Chap 20+21+22+23+24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap 20 Milan dịu dàng

Mew nghe chồng mình nói, lập tức ra lệnh thuộc hạ đi lục soát. Quả nhiên tìm được heroine được giấu rất kĩ ở dưới những thành ghế.
"Gulf, may mà hôm nay có em."
Mew tay căm giận nhìn đống "hàng". Sharp trước nay làm ăn không được phép dính tới hàng trắng. Vậy mà hôm nay lại xuất hiện thứ này.
Một là Yosuke chơi bẩn. Hai là có thằng cho khách chơi lậu. Nhưng cho dù là ai làm, thì đó đều là hành động không biết sống chết.
Gulf thấy anh giận, cậu chẳng nói gì. Nhưng tay lại đặt lên mu bàn tay anh, vỗ nhẹ.
Thấy hành động an ủi của chồng nhỏ, lông mày của lão nhị cũng giãn ra không ít.
Anh bỗng nghĩ ra gì đó, hỏi:
"Em thật sự ngửi được thứ này?"
Jungkook cười xoà
"Đồ cũng ở trước mặt anh rồi, không tin sao?"
Mew mím môi
"Đúng là có chút khó tin. Heroine rất khó ngửi thấy mùi."
Gulf giống như có chút hoài niệm, đợi một hồi lâu, cậu mới lên tiếng
"Thật ra hồi đó tôi từng bị kẻ khác dùng heroine hại, vì vậy mùi hương này tôi nhớ rất kĩ, có pha loãng, có hoá tro tôi cũng nhận ra."
Trong mắt Gulf Kanawut nổi lên một cỗ căm hờn lạnh lẽo.
Nhưng chỉ một giây sau, cậu đã cảm thấy bàn tay được bao trọn đầy ấm áp. Ngẩng đầu lên là Mew.
"Không sao! Sau này không ai dám làm vậy với em. Nếu có người dám, tôi bắt họ quỳ xuống tạ tội với em "
Lời này với một người bình thường mà nói có chút đe doạ, nhưng với Gulf chồng cậu là người trong hắc đạo. Nói câu này chính là cho cậu thêm một cao sơn chống đỡ.

"Em đã không sao rồi. Nghỉ ngơi đi. Lát nữa anh cho người vào chăm em. Anh đi đây." Milan kéo chăn lên đắp cho Clara rồi định quay đầu rời đi.
Nhưng rất nhanh, một bàn tay nhỏ bé, yếu ớt, bắt lấy tay Milan.
Lão tam lạnh lùng quay đầu lại đợi một câu giải thích chính đáng. Milan vốn là thiếu gia đào hoa, nhưng nói một là một, hai là hai, không muốn người khác níu kéo hay dây dưa với mình.
Clara chỉ cử động có tay, cả thân thể đều không di chuyển. Giọng nói của cô yếu ớt, mệt mỏi vang lên:
"Còn một tiếng nữa mới tới cuộc họp của anh. Anh ôm em một chút có được không?"
Nghe câu này, Milan không tức giận mà lập tức nằm lên giường, ôm Clara vào lòng. Clara hiện tại là bạn gái chính thức của Milan, cũng là một trong số ít những bạn gái Milan giữ bên mình vượt quá ba tháng.
Clara này là người đầu tiên cho đến bây giờ được Milan chiều nhất. Trước kia cô là phục vụ của bar AAB. Sau một đêm được Milan bưng lên giường thì trở thành người phụ nữ bên cạnh anh. Bây giờ Miley cho cô làm quản lý của AAB, không cho cô ấy phục vụ khách. Vì vậy lý do Yosuke bị đấm không những là phá quán của anh, mà còn có việc ép Clara phục vụ nữa.
"Bị doạ sợ rồi à?" Milan ôm Clara trong lòng, tay vuốt nhẹ tóc cô.
"Ừm, bị đau." Clara dụi đầu vào ngực Milan.
Tuy nói là bạn gái những thực chất lại là "bạn giường". Đây là lúc hiếm hoi trong thời gian qua Milan ôm Clara vào lòng mà dỗ dành một cách trong sáng đúng nghĩa.
"Muốn anh làm gì để dỗ em hết sợ đây?"
Đàn ông rất thích chiều chuộng phụ nữ. Người ta đã kéo anh xuống nằm chung giường. Chẳng lẽ lại không muốn nói gì. Milan đương nhiên nương theo, chiều Clara.
"Em muốn ăn súp lơ xào."
Cơ mặt Milan giãn ra. Câu nói của Clara mười phần đều là năn nỉ. Milan làm sao mà chịu được, anh ngắt mũi cô.
"Người khác được anh chiều thì đòi túi hàng hiệu, váy chính hãng. Còn em thì đòi ăn là thế nào? Hửm?"
Clara siết hông Milan.
"Bởi vì anh chỉ biết nấu món đó thôi. Thế nào? Em có phước phần được ăn không?"
Clara nói câu này, Milan liền biết cô ấy thả mình đi rồi. Anh ngồi dậy chỉnh lại tây trang, xoa đầu Clara.
"Được rồi, trưa nay sẽ bảo người mang tới. Nghỉ ngơi cho tốt."
Clara ngoan ngoãn gật đầu. Milan hài lòng rời đi.
Milan xung quanh đều là ong bướm. Sở dĩ anh cho Clara ở bên mình lâu như vậy vì kĩ thuật tốt là đương nhiên, còn lại là vì sự hiểu chuyện của cô ấy.
Có lẽ ngoài thuộc hạ thân cận, người hiểu anh nhất là Clara.

Gulf bị Mew bám đuôi vào tận bệnh viện. Nhưng không phải là việc của cậu. Là vì bạn cậu nhờ vào bệnh viện.
"Anh đi theo làm gì?"
"Em không sợ cô tiểu thư nhà bộ trưởng bộ tài chính lại bám dính em như keo sao? Tôi chỉ đang giúp em thôi."
Mew nói một lý do vô cùng chính đang, sau đó tiếp tục đi theo chồng nhỏ. Cô con gái của bộ trưởng bộ tài chính đúng thật là phiền.
Trước khi tới anh đã bảo thuộc hạ xem xem cô ta đã đi chưa. Quả nhiên là còn nằm vùng ở bệnh viện. Anh phải dẹp cô ta trước mới cho Gulf tới.
Một lúc sau hai người đã có mặt ở phòng bác sĩ Min.
"Bác sĩ Traipi, anh xem đây là trường hợp thế nào?"
Gulf nhìn nhìn rồi nói
"Chảy máu trong tử cung ?"
Bác sĩ Min gật đầu:
"Phải! Chúng tôi vừa phẫu thuật cho một người, người đó bị đâm ở vị trí vùng bên bụng trái nhưng lúc kiểm tra toàn diện một lần nữa lại phát hiện hiện tượng này."
Gulf nghiêm túc nhìn Min
"Đây đâu phải trường hợp khó mà cô nói?" Min lúc này mới khó xử ra mặt, thái độ thành khẩn nhờ vả:
"Đúng là vấn đề tôi có thể xử lý. Nhưng mà người bị là người phụ nữ của Milan thiếu, tôi không dám."
Cơ mặt Gulf cũng dãn ra, hoá ra là chuyện này. Cũng đúng. Mấy người Mew đều là những người ngang tàng, người khác nhìn đã sợ huống chi là đến nói chuyện.
Mew nghe đến người phụ nữ của Milan thiếu liền rời mắt khỏi điện thoại. Anh chọt chọt lưng Gulf.
Cậu nhíu mày quay nửa đầu:"Làm gì vậy?"
Mew thì thầm:"Từ nãy đến giờ hai người nói, là bị cái gì vậy?"
Gulf à một cái rồi giải đáp thắc mắc của người sau lưng:"Chảy máu trong tử cung là một hiện tượng gây ra bởi việc lạm dụng thuốc tr*nh th*i kh*n c*p, có thể gây vô sinh ở phụ nữ."
Mew gật gật đầu, anh hiện tại hoàn toàn là thái độ nghiêm túc học hỏi vợ. Nghĩ lại lời của mẹ Jong đúng, không sai. Cưới người học thức cao thì mình cũng nên hiểu biết. Không thể để người ta thao thao bất tuyệt còn mình một chút cũng không hiểu được.
___________________________________
Chap 21 Hạt dẻ cười

"Cô ấy ở phòng này ạ." Min dẫn đường sau đó bỏ lại một câu rồi chạy mất.
Min là đồng nghiệp với Gulf, nhưng mỗi lần nói chuyện được một lúc cô liền cảm thấy cổ mình bị bóp nghẹt. Khí chất của Gulf quá cao quý, quá lạnh lùng rồi. Lại thêm cả cậu Jong lần trước đại náo bệnh viện Angel,  Min không thể không ba chân bốn cẳng mà chạy ngay.
Mew nhìn theo cô ấy, khó hiểu hỏi
"Bạn em sao vậy?"
Gulf nhún vai, ánh mắt vô tội cũng không biết.
Mew gật đầu cảm thán:"Phụ nữ thật khó hiểu. Cũng may là tôi lấy em."
Gulf suýt bị sặc nước miếng, ho nhẹ. Kim Mew! Anh không biết câu vừa rồi của anh có bao nhiêu dễ gây hiểu lầm đâu. Tuy là buột miệng nói ra nhưng cái này cũng không quá thích hợp để hai người không yêu nhau nói.
"Chúng ta vào trong." Gulf đánh trống lảng .
"Em vào đi, tôi ở bên ngoài, đằng nào tôi cũng không tiện nghe."
Môi Gulf nhếch lên, tiến lên một bước khiến Mew phải lùi lại một bước.
"Em làm gì?"
Gulf mặt đầy hứng thú hỏi:"Anh đang ngại sao?"
Mew hắng giọng né tránh câu trả lời, anh né người quay đi.
"Tôi đi lấy xe, khi nào em xong thì xuống dưới."

Clara nghe chuyện không khỏi kích động. Cô là con một, là đứa con gái mà mẹ cô dùng cả sự sống để đổi lấy trên bàn sinh, cũng là đứa con mà bố cô dùng cả sinh mệnh để cứu lấy. Clara bước vào con đường làm bạn tình với Milan là bất đắc dĩ nhưng cô tuyệt đối không bao giờ mong mình không thể sinh con.
"Cậu Traipi, hiện tại tôi có thể sinh con được nữa không"
Gulf chưa trả lời ngay mà hỏi:
"Tháng này cô dùng bao nhiêu lần thuốc tr*nh th*i kh*n c*p rồi?"
Nét mặt hoảng hốt hiện rõ trên gương mặt sắc sảo kia, Gulf có thể nhìn rõ mồ hôi hột lạnh toát đã xuất hiện trên trán cô ấy.
"2 lần rồi. Nhưng lần trước tôi đều đến bệnh viện tiêm thuốc ngừa thai, bác sĩ nói hàm lượng rất thấp, sẽ không ảnh hưởng đến sau này. Chỉ là tháng này có hai ngày tôi bận quá nên phải uống thuốc. Cậu Traipi, tôi sẽ không sao chứ?"
Gương mặt thiên sứ của Gulf lại xuất hiện tia âm trầm
"Trong ba tháng tới không thể dùng thêm lần nào nữa. Tôi sẽ bảo bác sĩ điều trị kê thuốc điều dưỡng cho cô." Gulf đứng dậy định rời đi.
Nhưng nghĩ thế nào lại đứng lại trước cửa:
"Bảo tình nhân của cô đeo bao hoặc ra ngoài, đừng để phụ nữ phải chịu khổ."
Nói xong liền rời đi, nhưng Gulf tuyệt đối không nghe thấy câu trả lời của Clara. Câu trả lời ấy rất nhỏ, nhỏ đến mức muỗi còn khó nghe. Không những thế còn rất đau lòng.
"Tôi với anh ấy đâu phải loại quan hệ mà tôi có thể đặt ra yêu cầu."
Clara xuống khỏi giường bệnh, mặc kệ vết thương ở bụng nhói từng cơn. Cô ngồi lên thành cửa sổ, nhìn xuống bụng mình. Một là vết thương, hai là khả năng thiếu chút không thể làm mẹ. Milan! Anh yêu chiều cô nhất, nhưng nhìn xem, anh mang cái gì tới cho cô thế này.
Ánh mắt vô hồn nhìn vào hư không, cô vô thức lắc đầu, miệng lẩm bẩm: "Sai lầm, đúng là một sai lầm."

Từ lúc ngồi vào xe, Gulf cứ ríu rít chọc ghẹo Mew.
"Lúc anh hỏi tôi Clara bị bệnh gì, tôi nói một tràng mặt anh không đỏ cũng không chút rung động, tôi còn tưởng anh chuẩn bị lấn sân đi học y. Hoá ra là cố gồng."
Mew chu chu mỏ hờn
"Đàn ông nào nghe tới chuyện đó không ngại chứ?"
Gulf dừng nét mặt tươi rói ghẹo Mew lại, cậu đổi liền giọng đanh đá
"Wae, anh nhìn coi tôi không giống đàn ông chỗ nào?"
Mew hứ một cái: "Đanh đá."
"Anh nói mình không đanh đá đi?" Gulf đúng thật dùng cái nết đanh đá của mình để bật lại.
"Đã đanh đá cá cầy còn không nhận."
Hai người một chồng lớn một chồng nhỏ đấu khẩu với nhau.
Mới hôm nào còn lo lấy nhau về căn nhà sẽ thành lâu đài băng giá thì giờ đây họ giống như một đôi oan gia vậy. Ăn miếng trả miếng bốp chát nhau từng câu một.
Nhưng mà vậy cũng tốt, đỡ hơn mở miệng ra là ngon ngọt với nhau nhưng tâm không thật, lòng không thân.
Om sòm một hồi thì ai làm việc nấy, Mew làm việc, Gulf ngắm cảnh.
"Ý, hạt dẻ kìa đúng không?" Gulf reo lên.
Miley ngồi phía trước cũng nhướn người ra ngoài cửa sổ nhìn.
"Đúng là hạt dẻ, tiểu gia chủ. Cậu muốn ăn sao?"
Gulf cúi đầu cột giày, miệng nhanh nhẹn đáp:
"Phí lời, mau dừng xe."
Gulf cũng không quên mình là người đã có gia đình:
"Anh ăn được hạt dẻ không?"
Mew đang đọc tin tức trên điện thoại ậm ừ rồi đọc tiếp.
Cậu lườm anh một cái rồi tháo dây an toàn xuống xe mua hạt dẻ.
Ăn hạt dẻ lúc trời se se lạnh, chuẩn bị sẩm tối như này là ngon lắm luôn. Gulf đứng bên cạnh xe hạt dẻ, cảm giác vừa ấm áp vừa ngửi được mùi thơm của hạt. Giây phút này bình yên biết bao.
"Cậu chờ một chút nhé." Dì bán hạt dẻ tươi cười niềm nở.
Gulf xoè bàn tay trắng trẻo thon dài ra sưởi ở mẻ hạt dẻ, cậu cũng đáp chuyện với dì hạt dẻ.
"Trời lạnh lạnh như này ăn hạt dẻ mới thích, dì nhỉ?"
Dì tay vừa đảo vừa nói
"Tôi bảo những thanh niên bây giờ chỉ thích đi các tiệm đồ ăn vặt, quán cafe lớn có chỗ chụp hình, những người bán hàng rong như chúng tôi ít người ghé lại. Người đi xe bốn bánh như cậu lại càng ít."
Gulf cười cười xoa hai tay vào nhau
"Ồ, hoá ra là vì vậy nên mới ít người bán. Cháu thích ăn hạt dẻ lắm, vậy mà ở thành phố lớn như thế này mà lại khó tìm, nên lúc gặp dì tới giờ dì thấy cháu cười tươi không" Gulf cười tươi.
Nhưng cậu không biết bên trong xe cũng đang có người cười theo cậu. Đó không phải nụ cười tươi phấp phới rạng ngời như cậu, mà là nụ cười bất giác, nụ cười đầy ôn nhu.
___________________________________
Chap 22 Khi chồng nhỏ say rượu

Hôm nay là tiệc nghỉ đông của Jong thị. Jong thị có một quy tắc, là cứ đến dịp gần Giáng Sinh, công ty sẽ cho nhân viên nghỉ 10 ngày mà vẫn được hưởng lương. Coi như là phần thưởng cho sự vất vả làm việc cả năm ở công ty. Nhưng đặc quyền này chỉ có ở trụ sở chính tập đoàn Jong thị, ở chi nhánh thì vẫn phải làm việc nhé!
Tiệc nghỉ đông này là một buổi tiệc xuất hiện những dân chơi giấu mặt, đó có thể là trưởng phòng sale, phó phòng kế toán, thư ký chủ tịch. Trong buổi tiệc này họ được mặc trang phục tùy thích và quẩy hết mình.
Năm nay càng đặc biệt hơn vì có sự xuất hiện của phu nhân tổng tài. Gulf được Mew đưa đến từ chiều.
Tuy là thần thái cao lãnh, lạnh lùng không đả động đến ai. Nhưng Gulf đã chiếm trọn spotlight của bữa tiệc.
"Anh Traipi, dù anh đã là vợ người ta nhưng anh hãy nói đi, anh chỉ cần nói một câu thôi, em sẽ đưa anh đi đến tận chân trời góc bể."
Yeahhhhh !
Đó là màn quậy phá của nhân viên đấy mà.
"Gulf! Nghe nói anh là bác sĩ, ngoài việc phẫu thuật, anh có hứng thú cùng em giải phẫu tình yêu của đôi ta không?"
"Không cần phải giải phẫu vì tình yêu giữa hai người là KHÔNG TỒN TẠI." Taehyung giựt lấy mic của một anh nhân viên đáp trả lời của một nhân viên nữ.
Thế là một câu đồng thanh vang lên: "Úi ồ ôi, sếp ghen kìa!"
Mew vẫn tiếp tục nói "Các người thả thính người của tôi, tôi không nên ghen sao?"
Gulf bật cười. Cho dù là ghen thật hay diễn cho người ngoài tin hôn nhân của hai người hạnh phúc thôi thì Gulf vẫn có chút hưởng thụ cảm giác hiện tại.
Tổng tài băng lãnh cầm micro công khai đáp trả từng người thả thính "chồng nhỏ" mình. Ôi ôi hot hot, cơm chó tới, cơm chó tới.
Dù Mew đã có một pha dằn mặt xéo sắc nhưng sau đó vẫn liên tục có những pha ném thính tới Gulf.
Mew bất lực cầm ly rượu nhâm nhi với Gulf
"Tôi hết cách rồi. Em quá hợp gu họ."
Gulf nhấp một ngụm rượu
"Lần đầu gặp, anh ném điện thoại vào đầu tôi, tôi đã nghĩ anh là một người rất khó ưa. Thấy công ty anh thế này, chắc là cũng không khó ưa lắm."
Mew chẹp môi
"Tôi không thích người khác không phục tùng mình. Lúc đó trong điện thoại em chống đối. Tôi muốn lập uy với em, thuần phục em chút thôi."
Hai ly rượu vơi dần, không gian hiện tại như chỉ dành cho hai người trẻ vừa cưới nhau.
"Em uống nhiều rồi, uống nổi nữa không?" Mew nhìn mặt chồng nhỏ có chút phiêm phiếm hồng liền chặn tay định rót rượu của cậu lại.
"Đang vui mà. Uống nữa." Giọng Gulf lúc ngà ngà say siêu dễ thương.
Mew đánh bạo đưa tay lên gần má bánh bao của Gulf. Hiện tại nào còn bóng dáng thanh lãnh của bác sĩ thiên sứ. Anh chỉ thấy trước mắt anh là một con thỏ béo béo trắng trắng làm người ta muốn cưng nựng trong tay thôi.
"Hửm, gì vậy?" Gulf quơ quơ phải hai lần mới bắt được bàn tay của Mew.
Mew nắm lấy bàn tay trắng muốt thon thả kia, thả đường mía dụ dỗ:
"Ngoan, anh muốn sờ má em."
Dường như chính Mew cũng không biết anh đã đổi cách xưng hô của mình.
Thay vì là "tôi" nghe hơi xa lạ, thì "anh" là cả một bầu trời ngọt ngào.
Gulf nghe lời, ngồi im.
Mew nhẹ nhàng rút tay ra. Thế nào mà bàn tay của Gulf vẫn giữ nguyên trong không trung, hệt như tư thế của một con mèo con.
Anh mỉm cười. Đáng yêu đến thế là cùng.
Mew sờ nhẹ đôi má phúng phính kia. Mềm thực sự. Kiểu này mà nuôi mập ra vài kí thì chắc là bóp đã đời luôn.
Mew càng sờ càng nghiện, nhưng sờ một lát, mu bàn tay đã bị khẽ vào.
"Sờ sờ mó mó gì đó. Không cho nữa." Gulf chun chun mũi cáo trạng.
Chồng nhỏ cáo trạng xong liền cầm cả chai rượu lên tu, khiến Mew một phen hoảng hồn. Anh vội dứt chai rượu đem vào trong.
Lúc trở ra, Gulf đã ngồi thu lu người ôm đầu gối dựa vào hành lang. Dáng vẻ của câu bây giờ với giác vẻ lúc gặp người khác là một trời một vực.
Mew bất giác cười nhẹ, phải chăng là vì đáng yêu?
Anh cởi áo khoác, đắp lên người Jungkook rồi bế cậu ra xe về nhà.

Một người đang say như Gulf mà vừa bị đặt xuống giường liền bật dậy bám lấy người anh.
Gulf là kiểu người khi say sẽ ôm lấy một thứ gì đó mà cho cậu sự an toàn. Lúc đó mà có ai bên cạnh, chắc chắn sẽ ôm mãi không buông. May thay, hôm nay Mew chính là người đó.
Mew xoa nhẹ gáy cậu
"Sao vậy?"
"Gulfie muốn đi tắm." Thề là giọng Gulf khi say lại còn là lúc mè nheo cực kì đáng yêu. Đến một người cầm đầu băng đảng khét tiếng như Mew còn phải điêu đứng mà.
"Thôi, em vừa say rượu tắm xong tối sốt thì sao?"
Gulf tay vẫn bám dính, lắc đầu nguầy nguậy. "Không mà... Đi tắm cơ... Đi tắm rồi lau người sẽ không bệnh ."
Bị bám như sam, Mew đành cười khổ chiều chồng nhỏ.
"Nào, buông ra anh mới bế em vào phòng tắm được."
Hẳn là chính Mew cũng không nhận ra giọng nói hiện tại của mình ôn nhu đến nỗi nào, muốn mềm đến vắt ra nước ấy.
"Ứ ừ" Gulf như có xúc tu bám chặt người Mew.
Mew hết cách, anh xốc người Gulf lên, bế kiểu em bé. Gulf vô cùng phối hợp, chân quấn chặt hông anh, tay ôm lấy cổ.
Mew đặt Gulf lên bồn rửa mặt, còn mình thì đi xả bồn nước ấm. Gulf ngồi vô cùng rảnh rỗi, tay cởi áo, tay cởi quần. Bởi vì say nên có hơi chật vật, cũng đành để Mew giúp.
___________________________________
Chap 23 Vậy thì cùng tắm

Gulf Kanawut một con người huyền bí luôn lạnh lùng và thanh cao, vậy mà khi say lại ưa làm loạn.
"Gulf! Không được! Đó là dao cạo râu, đứt tay!"
"Gulf! Đừng có bóp kem đánh răng lên mặt, vào mắt thì sao?"
"Gulf! Nước lạnh! Đừng xả nữa!"
"Gulf! Bể!! Đừng động vào."
Mew vừa pha nước tắm vừa hoạt động hết công suất miệng. Anh bây giờ thực sự rất giống cha trẻ lần đầu chăm con.
Dùng tay thử nhiệt độ nước, đến khi đảm bảo nước đủ ấm, Mew mới đến nhấc bổng Gulf đang làm loạn cái bồn rửa mặt đến.
Gulf nghịch ngợm thò tay xuống định nghịch. Nhưng Mew nào cho phép.
Anh ép cậu dựa vào bên ngoài thành bồn tắm.
Hiện trạng của bác sĩ giỏi nhất bệnh viện Angel là cởi trần và mặc một chiếc quần tây. Thêm vài giọt nước bắn khắp người, nhuốm ướt át trên tóc khiến cậu càng quyến rũ. Thân thể cân đối, mềm mại vì men rượu mà có chút ửng đỏ.
Mew vốn định ép cậu ngồi im để dễ cởi quần áo ra để dễ tắm cho cậu hơn, ấy vậy vì chính tư thế này mà anh không kiềm chế được đôi mắt của mình.
Đôi mắt nóng bóng lướt ngang từng chỗ da thịt ướt át, không quyến rũ thì mê người.
Đột nhiên lý trí quay trở lại, anh lắc mạnh đầu, tự trách chính mình đồi bại. Chính mồm anh đã nói với Milan là đàn ông với nhau không thể yêu đương, đợi thời điểm thích hợp sẽ ly hôn. Mà kể cả anh có khả năng thích Gulf và tự vả vào mặt mình đi chăng nữa, tranh thủ lúc người khác đang say đâu phải phong cách của Mew Suppasit? Anh phải đường đường chính chính mà làm, nhân lúc người ta đang say mà thả "dê" thì mặt mũi để đâu.
"Nè, không tắm hả? Nóng rồi nha." Giọng nói ngà ngà tư vị của men rượu ấy càng đánh cho Mew tỉnh táo thêm.
Anh mặc kệ cái quần dài của Gulf, bế cậu cho luôn vào bồn tắm.
Á... Tiếng hét thất thanh của Gulf vang vọng khắp phòng tắm. Giọng nói ngà ngà men say trách móc
"Cái anh này nha, không biết thì đi ra đi, tắm phải kỳ lưng rồi mới ngâm bồn chứ."
Kèm theo đó, Gulf đẩy ngực Mew ra, định tự đứng dậy bước ra khỏi bồn tắm.
Mew bị đẩy ngã ra phía sau nhưng không hề oán thán, ánh mắt trìu mến dõi theo xem cậu định làm gì.
Và rất đúng bài, Gulf đứng lên liền bị xà phòng trong bồn tắm làm trơn trượt xuống.
Chớp lấy thời cơ, Mew bật dậy đỡ lấy Gulf, tạo thành cảnh hoàng tử đỡ công chúa.
Nhưng cảnh đó ngưng đọng đúng hai giây. Do tính toán sai độ trơn trượt của sàn nhà tắm, thiên thời địa lợi nhân hòa nhưng Mew bị trượt chân.
Hai vợ chồng ôm nhau ngã vào bồn tắm.
Gulf bị ngạt nước cố bấu víu lấy người Mew rồi vùng vẫy. Mew trái lại vì vậy không tài nào nhấc được người lên.
Anh chỉ còn cách dùng toàn lực bình sinh nhấc bổng chồng nhỏ vào lòng.
Thoát khỏi sự ngột ngạt của nước, không khí trở lại, Gulf ho sặc sụa.
Mew xót xa hạ người xuống thả cậu ngồi xuống sàn vỗ lưng cho cậu.
Gulf như được hồi tỉnh, ho xong liền hờn dỗi đập vào lồng ngực anh.
"A.. đau anh." Mew tay ôm ngực, tay vẫn xoa nhè nhẹ lưng Gulf.
Không phòng bị bị đánh cho một cái, cái này Mew kêu là đau thật đấy. Chồng nhỏ nhà anh xuống tay căn bản là dùng hết sức bình sinh, không nương tay chút nào.
Đánh một cái đau chưa đủ, Gulf đẩy Mew ra phía sau, nhưng lực đạo nhẹ hơn.
"Đi ra ngoài đi, không khiến."
Mew nhìn thấy vẻ hờn dỗi ấy lại nhìn xuống người mình, khó xử
"Anh vụng về, lóng ngóng nên làm em đau, nhưng mà người anh cũng ướt sũng rồi, em đuổi anh ra ngoài thế này cảm lạnh thì sao?"
Hợp tình hợp lý hợp lẽ, Gulf cũng chun chun mũi không cáo trạng anh nữa, tự mình cởi đồ ra.
Một biểu cảm nhanh chóng vụt qua gương mặt của Mew rồi biến mất: nhếch môi.
Vâng, chúng tôi dùng đầu gối cũng đoán được anh đang nghĩ gì !
"Vậy chúng ta cùng tắm."
Có vẻ chính Mew cũng nghe không ra câu này có bao nhiêu hào hứng.
Mew nhanh chóng cởi quần áo, đến khi cả hai người chỉ mặc độc một chiếc quần ngắn. Anh liền tích cực chủ động pha xà bông, đề nghị kỳ lưng cho Gulf.
Anh có vẻ rất chuyên nghiệp, chỉ tập trung chà lưng, lực đạo rất vừa phải. Vì vậy nên Gulf có vẻ rất tận hưởng. Gương mặt ửng ửng hồng cũng càng hồng hơn.
Mew lén lén nhìn biểu cảm chồng nhỏ đang nhắm mắt hưởng thụ, giả vờ hỏi han
"Gulf à! Em thấy lực đạo như này có ổn chưa ?"
Gulf thư thả trả lời
"Rất thoải mái a~"
Mew nhếch môi, đánh bạo di chuyển động tác tay xuống phía dưới hông.
Nhìn là biết ngay Gulf rất chăm tập thể dục. Bụng có múi, quả eo nhỏ ăn tiền, quả "đào" kia tuy chưa được diện kiến bằng mắt thường nhưng qua cái quần ngắn thấm qua nước cũng biết được nó là cực phẩm đến nhường nào.
"Anh để tay đi đâu thế hả?" Tay người nào đó đang đặt trên ngực người nào đó.
"À à, anh chỉ muốn xoa xà bông cho em thôi."
"Bỏ cái tay ra." Gulf khẽ cái tay hư hỏng lại vân vê ngực mình.
Nhưng mục tiêu cuối cùng của Mew không dừng lại ở khuôn ngực kia.
"Mew à, chà lên trên chút đi."
"À à, được rồi." Quên! Mải nhìn đào mà chà mỗi một chỗ :)))
"Muốn giúp chà lưng hông?" Gulf thế nào lại mắt nhắm mắt mở quay đầu hỏi.
Mew bật cười, anh bật vòi sen nước ấm lên xả người cho cậu.
"Thôi được rồi, em xả người rồi ra ngoài trước đi. Lạnh đó."
Câu này né tránh hoàn toàn vấn đề. Nhưng dù Gulf có đang tỉnh táo đề nghị câu đó đảm bảo anh vẫn không đồng ý.
Bởi vì nếu để Gulf kỳ lưng cho anh, anh không đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.
Đến khi Gulf ra ngoài, Mew thì thầm trấn an nơi nào đó.
"Vẫn chưa ăn được đâu. Nhịn thêm chút đi!"
___________________________________
Chap 24 Ôm

Trời vừa tờ mờ sáng, ông mặt trời còn chưa thức dậy, phía bên trong một căn biệt thự xa hoa, trên chiếc giường lớn êm ái, đã có một quả cà chua đỏ chót xuất hiện.
Vẫn là theo thói quen của một bác sĩ, Gulf đã thức dậy.
Từng mảng kí ức nhỏ ùa về, từng hành động của ngày hôm qua, từng lời nói của ngày hôm qua đều hẹn nhau trở về. Kết quả là Gulf thẹn thùng chẳng biết làm gì.
Thêm nữa là khi cậu thức dậy, cậu đang nằm gọn trong vòng tay của Mew, hơn nữa còn không ai mặc áo, hơn nữa là vòng tay cậu đang siết chặt eo người ta không rời.
Nếu bây giờ động một cái trốn đi thì là bản thân chột dạ, đạp người ta xuống giường thì là thẹn quá hoá giận.
Lần đầu tiên trong gần ba mươi năm cuộc đời, IQ của Gulf không nảy ra được một ý tưởng thông minh nào cả.
"Thôi kệ, lỡ rồi, ngủ tiếp."
Nhắm mắt lại, quên hết sự đời và chìm vào giấc ngủ. Nhưng thường thì trong những tình huống khó xử con người ta rất ít khi được như ý.
Renggg.
Điện thoại của Gulf reo vang, Mew đang mơ màng cũng bị đánh thức, lơ mơ mở mắt.
Hôm qua khi về, do Gulf cứ nhiệt tình bám lấy nên Mew tiện tay để luôn điện thoại của hai người lên cái tủ đầu giường bên phía anh.
Cho nên tình cảnh hiện tại Mew nhìn thấy là một vòng eo trắng nõn bắc ngang qua người anh. Nhìn rộng ra một chút là cơ bụng săn chắc, rộng hơn nữa là cơ ngực đầy gợi cảm.
Mew mắt mở thao láo, có vẻ anh đã tìm được một thứ khiến anh tỉnh táo hơn cả cà phê đen đá.
Anh tự nhủ với mình thân hình cực phẩm nét căng thế này ở cạnh mà không làm gì được thì Mew Suppasit à mày quá kém.
Gulf với được cái điện thoại thì thu người lại, Mew vẫn nằm bất động nên Gulf dường như vẫn chưa cảm nhận được người chung giường với mình đã thức.
"Alo?" Gulf bắt máy với âm lượng vừa phải.
"Bác sĩ à, lịch làm việc mới tôi đã gửi sang, 9h sáng nay có một cuộc hội thảo về bệnh truyền nhiễm, bác sĩ có tham gia không ạ?" Vivian ở đầu bên kia lưu loát nói.
"Có đi."
Mew lúc này nghiêng đầu sang, ánh mắt thưởng thức mỹ vị không hề che giấu. Lúc này Gulf mới thấy người kia đã dậy.
Cậu vừa nói vừa kéo chăn lên muốn che đi da thịt mượt mà. Nhưng Mew nào có để yên, ỷ Gulf đang nói chuyện điện thoại, không thể lớn tiếng hay mạnh tay phản kháng, anh nhanh chóng giằng mép chăn trên tay cậu về người mình.
Bị người ta nhìn chằm chằm, nửa thân trên trống không, Gulf nửa hờn nửa bất lực, đành quay lưng định xuống giường.
Nào ngờ Mew đã bạo lại còn bạo hơn, anh nhanh như chớp nhích người lại ôm eo Gulf kéo ngược lại giường. Da thịt chạm nhau, mềm mại như nhung, Mew thật sự muốn cắn một cái, nhưng hành động lỗ mãng vừa rồi của anh lại nhận được một cú lườm nguýt toé lửa của Gulf.
"Anh nằm im! Nằm im!" Mew nhỏ giọng chịu yếu thế.
Quả nhiên, bao nhiêu âm mưu to gan trong đầu bay hết. Hình như anh ngờ ngợ được cảm giác của Miley khi bị Gulf trưng ra bộ mặt lạnh tanh rồi. Gương mặt và khí chất của Gulf thật sự rất lạnh lùng, khi muốn hăm doạ hay áp chế người khác chỉ cần trầm mặc một chút là được.
Gulf luồn một tay vào giữa vòng tay đang ôm eo mình định kéo ra, nhưng người kia không màng liêm sỉ cầm tay cậu đặt sang một bên rồi lại ôm.
Mew ngoan ngoãn nằm ôm lấy eo Gulf, mười phần an phận.
Gulf nghiêm túc ngồi trên giường nói chuyện qua điện thoại, dù quần áo không chỉnh tề, tóc cũng chưa hề chải vuốt nhưng thần thái không chê vào đâu được.
Kết thúc cuộc gọi, Gulf cau mày quay người vào đối diện Mew. Lúc này Mew mới buông tay để cậu xoay người.
Nhưng Gulf vừa xoay người lại, Mew đã ngồi dậy chuyển mình ra sau cậu, ôm eo cậu từ phía sau.
Gulf lại gỡ ra.
"Anh làm cái gì đấy, tôi đang nghe điện thoại anh phá cái gì? Buông ra coi."
Người trong lòng càng kéo tay anh ra anh càng siết chặt. Mew thuận thế ghé xuống gần tai Gulf.
"Ngoan nào, chồng đang ôm em mà."
Gulf càng ra sức phản kháng.
"Chồng gì, ôm gì, buông ra!"
Mew càng đùa ác ý, ghé sát tay cậu thì thầm.
"Chẳng biết hôm qua có ai liều mạng ôm anh, anh làm sao cũng không thoát ra được. Em xem bây giờ có hiểu cảm giác của anh không?"
Bị thổi hơi vào tai, mặt Gulf ửng ửng, cậu vẫn dùng sức thoát khỏi vòng tay kia.
"Làm sao mà giống được? Tôi hôm qua là do có bia rượu kích thích, anh hôm nay là cố tình giở trò lưu manh."
Sức của một con thỏ làm sao có thể bằng được một người lăn lộn trong hắc đạo qua bao năm được. Gulf phản kháng chẳng qua chỉ giống như gãi ngứa cho anh thôi.
Mew bình thản ôm, kề đầu vào vai Gulf.
"Giống chứ, hôm nay anh bị kích thích bởi vẻ đẹp của em. Còn giở trò lưu manh. Giở trò lưu manh mà được ôm em như này thì anh nhận."
Không biết là đang có hứng trêu chọc chồng nhỏ hay sao mà lời mật ngọt Mew chưa từng nói, nay lại tuôn ra nhanh như vậy.
Gulf cuối cùng thấm mệt, không phản kháng nữa, mệt mỏi thở dốc, nhưng giọng vẫn gắt gỏng.
"Anh muốn thế nào?"
Lúc này Mew mới thôi đùa, cảm giác Gulf cáu thật rồi đấy. Nhưng anh vẫn nói một câu, có vẻ là thật lòng.
"Anh chỉ muốn nói là cảm giác ôm em vào buổi sáng mới thức dậy không tệ."
Tâm mi Gulf chấn động. Cậu ngây ngất nhìn anh, tâm trạng bối rối không biết đáp lời thế nào. Thái độ gắt gỏng lúc nãy cũng tan biến.
Thấy Gulf ngồi đơ ra, anh bật cười, xoa phía sau gáy cậu.
Anh rời tay ra, rất hưởng thụ nằm xuống chỗ của Gulf, tay gác đầu, đắp chăn nhắm mắt lại.
Cậu ngồi một lúc, tự yên lại bật cười.
Không biết trong lòng hai người đã có những biến động gì nhưng hôm nay là một buổi sáng tốt lành.
#KyoKyoLoveMewGulf

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro