Ngoại truyện 1. lãng quên?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

tình tiết của ngoại truyện 1 chắc là giữa Kakuchou với Sanzu.
____

Trong căn phòng của chính mình, em co người vào một góc tường cạnh giường, đôi mắt xanh cứ hướng về khung cửa, ngôi sao long lanh chớp nhoáng trong tầm mắt.

đã bao lâu rồi, bầu trời đêm dần trở thành một người bạn.. một mạng đen để em trút mọi uất ức, nước mắt em lại rơi cứ nghĩ đến hoàn lúc này của bản thân em lại khóc.

Tự cảm thấy thương xót cho bản thân, tại sao mấy năm trước cô ta... người đoạt được vị trí cao nhất trong lòng bọn họ, được vui vẻ ca múa nhảy hát vô tư như một đứa trẻ, còn không quan tâm mình đang sống cạnh một đàn hổ ranh mãnh.

Sợ gì chứ, ánh mắt hành động sự quan tâm ân cần của Mikey ai mà dám làm gãy một sợi tóc của cô ta.

Cô ta biến mất em lại dần trở thành vật thay thế, mái tóc đỏ nụ cười tươi của cô ta.. rất đẹp, đến bản thân em còn phải thừa nhận điều đó. Chỉ có mái tóc, nụ cười dù thế nào cũng không thể giống với cô ta được.

một người quan trọng, được Mikey để mắt.. rất ganh tị, ganh tị với cô ta.

Ganh tị từng lời nói của Mikey dành cho cô ta, một lời nửa chữ cũng em một chữ cũng em. Không phải như Sanzu, chỉ là cái liếc mắt đánh đập lời lẽ như dao như sắt bén đến bóp ngạt người khác.

"Ganh tị.. Mikey dù là vật thay thế tôi cũng muốn được đối xử bằng một nửa cô ta"

_Mikey.. ganh tị.. cô ta

_ngu ngốc

Em mệt mỏi đã ngủ say từ lúc nào còn không hay không biết, một người đàn ông đã bước vào phòng em chứng kiến tất cả.

Hắn tuyệt tình lấy tay em kéo dậy, bừng tỉnh giữa cơn mơ em la lên một tiếng động nhỏ.

_Kakuchou... đau

Hắn thả tay em ra, Haru như bị rút toàn bộ sức lực ngồi khụy xuống.

_mày vừa nhắc đến Mikey sao, khóc nữa? ý gì đây hả

_không...tôi không có nói gì hết..

Em cẩn thận trả lời hắn, Kakuchou như kẻ điên sau cái chết của người bạn năm đó hắn gia nhập phạm thiên, sức mạnh của hắn được đánh giá cao và thường xuyên được Mikey cử đi trao đổi giao dịch vũ khí.

Hắn cũng dần không tiếp xúc với ai và cũng không nói quá nhiều, im hơi kín tiếng nhất có thể.

_mái tóc của mày, trong tởm quá đi

Đúng vậy... em bị bắt phải nhuộm đi nhuộm lại màu tóc này, tóc cũng chẳng còn óng ả như trước.

_cởi đồ ra

Em ngây ngốc ra đó, chẳng biết là đùa hay buộc miệng nói ra. Haru nhìn hắn không muốn làm theo nhưng nếu không hắn có đánh đập em không.

Dù vậy tay em vẫn làm theo cởi từng lớp vải trên cơ thể mình ra chỉ vì sợ, em không tiếp xúc nhiều với Kakuchou,không biết hắn có như bọn họ nếu em không làm theo không..

Kakuchou nhìn em một lượt,cũng không ngờ chỉ là câu nói vu vơ mà em lại nghe theo răm rắp đến vậy.

Hắn kéo gương mặt em lại gần.

Chẳng khác gì với trước đây. Kakuchou ép em vào nụ hôn, Haru nhắm chặt mắt không muốn đối diện.

_mở miệng

Em bị hắn chiếm thế không thể phản kháng tay chặn trước ngực, hôn càng sâu em chống tay đẩy hắn ra. Kakuchou không dây dưa mà kéo em lên giường.

Haru úp mặt xuống gối tay em gào mạnh vào tấm ga em chịu đựng cơn đau khi hắn dần đưa thứ đó vào cơ thể em.

Hắn chẳng quan tâm đến thực trạng cơ thể em run rẩy đau đớn đến mức nào, trực tiếp đẩy mạnh. Cũng là chuyện thường ngày mà em thường làm, hắn cũng không nghĩ sẽ đau đớn gì cả.

Chỉ có Sanzu mới biết rõ nó như tra tấn vậy, dần dần em càng cảm thấy nó đau đớn hơn, bên dưới như sắp rách ra vậy.

_Kakuchou.. nhẹ, đau..

Hắn trực tiếp bắn thẳng vào trong em. Kakuchou bước xuống giường chỉnh lại quần áo, hắn thấy em nằm bất động thì đưa tay lật người em lại. Ngủ rồi, như vậy mà mệt sao.

Cạch.

Sanzu cứ nằm đó trong màn lưới đêm, như một thói quen em tỉnh dậy lúc 3h sáng. Cả người đau nhức hy vọng hôm qua hắn không làm gì quá đáng, nhưng có làm thì em phản bác được gì chứ. Lê lết từng bước mệt mỏi vừa đi lại phải bám vào tường vào phòng tắm.

tóc em hình như là phai màu rồi, Mikey mà thấy chắc chắn sẽ bảo em đi nhuộm lại, không muốn.. mái tóc khi đó của em không đẹp sao.. lúc còn đi theo-

. . .

Nếu hoàn thành công việc sớm thì có thể ngủ một giấc, em tranh thủ vệ sinh xong thì bước xuống bếp, làm một ly cà phê rồi lại trở về phòng máy.

những sắp giấy tài liệu lớn đã chất cao từ khi nào, em ngồi vào chăm chú làm từ tờ này đến tờ khác, bấm phím máy tính đến mức ngón tay em một lúc lại cứng đơ lại.

"sắp xong rồi... "

bình thường nếu xong sớm em sẽ quay về phòng ngủ thêm một lúc, mới dậy chuẩn bị bữa sáng cho anh.

nhưng hôm nay tài liệu nhiều quá.. không có thời gian mất.

đến tận mặt trời ló dạng mà chỉ mới xong một nửa, em đành xuống bếp chuẩn bị bữa sáng trước. Vừa đứng dậy đầu óc em choáng váng, mọi thứ tối đen trong tầm mắt em mờ mịt bám vào tường vừa nhấc chân đi được đến cửa em đã ngất đi.

Đúng lúc này phòng Kakuchou nằm ngay cúi dãy vừa bước ra đã thấy cánh tay nằm vật dưới đất.

_Sanzu?

Hắn đến gần thì chỉ thấy em mặt úp xuống đất cả người không động tĩnh, vốn muốn bước qua mặc kệ nhưng máu của em bắt đầu tuôn ra chảy vài dòng xuống sàn.

Kakuchou bước đến lật người em tay.

_gì vậy, Sanzu?

mũi và mặt em bị trầy do ngã còn trán thì đập xuống thanh ray của cửa, hắn bế em lên tay. Sanzu nhẹ hơn hắn nghĩ, đưa em về phòng lấy khăn giấy lau đi máu rỉ ra từ vết thương.

em nằm được một lúc khá lâu nhưng vẫn chưa tỉnh lại. Tiếng bước chân bên ngoài càng gấp gáp, cả Koko và Mikey đều vào cùng lúc.

Chỉ riêng Koko là cầm theo trong tay một xấp giấy lớn. Bọn họ bắt ngờ khi thấy hắn ở đây, đáng ra là không nên ở đây.

_nó chưa dậy sao, Sanzu mau dậy đi có một dự án lớn mau xử lý đi_Kokonoi.

Koko tiến đến cố kéo tay em ngồi dậy đơn giản nhất là nghĩ em đang ngủ.
Kakuchou cầm chặt cổ tay y ngăn lại hành động ngu xuẩn này.

_nó ngất ở phòng máy, hơn hai tiếng rồi vẫn chưa tỉnh_Kakuchou.

_vậy còn dự án thì sao đây hả, nó không tỉnh dậy thì ai mà giải quyết_Kokonoi.

Y mất kiên nhẫn mà hét lớn vào mặt hắn, Mikey bước đến đứng sang một bên quan sát tình trạng em. Tiếng nói vừa rồi khiến cho đồng loạt bọn họ kéo vào phòng em.

_câm miệng_Mikey.

Mikey không chịu nổi sự ồn ào của Koko mà nhỏ giọng ra lệnh.

_gọi bác sĩ đến đi_Mikey.

_nó cần đến bệnh viện_Kakuchou.

_không cần, gọi bác sĩ đến _Mikey.

Mikey kiên quyết hắn cũng không nói thêm được gì.
.

.
_Sanzu

Nghe tiếng gọi em dần tỉnh dậy, đầu óc đau điếng, tay chân mất lực đến giở lên còn chẳng nổi.

Đây là đâu.

_đây là bệnh viện, mày bất tỉnh hơn hai ngày rồi.

_tôi... đ.. đau

nhìn gương mặt nhăn nhó chật vật ngồi dậy của em hắn đang chuẩn bị đồ ăn thì quay ra thì trong thấy. Bước đến cẩn thận đưa tay qua dưới chân em và vai nhấc em ngồi dậy.

em đưa mắt vẻ kinh ngạc nhìn hắn, ở cùng em đã đành còn cách cư xử nhẹ nhàng đến vậy, ngực trái em nhói lên cảm giác...cảm giác mà chưa từng có.

_đừng nhìn tao như vậy, Mikey nói ai ở cùng mày thì sẽ có thêm tiền tháng này. Tao thì đang cần tiền.

_ăn đi

đôi tay em run rẩy đỡ lấy bát cháo nóng ấm... thổi từng hơi nhỏ và ăn một vài thìa nhỏ, Kakuchou đứng một bên âm thầm nhìn em. Hắn đi đến đỡ lấy bát cháo trong tay em. Cẩn thận đút cho em từng thìa nhỏ thức ăn.

Sanzu khẽ mở miệng ăn từng thìa thức ăn.. nhưng sau một lúc em lại lắc đầu từ chối ăn thêm bất kỳ thứ gì.. Em co người nằm lên chiếc người bệnh lạnh lẽo. Kakuchou cũng không nói gì, hắn đặt bát cháo xuống bàn.Ngồi một bên chăm chú nhìn vào chiếc điện thoại.. lướt nhanh qua những tấm hình của người con trai tóc trắng...

_Mái tóc của mày trong tởm quá..




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro