Chương 3: Hối hôn, còn kịp sao

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Làm bạn khuê mật của Tô Nhan Hề Lục An An biết hết thảy về Tô Nhan Hề, tự nhiên cũng biết chuyện cô cùng Hạ gia.

Nhìn cô đột nhiên trở nên không vui, trong lòng liền vì cô cảm thấy thương tiếc.

“tốt, hôm nay cậu chính là cô dâu, mặc kệ thật thật giả giả, đều phải làm một cô dâu xinh đẹp.”

“được”

Tô Nhan Hề gật gật đầu, bỏ qua một bên bi thương, lại lần nữa nở nụ cười.

“An An, tớ đi giày cao gót không quen, cậu đỡ tớ đi.”

“Phục cậu rồi, đi thôi”

“Ha hả, cảm ơn An An”

Tập đoàn Long thần văn phòng tầng cao nhất

Có một người thân hình cao lớn cường tráng ngồi trên ghế, trong miệng ngậm điếu xì gà, tàn thuốc thật dài khói bụi bắt đầu bay lượn, lại không có chút nào dấu hiệu muốn động  điếu xì gà, những ngón tay thon dài chỉ là cầm bật lửa vô ý thức mà khép mở, động tác như vậy tựa hồ đã bảo trì thật lâu.

Thời tiết tháng bảy, dị thường nóng bức.

Nếu là ngày thường, nhất định sẽ cảm thấy là một ngày tốt lành bầu trời trong xanh.

Nhưng hôm nay, đối với hắn Cố Tây Thành mà nói, quả thực là ngày tồi tệ nhất từ trước tới nay.

Khấu khấu

Cửa văn phòng theo tiếng đập cửa bị mở ra.

Một nam nhân ăn mặc tây trang đi đến, ánh mắt lập loè mà nhìn Cố Tây Thành.

Cố Tây Thành thờ ơ, vẫn cứ duy trì động tác cũ.

Phảng phất, người tới không tồn tại.

Nam nhân mặc tây trang tựa hồ đã sớm quen với cách hắn đối đãi, hôm nay càng là vạn phần lý giải.

Vì thế, vô cùng cung kính mà nói: “Lão đại, thời gian không sai biệt lắm.”

Trên tay Cố Tây Thành khói bụi nháy mắt bóc ra, toát ra một chút ngôi sao lửa đỏ.

Trong không khí hơi thở lộ ra vài phần lạnh lẽo, nam nhân mặc tây trang nuốt nuốt nước miếng.

“Tổng, tổng tài”

“Hạo Tử, anh nói tôi hiện tại hối hôn còn kịp sao” người nào đó rốt cuộc lấy điếu xì gà từ môi xuống, ngữ khí nhàn nhạt hỏi.

Khoé mới Âu Dương Hạo vừa kéo, mang theo thành thật lắc đầu.

“Thiếu gia, đây chính là chính cậu quyết định.” Lời ngầm là ngươi không thể không tuân thủ lời người nói, chẳng lẽ muốn tức chết lão phu nhân

Cố Tây Thành ngồi ở trên ghế, hai mắt trầm xuống, tựa hồ nhớ tới cái gì.

Rốt cuộc, thu hồi tư thái lười biếng, ưu nhã từ trên ghế đứng lên, thuận tay cầm lấy áo khoác, soái khí mà mặc vào.

Sau đó, xoay người hướng ra ngoài đi đến.

“Đi, đi kết hôn”

“Vâng, tổng tài”

“Đúng rồi, cô dâu gọi là gì”

“Hạ Cẩm Hề”

“Họ Hạ là cái kia sắp đóng cửa Hạ gia”

“Không sai”

Hiện trường hôn lễ, đám đông không khí vui mừng hướng giáo đường đi đến, hôm nay có thể nói là các nhân vật nổi tiếng tề tụ một chỗ, mục đích chính là tham gia hôn lễ thịnh thế sắp được tổ chức.

Hôm lễ thuộc về nam nhân kim cương Cố Tây Thành

Cố Tây Thành, hắn là công tử hào môn, hắn là chủ tịch tập đoàn Long thần, hắn là một trong tứ công tử đứng đầu thành phố A.

Hắn có bề ngoài khuynh đảo nữ nhân, có sự nghiệp vĩ đại khiến nam nhân ghen ghét.

Hắn một nam nhân độc thân quý tộc, hôm nay, rốt cuộc muốn kết hôn.

Việc này làm vô số nữ nhân tan nát cõi lòng, thề muốn nhìn, vị Cố phu nhân tương lai đẹp hơn, hay là các nàng đẹp hơn.

Bất quá thấy hôn lễ còn có một giờ liền phải cử hành, nhưng chú dể Cố Tây Thành lại không thấy bóng dáng.

Làm cho khách khứa nhịn không được sôi nổi cùng nhau phỏng đoán

“Tìm được thiếu gia không” thanh âm Cố lão phu nhân vĩnh viễn như vậy lộ ra uy nghiêm.

Đứng ở chỗ cao, nhìn đám người bốn phía chung quanh, tìm không thấy hình bóng của cháu trai làm bà dị thường bực bội.

Thử hạ bên người bà đều nơm nớp lo sợ mà đứng ở một bên, không dám lên tiếng.

“Lão phu nhân không cần lo lắng, này không phải đang tới sao” bạn chú dể Tư Đồ Sóc trên người mặc một bộ âu phục cắt may thủ công vừa người, cầm champagne, ưu nhã mà đi đến trước mặt Cố lão phu nhân.

Hai mắt nhìn về phía cổng lớn từ trên xe đi xuống một người, khóe miệng giơ lên mang theo một tia nghiền ngẫm.

“cậu ấy luôn đúng giờ như vậy, không kem một giây”

Cố Tây Thành thong dong xuống xe, ánh mắt thanh lãnh quét về bốn phía, gương mặt tuấn mỹ không có một tia cảm xúc dao động.

Dáng người cường tráng, da màu đồng, ngũ quan thâm thúy rõ ràng, giống như tượng điêu khắc Hy Lạp, cả người tản mát ra một loại hơi thở vương giả, mà hắn xuất hiện cũng mang đến oanh động lớn.

Một nhóm tiểu thư khuê các tiến đến, quên mất sự rụt rè của bản thân, ùa lên.

May mắn nhân viên bảo vệ của Cố gia xuất động, ngăn bọn họ lại, mới ngăn lại một trận hỗn loạn.

Cố Tây Thành dường như không có nhìn thấy, cao ngạo ở trước mặt mọi người đi vào lễ đường.

Cố lão phu nhân nhìn thấy hắn xuất hiện, âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng nhịn không được liếc mắt quét hắn một cái.

Cố Tây Thành vẫn cứ xem như không thấy, ưu nhã mà đi lên đài.

Tư Đồ Sóc thấy thế, chạy nhanh đi theo phía sau hắn, thấp giọng nói.

“Tôi cho rằng cậu đào hôn.”

Cố Tây Thành liếc xéo hắn một cái, người này là e sợ thiên hạ không loạn sao

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sstruyen