nắm tay cô gái khác dĩ nhiên thật căm tức.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro