Chương 4: Cô dâu, sẽ không đi giày cao gót

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Nhan Hề cùng Lục An An hai người nâng đỡ lẫn nhau tiến vào lễ đường, mới vừa đi tới cửa liền có người hầu cố gia tiến đến hỗ trợ.

Trừ những người đó ra, còn có người Hạ gia, đứng ở đằng trước chính là cha của cô Hạ Chấn Đông, người nam nhân đã từng vứt bỏ cô cùng mẹ.

Không thể tưởng được, cô sẽ ở trường hợp như vậy lại lần nữa nhìn thấy hắn.

Hạ Chấn Đông vẻ mặt vui mừng, bởi vì con gái mình sắp gả cho Cố gia danh môn vọng tộc tại thành phố A.

Kể từ đó, bọn họ Hạ gia liền có thể cứu được.

“Cẩm Hề, con gái ngoan của ba, thời gian tới rồi, chúng ta vào đi thôi.”

Hạ Chấn Đông cười nói tiến lên dắt tay Tô Nhan Hề.

Tô Nhan Hề nghe hắn gọi Cẩm Hề bỗng nhiên hoàn hồn, tâm đau một chút, sau đó không dấu vết, nhanh chóng mà tránh đi tay hắn đụng vào.

“Không cần, con chính mình có thể đi vào.” Ngữ khí lãnh đạm, kéo ra khoảng cách của hai người.

Con đường của cô, vẫn luôn là chính cô tự đi, không cần ai cùng đi, càng không cần người cha nay cùng đi.

“Cậu được không” Lục An An tỏ vẻ hoài nghi.

Tô Nhan Hề nhẹ nhàng cười: “Không phải còn có cậu sao”

Sau đó mặc kệ Hạ Chấn Đông nghi hoặc, từng bước một bắt đầu đi hướng lễ đường.

“Từ từ ” Lục An An làm phù dâu, tự nhiên làm bạn đi bên cạnh.

Hạ Chấn Đông đứng tại chỗ không rõ nguyên do, trong lòng càng là nghi hoặc khó hiểu.

Cẩm Hề, cô hôm nay làm sao vậy

Lễ đường trang trí huy hoàng, tân khách như mây.

Theo âm nhạc, Tô Nhan Hề đi lên thảm đỏ đã sớm được trải, đi trước cô không biết lữ đồ.

Từng bước một như là đạp lên bông, như vậy không chân thật.

May mắn có người ở bên tai cô xoay tròn, nhắc nhở cô.

Cách đó không xa, một nam nhân mặc tây trang đi giày da đang đứng, hắn cùng khách khứa đều đang nhìn cô.

Tô Nhan Hề biết, hắn chính là Cố Tây Thành, cô là phải gả cho hắn.

Trước đó, bọn họ chưa bao giờ gặp qua.

Bởi vì bọn họ thân phận cách xa, hắn là công tử ở xã hội thượng lưu, mà cô là tiểu nha đầu ở khu dân nghèo.

Vận mệnh luôn là kỳ diệu như vậy, Tô Nhan Hề nằm mơ cũng không nghĩ đến sẽ cùng hắn có quan hệ.

Trên thế giới có việc không thể tưởng tượng, không gì hơn sự tình, mình trở thành cô dâu, mà chú dể mình lại không quen biết.

Xuyên qua đầu sa, Tô Nhan Hề đánh giá người trước mặt Cố Tây Thành.

Từng nghe An An nói, hắn gương mặt mê hoặc chúng sinh, có dáng người siêu việt, hơn nữa phú khả địch quốc.

Nữ nhân nếu là có thể gả cho hắn, cả đời này liền hoàn mỹ.

Tô Nhan Hề cười khổ, vì cái gì cô lại có loại cảm giác sắp rơi vào địa ngục

Bất quá, cô không thể không thừa nhận, Cố Tây Thành đích xác như đồn đãi tuấn lãng bất phàm, khí vũ hiên ngang.

Xem ra đồn đãi ngẫu nhiên cũng là sự thật

Nghĩ đến đây, Tô Nhan Hề nhịn không được mày nhảy lên một chút.

Như vậy, lời đồn hắn không thích nữ nhân mà là thích nam nhân cũng là thật sự

Tô Nhan Hề cảm thấy lạnh, cả người run lên, chân uốn éo, suýt nữa té ngã.

“Cẩn thận” may mắn An An nhanh tay lẹ mắt đỡ cô.

Bất quá, vẫn làm khách khứa kinh ngạc cảm thán một tiếng.

Đứng ở bên cạnh Cố Tây Thành phù dể Tư Đồ Sóc nhịn không được cười.

Ở bên tai Cố Tây Thành nói nhỏ: “Cô dâu nhỏ của cậu nhìn qua có chút khẩn trương.”

Hai mắt Cố Tây Thành trầm xuống, liếc xéo hắn một cái, mơ hồ mang theo cảnh cáo.

Tư Đồ Sóc thông minh vội vàng ngừng cười: “ok, ta không phát hiện cô ấy thiếu chút nữa té ngã.”

Hắn trả lời làm Cố Tây Thành nhịn không được khóe miệng vừa kéo, đem ánh mắt oán trách dời về phía người đi tới Tô Nhan Hề.

Nữ nhân này

Không đợi đến cố đại thiếu gia của chúng ta tìm được từ có thể hình dung người nào đó, người nào đó tựa hồ cảm giác được hắn phóng ánh mắt tới, khẩn trương đến năm lần bảy lượt mà suýt té ngã.

Giờ phút này, ngay cả các khách nhân đều nhịn không được cười nhẹ ra tiếng.

Cố Tây Thành đối với việc này dị thường bất mãn, mất mặt, ném hết mặt mũi của hắn.

Ánh mắt hắn bất mãn bắn về phía sau phía trợ lý Âu Dương Hạo.

Âu Dương Hạo phản ứng cực nhanh, vội vàng đi đến trước mặt hắn.

“Tổng tài”

“Nữ nhân này chân có vấn đề”

“Theo điều tra, không có”

“Cô ta đi như thế nào giống vịt lay động lay động khó coi chết đi được.”

Âu Dương Hạo xấu hổ, cái này hắn như thế nào biết

“Ha ha ha” Tư Đồ Sóc rốt cuộc không nín được, cười to ra tiếng, hơn nữa lại lần nữa ở bên tại Cố Tây Thành nhỏ giọng nhắc nhở: “Cô dâu của cậu đã đến gần.”

Bọn họ, bọn họ cư nhiên lại dựa gần như vậy

Tô Nhan Hề ở trong lòng oa oa kêu to, ánh mắt tò mò mà nhìn Cố Tây Thành cùng Tư Đồ Sóc.

Hai người đều có giá trị nhan cao, đứng chung một chỗ nhìn thế nào đều cảm thấy thực phù hợp.

Chẳng lẽ bọn họ mới là chân ái

Tô Nhan Hề vẫn luôn rối rắm vấn đề này, vừa rồi mới năm lần bảy lượt thiếu chút nữa té ngã.

Ngay cả khách khứa cười, cô cũng không có tâm tư để ý tới, càng không cảm giác được chính mình mất mặt.

Bởi vì tâm tư của cô đều đi đánh giá chứ dể cùng phu dể đi.

Phía trước là cầu thang, Lục An An bất an mà nhắc nhở Tô Nhan Hề.

“Cẩn thật một chút”

“A” Tô Nhan Hề hoàn hồn, mờ mịt mà quay đầu nhìn về phía Lục An An, lại không có chú ý tới dưới chân cầu thang.

Vì thế, cô dâu ăn mặc áo cưới trắng tinh, ở trước mắt bao người té ngã, hơn nữa cả người đều ngã năm xuống.

“A a”

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sstruyen