Chap 38

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô lưỡng lự ra vẻ né tránh câu hỏi . Sự im lặng đến trầm mặc

" Tố Như, khó nói lắm sao con? " bà Lâm nhìn con gái xanh xao thất thần ,trong lòng cảm thấy một đợt đau đớn liền lên tiếng phá đi sự trầm mặc kia

" Con với Phong Thần có lẽ không hợp! " Lâm Tố Như  cắn răng, ổn định lại thân mình, cô ép mình nở nụ cười, liền xoay mặt, giọng nói thoải mái, mỉm cười, đôi mắt trong trẻo nhìn ông bà Lâm

Dương Nguyệt Mỹ lo lắng hỏi :  " Tố Như con ổn chứ?  "

Trong con ngươi nước mắt dâng đầy, cô cố nhịn không để nước mắt chảy ra trước mặt ba mẹ , ngón tay run rẩy lau đi giọt lệ chực tràn, gắng sức gật đầu: " Dạ ổn! "

Dương Nguyệt Mỹ cười thở phào, duỗi tay về phía Lâm Tố Như, bà muốn chắc chắn con mình không sao, hỏi một lần nữa : " Thật sự ... "

" Em à hiếm khi con bé mới về thăm nhà để con bé nghỉ ngơi đi  "

Bà Lâm chưa kịp nói hết câu thì ông Lâm bỗng cắt ngang .Ông bước lại gần cô, khẽ xoa đầu cô ánh mắt mang vài nét cưng chiều vài chút xót xa rồi lên tiếng nói " Con gái, đừng buồn rồi mọi chuyện sẽ ổn!  "

" Con cảm ơn ba " cô cười mặt cái thật tươi nhìn ông Lâm  rồi cất giọng

".."

"."

Nói xong cô đứng dậy xoay người rời khỏi phòng rồi chạy một mạch lên phòng mình

*Haizz *

Ông bà Lâm thở dài nhìn nhau

" Phong Thần cậu ta rốt cuộc đã làm gì với con gái chúng ta.  Đứa con gái vui tươi hồn nhiên của chúng ta đâu rồi " Bà Lâm đau đớn nhìn chồng

Ông Lâm không nói gì, chỉ nhìn vợ,  bàn tay luồn vào túi lấy ra chiếc điện thoại màu đen đắt giá

" A Mạc,  điều tra cho tôi trong những năm qua Tố với Phong Thần sống như thế nào?.. Một chút không thể thiếu! "

Đầu dây bên kia " Vâng " một tiếng rồi gác máy

~~

Còn cô sau khi một mạch chạy lên phòng đóng sập cửa lại.  Cả thân ảnh cô lảo đảo đi về phía trước gường nhưng chưa kịp tới thì ....

Bịch ~ cả người cô đã nằm trọn vẹn dưới nền nhà lạnh ngắt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ký