MỘT.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên ngoài khung cửa sổ trải một màu ảm đạm. Những đám mây khô cằn mệt mỏi tựa vào nhau, lên lớp từng đoạn dài nhất quảng trên khoảng không trung xám xịt. Bất chợt đuối sức. Một trận mưa đổ xuống. Ào ạt, che mất tiếng của mình đầy chán nản của An. Bầu trời lưng chừng thu đông thật đáng ghét.

An uể oải bò dậy khỏi chiếc bàn học chất đầy những quyển sách. Ngó nghiêng xung quanh, lớp học buổi sớm thưa thớt kỳ lạ. Có lẽ là do cơn mưa xối xả bất ngờ gột rửa.

Những ngày này ẩm ương đến buồn bực. Mọi thứ bỗng nhiên trở nên huyên náo, sắp bài kiểm tra nhằm lộn, chữ viết nguệch ngoạc như muốn biểu tình chống đối, bút thước cũng than thở não nề, cánh quạt trần bụi bẩn cứ quay mòng mòng trước mắt cô khiến mí mắt mãi đình công đòi nghỉ. Hỗn độn lạ lùng.

Hình như ... Nguyên đáng yêu lỡ tim thích bạn nam mới chuyển đến mất rồi.

An vò đầu, gục mặt xuống bàn suýt vỡ mũi. Bất chợt có thứ gì mềm mại đang cọ cọ vào má cô. Ngẩng đầu lên, chỉ nhìn thấy vẻ mặt đáng thương của Nguyên đang gục xuống bên cạnh, mái tóc rối xù thấm và giọt nước mưa, hì hục rơi xuống vách ngăn bàn hoen gỉ.

- Này, cậu sao thế? Sáng sớm đã ủ rũ rồi?

Thật ra khi mở mồm hỏi câu này thì vẻ mặt của An còn tràn ngập nỗi thống khổ gấp trăm ngàn lần cậu bạn bàn bên.

- Vừa nãy tớ gặp Dương, là Dương, là Dương đó!

Bỗng nhiên bật dậy, nguyên ngước đôi mắt đen láy lên nhìn An chằm chằm.

- Tớ vội lấy chiếc áo mưa còn lại đưa cho cậu ấy, cậu ấy lại từ chối. Tan nát tớ rồi.

Hai tiếng thở dài cùng vang lên khiến ruồi văng xa cả 8 mét.

Suy nghĩ một lát, An lại hỏi.

- Mà cậu gặp cậu ấy ở đâu? Chẳng phải nhà hai người ngược đường nhau à?

- Ở cuối dãy hành lang lầu một.

- ...

- ...

- Thật ra thì, ở trên hành lang ... không cần mặc áo mưa đâu.

- ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro