chap 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author Tiểu Táo Mật.
Beta : 31/07/2023.


Takemichi chạy đến gần trường Kazutora, trên người mặc bộ đồng phục khác trường. Cậu đã chạy từ trường mình đến trường Kazutora, cứ nói là tiện đường để đi cùng hắn như nào cũng được.

Coi như cậu quan tâm đến đứa trẻ này đi. Không chỉ giúp tâm lý nó ổn định, xong cứu hết bọn nhóc ranh rồi bỏ trốn cùng số tiền mình kiếm được !!

Thật đó.... Takemichi đặt tay trước ngực nước mắt ngắn nước mắt dài nói thêm

Vì bọn trẻ ... Và vì tương lai kiếm tiền của bản thân !!!

Mấy bước chân nhỏ của hai đứa trẻ không hiện lên nền đất. Chủ yếu là cái bóng là hình ảnh đập vào mắt chúng.

Takemichi lâm vào tình cảnh khó xử. Không biết nói gì ngoài im lặng và nắm tay đứa trẻ nhỏ ấy. Dẫn nó về nhà, kết thân với mẹ nó, giúp mẹ nó nhận ra sai lầm của bà. Như có vẻ hiệu quả không cao.

Về nhà đã thấy cảnh mẹ cậu ta trồng hoa ngoài vườn... Đó là bình thường phải không ?

Chắc không sao đâu.

Người phụ nữ thấy Takemichi tay trong tay với Kazutora nhà bà. Bộ dạng thở phào nhẹ nhõm, hạnh phúc nhìn đứa con với nụ cười chua xót, nhanh chóng tẩy hết biểu cảm ấy, thay bằng nụ cười dịu dàng, cô ấy vẫy tay chào đón cả hai.

" Kazutora, con về rồi à ? Vào nhà đi. Takemichi ở lại dùng bữa cơm với nhà cô nha?"

Làm sao qua mắt cậu được. Takemichi quan sát hết thảy biểu cảm của người phụ nữ ấy. Nhưng có chút nhẹ dạ mà chọn không vách ra lời nói dối của cô ấy.

Phụ nữ nguy hiểm lắm.

" Cháu rất tiếc như cháu bận rồi. Hôm khác nha bác ".

"... Ừm.. cảm ơn cháu nhiều lắm. Cậu bé ngoan ".

Cô thầm nghĩ, mới cười tươi, bước đến xoa đầu cậu, mái tóc đen mềm lượt nhẹ qua ngón tay. Dù không phải lời thừa nhận nhưng khá thoảng mái...

Cảm giác thoải mái trên đầu làm Takemichi xao xuyến, có chút cảm thương cho người phụ nữ ... Và cậu con trai ...

Kazutora nhìn dáng vẻ dịu dàng của mẹ dành cho Takemichi, mẹ chưa bao giờ dành cho cậu. Vừa buồn vừa thật vọng. Cậu nhóc chạy đến đẩy Takemichi ôm lấy mẹ thật chặt.

Cậu nhanh chóng lấy lại thăng bằng, đứng nhìn mẹ Kazutora bất ngờ trước hành động của cậu con trai, tay hơi run chậm đưa lên ôm lấy con trai. Vài giây sau thì tay cũng chịu đưa lên xoa đầu đứa con.

Người bị xô đứng cười nhưng cảnh tình cảm hai người sẽ làm rung động người xem nếu con không lộ ra nụ cười...

cười hạnh phúc?

Không đâu.. nụ cười chua xót, khổ sở.

Vội lắc đầu quên đi. Làm ngơ hành động ban nãy của cậu nhóc, vẫy tay tạm biệt hai mẹ con, trên đường nhà nhà bỗng chốc dài hơn, bước chân nặng nề đến lạ.

" Anh Takemichi ! Anh sao vậy?".

Emma từ phía trước chạy đến, ngây thơ nắm tay cậu, hỏi thăm. Cô bé dễ thương quá, hai má hồng, nhìn như bánh bao ấy. Muốn sờ chiếc má ấy.

Dừng lại Takemichi !! Cậu không nghĩ mình hơi giống kẻ cuồng trẻ con, lại thêm chút biến thái à ? Từ khi nào bệnh cuồng trẻ con nặng vậy ?

Takemichi lắc đầu, thở dài, xoá bỏ suy nghĩ vớ vẩn của bản thân, xoa đầu Emma hỏi nhỏ :

" Izana không đi cùng em sao ?".

Cô bé ngước lên nhìn Takemichi đang hỏi thăm anh trai cô bé, chút xíu ganh tị với người anh trai, giận dỗi chu môi phồng má.

" Anh chỉ quan tâm mỗi Izana ! Còn em thì sao !".

Cô bé giật tay cậu ra, bỏ lên phía trước, bước chân nhanh hơn hẳn, cô bé chưa cao như cậu, làm thế nào đi bộ như chạy thế !?

Người con trai cuồng trẻ con biết ngay là Emma ganh tị với Izana, cậu anh trai cô yêu quý, trẻ con quá ... Nhưng rất dễ thương !!!

Takemichi phì cười, chạy theo sau bế cô bé lên, nhỏ bé vậy thì tốt quá, lại nhẹ nữa chứ, bế lên dễ không à cô nhóc ngạc nhiên rồi cười rất tươi, Takemichi cuồng trẻ cảm thấy quá phạm quy đành cười trừ nói thêm :

" Anh xin lỗi, chỉ là tại sao một cô bé dễ thương như em có thế đi một mình mà không có anh trai ".

Emma nghe lời dỗ ngọt của Takemichi, ngại ngùng cười, nhanh nhảu bám chặt lấy cậu để không bị té. Cô bé có vẻ khá vui, Takemichi thấy Emma  không còn giận nữa mới thả cô bé xuống.

Đáp xuống đất, Emma lại buồn...

Chưa có đứa nhóc nào được như cô, đang tự đặc bị thả xuống. Áa .. anh Takemichi kì quá !

Takemichi: "..." Vừa mới vui xong lại giận??

Emma định bụng quay lưng đi trước thì Takemichi luồn tay ngang hông, bế cô lên trên cổ, tay kẹp tay chân lại xong tiếp tục quãng đường về nhà.

Do chưa phát triển, hầu hết mấy đứa trẻ Takemichi 'nuôi' đều khá.... Lùn ..

Cậu thầm xin lỗi bọn nhóc. Cậu không có ý chê ai lùn đâu...mà thật ra cao to khó bế lắm.

Emma ngơ ngác một lúc, hồn bay cao kíp trở lại, tay ôm lấy cậu, thỉnh thoảng còn lén lút đưa tay lên sờ mái tóc đen bồng bềnh, mềm mại của cậu con trai.

Có thế cô nghĩ cậu không biết nhưng thật ra Takemichi biết. Cậu im lặng xem như không biết hay cảm nhận. Hơi ngại..

Thời gian không còn nhiều, hai anh em Haitani chắc sẽ có việc, không ghé qua nhà cậu thường xuyên nữa, sẽ sớm thôi  anh em Izana phải chứng kiến cảnh bố mẹ ly hôn, gia đình đổ vỡ, Emma bị đưa đi, tình cảm anh em mờ nhạt dần, và thành rã...

Takemichi trong vai anh hùng đến giải cứu..

Bằng cách nào ?

Emma thấy Takemichi có ý đồ định đi qua luôn nhà, vội gọi anh , sợ nếu không dừng ai biết anh sẽ đi đâu tiếp.

" Anh Takemichi đến nhà rồi thả em xuống !".

Cô bé ngồi trên vỗ nhẹ đầu Takemichi, kéo cậu ra khỏi không gian của sự bế tắc sau tương lai nhiều năm sau. Giật mình ngước lên nhìn, đúng là đến nhà rồi, trước cổng còn có hai anh em Haitani đang tìm chìa khóa mở của vào nhà.

" À Takemichi anh đây rồi, sao bế nhỏ này ?".

Ran để ý đến thứ được cậu bế hơn, Ran thay đổi cách xưng hô với cậu với lý do cảm thấy không nên gọi anh tao, Rindou cảm thấy bình thường hắn không quá nghiêm trọng về cách xưng hô hay tuổi tác.

" À. Gặp em ấy trên đường, nên đưa về cùng ".

Takemichi nhìn hành động lén lút của Rindou, như đang bẻ khoá của nhà cậu. Dù chưa thân thiết như Emma như đó cũng được coi là bước tiến mới.

Thả Emma xuống, bước vào nhà đã nghe thấy tiếng cãi nhau của hai đứa nhỏ Izana và Chifuyu.

Takemichi may mắn hay xui xẻo trở thành vũ khí tối thượng của hai đứa trẻ .. à không bốn đứa trẻ tranh giành. Mặc dù hai đứa cãi nhau sảy ra xung đột, như bốn đứa kéo Takemichi về phe thì hơi lạ.

Emma và bọn nhóc Haitani kéo cậu làm gì ? Chúng ta là người ngoài mà, tại sao lại tạo thêm phe.

Izana, Emma cậu tưởng hai đứa nó chung phe vì là anh em như bọn Haitani ?

Chifuyu bất lợi, sài chiêu làm nũng không ngờ kẻ địch cũng dùng chiêu làm nũng. Takemichi trong một đám trẻ dễ thương quay cuồng như trên thiên đường.

Kết quả một đám bị phạt úp mặt vào tưởng vì gây ồn, như được tha rất nhanh vì quá dễ thương !!

Takemichi nhờ tuổi tác lớn hơn Ran và quyền lực hơn, suy ra Ran cũng bị úp mặt vào tường.

Izana có lẽ sẽ được giảm vì sự đẹp trai và dễ thương nhưng cái tội cứng đầu nên vẫn tiếp tục úp mặt cho chừa luôn cái tội đó

Hai kẻ dễ thương được quá nhiều tâm hơn có chút xíu là : Emma, Chifuyu.

Rindou theo phe Ran, nên không được Takemichi ưu ái nhiều như hai đưa trên. Dù cậu nhóc cũng đẹp trai và đáng yêu.

---------------

Xin lỗi tôi sửa lại lỗi lầm của tôi thôi. Nên các nàng đừng lo.

Xin lỗi vì sự sai sót của tôi. Tôi hứa sẽ cẩn thận hơn. Cảm ơn đã ủng hộ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro