1.Ám đọa Tsurumaru (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gió lướt qua từng ngọn tóc mang theo vị tanh nồng của máu ập vào mặt, Kiyoshi mở mắt xuất hiện trước mắt anh là khung cảnh tan hoang, thôn xóm đổ nát mặt đất đầy máu, không khó để nhận ra nơi mà anh đang đứng là một chiến trường.

-"Hệ thống, cái gọi là thể nghiệm nhân sinh chính là quăng ta tới chiến trường? "- Trở tay chém giết sinh vật vừa xông tới, Kiyoshi bực bội hỏi sinh vật trong đầu chính mình.

[Là, nhân vật đầu tiên ngài thể nghiệm là Tsurumaru Kuninaga một đao kiếm nam sĩ. ]

Ngữ khí khẳng định lạnh băng của hệ thống thành công làm Kiyoshi ngừng lại, anh thở dài một hơi. Nhìn địa hình xung quanh, di động tới nơi an toàn. Thôi, nếu đã đồng ý xuyên qua thì ở đâu đều vậy.

Nghĩ vậy Kiyoshi áp xuống bực bội trong lòng di chuyển đến một gốc cây gần đó, sau khi xác nhận an toàn qua bản đồ của hệ thống, anh ngồi dựa vào thân cây.

-"Hệ thống, có kí ức của thân thể này sao? ". Kiyoshi hỏi.

[ Xin lỗi bởi vì ngoại trừ những thông tin cơ bản kia cậu ấy đã quên mất những chuyện còn lại]

Nghe vậy, anh không khỏi nhíu mày. Tsurumaru Kuninaga anh cũng có nghe qua, phải nghiêm trọng thế nào mới có thể khiến một thanh đao ngàn năm tuổi lựa chọn quên đi để sống tiếp? Trở thành cậu ấy? Anh làm được sao?

[Đó là cơ chế bảo vệ của cơ thể thôi, khi ngài thật sự sẵn sàng nó sẽ trở lại. Đừng quá để tâm ]. Nhận thấy cảm xúc của anh dao động hệ thống an ủi.

Kiyoshi nhấp môi, không nói thêm lời nào rũ mắt đọc thông tin cơ bản của nhân vật anh sắp trở thành.

Nhắm mắt dựa vào thân cây như đang ngủ, Kiyoshi vẫn không thể tin được những chuyện xảy ra, mới hôm qua đây anh vẫn là một người bình thường mà bây giờ đã trở thành một nhà lữ hành, tìm kiếm thứ mà hệ thống gọi là...nơi anh thuộc về? Đúng không nhỉ...

Nơi anh thuộc về......là ở đâu cơ chứ?

[Kí chủ, có sinh vật sống đang đến đây thỉnh chuẩn bị sẵn sàng. Tên là ngắn nhất chú từ khoảnh khắc ngài bị gọi tên cũng sẽ là lúc thế giới nhận đồng ngài, ở khoảng thời gian đó ngài chính là cũng sẽ chỉ là Tsurumaru Kuninaga.]

-"Tôi đã rõ". Thở dài một hơi, Kiyoshi đáp lại.

Ngón tay thon dài lướt qua từng sợi tóc đen mềm mại của bản thân, Kiyoshi mơ màng lâm vào suy nghĩ của bản thân.

Chờ.. Từ từ!

Tóc đen?

Tiếng kinh hô của thiếu niên xa lạ khác vào lúc này cũng vang lên trùng hợp với tiếng nói lạnh băng của hệ thống.

[Ký chủ, ngài ám đọa ]

-"Mọi người! Ở đấy có một vị ám đọa Tsurumaru !"

Tsurumaru Kuninaga.....? Khoảnh khắc đó thế giới như có sự khác biệt, cơ thể trở nên nặng nề những vết thương trên cơ thể cũng bắt đầu đau đớn bọn nó nói cho anh biết, anh bây giờ đã không phải là người đứng xem nữa rồi.
--------------------------
Chịu đựng đau đớn từ vết thương, Tsurumaru liếc nhìn người đang tới. Thiếu niên trước mặt đội quân mũ mang một mái tóc dài màu cam có vẻ tràn đầy sức sống, đồng tử long lanh như màu trời, trên người khoát một bộ váy màu đen, xem kiểu dáng hẳn là quân phục.

Đối chiếu với những thông tin mà anh biết, không nghi ngờ gì nữa trước mặt vị này hẳn là Midare Toushirou thuộc phái Awataguchi.

Theo tiếng Midare Toushirou vừa dứt, vài bóng người liền xuất hiện ngay sau cậu ta.

-"Tsuru-san? Chuyện gì xảy ra với ngài vậy? ". Lên tiếng là một nam tử với mái tóc xanh đen, chỉ để lộ một bên mắt trái ấy vậy từ một bên mắt còn lại Tsurumaru cũng cảm nhận được sự hoảng hốt lo lắng của người nọ.

Shokudaikiri Mitsutada từng chung chủ nhân với anh.

Mờ mịt chớp mắt, Tsurumaru theo bản năng lộ ra một nụ cười.

-" A~ là Mitsu-bou à. Bất ngờ khi gặp tôi chứ? ".

Shokudaikiri vẫn còn chưa trả lời một bóng trắng bên cạnh đã lao tới, nắm chặt tay Tsurumaru.

-"Bất ngờ lắm luôn! Tsuru-san màu đen cũng rất tuyệt vời! Rất phong cách! ". Thiếu niên mang đôi đồng tử màu vàng kim ấm áp, lấp lánh như mặt trời đối diện đôi mắt màu đỏ rực nhuốm máu của Tsurumaru, làm anh không khỏi hoảng hốt trong chớp mắt, trong kí ức của anh hình như cũng có người mang một đôi mắt tương tự ôn nhu nhìn anh như vậy, không chói sáng như thiếu niên trước mặt lại đã là thái dương chiếu sáng cuộc đời anh...

Tsurumaru lên tiếng nỉ non.

-"Thứ này thật là dọa tới tôi.... ". Thứ cảm xúc vừa lướt qua ấy.

-"Vậy sao? Anh có muốn về Honmaru với chúng tôi không? ".

Yagen Toushirou không mấy để ý mà sử dụng máy liên lạc với chủ nhân của mình ở nội thành, cũng không phải bọn họ không hiểu ám đọa nguy hiểm như thế nào, mà là Tsurumaru Kuninaga thật sự một chút cũng không giống đã ám đọa, linh lực xung quanh cũng vô cùng sạch sẽ không mang một chút ác ý.

Hơn nữa ngoại trừ Midare chỉ có Lv 81 ra ở đây tất cả mọi người đều là Lv90 Kiwame trở lên, cho dù Tsurumaru muốn đánh, rớt troop hay không cũng khó có thể nói.

Vả lại đây cũng không phải là thanh đao ám đọa đầu tiên mà bọn họ gặp...
""
Tsurumaru cũng không biết điều này mà có biết hẳn cũng chẳng để tâm, anh phốc một tiếng bật cười, cười đến mức làm bản thân thở hổn hển đôi mắt màu huyết sắt cong cong như trăng non, để ý còn có thể nhìn thấy lưu chuyển ánh nước.

-"Các cậu rốt cuộc là tin tưởng bản thân đến mức nào vậy? Cho dù chỉ có Lv1 nhưng tôi cũng là ám đọa đao kiếm đó đứng gần như vậy thật sự ổn sao? Đã vậy còn muốn mang tôi trở về, tôi đánh không lại các cậu nhưng ám sát vị Saniwa kia hẳn là không vấn đề chứ? ". Tsurumaru vừa cười vừa liếc nhìn bọn họ, đồng tử mang theo ý cười giảo hoạt như một trò đùa dai.

Với bản lĩnh tìm đường chết của bản thân Tsurumaru thành công làm không khí đọng lại trong chớp mắt.

-"Bởi vì anh là Tsuru-san nha! "-Taikogane Sadamune lấy lại tinh thần cố chấp nắm lấy tay Tsurumaru, nở nụ cười rạng rỡ nói với anh như vậy.

Tsurumaru chợt sửng sốt, bởi vì bản thân là Tsurumaru Kuninaga nên mới tín nhiệm sao? Là bởi vì chính mình từng là đồng bọn của bọn họ.. nên mới tín nhiệm sao? Tsurumaru hơi mang mờ mịt đè tay lên ngực, lại có chút buồn cười, lý do cũng quá không đáng tin đi?rũ mi xuống anh nghĩ thầm ...bất quá hẳn là cũng không tệ lắm?

Nhóc Midare nhìn mọi người cũng xen vào nói.

-"Anh không cần lo lắng về việc mình sẽ mất khống chế gây tổn thương đại tướng đâu! Ngài ấy rất có kinh nghiệm trong việc tinh lọc ám đọa mà! "

Yagen nhận đồng gật đầu.

-"Ichigo nii cũng là nhờ ngài ấy mới trở nên bình thường mà. "

Ichigo... ? Sao? Tsurumaru bí ẩn nhẩm lại cái tên này, trái tim anh đau từng cơn khi nghe đến nó.

Quá khứ của anh... Cũng có cậu ta sao?

Ichigo Hitofuri... Tò mò thật đấy.. Quá khứ của chính anh.

-" Tsuru-san cùng đi sao? Tới Honmaru của chúng tôi". Shokudaikiri Mitsutada đưa tay về phía anh, mang theo như có như không cổ vũ ôn nhu nói.

Gạt phăng những suy nghĩ mơ màng kia, Tsurumaru không mang do dự nắm lấy nó, đôi mắt cong cong.

-" Ám đọa Hạc đi đến bình thường Honmaru, cái này kinh hách đủ bất ngờ sao? "

-"Ừm! Tsuru-san tuyệt quá, làm tôi bất ngờ quá rồi. " Taikogane Sadamune hưng phấn reo.

Ánh sáng màu kim bao quanh mọi người, Tsurumaru nhắm mắt lại...

Lại mở mắt ra... Chính là một trang hoàn toàn khác rồi không phải sao?

----------------------------
Xem giải trí thôi đừng gắt quá nha~
Nhân vật :
-Tsurumaru Kuninaga(bình thường)

Ám đọa.


Midare Toushirou.

Shokudaikiri Mitsutada.

Yagen Toushirou.

Taikogane Sadamune

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro