Chương 2: bị bắt, thế thân lên sân khấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô an tĩnh mà đứng ở tại chỗ, nhìn bóng dang Hạ Cẩm Hề biến mất ở trước mắt, cô vẫn không dám tin tưởng hết thảy mọi việc là sự thật.

Chị gái cô, dùng mẹ của bọn họ uy hiếp cô gả cho một người nam nhân cô không hề quen biết.

Ai, sự tình như thế nào lại biến thành như vậy

Tối hôm qua lúc đi ngủ, cô cũng chưa nghĩ đến hôm nay cô sẽ mặc áo cưới.

Nghe tiếng chuông bên ngoài, Tô Nhan Hề có một loại xúc động muốn chạy trốn, chính là cô lại không cách nào rời đi bước chân.

Mẹ, vì mẹ, cô không có lựa chọn nào khác

“Hề hề” bạn tốt của Tô Nhan Hề Lục An An đi đến, nhìn đến Tô Nhan Hề đang ngây ngốc, cô nghi hoặc mà vỗ vỗ cô.

“cậu như thế nào đứng ngốc ở chỗ này nha” anh mắt nghi hoặc dạo một vòng quanh phòng, cư nhiên không có một trợ lý cùng người hầu.

Tô Nhan Hề hoàn hồn, nhàn nhạt trả lời: “Hạ Cẩm Hề vừa rồi đã tới.”

“Cái gì” Lục An An kinh ngạc nhìn nàng: “chị gái cậu Hạ Cẩm Hề cô dâu chân chính ngày hôm nay”

“Ân”

“Cô ta tới làm cái gì có phải quay lại làm cô dâu chúng ta có phải hay không liền có thể rời đi”

“Không phải”

“Ân đó là có ý tứ gì”

“An An, tớ cần phải thay thế cô ta tiến hành hôn lễ này, lại còn phải luôn ở bên cạnh người nam nhân kia.” Đến khi Hạ Cẩm Hề trở về.

“Cái gì” Lục An An kinh ngạc trừng lớn đôi mắt: “Tô Nhan Hề, câu điên rồi sao”

Tô Nhan Hề bất đắc dĩ mà thở dài, đầu nhỏ lắc một cái: “Có lẽ là điên rồi.”

“Cậu có biết hay không chị gái cậu phải gả cho người nào”

“Nam nhân”

“Vô nghĩa” Lục An An hận ren sắt không thành thép mà chọc chọc đầu nàng: “Kia không phải giống nam nhân khác, hắn chính là Cố Tây Thành, là kim cương nam nhân mà mọi nữ nhân đều muốn gả. Hắn không chỉ lớn lên soái, còn rất có tiền, mấu chốt là hắn còn đủ tàn nhẫn, đối đãi địch nhân cũng không nương tay, định nhân ở trên tay hắn, không chết cũng lột da. Nếu bị hắn phát hiện cậu là hàng giả, vậy mạng nhỏ của cậu liền không còn.”

“Khó trách Hạ Cẩm Hề không muốn gả, nguyên lai nguy hiểm đến tính mạng” Tô Nhan Hề vỗ vỗ ngực, khuôn mặt nhỏ nháy mắt trở nên tái nhợt. “Cho nên hiện tại hôn lễ còn chưa bắt đầu, chúng ta chạy nhanh đi”

Nói xong, Lục An An liền túm lấy Tô Nhan Hề chuẩn bị rời đi.

Tô Nhan Hề bắt lấy tay nàng: “An An, tớ không thể đi”

Nếu đi rồi, cô khả năng vĩnh viễn đều không thấy được mẹ nữa.

Mặc kệ Hạ Cẩm Hề uy hiếp là thật hay giả, nàng đều không thể mạo hiểm.

Trên thế giới này, mẹ là người duy nhất của cô, cũng là động lực duy nhất giúp cô sống sót.

“Hề hề, cậu sẽ không thật sự quyết định gả đi”

“ừm, tớ quyết định gả đi.” Bằng không còn có thể như thế nào

Mặc kệ đối phương là ai, chỉ cần cô gả đi, mẹ liền rất mau sẽ trở lại bên người nàng.

Như thế, liền tốt

Nhìn Tô Nhan Hề tâm ý đã quyết, Lục An An đều dừng lại mọi lời khuyên bảo, nàng chỉ có thể bất đắc dĩ mà thở dài một tiếng.

“tốt đi, nếu cậu tìm chết, tớ chính là tiễn cậu một đoạn đường, tớ hôm nay liền làm phù dâu của cậu, bồi cậu đi xuống đi.”

“Cảm ơn cậu, An An” Tô Nhan Hề cảm động mà ôm An An, ở ngay lúc này, có bằng hữu như vậy thật là một loại tốt đẹp sự tình.

An An vỗ vỗ bả vai cô, khóe miệng khẽ nhếch: “Đi thôi, tân nương tử, thời gian không sai biệt lắm.”

“tốt, cậu bồi tớ”

Tô Nhan Hề kéo Lục An An, hai người nhìn nhau cười.

Lúc hai người mới vừa đi ra vài bước, Lục An An đột nhiên kêu một tiếng sợ hãi, duỗi tay chỉ hướng chân Tô Nhan Hề.

“Cậu như thế nào không có mang giày”

“Nha, quên mất.”

“Trời ạ, này cậu cũng có thể quên” thật là làm người bội phục, Lục An An lắc đầu, ở trong phòng tìm được hộp giày, đem một đôi giày cao gót được nhà thiết kết nổi tiếng thiết kế đưa cho nàng đi vào.

“um, hiện tại có thể đi rồi.”

“tốt” nhìn đến đôi giày trên chân chính mình, Tô Nhan Hề nhịn không được động khóe môi.

Cuối cùng đợi Lục An An thúc giục, hai người đi ra khỏi phòng nghỉ.

Lúc các cô đi đến hành lang, liền nghe được tràn ngập tiếng âm nhạc hạnh phúc vui sướng từ nơi xa ẩn ẩn truyền đến.

Tô Nhan Hề đứng lại, cả người đông cứng đứng ở tại chỗ, tay vịn một bên rào chắn.

“Di” Lục An An thấy nàng dừng lại, nghi hoặc mà nhìn về phía nàng: “Như thế nào”

“Tớ” một người chưa bao giờ nói dối qua như Tô Nhan Hề, lại muốn đi diễn một hồi thiết kế tốt màn kịch dối trá, cô sợ hãi chính mình không thể đem màn kịch này trình diễn tốt.

Vốn định nói ra sự sợ hãi trong lòng, nhưng nhìn đến anh mắt lộ lắng của Lục An An, nàng liền nói không nên lời.

Nhẹ nhàng nhấp môi, bắt buộc chính mình mỉm cười nhẹ nhàng.

“Không có việc gì, tớ chỉ là đau chân, An An, tớ có thể không đi giày cao gót không”

“Đương nhiên không thể” Lục An An cảm xúc lập tức đi xuống, nhịn không được lại giơ tay chọc đầu Tô Nhan Hề: “Cậu vẫn là nữ nhân sao đến giày cao gót cũng không đi cậu cũng không nhìn xem cái chị gai cao ngạo kia của cậu, cô ta chính là nổi danh nữ vương giày cao gót, về sau cậu muốn giả mạo cô ta, thì không thể giống như trước chỉ đi giày đế thấp, giày chơi bóng, như vậy sẽ khiến cho người khác hoài nghi, có biết hay không”

“Xi xi” Tô Nhan Hề nhanh lên tiếng ngăn cản cái vị đại tiểu thư này tiếp tục nói tiếp: “cẩn thận tai vách mạch rừng.”

Cô không hy vọng trong ngày đầu tiên, thân phận đã bị vạch trần.

“Nha, đúng đúng đúng” Lục An An cũng lấy lại tinh thần, che miệng, nhìn xem bốn phía, may mắn không ai.

“Mọi người hình như đều đi lễ đường, chúng ta cũng đi thôi, đúng rồi, lúc tớ tới thấy cha cậu đang chờ cậu.”

Cha, nụ cươi trên mặt Tô Nhan Hề nháy mắt cứng đờ.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sstruyen