Winter Festa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Căng thẳng giữa Linh Trần và Khanh Nguyễn dạo này càng leo thang, nhỉ?" Thằng Anh Khoa quay xuống nhìn Nghiêm Linh dọn đồ ngao ngán
"** khứa Nhật Khanh làm cái quần gì mà con Linh phát khùng rồi đòi chuyển chỗ nữa, ngồi kế thằng Liêm nó có chỉ bài tao éo đâu?" Báo Duy Khang bình thường ngây ngô mà bây giờ cũng ngửi được mùi thuốc súng phát ra từ người hai đứa
Tóm lại sau xung đột đó thì Trần Vũ Nghiêm Linh chuyển sang ngồi giữa  Hải An và Bảo Thy. Còn Hoàng Nhật Khanh ngồi ngoài kế Công Liêm, Duy Khang ngồi trong góc
Đầu tháng 12, trong không khí hân hoan của mùa Giáng Sinh. Người người, nhà nhà đang trang hoàn nhà cửa đón lễ thì nam sinh Hoàng Nhật Khanh chơi bóng làm cú highlight lên rổ lúc rơi xuống thì bị trẹo mất một tay phải bó bột. Kết quả đội thiếu đội trưởng thì thua 2-4, còn nam vương quốc tế được 1 vé tham quan khoa chấn thương chỉnh hình bệnh viện Bạch Mai
Như thường lệ, trường tôi thường tổ chức các hoạt động cho học sinh tham gia vào các dịp trong năm, Winter Festa' năm nay sẽ về trang trí lớp học và quay video thể hiện tinh thần mùa Giáng Sinh.
Tiết sinh hoạt chủ nhiệm đầu tuần, thầy Thanh đã hào hứng phát động trang trí giáng sinh. Lớp tôi cùng với lớp 10A3 sẽ trang trí hành lang
lớp học, quay video chủ đề rồi sau đó đăng lên face trường để bình chọn, lớp có số lượng vote cao nhất sẽ thắng. Lớp tôi lần lượt bắt nhóm với nhau để nhận nhiệm vụ, nhưng mà cái tay què của thằng Khanh cũng khiến tụi nó xa lánh bạn lớp trưởng báo bạn báo bè này. Khanh bất lực lắc đầu tỏ vẻ không bình luận gì, cuối cùng anh Thanh yêu quý suy đi tính lại thế nào lại ghép tôi,Khanh làm mẫu để quay video quảng bá. Anh Thanh còn chu đáo sợ chúng tôi không đủ độ khó nên tặng kèm thêm tệp đính kèm là con báo chết não Anh Khoa Phạm để đi theo làm camera men. Giờ thì tôi tự hỏi có phải thời gian qua tôi đối xử tệ với thầy lắm không hở thầy Thanh???
"Nghiêm Linh ráng hỗ trợ lớp trưởng nhé, bạn cử động không tiện thầy tin tưởng mỗi em thôi đấy" thầy cười cười nhìn tôi-điệu cười tôi không thể nào cấn hơn nữa
Thứ sáu tuần đó, tôi về trễ hơn mọi khi vì lịch tập cuối năm của câu lạc bộ. Nhật Khanh cũng ở lại để trông tụi lớp tôi mà theo lời Anh Khoa thì là phòng khi đám con trai lên cơn đem bán đồ trang trí để nạp game. Christmas project của Dancing club khá quằn về mặt đội hình chúng tôi quyết định nhảy All I want for Christmas is you với All I need is love nên tới tận 6g thì mới hoàn thành được hơn phân nửa. Mọi người đổ ra bãi xe ra về hết cả, tôi cũng lên lớp lấy cặp sau khi kiểm tra hết cả thảy đèn quạt và vệ sinh phòng tập. Thoáng bất ngờ khi thấy Nhật Khanh ngồi chiễm chệ trên chỗ tôi bấm điện thoại, kế bên nó là cặp và nón bảo hiểm của tôi nằm ngay ngắn
"Không bận gì chứ Nghiêm Linh?" Khanh phá tan sự im lặng giữa chúng tôi, nó cất điện thoại rồi ngước đôi mắt nâu gỗ nhìn tôi
"Sao ban nãy không về cùng tụi kia ấy?" Tự nhiên tôi tự giật mình lại khi thấy bản thân khi gặp cái gì liên quan đến Khanh đều  tôi trở nên ngoa ngoắt và xấu tính hẳn nhỉ
"Chịu, nhà tụi nó xa tắp tít không thì bận việc hết rồi. Hơn nữa mẹ Mai muốn mời Linh ăn cơm"
Tôi chả nói gì chỉ lẳng lặng đeo cặp đội bảo hiểm rồi bước ra cửa lớp. Nhìn thằng Khanh trông hụt hẫng kinh khủng khiến tôi cứ muốn trêu nó tiếp "Thế lớp trưởng đợi tớ vào bế à?"Tôi cười phì nhìn mặt nó thay đổi 180 độ tươi hơn hẳn.
"Đợi chút"Khanh cố đeo nón bảo hiểm và xách cặp bằng một tay rồi nhanh chóng phi ra với tôi. Xuống tới nhà xe, anh Lâm bảo vệ cứ cằng nhằng tôi rằng nếu còn về trễ thế thêm lần nào nữa thì con chiến mã Vespa 125 kết hợp với Sprint Justin Bieber bố tôi mới chu cấp còn mới cứng tháng trước sẽ bị xích luôn. Trông tôi thê thảm hết sức vậy mà thằng Khanh nhìn tôi cũng phởn hết sức. Khanh đang chống một tay lên yên định leo thì tôi lên ga một phát cho bõ tức làm nó suýt ngã chúi. Trông tếu không chịu được, nhưng mẹ tôi có dặn con gái phải dịu dàng nên tôi phải mặc niệm trong đầu không được trêu bạn mà làm phước để lần thứ 2 Khanh leo lên trong yên bình. Mấy cái bao tải chứa đồ tập của DC Club cộng với 2 cái cặp khiến chúng tôi giờ không khác dân tị nạn là mấy, đã vậy bạn Khanh lớp trưởng còn bó một tay băng gạc trắng tinh để tăng độ uy tín. Tôi vừa lái vừa quay đầu dặn nó:
"Bạn đeo bảo hiểm cho đàng hoàng vào tớ không tính thông chốt để 2 đứa mình lên tin xã hội đâu đấy"
"Muốn như thế thì Trần Vũ Nghiêm Linh bạn đi chậm vào, tôi sợ té" giọng nó sưng sỉa hươ hươ cái tay bó bột biểu tình
"Có làm sao, cùng lắm tớ chống nạn còn bạn chạy xe lăn thôi " tôi vui vẻ tăng tốc khiến cái người phía sau tôi vô thức vịnh vào eo miệng không ngừng đòi "quan hệ với mẫu thân tôi "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro