1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Baji Keisuke là một tên nhóc quậy phá nhóc Keisuke hay đi lòng vòng xóm chọc con cái nhà người ta rồi có khi còn đi đôi côi với mấy cô nội trợ. Thằng nhóc tuy lì vậy nhưng lại biết nghe lời mẹ vì nhóc rất thương mẹ của mình cho nên làm gì thì làm miễn có vừa là được đừng lố quá mẹ biết mẹ buồn.

Nay nó bị phạt vì tội đánh bạn học nhưng rõ là nó không có sai chả thay là đứa ngồi bên cạnh thách thức nó thôi, hên là cô chủ nhiệm không gọi điện về cho mẹ nhưng bù lại phải đứng ngoài hành lang 3 tiết học nói thật chứ nó mệt lắm rồi giờ chỉ muốn về nhà nằm ì lên giường ngủ một giấc thôi. Nó đang tâm tư trong dòng trạng thái cực lạc thì nó vô tình nhìn vào con hẻm gần đó, con hẻm này nó cũng hay đi ngang nhưng mấy khi để ý vì nó biết ở trong hẻm toàn bọn nghiện không, đi vào có khi không toàn mạng trở ra.

Len lén bước gần đến đầu hẻm mùi hôi thúi nặng đến mức khiến nó muốn nôn ra ngay nhưng vì cái lực vô hình nào đó đã ép nó đi vào trong hai mắt nó trân trân đầy cảnh giác vì nó nghĩ chỉ cần mất tập trung là có một tên nghiện nhào ra liền, ấy thế mà may thay chả có tên nghiện nào ở đây như lời đồn mà là một cậu bé nhỏ xinh.

Nó căng thẳng hai mày chau lại tỏ vẻ thương hại đứa bé nhỏ ngồi trong thùng cạt tông trước mặt, là ai đã tàn nhẫn đến mức để một đứa nhỏ chỉ chi tầm 5, 6 tuồi ngồi ở đây. Bàn tay nhỏ đầy bụi bẩn của đứa trẻ nhỏ trước mặt khẽ chạm vào chân nó
Giựt mình nó lùi về sau thì té cái đụi nhìn có vẻ rất ê mông, đứa trẻ nhỏ thấy hết cảnh xuân thì cười một cách đầy đáng yêu , hai mắt bé híp lại cánh môi mỏng cong lên như vòng cung hai tay vô thức vỗ tay bom bóp đầy khoái chí.

"Ha ha anh hậu đậu quá chừng"

Bé nhỏ cất tiếng châm chọc nó nhưng nó không có khó chịu mà là đang ngại sống 13 năm trên cuộc đời cuối cùng nó cũng biết ngại là gì, hai cặp má của nó đỏ lên như trái cà chua tay thì lấy che lại tránh bé nhỏ trước mặt nhìn thấy. Nó đứng dậy phủi phủi cái mông ê nhức rồi ngại ngùng hỏi

"M.. mày sao lại ở đây? Ba mẹ mày đâu?"

Nó ngồi xuống cạnh đứa nhỏ cảm thấy đứa trẻ nhỏ này có hơi đáng thương chi bằng đem về làm em trai lại rất thích hợp, có người sai vặt thì còn điều chi là tuyệt hơn.

Đứa trẻ nghe người kia hỏi thì mếu máo từng giọt nước mắt nhỏ li ri trãi dài xuống bầu mặt xinh đẹp, tiếng thút thít không ngừng vang lên khiến cho Keisuke chưa từng có đứa em để chăm sóc giờ lại vô cùng lấn cấn đầy hoang mang

"Hức.. h.. ức me.. m..mẹ em nói.. ức là kêu em ngoan ngoãn ngồi ây.. đến giờ... hức.. vẫn chưa thấy về oa"

Bé nhỏ òa khóc thật to làm Keisuke muốn được ôm vào lòng mà cưng chiều, hết cách nó bế đứa nhỏ lên ánh mắt cũng dịu lại mà trở nên hiền hậu hai tay vỗ về cái lưng nhỏ rồi thơm vào má đứa nhỏ

"Mày tên gì thế?"

Nó hỏi đứa nhỏ kia, nó đã suy nghĩ rồi nó quyết định đem đứa nhỏ đáng thương này về nuôi coi như là làm em trai đi chứ ở nhà chơi một mình như tự kỷ cũng không vui, thế là nó đã có một đứa em trai rồi.

Vui quá......

"Hanagaki Takemichi ạ"

Nó gật đầu tỏ vẻ hài lòng rồi bế em ra khỏi con hẻm hôi như cống rãnh này mất công ở lại đây lâu đứa em trai của nó khó chịu mất! Nhưng mà khoan em trai nó ở đây được bao nhiêu ngày rồi nhỉ? Thôi bỏ qua đi việc bây giờ là đi mua bánh cho em cái đã.

Buổi chiều hôm nay nguyên xóm được một phen hú hồn là Keisuke vừa có em trai mà nó còn dắt em trai đi khắp xóm làm quen với bà con và mấy thằng nhóc miệng còn hôi sữa nữa.

Nó vui vẻ nắm tay em trai của mình về nhà, vừa mở của thì nó bỗng đứng hình khi thấy Baji Ryoko mẹ nó đang đứng cầm cây roi mây ngồi ngay kệ đựng giày.

Thôi xong, bỏ mẹ rồi......

Nó tưởng hôm nay no đòn rồi ấy thế mà mẹ nó vui vẻ vứt cây roi xuống đi đến bên Takemichi bé bỏng khẽ khụy gối xuống ánh mắt đầy sự yêu chiều nhìn "Con tên là gì vậy con trai của mẹ?"

Bà đang gọi Takemichi là con trai? Có nghĩa là bà sẽ đồng ý cho Keisuke đem em trai về, vui quá vậy là mẹ đồng ý rồi thương mẹ nhất luôn

"T.. Takemichi ạ Hanagaki Takemichi"

Bé nhỏ nắm chặc tay của mình lại đôi môi nhỏ mím lại vì sợ sệt bàn chân run rẩy dường như không đứng vẫn được. Thấy mình đang đè lên vai đứa trẻ khiến nó sợ Ryoko cười gượng gạo rồi đưa tay mình rời khỏi vai đứa nhỏ
Lúc nãy, cô có đi chợ nghe được bà con trong xóm đồn con trai cô vừa nhận nuôi em trai hiện tại thì đang dắt em trai đi chơi khắp xóm, cô nghe xong thì hoang mang lắm bởi cứ tưởng mọi người như trêu ngươi mình nhưng khi thấy hình ảnh cậu con trai của mình dắt đứa trẻ lạ mặt về thì mới tin. Đứa bé dễ thương quá tròi, làn da mỏng của em bé trăng như sữa tươi, cặp má phúng phính muốn cưng nựng mái tóc đen tuyền ôm vào khuôn mặt nhưng sức hút rất lớn đáng nói đến là đôi mắt to tròn có màu xanh như của bầu trời thì càng khiến cô có rất nhiều ấn tượng đối với đứa trẻ con này

"Con không phải sợ, từ nay con cứ coi như đây là mái ấm của riêng mình làm những điều mình thích nha con"

Cô vừa nói vừa xoa đầu Takemichi rồi lại quay sang lườm Keisuke như lời cảnh báo thân thiện

"Còn con, có em rồi thì làm đúng chức trách của mình đừng ỷ làm anh cả là ăn hiếp em có ngày mẹ cho ra đường ngủ với mấy con mèo hoang bây giờ"

Thầm gật đầu rồi kéo Michi bé nhỏ chạy vào phòng tắm nhanh chóng cởi đồ em ra, hành động quá đổi biến thái khiến Michi vô cùng ngại ngùng bé nhỏ được anh trai bế vào bồn tắm dùng sà phòng thoa đều lên cánh tay nhỏ bé, mùi thơm của hoa hồng lan tỏa khắp căn phòng nó làm cho đôi mắt của Michi lim dim như muốn cụp xuống ngủ một giấc cho thiệt đã vậy
Thấy em trai nhỏ sắp có dấu hiệu chợp mắt Baji liền lấy nước rửa mặt cho em tỉnh táo lại may thay là nó giúp em thoát khỏi cơn buồn ngủ chứ không là nước ngập qua đầu rồi.

Baji cứ làm những động tác quá dịu dàng khiến người ta nhìn vào cũng phải ngớ người vì cũng biết tên nhóc này chuyên gia cáu gắt với mọi đứa trẻ con xung quanh bởi trong xóm phụ huynh nhà nào cũng không cho con em đến gần Baji. Thế mà bây giờ nó như một con người khác ân cần chăm sóc cho cậu bé nhỏ kia

Tắm xong Baji chạy vội đi lấy đồ cho em nhưng có vẻ kích thước trên lệch nên khi em trai mình mặc vào cứ bị lệch lạc, áo nó rộng mà bị tuột xuống lộ ra phần ngực nhỏ đáng yêu của em trai, hai đầu ti đỏ hồng muốn xoa bóp nhưng khi giây phút nó định chạm vào bầu ngực của em trai thì bị giọng nói quyền lực của mẹ nó làm cho thức tỉnh khỏi cơn tình dục quái đản.

"Baji, mau dắt em đi ngủ mau ngày mai mẹ còn cho em đi học nữa"

Đáp lại tiếng dạ đầy chán nản nó bế em trai lên giường đắp chăn cẩn thận rồi mới ngậm ngùi leo lên, nó chui vào trong chăn ôm lấy Michi vào lòng ánh mắt của nó ngập tràn sự hốc hác
Nhìn từ trên xuống chỗ nào của em trai nó cũng hết sức đáng yêu không chỉ thế đôi mắt của em trai nó như đang phát sáng mà nhìn nó trân trân không chớp mắt, hành động kì lạ của Michi khiến Baji muốn gục ngã nó nhẹ giọng bảo em đi ngủ đi rồi chôn đầu vào cổ em trai của mình ngủ

Vừa ngủ vừa hít mùi thơm của em trai khiến nó ngủ ngon lắm, lần đầu tiên nó có một giấc say nồng như vậy say đến nổi nó chỉ muốn như thế này mãi mãi thôi!
.

.

.

.

.
Góc của Author

Chi tiết tôi viết nó còn lặp lại từ khá nhiều nên có hơi khó chịu đấy với cả tôi gõ rất nhanh không biết dòm ngó xem có sai để sửa nên thấy lỗi nói cho tôi biết để tôi sửa lại tránh việc những bạn đọc sau không hiểu và thấy bực bội vì ngôn từ dị hợm của tôi.

Nhân vật không theo nguyên tác của truyện

Tiếp theo muốn nói là tôi không kì vọng vào bộ này vì nó đa phần nhạt nhẽo không ấn tượng cho người đọc nhưng bạn thích nó! Tôi rất trân trọng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro