Chương 5: Học sinh mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Tống Thanh Dao, con có chịu dậy không hả? Mặt trời chiếu ðến mông rồi ðó!

- Dạ.......

10 phút sau khi ðã vệ sinh cá nhân xong, Dao xách cặp chạy ðến trýờng, mẹ cô hét lên:

- Con không ãn sáng à?

Dao nói vóng lại: Thôi ạ

Xin chào mọi ngýời, tôi là Tống Thanh Dao, nãm nay vừa tròn 14 tuổi. Hôm nay là ngày ðầu tiên tôi chuyển ðến trýờng mới, ðó là một ngýời trýờng vô cùng danh giá mà chỉ có thiếu gia tiểu thý nhà giàu mới ðýợc học, còn tôi, nhà tôi chỉ có 2 mẹ con sống nýõng tựa vào nhau nên nhà tôi rất nghèo. Nhýng 3 tháng trýớc, tôi ðã ðýợc một gia ðình quý tộc nhận nuôi, họ ðã ðề nghị chuyển trýờng cho tôi nhýng chỉ còn 3 tháng nữa là thi học kỳ nên tôi ðã quyết ðịnh sau khi thi xong mới chuyển trýờng.

Thanh Dao ðang gền tới cửa lớp thì thầy chủ nhiệm býớc vào, cô hồng hộc chạy ðến trýớc cửa lớp chờ thầy gọi vào. Tranh thủ lúc thầy giới thiệu, cô ðứng sửa soạn lại gọn gàng, hít một hõi thật sâu rồi thở ra. Tự tin býớc vào lớp.

Cô cúi chào tất cả mọi ngýời, cýời týõi giới thiệu mình:

- Chào mọi ngýời, mình tên là Tống Thanh Dao, từ hôm nay mình sẽ học ở ðây. Mong mọi ngýời giúp ðỡ!

Cả lớp trầm trồ kinh ngạc, ðám con trai thì ngẩn ngõ trýớc vẻ ðẹp của cô gái, còn ðám còn gái thì ganh tỵ không ngừng.

Ðúng thật, Thanh Dao có một ngoại hình hoàn hảo vô cùng.Cô có thần hình nhỏ nhắn.Làn da cô trắng nhý tuyết phủ, khuôn mặt nhỏ nhắn, chiếc mũi cao thẳng tắp, khuôn miệng nhỏ nhắn hình trái tim, cô có một mái tóc màu ðen dài hõi xoãn ở ðuôi nhý vừa ði uốn về, nhýng ðẹp nhất vẫn là ðôi mắt của cô, ðôi mắt màu tím của thạch anh, thật lung linh, thật huyền ảo, nhý chứa ðựng cả một thế giới trong nó. Cô ðẹp nhý thiên thần vậy!

Khi cả lớp còn mải chú ý ðến ngoại hình cùng giọng nói trong trẻo cao vút của cô thì thầy Hạ nhìn quanh lớp ðể sắp xếp chỗ ngồi cho cô, thầy xếp cho cô ngồi cuối lớp cách cửa sổ một bàn.

Ðột nhiên ðám học sinh gào lên, cả nam lẫn nữ ðều tỏ ra ganh tị. Cô ngồi xuống bàn, nhìn qua chiếc bàn trống bên cạnh, cô tò mò về chủ nhân của chiếc bàn ðó.

Xoạch...

Bỗng cánh cửa lớp mở ra, cả bọn con gái òa lên vui sýớng. Thanh Dao nhìn lên thì thấy một nam sinh.

Nam sinh ðó phải nói rằng vô cùng, vô cùng ðẹp trai, mái tóc vàng óng ðýợc tỉa dài hõn tai một chút, ôm sát ðầu, khuôn mặt lạnh lùng, ðôi mắt ðỏ thẫm nhý ánh chiều tà.

Cậu tiến tới phía Thanh Dao, bỗng cô bật dậy, toàn thân run rẩy, cố gắng thốt lên:

- Ðông Ca......cậu là Ðông Ca ðúng không?

Chàng trai lýớt nhìn cô gái ðang rýng rýng nýớc mắt rồi ði ðến chiếc bàn cạnh cửa sổ, cậu ngồi xuống rồi nói:

- Phải!

Mọi ánh mắt trong lớp ðều ðổ dồn về phía họ, thềy Hạ trầm tý một lát rồi nói:

- Thanh Dao, em mau ngồi xuống ði!

Thanh Dao vẫn ðứng im, mắt nhìn về phía nam sinh kia. Thấy cô gái nhý vậy, chàng trai vẫn im lặng. Thanh Dao vừa khóc vừa nói:

- Cậu...cậu có...thể ra ng...ngoài với..tôi không?

Nhìn thấy vẻ mặt thảng thốt của cô, hắn ðồng ý.

Sau khi 2 ngýời ra ngoài ðýợc 15 phút thì trở về, nhìn thấy sự tuyệt vọng của học sinh mới cùng vẻ trầm tý của nam sinh kia, cả lớp xì xào bàn tán:

- Ê! Ðông Ca với học sinh mới kiq có quan hệ gì nhỉ?

- Chắc cô ta chỉ giả vờ quen biết với Ðông Ca ðể thu hút cậu ấy thôi, ðúng là diễn sâu thật!

- Không biết cô ả Tỉê Huyền kia mà biết ðýợc thì sẽ nhý thế nào nhỉ?

- Chắc chắn là rất thảm rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro