Bạn bè như shệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay tui nổi lên một khao khát giết người, và nạn nhân tui muốn giết là con bạn ngồi cạnh tui vào mỗi khi giờ Toán đến! Mấy giờ còn lại không có.

Con nhỏ đó - thôi thì cứ gọi nó là N đi - nó kì lạ lém, khùng khùng điên điên, mát mát tửng tửng khác người bome. Mồm thì bô bố bô bố, nói chuyện khinh người chẳng giống ai, cười cũng vô duyên thấy mẹ. Lúc nào nó cũng tỏ ra mình xinh đẹp, dễ thương, hiền lành, ngây thơ.

Nó nói hồi đó lớp 6 nó từng là lead của một tean gồm hai đứa con gái, mà khi tui hỏi lại thì tụi nó nói, "Lead đâu mà lead, làm chống lưng thì có." Hồi lớp 6 nó gặp tui giống như gặp không khí, chẳng để ý gì đến tui, thậm chí xem tui như người không tồn tại.

Lên lớp 7 gần cuối năm, nhỏ kia trong lớp hẹn nó ra nói chuyện, mà nó là người phóng hỏa, bảo nhỏ đó cứ việc xông vào đánh nó. Thế là đánh như chí chóe, mà vui một cái là nó thì không trầy xước gì, còn nhỏ đó thì trầy xước khắp tay với mặt. Cả lớp chẳng ai bênh nó, mà đúng hôm đó tui lại nghỉ học, không biết gì hết, vừa vào học thì thấy nó ngồi trên bàn tui khóc thút thít, rồi hỏi tui nếu lớp có anti nó thì liệu tui có làm bạn nó hay không? Tui lúc đó ngu ngu ngơ ngơ định trả lời có liền bị con bạn tui kéo sang một bên đòi nói chuyện.

Con bạn tui kể hết chuện cho tui nghe, tui cũng khá thân với con nhỏ đánh nhau với N, nên tui không tin nó. Sau đó nghe người trong cuộc kể lại thì tui...ghét N luôn. Nó biết không ai bênh nó nên thành ra nó kêu mẹ nó vào, rồi khóc lóc om xòm gọi mẹ nó. Mẹ nó thì bảo bọc nó quá mức, thấy nó thế liền lôi cổ con nhỏ đánh nhau với nó ra chửi xong tát nó, chửi nó không đủ thì lôi lớp tui ra chửi. Còn cái gì mà 'Tụi mày giang hồ với con tao, có tin tao kêu giang hồ tới chém tụi bây không hả' còn nó thì nắm tay mẹ nó, thì thầm cái gì mà 'Mẹ ơi về đi mẹ ơi, tụi lớp con chơi giang hồ lắm'.

Có lẽ tui hơi khác người, nhưng nếu ai dám chửi bọn tui giang hồ thì tui sẵn sàng chửi thẳng vô mặt người đó. Muốn chửi bọn tui cái gì cũng được nhưng nếu nói bọn tui giang hồ là tuyệt đối không được.

Sau vụ đó thì lớp...anti nó luôn, vốn đầu là cả đám muốn cô lập nó, muốn coi nó như người không tồn tại, nhưng lớp trưởng nói là thấy tội cho nó nên bỏ qua chuyện đó. Từ đó đến lớp 8 năm nay nó cũng bắt đầu bám tui. Mà lúc đầu nó bám ít, mấy ngày sau là còn hơn cả con đỉa hút máu, đúng là phiền phức. Tui có nhỏ bạn thân, chơi với nhau từ lớp 6 đến giờ, từ khi nó xen vô giữa hai đứa thì hai đứa cũng ít nói chuyện, vì muốn nói là nó lại chen họng vô. Nó lúc nào cũng đòi đứng giữa bọn tui với cái lý do 'Thằng crush tui nhìn tui tui ngại quá' nhảm còn hơn cả con ruồi.

Nó bám như thế một tháng thì nó càng làm lố hơn, đứng giữa bọn tui là nó bắt đầu đẩy đẩy tui ra khỏi con bạn tui, nếu tụi tui có đứt đuôi thì chưa đầy 5 phút nó đã tìm thấy tụi tui. Tui chịu không nổi, hẹn nó ra nói chuyện, ngày đầu nó khóc, ngày thứ hai nó cười, ngày thứ ba cũng cười, ngày thứ tư cũng cười, như con điên. Tui chịu không nổi, nói sự thật, vẫn cười toe toét.

Điên mà bệnh viện hết thuốc chữa sợ quá trả về luôn là hiểu.

Nó hứa với tui là nó sẽ không bám tui nữa, thế là nó chuyển sang...bám người khác.

Vl!

Tui viết thư cho nó, lần này tui dùng từ rất nặng, tui nói lớp khinh bỉ nó, nói thằng crush nó khinh nó, trong lớp chẳng ai ưa nó, ai ai cũng khinh bỉ nó. Tui nói với nó nếu nó cứ bám kí sinh trên một người thì chẳng có lợi ích gì cả, chỉ làm cho cả lớp khinh nó thêm thôi, tui bảo nó nên thay đổi cách suy nghĩ, cách sống, cách nó đối xử với người khác, cách nói chuyện. Tui nói với nó tui cho nó thời gian để thay đổi, đối với một người có quyết tâm, chỉ trong một tuần họ cũng có thể thay đổi, nhưng nó, ba tháng nay tuy là có thay đổi đấy, nhưng mà khổ cái là theo chiều hướng xấu đi.

Nó cũng hứa là thay đổi, rồi chuyển sang...bám con lớp phó học tập.

Hahaha, thật nực cười.

Người ta nói 'Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời', khó dời gì nữa, cái này là dời không được luôn á.

Tui chỉ muốn đâm compa vô cổ họng nó xong chặt xác nó ra nhét vô thùng xốp, ngồi đó ngắm nó chảy máu đến chết chết. Cũng vui đấy chứ.

N rất thích vẽ, giống tui. Tui ở nhà tui tự tập, nếu không biết thì lên gút-gồ-sama mà tra. N thì rất thích tranh của tui, mà khổ cái là nó không vẽ được giống tui nên nó cứ bám theo tui để hỏi phương pháp vẽ, tui bảo là cứ tra xong rồi luyện tập là biết liền hà, vì bản thân tui cũng làm thế. Không chịu, cứ bám bám theo tui đòi tui dạy vẽ, mà tui lại ngu mấy vụ dạy học. Cứ khăng khăng đòi tui vẽ mẫu mắt con trai, con gái, vẽ người, tay chân xong gửi hết qua cho nó, làm  như tui là osin nó hổng bằng.

Xong rồi còn có vụ tui vẽ tranh xong thì lấy tranh tui ra khoe mấy người kia, chữ kí với tên tui chình ình trên đó mà còn cố nói là của mình, ưởng ngực trông thấy mà ghét.

À mà con đó cũng ảo tưởng lém, chỉ cần thằng con trai đối xử tốt hay chọc nó chút xíu thôi là nó nghĩ người đó...thả thính nó.

Phụt a ha ha ha ha ha!

Đau bụng vỡi.

Có chuyện này nữa, hồi trước thằng crush nó có hẹn hò với cái chị kia trong liên đội. Nó không muốn mất thằng đó nên nói với bà chị đó là 'Này, chị ơi, em thích bạn trai chị nhiều lắm, chị nhường nó cho em nha'

Thế là hai người chia tay.

Mèn đéc ơi, lý do chia tay nhảm nhất thế kỉ.

À hông, còn nữa, nó làm người ta chia tay xong rồi còn nói 'Tui thấy chị đó có gì đẹp đâu, ở trường thì làm vẻ nghiêm túc nhưng cứ lên facebook một cái là son môi đánh phấn tùm lum, nhìn mà ớn' hay 'Tui nghĩ tui xứng với crush tui nhiều hơn chỉ'

Ôi mẹ ơi, đau bụng vỡi nồi.

Con nhỏ ngồi kế bên tui kể tui nghe là hồi trước nó quen thằng kia tên D trong lớp, cái là N confess với nó là 'Tao nghĩ thằng D cũng thích tao đấy, tại vì nó hay quay xuống thả thính tao' và con nhỏ đó chia tay thằng D. Nó còn nói thêm là N thích bám theo D lém, nói chuyện với nhau như người yêu của nhau mà trong khi đó thằng D cũng chẳng ưa gì nó.

Xong rồi vừa mới tuần trước nó hỏi tui 'Bà nghĩ tui với D có hợp không? Tui nghĩ tui thích nó thật lòng, mà nó cũng thích tui nữa. Tui muốn làm người yêu nó, bà nghĩ nó có chấp nhận không?' làm tui rớt cả ly nước mới mua từ căn-tin. Tui lập tức chạy đi hỏi thằng D, nó đáp lại tui, và cái cách nó nhìn tui như sắp giết rồi xẻo thịt tui đến nơi, 'Tao del ưa gì con nhỏ đó, mỏ thì hô ăn nói thì bốp chát. Tao thà làm người yêu mày còn hơn làm người yêu nó, mày hô chút xíu ở hàm trên mà nó hô tận hai hàm, đưa ra ngoài như tường thành chặn xe lửa, lại còn hai cằm. Mà cứ nghĩ mình là người đẹp nhất quả đất, mày nghĩ coi tao làm gì thích nó'

Ảo tưởng sức mạnh lv max rồi, khổ thân.

Khả năng nổ phải nói là bom sa hoàng cũng đấu không lại, nổ chút chút không nói, đằng nổ mà nổ thấy ớn luôn ý. Chuyện vui lém, kể cho nghe.

Hôm chủ nhật nó dẫn mấy đứa trong team nó về quê nó chơi. Con nhỏ lead ngồi chung ghế với nó, lead nói với tui là N kể nó nghe cái gì mà 'Bà tao mới chết năm trước' rồi 'Bà tao thương mấy đứa trẻ trong xóm lắm' hay 'Bà tao là một người nhân hậu, vậy mà bà tao chết sớm quá'

Thú vị hơn nữa là bà nó vẫn sống nhăn răng, vẫn ngồi đó ăn trầu, chải tóc cho mấy đứa em họ của nó.

Tui không theo phật nhưng mà cái này là tội bất hiếu đấy, người nhà chưa chết nhưng mà dám nói là đã chết rồi là trù cho họ chết sớm. Xét theo mặt của người không theo đạo, tui thấy như vậy là đúng kiểu bất hiếu luôn đấy.

Đau bụng hơn nữa là chuyện nó bảo cha nó là giám đốc của tập đoàn đứng thứ ba thế giới, nó còn quen con trai của tập đoàn đứng đầu với đứng thứ hai thế giới. Xong rồi nó còn bảo ba mẹ nó bỏ tiền ra tu sửa lại khu B trường tui, mà trong khi đó chỉ có khu C là sơn xong, phần còn lại sơn tróc tè le mà chẳng ai care.

Tui đem chuyện này kể em họ tui nghe, nó lăn ra đất cười một trận xong dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn tui 'Người ta nổ như lựu đạn đã thấy sợ, chế này là cao tay đến mức chắc bom nguyên tử vừa thấy là xách dép bỏ chạy ngay' làm tui
lăn ra đất cười theo nó.

Chuyện của nó là bao la nhưng mà kể tới mùa quýt mấy năm sau còn chưa hết, tạm thời kết thúc ở đây. Bây giờ tui đi mua thuốc thị đau bụng cái.

Yukimi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro