TeamTraCam - thực hành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Một vài câu ngắn ngủi

Ta chia tay, chia tay

Bởi vì thương lâu quá 

Nên đã bớt mê say." 

Dựa vào đoạn thơ trên, viết một câu truyện ngắn theo những gì bạn cảm nhận được, Giới hạn trong 5000 từ. Chủ đề: Đam mĩ, SE. 

----------------------------

James hằn học với mớ bài tập trên bàn, gã lia mắt nhìn bức hình đã cũ trên bàn, bức hình chiếu rọi thân ảnh hai người con trai ôm lấy nhau. Nếu là lúc trước gã sẽ vui vẻ nhìn mãi không thôi nhưng không hiểu sao bây giờ gã lại phiền chán với bức hình này, gã bực bội đập mạnh mặt trước xuống bàn tạo tiếng vang rõ rệt.

Người nằm trên giường chợt nhổm dậy nhìn chằm chằm gã, gã cũng quay mặt qua nhìn nhưng chỉ được vài giây gã lại dời mắt đi, đứng dậy vội vàng cầm áo khoác trên giá treo đồ rồi bỏ đi ra ngoài.

Severus lặng nhìn theo, cậu buông cuốn sách trên tay xuống, thả người xuống sàn mặc cho sàn nha lạnh buốt cậu vẫn không để tâm, từng bước chân cậu đi lạnh lẽo như lòng cậu vậy. Severus bước đến bàn học của James, cậu đưa tay vuốt nhẹ bức hình trên bàn rồi cầm lên, khung hình đã vỡ nứt từng mảnh nhưng Severus chẳng mấy quan tâm, cậu sờ nhẹ lên vết nứt, di chuyển theo đường nứt từ đầu đến đuôi mặc cho ngón tay rỉ máu không ngừng.

Cho đến khi Severus ngừng lại thì bức hình đã dính đầy máu đỏ tươi, Severus nheo mắt, màu đỏ khiến cậu cảm thấy chói mắt nên đành lấy vạt áo lau đi rồi cầm bức ảnh để về bên bàn của cậu.

Chiếc bàn học đầy những cuốn bài tập và những món đồ đã cũ, những món quà cậu tặng cho James và những thứ James dành cho cậu, chúng chất đống trên bàn. Có cái vỡ tan từng mảnh, có cái còn mới nhưng vẫn có vết nứt trên đó, có thứ mới tặng gần đây nhưng chúng vẫn lại về bên cậu.

Severus để bức ảnh lên bàn, cậu mệt mỏi đi đến phía cửa sổ bên ngoài nhìn xuống, cậu thấy James đang cùng Sirius nói chuyện bên cạnh còn có cô gái nào đấy nhìn không giống Lily cho lắm, cậu thấy rõ bàn tay cô gái đó khoác nhẹ lên tay James nhưng James vẫn không đẩy ra, còn thấy nụ cười của James nhẹ nhàng và nụ hôn bất chợt của gã.

Severus thẫn thờ nhìn, cậu cảm giác như cả người rơi xuống dòng nước lạnh băng, cả người đột nhiên run lên cầm cập và cơn đau tê dại lạnh buốt kéo dài từ đầu đến chân khiến cậu khó thở. Bàn tay cậu bấu chặt vào bệ cửa sổ, những ngón tay trắng bệch cùng móng tay cào cấu ra cả máu nhưng Severus lại chẳng hay biết, điều bây giờ cậu để tâm là người yêu cậu đang thân mật với một cô gái khác.

Severus đi về giường, cậu co mình trên chiếc giường rộng lớn còn vương hơi ấm của James, cậu ôm chặt lấy áo choàng của James như muốn níu kéo chút gì đó.

Severus không biết cả hai đã có khoảng cách từ bao giờ, mới gần đây cả hai vẫn còn trao nhau nụ hôn và những cái ôm thân thuộc vậy mà giờ đây lại có gì đó ngăn cản cả hai đến cạnh nhau. Mặc dù James vẫn ở đây, vẫn quan tâm đến cậu nhưng ánh nhìn luôn né tránh, tâm tình gã luôn bực bội vô cớ, đã thế lại còn thích đi ra ngoài cả đêm đến sáng mới lén lút về, vờ như đã về từ lâu mà ôm lấy cậu cho dù cậu đã biết rất rõ.

Severus cảm giác rõ James không còn như trước, mọi thứ James làm với cậu ngày càng hời hợt và có chút mất kiên nhẫn.

Cảm giác như tình mặn nồng đã qua, cũng là lúc tình đã phai nhạt.

*

James về phòng, gã cởi áo khoác treo lên, gã nhìn lên giường thấy bóng dáng ngủ yên của Severus, gã hơi khựng lại nhưng cũng đi đến bên cạnh Severus, gã ngồi lên mép giường đưa tay vuốt ve gò má hao gầy của cậu. James cúi xuống in lên trán Severus nụ hôn nhẹ, cảm xúc rung động trong gã vẫn còn nhưng không còn như trước nữa.

Lúc đầu là yêu thật lòng, về sau là gắn bó thân mật và giờ là phai nhạt dần dần.

James cảm thấy kì lạ, gã vốn không phải kẻ bạc tình nhưng không hiểu sao càng về sau tình cảm gã dành cho người yêu không còn nồng nàn mà chỉ cảm thấy mệt mỏi và nhàm chán. James là người theo đuổi trước, gã là người lao đầu vào mối tình này, tìm đủ mọi cách thu hút ánh nhìn của Severus, bày đủ trò đem người về. Người bắt đầu là gã và giờ người muốn kết thúc cũng là gã.

James phiền muộn ngồi dậy, gã kéo caravat trên cổ ra vô tình nhìn thấy mấy thứ chất chồng trên bàn của Severus, tim gã chợt hụt hẫng vài nhịp, gã run tay cầm lấy những món đồ thân quen, có vài thứ gã làm hư từ lâu, Severus bảo cứ vứt đi nhưng không ngờ cậu vẫn giữ lại, đã thế cậu còn sửa lại tất cả mọi thứ.

Cảm giác hổ thẹn của James dần dâng lên trong lòng, gã vuốt ve món đồ trong tay, nghĩ đến cô gái hôm nay cùng lời nói của Sirius, gã hơi động lòng nhưng khi thấy lại điều này thì mọi thứ đã dần phai nhạt đi rất nhiều. Gã thở dài giúp Severus thu dọn đồ trên bàn, bức ảnh gã mới làm hư cũng được gã lấy lại đặt bên bàn gã, nhìn bức hình, tuy tâm trạng bức bối vẫn còn nhưng cũng không nhiều lắm.

James dọn dẹp xong tất cả rồi quay lại giường, gã nằm lên đưa tay kéo lấy Severus vào lòng, ôm chặt vỗ về.

*

"James, cậu đang tốn thời gian đấy." Sirius sầm mặt chất vấn.

"Tôi làm sao?" James cau mày.

"Cậu chưa chia tay với Snape?"

"Không chia tay."

Sirius nhìn vẻ mặt thản nhiên của James liền nổi cáu.

Từ lúc James quen với Snape là cậu ta đã không đồng ý. Một Gryffindor yêu đương với đám Slytherin độc ác thì còn ra thể thống gì nữa, Sirius luôn ghét Snape, cậu ta luôn tìm cách hành hạ và bắt nạt Snape làm trò vui nhưng luôn luôn bị James ngăn cản cho dù gã là người đầu têu, đến khi cậu ta biết rõ mục đích James làm liền nổi giận thật sự.

Cả hai chiến tranh lạnh với nhau mấy tháng liền, mãi đến khi Remus bắt bọn họ làm hòa thì mọi thứ mới như cũ. Nhưng Sirius vẫn luôn tìm cách khiến hai người họ chia tay, cậu ta có người bạn thích James nên luôn tạo cơ hội cho cả hai làm quen, lúc đầu James cũng không thích nhưng về sau cậu ta thấy James không từ chối nữa nên được nước lấn tới.

Mãi đến hôm qua cậu ta mới dụ được James thì hôm nay lại nghe được lời nay, điều đầu tiên Sirius nghĩ đến là Severus bỏ tình dược khiến James như kẻ điên mãi yêu thích cậu ta.

"Cậu đã đáp ứng tôi." Sirius nghiến răng.

"Tôi chỉ nói chưa chắc, Sirius, đừng bày trò nữa, nếu cậu còn muốn hai ta làm bạn."

James lạnh giọng, gã liếc Sirius rồi bỏ đi để lại Sirius tức điên.

Sirius cắn răng đi qua đi lại tìm cách, nếu đã không ra tay được bên James thì gã đành đụng đến Sevrus vậy, có lẽ sẽ dễ hơn so với James.

Nghĩ là làm, Sirius đi đến phòng của James. Từ lúc cả hai yêu nhau, James đã kêu Severus vào phòng gã ở mặc cho mọi người phản đối nhưng các giáo sư lại mắt nhắm mắt mở nên bọn họ cứ thế ở chung một phòng trong nhà Gryffindor.

Sirius đi đến phòng James, cậu ta hít một hơi thật sâu rồi đẩy cửa đi vào.

Severus tưởng James về, cậu quay qua chưa kịp nói gì thì thấy khuôn mặt của Sirius, thoáng chốc cậu cảm thấy bực bội, vẻ mặt cậu khó chịu nhìn vị khách không mời mà đến. Sirius thì lại phớt lờ Severus, cậu ta nghênh ngang đi đến bàn James ngồi, vắt vẻo nhìn Severus ra dáng ta đây khiến người khác ghét bỏ.

"Cậu đến làm gì?"

"Phòng bạn tao, tao có quyền đến." Sirius hất hàm.

Severus trầm mặc, cậu chẳng muốn quan tâm đến nữa nên chọn ngó lơ cậu ta. Sirius bực bội vì không gây được sự chú ý, cậu ta suy nghĩ cách rồi bước đến bên cạnh Severus nắm cổ áo cậu ấn lên tường, gằn giọng:

"Snape, mày buông tha bạn tao đi."

"Cậu điên rồi."

"Tao không điên, tao là tốt cho mày thôi." Sirius nhếch môi. "Mày biết mà, dạo này James không còn quan tâm đến mày nữa."

"Thì sao?" Severus tái mặt đi.

"Thì..." Sirius kéo dài giọng. "Mày cũng hiểu mà, mày thừa biết tình cảm cả hai đã không còn như trước, nên mày buông tha đi."

Severus cắn răng không nói gì, cả người cậu run rẩy. Sirius thấy rõ biến hóa của cậu, cậu ta cười thầm, đúng là nói thẳng với nó còn tốt hơn là James. Sirius hài lòng buông Severus ra, cậu ta quay đi bỏ ra ngoài để lại Severus với mớ hỗn độn trong lòng.

Severus như mất hết sức, cậu mệt mỏi gục xuống sàn nhà, vùi đầu vào hai tay cố quên đi những lời nói lúc nãy nhưng chúng cứ mãi quẩn quanh bên tai cậu, mọi thứ dần dần hiện rõ trước mắt, tất cả khiến cậu nghẹt thở.

Tình cảm phai nhạt rồi thì giữ lại được sao? Mặn nồng đến mấy cũng chán, cũng buông bỏ thôi mà? Cho dù James đã ôm ấp, cho cậu chút tình nhưng vẫn không che lấp được chuỗi ngày phai nhạt của cả hai, chúng cứ lớn dần lên, khoảng cách ấy vẫn còn và chắc chắn còn kéo giãn hơn nữa. Cho dù cả hai còn giữ, vẫn còn níu nhưng tình sờn thì còn bên nhau được nữa hay không?

Kì lạ thật đấy, người bắt đầu là James nhưng người không buông được lại là cậu.

*

"Mình buông tha nhau được không?"

Severus chẳng chờ câu nói của James, cậu cứ thế quay lưng bỏ đi để lại James đứng yên đó.

James cũng không níu kéo, gã ngẩn ngơ nhìn căn phòng, mọi thứ đều y như cũ trước khi Severus chuyển đến, tất cả đồ đạc cậu đã đem đi hết rồi, chẳng để lại bất cứ thứ gì ngay cả những món quà cậu tặng gã.

Gã cười, nụ cười nhàn nhạt, cười vào tình yêu nửa vời gã trao cho cậu, cười vào những lời hứa hẹn gã từng nói.

thôi thì buông tha người, buông tha tôi.

*

Severus thấy Harry Potter, ông nhìn thấy dáng vẻ của James lúc trẻ, thấy đôi mắt Lily sáng ngời trên khuôn mặt non nớt của cậu bé. Ông đưa tay nắm chặt lấy chiếc nhẫn trên tay, nghĩ về những điều đã cũ.

James kết hôn với Lily, hôn lễ của họ ông không đến tham gia, tất cả mọi thứ có sự xuất hiện của họ ông đều né tránh, mãi cho đến khi James chết, ông mới xuất hiện trong căn nhà bọn họ, ôm chặt lấy thân xác James đem đi chôn cất.

Phần mộ của James vẫn còn trong vườn nhà ông, bên cạnh là Lily.

Severus không buông được tình cảm này, còn James đã buông bỏ từ lâu.

người đã hết mê say nhưng tôi thì vẫn chưa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#trảtest