Chap 36+37+38

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap 36 Chuyện chăn gối

Mew nhắm mắt la lớn: "Chúng ta làm t*nh đi!"
Cũng may là đang ở trong phòng riêng, chứ không chắc kiếm cái hố tự cắm đầu xuống cho đỡ nhục mất.
Mew vừa nói, gương mặt lạnh lùng thanh khiết của vị bác sĩ kia cũng đỏ gay lên.
Cậu im lặng không nói.
Thôi lỡ rồi... Mình tới bến luôn đi. Anh nhìn nhìn sắc mặt phu nhân, sau đó mới giãi bày nổi khổ tâm.
"Gulf à! Đáng ra anh có thể chịu được. Nhưng mà... thuốc bổ của hai mama nhà mình công hiệu quá. Anh cũng là đàn ông mà... Nhịn nữa... là hỏng thật đó."
"..."
Gulf càng im lặng. Mew càng lựa lời mà xin xỏ.
"Em cũng biết đó. Lúc chưa có vợ thì có thể như nào cũng được. Nhưng mà có rồi thì phải nhất mực chung tình... Em nói có phải không?"
Nói đoạn anh lại xích lại gần, ngồi bên cạnh cậu, giọng điệu càng hạ xuống.
"Chồng nhỏ à ~"
Gulf mím môi, trong mắt còn do dự, nhưng nhìn qua vẻ mặt cún con đầy đáng thương cậu mềm lòng.
"Thực sự rất khó chịu..." Giọng điệu càng ngày càng đấy uất ức.
Cậu là bác sĩ. Sinh lý con người thế nào cậu đã học qua rồi, còn phải học kĩ càng. Bây giờ mà cự tuyệt anh khác nào thấy chết mà nhắm mắt làm ngơ đâu.
"Chồng nhỏ à~ một lần cũng được..." Rồi sau đó hai lần, ba lần, bốn lần, năm lần cũng được.
Gulf vần vò hai ngón tay, miệng bất đắc dĩ trả lời: "Thôi được."
Mắt Mew như sáng quắc lên ôm lấy cậu.
"Vậy tối nay mình làm luôn đii."
Trong lòng anh dâng lên một cỗ sung sướng khó tả. Cuối cùng cũng được phá giới với chồng rồi. Chớp lấy thời cơ Mew hẹn giờ sẵn luôn.
"Nhưng mà..."
Gulf vừa cất lời, vẻ mặt đáng thương lập tức trở lại.
"Sao lại còn nhưng nữa vậy?"
Gulf định nói muốn vài ngày để chuẩn bị tâm lý. Nhưng nhìn vẻ mặt kia, lại mềm lòng rồi.
"Không sao, nhớ là chỉ một lần thôi đó!"
"Anh hứa mà!"
Cậu nghe vậy cũng thở hắt ra. Đã kết hôn thì chuyện này trước sau gì cũng tới. Sớm hay muộn cũng vậy thôi. Nhưng mà vẫn cảm thấy trong lòng nôn nao... theo kiểu trông đợi ấy.

Vào chiều hôm ấy, Gulf tự dưng không cho phép ai đi theo mình. Cậu đứng ở trước cửa biệt thự, biểu cảm cực kì gấp gáp.
Mew hai tay đút vào túi quần, đôi mắt chim ưng trầm lắng quan sát chồng nhỏ ở dưới cổng biệt thự.
Anh đứng trên phòng sách ở tầng hai, nhìn ra từ cửa sổ. Bóng người quen thuộc rất khẩn trương đi qua đi lại.
Đây là muốn bỏ trốn sao? Không muốn có thể thẳng thắn từ chối. Có cần thiết phải lén lút vậy không?
Từ phía xa, có một con Audi đen nhánh chạy tới, Mew cầm sẵn điện thoại trên tay như sẵn sàng ra lệnh.
Vệ sĩ ở bên vệ đường, đằng sau cổng biệt thự đã bày binh bố trận, chỉ cần nghe lệnh lập tức liều mình giành lấy tiểu gia chủ của bọn họ.
Người trên dường như không muốn lộ mặt, tuyệt nhiên không tự mình bước xuống. Người ta chỉ thấy rằng sau vài giây ngẩn ngơ, Gulf liền tiến đến gần chiếc xe.
"Đội Miley chuẩn bị!"
"Đội Mill sẵn sàng!"
"Tiểu gia chủ đã đến gần chiếc xe. Đội  Mill chuẩn bị giành người."
Gulf vừa chạm đến tay người qua cửa kính xe, phía trong đã có một toán người ào ra.
"Tiểu gia chủ!!! Xin hãy ở lại" Mill la lớn.
Gulf vừa cầm lấy bịch nilon màu đen, cậu quay người thì nhìn thấy một đống thuộc hạ của chồng mình đang lao tới. Cộng thêm tiếng la lớn khó hiểu của một người trước mặt.
Gulf nhíu mày nhìn họ bằng ánh mắt 😐 'cái quần gì đây?'
Bỗng phía sau lại có một tiếng hô hào thảm thiết của Miley
"Đừng hòng đưa tiểu gia chủ điiii."
Gulf còn chưa kịp hết bất ngờ, toán người của Mill lại càng tạo thêm náo nhiệt.
Người của Gulf không chỗ nào không có tay người theo nghĩa đen !
Tức là một người ôm tay trái, một người ôm tay phải, một người ôm chân trái, một người ôm chân phải.
Còn phía bên Miley người thì chặn đầu chiếc Audi, người thì giơ súng khống chế tài xế.
Cảnh tượng này nói giống cướp của không giống. Mà bảo giống cướp sắc cũng không giống. Giống vừa ăn cướp vừa la làng, ăn vạ để giữ người.
"Ha ha ha. Nhà chồng của cậu thú vị thật đấy!" Bác sĩ Kang ở trong xe cười phá lên.  Kang là đồng nghiệp nam thân nhất của Gulf trong khoa cấp cứu.
"Câm miệng! Nhanh xéo đii. Không cần cậu ở đây nữa." Gulf mặt méo xẹo đuổi người.
"Ha ha, được rồi được rồi. Cáu lên là độc mồm thôi. Bảo họ tránh ra cho tôi đi với."
"Miley Tránh đường!" Gulf ra lệnh. Mặc kệ mấy tên còn đang níu kéo tay chân mình.
Miley và Mill ngẩn người. Nghe cuộc trò chuyện này, nào có giống như lão nhị nói.
"Các cậu mau mai phục trước cửa. Gulf không cho tôi hay bất kì người nào đi theo cậu ấy ra ngoài." Mew nói với giọng điệu đầy nghiêm trọng.

"Mau nhanh cái chân, chồng tôi mà chạy mất tôi cho mấy người chạy bộ quanh bãi biển cả ngày!" Mew sắc mặt tối tăm hăm doạ. Mắt không một phút rời khỏi Gulf.
...
"Để ý chiếc xe đang tới! Giữ cho bằng được tiểu gia chủ nhà họ Jong!"
Gulf thấy hai thuộc hạ của chồng mình mãi không chịu buông ra, liền lớn giọng nói thêm lần nữa.
"Còn không mau bỏ ra."
Đồng loạt người của cả hai đội tự biết quê, buông tay.
Trước khi rời đi, bác sĩ Kang còn cười ha hả. Vừa mới về nước đã được chứng kiến Gulf trong tình trạng này. Cười một trận đã đời luôn.
Gulf bực mình ra mặt, cầm theo bịch nilon đen đi lên lầu tìm Mew, bực bội để cho anh một câu.
"Cái gì cũng không cần làm nữa. Cho anh nhịn chết luôn!".
___________________________________
Chap 37 Tìm cách dỗ vợ.

"Gulf a!"
Cốc cốc cốc
"Gulf a, anh xin lỗi."
Cốc cốc cốc
"Gulf a, là anh suy nghĩ lung tung, anh xin lỗi."
Cốc cốc cốc
"Gulf a...."
Cốc cốc cốc
Một tiếng gõ cửa là một lời khẩn cầu. Mew hiện tại thực sự rất đáng thương.
Bên ngoài cổng biệt thự Euphoria, bỗng nhiên trời không mưa mà sao nhiều "kiến" đen thế??
Không phải! Là đoàn quân bị tiểu gia chủ phạt.
Cả Mill lẫn Miley và cả các thuộc hạ phía sau tham gia vào vụ chặn đầu xe giữ người hồi chiều nay đều bị phạt.
Giữ nguyên tư thế chống đẩy trong 10 phút, hết toán này đến toán khác, tự canh chừng nhau. Nếu gục xuống thì ra sau ngồi nghỉ, hồi phục rồi lại thì làm lại từ đầu.
Riêng chủ mưu không bị phạt. Cơ mà chồng của chủ mưu không muốn nhìn mặt của chủ mưu nữa. Đương nhiên đây là một hình phạt vô cùng lớn dành cho chủ mưu.
Chủ mưu vừa hết lời năn nỉ vừa gõ cửa mà không biết mệt. Cho đến khi bà Kang và hầu gái mang hai khay thức ăn lên.
"Cậu Jong!" Bà gật đầu tỏ ý cung kính rồi hắng giọng gọi nhẹ.
"Cậu chủ nhỏ! Tôi có đem cơm canh lên cho cậu. Cậu ăn xong hẵng giận tiếp!"
Mặt Mew vừa nảy sắc vì nghĩ Gulf sẽ mở cửa liền đen lại vì vế sau của bà Kang.
Toang rồi! Các lão gia nhân đều theo phe Gulf. Kiểu này bên bố mẹ Kim hỏi vài câu lại lòi hết. Phải mau chóng nhận lỗi, xin chồng tha lỗi mới được.
Gulf quả nhiên vì bà Kang mà mở cửa.
Mew chớp lấy cơ hội.
"Gulf! Anh biết lỗi...." Chưa nói dứt câu đã bị quăng cho một cái lườm sắc lẹm.
Mew mếu máo. Chết rồi! Đó là vẻ mặt muốn đấm anh lần đầu tiên gặp nhau! Nó rất ấn tượng, anh nhất định không quên ! Chính là vẻ mặt đó, không sai được!
Gulf cầm lấy khay thức ăn, lại liếc nhẹ anh một cái nữa rồi đóng sập cửa phòng lại.
Cô hầu gái khó khăn lắm mới mím được nụ cười vào trong. Cô cũng lớn hơn tuổi Mew, cũng là người từng trải trong Euphoria. Không ngờ có ngày cô có thể nói cậu chủ rằng "cậu cũng có ngày hôm nay!"

Dùng xong bữa tối, có vẻ cứ ngồi gõ mãi cũng không khả thi lắm.
Mew rút điện thoại gọi cho lão đại.
"Lão đại à! Chỉ em cách dỗ vợ đi."
Cyrus đang pha sữa bầu cho Jin nhà anh uống, nghe xong câu đó suýt thì đánh đổ.
"Đây là..."
Mew từng là người cực kỳ sĩ diện. Anh chỉ chịu thua với người thắng mình 2 lần thôi. Mà những người từng thắng anh 2 lần, chắc chỉ có lão đại và Milan thôi.
Namjoon suy nghĩ chút, vẫn cảm thấy khó tin.
"Cậu thực sự là... dỗ vợ? Không phải chứ, hay tôi nghe lầm thành dỗ Milan?"
Thấy bên kia im lặng không một tiếng gió thổi, Cyrus rời điện thoại khỏi tay nhìn màn hình. Vẫn còn đang gọi mà.
"Này... Có nghe tôi nói gì không?"
"Có."
"Sao không lên tiếng? Tưởng điện thoại hết tiền."
Nghe anh nói kìa. Anh là lão đại, ngoài ra còn bỏ vốn ra làm ăn lớn nên người ta gọi anh là ông chủ Cyrus.
'Điện thoại hết tiền' Chắc tin à.
Ủa? Nhưng Mew là người gọi mà?
"Anh có chỉ không để em nhờ người khác." Mew nóng vội hỏi gấp.
"Chỉ! Chú căng thế làm gì?"
Cyrus nói tiếp, nhưng giọng điệu hơi mất tự nhiên.
"Ờm... Nhưng Gulf đang rất rất giận. Chú có năn nỉ cũng vô ích. Thế thôi nhé!"
Mew nhăn mày nhìn điện thoại. "Chỉ kiểu gì thế?"
Nhưng Cyrus không hề tắt máy. Ngay sau đó trong điện thoại vang lên một thanh âm dịu dàng.
"Jin Anh cúp máy rồi. Làm đúng theo phân phó của phu nhân. Phu nhân vào trong nghỉ ngơi nhé!"
"Gulf đang rất giận. Em cấm anh chỉ điểm cho Mew đó. Cho cậu ấy bị hành một hôm đi. Sau này mới biết thương chồng." Giọng nói của Jin dường như vẫn còn mang rất nhiều bực tức.
Một lúc lâu sau, Cyrus mới lại tiếp điện thoại. Hắn biết Mew vẫn còn nghe.
"Cậu cũng nghe rồi đó. Những ngày này làm gì cũng phải dịu dàng, yêu chiều Gulf hết mực, đến khi nào hết giận thì thôi. Tuyệt đối phải hết sức kiên nhẫn."
Mew lẳng lặng một lúc rồi mới trả lời nhẹ: "Ừ."
Cyrys thở dài:"Gulf nhắn cho Jin để cấm tôi không được làm quân sư cho cậu. Người chồng trên danh nghĩa này của cậu theo tôi thấy... hình như rất để ý đến cậu."
Lần này cũng cùng câu trả lời, nhưng nó mang theo sự rung động, phấp phới: "Ừ... Biết rồi."
"Uh-uhm, nhớ dùng kính ngữ tôi lớn tuổi hơn cậu đấy!" Lần này Cyrus mới cúp thật .
Mặc dù bị trách móc nhưng Mew dường như được khai sáng.
Anh mở google lên và nghiên cứu về đề tài 'dịu dàng với người yêu'.
__________________________________
Chap 38 Học đi đôi với hành

Gulf đang ngồi trên giường làm việc, đột nhiên có vài chiếc máy bay giấy bay từ cửa sổ vào.
Đa số đều rớt phía ngoài hành lang.Cậu nhìn thấy, rất thích thú. Nhưng cậu vẫn làm kiêu. Ai bảo ai kia làm trò hại cậu bị Kang cà khịa một trận ê chề.
May thay, có một chiếc máy bay giấy được thần gió uyển chuyển đưa đến tận giường, ngay trước mặt Gulf.
Cậu chần chừ đôi chút, nhưng vẫn cầm máy bay giấy, mở ra.
Xuống sân, có bất ngờ cho em!
Khoé miệng Gulf kéo một đường dài rồi cong lên.
Cậu hiện giờ rất tự tin là người mềm lòng. Không sao! Với Mew thì mềm nhũn cũng được.
Gulf xuống giường, nhảy chân sáo đến cửa phòng. Cậu mở cửa định ra ngoài.
Ai ngờ Mew đã đứng chờ sẵn. Anh thấy Gulf liền đẩy ngược cậu vào trong, tay đỡ eo để cậu mất thăng bằng cũng không ngã xuống.
Mew đóng cửa, lợi dụng lúc cậu chưa phản kháng ép lưng cậu vào cửa. Một tay thuần thục khoá trái cửa.
Gulf đơ người giây lát rồi vung tay đánh mạnh vào ngực Mew.
"Anh dám lừa em"
Mew chịu một đòn đã đau điếng nhíu mày. Anh quên mất chồng của anh tức giận đánh người là đánh hết sức, căn bản không có chút nương tay.
Anh vẫn giữ chặt Jungkook trước mặt mình, đưa tay lên ngực than thở:
"Đau... Bé đánh anh đau..."
Nghe thấy lời ai oán nhẹ nhàng của Mew, tâm sự của Gulf liền bị đẩy lên cao trào. Nước mắt chực chờ tuôn rơi.
Cậu lại đánh thêm một cái nữa. Nhưng không có chút lực nào. Đây là đang làm nũng a ~
"Đánh chết anh ! Đáng ghét! Dám nghi ngờ em."
Lòng Mew mềm nhũn. Mỹ nhân trách móc, kể lể là người khác không nói. Đây lại là chồng mình, bao nhiêu cảm giác tội lỗi trong lòng anh đồng loạt dâng lên.
Anh dịu dàng xoa đầu dỗ dành.
"Anh xin lỗi. Là lỗi của anh. Đừng khóc."
Gulf vốn dĩ là người lãnh đạm, chẳng hiểu sao lúc này càng nghe Mew dỗ dành, cậu lại giống như được đằng chân lân đằng đầu, nước mắt liền tuôn ra.
"Cái đồ đáng ghét! Còn dám lừa em." Mỗi một câu là một cú đấm vào lồng ngực của anh chồng.
Mew nâng mặt Gulf lên, hai bàn tay lớn áp vào hai chiếc má đào mềm mại.
"Ừ. Lỗi của anh hết. Anh nhận lỗi với bé nhà anh."
Gulf mím môi kiềm lại sự nức nở. Cảm giác được dỗ dành ngọt ngào lan tỏa tới từng tế bào.
"Lần sau không được thế."
"Đảm bảo với bé không có lần sau." Mew mân mê gò má mềm dịu.
Nhìn thấy chồng đã hoà hoãn, Mew biết những gì mình học được đã áp dụng thành công.
Anh tham luyến nhìn gương mặt thiên sứ tinh khôi của Gulf. Bỗng dưng anh nhíu mày lại.
"Vẫn còn uất ức?"
Gulf bĩu môi
"Không có. Em hết rồi."
"Vậy tại sao còn nức nở?" Mew chăm chú gạt đi từng giọt lệ long lanh, trầm ấm hỏi han.
"Không biết. Nhịn lại không được. Lâu rồi em không khóc."
Mew bật cười, có chút chọc ghẹo.
"Khó chịu không?"
"Nghẹt mũi."Cậu vẫn nức nở, khịt khịt mũi.
Mew bỗng nghiêm túc trở lại, anh cắn môi dưới rồi thả ra.
"Gulf à, anh hình như biết một phương pháp có thể khiến em dừng sự khó chịu này lại."
Đối mặt với anh chồng cứ úp úp mở mở như này, g không khỏi thắc mắc. Cậu nghiêng đầu hỏi:
"Phương pháp gì?"
Mew không nói ngay, ánh mắt anh có chút do dự. Nhưng rồi lại trở nên kiên quyết.
Anh không trả lời, chỉ nâng mặt Gulf lên và hạ xuống môi cậu một nụ hôn.
Ban đầu vốn chỉ định môi chạm môi, nhưng vừa chạm đến thứ mềm mại ấy, trong lòng Mew lập tức hưng phấn. Trái tim hơn hai mươi mấy năm nhàm chán 'bước đều', hôm nay bỗng lộn xộn hết cả.
Tay bỏ ra khỏi má Gulf, một tay vuốt dọc sống lưng cậu, một tay giữ chặt gáy.
Đối mặt với đôi môi ngon lành khó cưỡng, Mew hé miệng ngậm môi dưới của cậu, mút nhẹ. Cảm giác tê dại chạy dọc sống lưng truyền đến tận đại não khiến Gulf mềm nhũn người, đành dựa vào lòng Mew.
Ở khoảng cách số âm, cả hai dường như đều nghe được sự loạn nhịp của đối phương.
Người lý trí như Gulf hiện giờ bấn loạn, ủy thác mình cho anh chồng, ngoan ngoãn ôm lấy cổ anh mà hưởng thụ.
Cái ôm cổ như một sự khích lệ Mew càng tham lam mút mát bờ môi mọng nước ấy. Gặm nhấm đến chán chê, anh cạy miệng đối phương ra, thuận lợi tiến vào thành trì của địch.
Cái lưỡi tinh nghịch của Mew như muốn khuấy đảo cả thành trì của người ta, dẫn dụ đối phương cùng khiêu vũ với mình.
Nước bọt là của hai tuyến nước bọt khác nhau, nhưng ra đến cửa miệng liền hoà làm một. Chúng bị vờn quanh hai khuôn miệng, lúc thì bị đẩy đưa, lúc thì lại trở vào khoang miệng.
Gulf không có kinh nghiệm về vấn đề này cho nên hoàn toàn dựa dẫm vào sự dẫn dắt của anh.
Điều hoà để số 26 nhưng nhiệt độ phòng bỗng tăng cao khiến hai người đang cuốn quýt nóng ran mặt.
Dây dưa đến khi Gulf bắt đầu thở dốc, vỗ nhẹ vai Mew, anh mới luyến tiếc buông ra.
Môi hồng của Gulf bị trêu đùa đến sưng tấy. Cậu khó khăn lấy lại nhịp thở, còn không thèm tự đứng, giữ nguyên tư thế mặt đối mặt, dựa vào người người kia.
Gulf thì thở không ra hơi. Ấy thế mà Mew lại rất thoả mãn, còn đưa tay miết nhẹ thành quả của mình.
"Phương pháp này quả nhiên công hiệu."
#KyoKyoLoveMewGulf

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro