(ChiTake) Giả dối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong căn phòng tối âm thanh thống khổ không ngừng vang vọng. Hai thân ảnh trên giừơng làm ra những việc đáng xấu hổ. Chuyện sẽ chỉ dừng lại ở đó nếu như không thấy những vết thương được băng gạc che đi và cùng với dây xích leng keng dưới chân cậu đập vào thành giừơng.

_ Ah...dừng lại....Chifuyu...đau quá hức...

Kẻ được gọi tên chỉ cười khì một tiếng càng thêm sức thúc hông cậu. Còn ác tâm nắm lấy chân cậu đưa cao lên cắn vào đùi non mềm. Vết thương hung hiểm đến rách ra máu.

_ Takemichi, ai cho phép mày trốn...tao cho mày trốn à.

Cậu thấy đôi mắt trừng lấy mình của cộng sự cậu từng tin tưởng nhất không khỏi đau lòng cùng sợ hãi. Cậu gặm môi mình tỏ ý không muốn trả lời, nguyên nhân đã quá rõ sao còn hỏi cậu.

Chifuyu đôi mắt nheo lại khẽ tức giận bỗng lại mỉm cười thúc mạnh vào bên trong cậu, Takemichi giật mình run người kiềm nén tiếng rên. Chifuyu cúi người thì thầm vào tai cậu đe dọa.

_ Cộng sự yêu dấu của tao, mày không biết tao đã chụp cho mày biết bao nhiêu là ảnh đâu. Nếu mày thích chạy trốn vậy dù tao rất không muốn nhưng tao sẽ tung toàn bộ hình ảnh dâm đãng của mày cho trường học, cho Touman và cả Hắc Long xem thử hahaha

Sự đe dọa của Chifuyu thật sự thành công khiến cậu run rẩy không tin được nhìn hắn. Chifuyu mỉm cười hộ lên mặt cậu bảo nếu cậu ngoan lại là một chuyện khác.

_ Chifuyu...tao hận mày...hức...

Bốp

Chifuyu không nhẹ nhàng đấm vào bụng cậu, Takemichi đau đến há hốc thân thể muốn co lại vì cơn đau. Mà hắn làm gì cho phép, hắn động thân không cho hề quan tâm điều gì. Chifuyu gọi đây là trừng phạt.

_ Mày hận tao ? Vậy mày yêu ai, Mikey hay Draken hay Mitsuya nên nhớ tao mới là kẻ thân thuộc với mày nhất. Mày không được phép hận tao Michi..sau này đừng nói lời ấu trĩ như vậy nữa. Còn lần sau không chỉ thế này đâu ..

_ Hức....huhuuu....

Mấy tiếng đồng hồ trừng phạt trôi qua, Chifuyu cũng thỏa mãn thân thể của mình. Nhìn xuống người cộng sự thân yêu đã ngất đi, hắn yêu thương vuốt mái tóc vàng của cậu. À nó cũng bắt đầu ra chân tóc đen rồi, mái tóc của Michi sắp dài qua vai rồi đấy, hắn nghĩ nên mua thuốc về nhuộm tóc cho cậu thôi. Michi thích màu vàng cũng giống hắn vậy, họ thật là mảnh ghép của nhau.

Chifuyu đi tìm đồ sau lại dùng nước ấm lau người cho cậu, mọi động tác đều nhẹ nhàng thật khác với kẻ khi nãy. Chỉ là đến chỗ bên dưới đang chảy tinh dịch của mình, hắn chỉ lau sơ xài. Vì Chifuyu thích trong cơ thể cậu chứa đồ của hắn...

Lo lắng cho Takemichi xong, Chifuyu kiểm tra lại sợi xích thấy ổn rồi mới bước khỏi phòng, không quen dùng khóa cửa lại.

Lúc ấy tại đền tụ họp, các thành viên của Touman tụ hội thông báo cho vị tổng trưởng vẫn không có dấu tích gì về anh hùng của Touman, Hanagaki Takemichi mất tích được ba tháng nay không rõ nguyên do.

Vụ việc đã được đưa lên cảnh sát cũng như các thế lực tìm kiếm cậu đến nay vẫn là vô vọng. Không có Takemichi tâm trạng của Mikey và Draken rất xấu họ thường cọc tính đến mức các thuộc cấp không dám đến gần.

Chưa nói đến Seishu và Kokonoi của Hắc Long liên tục qua Touman cập nhật tình hình tìm kiếm cậu. Rõ mấy lần cãi nhau đến tưởng như đánh nhau.

_ Tụi mày đừng đánh nhau, Takemichi không thích xích mít giữa đồng bọn đâu

Chifuyu thở dài lên tiếng, mặt hắn hiện lên vẻ buồn rầu khi vẫn không tìm thấy cậu. Baji kế bên liền an ủi đội phó của mình

_ Đừng lo, nhất định sẽ tìm ra Takemichi thôi.

Hắn gật đầu cười khổ mong sao như lời anh ta nói. Mikey nghĩ có khi nào bên Thiên Trúc bắt cóc cậu không, Mikey thấy rõ tên anh trai khác của hắn luôn nhìn Michi rất lạ. Giống như cách anh nhìn cậu vậy, quá rõ ràng sự ham.muốn trong đó.

_ Tao lẻn vào Thiên Trúc rồi, không có đâu. Tao chỉ biết bọn nó cũng đang tìm tổng trưởng của tụi tao thôi

Kokonoi từng thâm nhập vào Thiên Trúc tìm kiếm xém nữa bị tên Kisaki ranh mãnh kia phát hiện. Hên ngay lúc đó tên hươu cao cổ Hanma xuất hiện câu cổ Kisaki đi vì Izana có cuộc họp khẩn.

_ Takemichi là người của Touman chứ ** phải tổng trưởng của bọn bây..

Mitsuya lập tức sửa lưng câu của Kokonoi, hai bên lại nhìn nhau không vừa mắt.

_ Về nói câu đó với anh Shinichiro đó

Chifuyu quan sát hai bên không khỏi lén lút nhếch môi đắc ý.

Mọi việc lại tiếp tục tuần hoàn, họ vẫn không bỏ cuộc tìm kiếm cậu. Lại không hề hay biết người họ tìm gần ngay, chỉ cách không đến hai mươi phút đi đường.

Takemichi lúc này ngồi trên giừơng đọc truyện của hắn để lại cho cậu giải sầu. Ánh sáng nhập nhòe, Takemichi đôi mắt mệt mỏi không còn ánh sáng chăm chú đọc truyện.

Và cánh cửa phòng lại mở ra, Takemichi vẫn không phản ứng lại tiếp tục công việc của mình trong vô thức. Chifuyu vui vẻ bước vào, hắn vẫn còn mặt đồng phục của Touman đi đến ôm lấy cậu vào lòng mình.

_ Michi, tao về rồi

Mày là của tao,Chifuyu này sẽ không chia sẻ mày cho ai cả ..không một ai

End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro