Tiết tử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa xuân năm nguyên thịnh thứ mười tám, Tây Tần có hai sự kiện lớn,

Sự kiện thứ nhất, thái tử Kỳ Phong sắp đại hôn.

Kỳ Phong chính là đại hoàng tử của đương kim thánh thượng, ngày thường văn chương thi phú, cử chỉ tao nhã. Tuy là thái tử cao quý nhưng lại là người không kiêu căng ngạo mạn, vô luận ở nghị thượng quốc sự, hay đi thể nghiệm và quan sát dân tình đều là đồng dạng hào hoa phong nhã. Được triều thần khen ngợi, dân chúng tôn sùng, không nghi ngờ đó chính là vua Tây Tần đứng đầu tiếp theo.

Mà hắn hôm nay cưới chính là nữ tử - con gái duy nhất của đương triều đại tướng quân Thẩm Uy tên gọi Thẩm Thu. Nàng có bối cảnh gia thế vững chắc, lại là hôn sự đầu tiên của thái tử nên ngẫu nhiên trở thành người đứng đầu hậu cung sau này.

Nghe nói cửa hôn sự này quyết định cực nhanh, tự hoàng đế ban bố ý chỉ cho 2 người đại hôn chỉ trong thời gian nửa tháng là xong. Mà nói về vị tương lai sẽ là "Người đứng đầu Hậu cung" thì ít ai biết đến dung mạo của nàng nhưng chỉ trong nửa tháng phố phường đã truyền ra những truyền thuyết ly kỳ phong phú, đủ loại bản thể về nàng.

Có người nói nàng xinh đẹp như hoa, giống như tiên nữ hạ phàm, cũng có người nói nàng tướng mạo xấu hoắc như Quỷ tái thế.

Có người nói nàng võ nghệ cao cường không thua kém nam nhi, cũng có người nói nàng nhanh nhẹn dũng cảm, bạo lực không giống nữ nhân.

Có người lại nói nàng từng cải trang nam nhân ra đường dạy hư trẻ nhỏ, đùa giỡn nữ nhân, ba quyền liền đem người khác đánh cho quỳ xuống đất xin tha thứ. Một vài cô gái thấy nàng mặt mày thanh tú, cử chỉ tiêu sái, liền nhất kiến chung tình, không phải nàng thì sẽ không lấy chồng . Sau khi biết chân tướng về nàng thì bệnh nặng nửa tháng mới chuyển biến tốt. Cũng có người nói thật ra nàng căn bản chưa từng động thủ chỉ cần hét lớn một tiếng liền đem trẻ nhỏ dọa tới mức tiểu ra quần, chạy trối chết. Mà các cô gái khác thấy nàng diện mạo hung ác, cử chỉ đáng ghét nên cũng bị dọa đến hôn mê bất tỉnh, về nhà bị bệnh đến hơn nửa tháng mới chuyển biến tốt.

...

Vào đúng ngày đại hôn, thành Trường An ở ngã tư hai bên đường người xem đông như nước, một nửa trong số này đến vì chiêm ngưỡng phong thái của thái tử Kỳ Phong còn một nửa còn lại thì đến chỉ vì muốn nhìn xem mặt mũi của thái tử Phi thần bí trong lời đồn. Ngày này thái tử Kỳ Phong một thân áo hỉ bào tuyệt sắc ngồi trên lưng ngựa, dáng người cao ngất, phong thái như ngọc.

Ở trong không khí náo nhiệt này, hắn nghiêng đầu nhìn hướng dân chúng mà mỉm cười tựa như mùa xuân tháng ba phảng phất khiến cho hơn phân nửa nữ tử thành Trường An động lòng, lưu luyến. Nhưng chưa một ai nghĩ đến, người được coi như là "Mỹ nam đệ nhất Tây Tần" này trong ngày đại hôn của mình nương tử cự nhiên lại bỏ trốn.

Đây cũng chính là sự kiện lớn thứ hai của Tây Tần.

Theo lời đồn đại trong cung thì ngày ấy ở bên ngoài cửa cung nhìn thấy bên trong kiệu hoa tự nhiên lại là nam nhân, dù Kỳ Phong giáo dưỡng tốt thế nào thì khi nhìn thấy điều này cũng phải tái mặt.

Miễn cưỡng ổn đinh khí tức, hắn mới giữ chặt người đội mũ phượng mà gặng hỏi: "Ngươi ....là người phương nào? Thẩm Thu đâu?"

Người nọ hiển nhiên là bị trói chặt rồi bị tống vào trong kiệu, trong miệng còn bị nhét một khối dẻ bịt miệng. Cởi trói buộc xong hắn "Bùm" một tiếng quỳ xuống trước mặt Kỳ Phong mà khóc sướt mướt nói đứt quãng. Đại khái ý hắn thì hắn chính là gia nô của Thẩm phủ, ban ngày khi xử lý thu xếp hôn sự không biết như thế nào lại bị người đánh hôn mê, sau khi tỉnh lại thì phát hiện mình bị nhốt bên trong kiệu, tưởng có thể giãy dụa, tự cởi trói chính mình hay kêu cứu với bên ngoài nhưng tiếng chiêng trống quá huyên nháo nên không được ai để ý.

Nghe xong câu chuyện, Kỳ Phong hiển nhiên có chút bất đắc dĩ quay đầu phân phó một thị về: "Lập tức đi Thẩm phủ, nhìn xem Thẩm Thu còn ở phủ hay không?"

Sau nửa canh giờ thị vệ báo lại, quả nhiên Thẩm Thu đã không còn ở trong phủ. Thẩm đại tướng quân đã đem phủ mình lật tung cũng không thấy được nửa bóng dáng của nàng.

Lúc này tân khách cũng đã ra về gần hết, Kỳ Phong một mình ngồi trong tân phòng, một áo đỏ thẫm hỉ bào cũng không cởi ra. Nghe nói lúc ấy, hắn phải dùng lực vịn chặt vào ghế tựa truyền ra một tiếng thở dài thật nhỏ.

"Truyền lệnh đi xuống lập tức phong tỏa toàn cửa thành, tăng cường kiểm tra mau chóng tìm ra nàng". Dừng một chút hắn lại nói " Việc này hãy âm thầm tiến hành, không thể để lộ ra ngoài"

Thị vệ lĩnh mệnh đi xuống, Kỳ Phong lại dựa người vào ghế tựa, gương mặt nhìn trong phòng ánh nến đỏ chập chờn dở khóc dở cười

- Thu muội, thì ra nàng nói không muốn gả cho ta.....đúng là sự thật.

������� �r��q

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro