chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#Đoản_tiếp.

"Chát"

Nhược Đàm vừa bước vào công ty liền bị ăn một cái tát vào mặt.

"Tiện nhân, cô dám dụ dỗ hôn phu của tôi" Ả ta thét vào mặt cô.

"Hôn... Hôn phu của cô là ai??" Cô ôm một bên má cất giọng hoài nghi hỏi cô ta.

"Là Vương Nhật Minh người hôm qua cô vừa quyến rũ"

"Tôi... Tôi không có, thật mà cô... cô tin... "Chát" Lời chưa kịp dứt cô lại bị ăn thêm một cái tát.

"Cô còn dám nói không có, thế hôm qua ai là người lột đồ chồng tôi ra?? Ai là người bò lên giường anh ấy" Ả ta tức giận nhìn cô đầy khinh bỉ.

"Hiểu nhầm chỉ là hiểu nhầm thôi, cô nghe tôi nói, giám đốc anh ấy rất yêu cô, hôm qua anh ấy còn khóc vì sợ bị cô bỏ rơi" Nhược Đàm vội vàng giải thích.

"Tôi không ngốc như cô nghĩ, hôm nay tôi phải cho cô biết ai mới là vợ của Nhật Minh, ai mới là nữ chủ nhân của tập đoàn Vương thị này" Vừa nói ả ta vừa tiến tới giật lấy tóc cô.

"A... thả tôi ra... hic hic..."

"Cô đang làm gì?? " giọng anh cất lên phá vỡ sự ồn ào của mọi người xung quanh.

Ả ta thấy anh thì lậy tức lao vào lòng như một chú chim nhỏ bị thương

"Minh à, cô... chính cô ta ăn hiếp em" vừa nói ả ta vừa cầm lấy tay anh xoa xoa lên mặt mình.

"Cô đã làm gì vợ tôi" Anh quát lớn, giọng nói đủ to để khiến mọi người có mặt ở đây điều phải run sợ.

"Tôi... Tôi... Không làm gì cả, giám đốc anh" Cô run rẩy giả lời anh.

"Tôi hỏi cô đã làm gì vợ của Vương Nhật Minh tôi" Vừa nói anh vừa quay sang thét vào mặt ả ta đang nằm trong lòng mình.
Mọi người trong công ty điều ngơ ngác, không theo kịp tình tiết này. Chẳng phải vị hôn thê của anh là ả ta hay sao, sao bây giờ lại hỏi ả ta đã làm gì vợ anh.

"Minh... Em... em" Ả ta sợ hãi lùi về sau bài bước.

"Gọi bảo vệ đến đuổi cô ta ra ngoài" Anh lạnh lùng lên tiếng.

"Minh... em mới là vị hôn thê của anh"

"Tôi chưa từng chấp nhận cô là vị hôn thê của mình"

Anh vừa dứt lời bảo vệ đã đến và lôi ả đi.

Vương Nhật Minh bước đến bế Nhược Đàm đang đứng ngây người tiến về phòng làm việc.

...

Chap sau có H, hứa là H mạnh hơn chap trước. Tin anh đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dii