Mong ước [2]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Nói xong, Xiao di chuyển lưỡi kiếm của mình về phía sau trước khi chém theo một đường dứt khoát. Anh đã cắt sạch đầu con quỷ, đầu lăn xuống đất với chuyển động mạnh mẽ.

Xiao nghĩ rằng anh sẽ cảm thấy tốt hơn sau khi kết thúc cuộc sống khốn khổ của thứ rác rưởi này, nhưng thực tế không phải vậy.

Cơn thịnh nộ của anh vẫn chưa nguôi ngoai chút nào; thay vào đó, nó chỉ mưng mủ và lớn lên. Xiao đang nhìn thấy màu đỏ máu, nhìn chằm chằm vào xác chết, anh xé xác con quỷ thành nhiều phần- đến mức không thể nhận dạng được.

Đâm. Đâm. Đâm

Tất cả những gì anh có thể làm là đâm lưỡi kiếm của mình ngày càng sâu hơn vào cái xác, nhìn nó đầy những lỗ hổng. Hu Tao im lặng nhìn anh, không biết phải làm sao trong hoàn cảnh này.

Giữa hai người có một sự im lặng nặng nề, một sự căng thẳng có thể dễ dàng bị cắt đứt. Xiao bất động; anh như một bức tượng có dấu hiệu duy nhất cho sự sống là hơi thở.

"X-Xiao?" Giọng nói của Hu Tao gần như không thể nghe được, tính cách mạnh dạn của cô gần như biến mất hoàn toàn. Xiao nghiêng đầu về phía cô, vẻ mặt của anh ẩn sau chiếc mặt nạ.

Từng tấc quần áo của anh đều dính đầy máu đen, tuy nhiên Xiao không hề bận tâm chút nào. Mối quan tâm lớn nhất của anh bây giờ là Hu Tao.

Bất chấp cuộc giết chóc, cô không hề sợ anh một chút nào, mặc dù cô biết anh sẽ làm bất cứ điều gì để tổn thương cô.

Cảm xúc kỳ lạ không rõ nguồn gốc này dâng trào sâu thẳm trong cô, cô muốn an ủi anh dù cơ thể rã rời và bị đánh đập.

Anh ngước nhìn khuôn mặt cô, đôi mắt cô ẩn chứa một sự dịu dàng khi nhìn về phía anh. Chỉ cần nhìn thấy cô thôi cũng khiến anh choáng váng, anh cảm thấy sự cương cứng của chính mình dâng lên bên dưới chiếc quần.

"Chậc." Xiao cố gắng kìm nén sự thôi thúc của mình. Đây không phải là lúc cũng không phải là nơi để hành động như thế này--- không phải khi Hu Tao vẫn còn đang trong tình trạng nguy hiểm sau đó. Mối quan tâm chính của anh luôn là cô ấy.

"Xiao, lại đây." Vị dạ xoa hộ mệnh ngay lập tức thu hồi vũ khí của mình khi bước tới chỗ Hu Tao. Xiao tháo mặt nạ ra, để cô có thể nhìn thấy toàn bộ vẻ mặt buồn bã của anh.

Cô để ý rằng đôi mắt màu hổ phách của anh hoàn toàn có màu xanh ngọc, phản ánh sức mạnh cổ xưa của anh đang được sử dụng toàn lực.

Cúi xuống, anh đặt tay lên chân cô. Đáp lại, Hu Tao nhẹ nhàng chạm vào đầu và vuốt lại mái tóc cho anh. Hành động đơn thuần này đã khiến Xiao mất đi chút kiểm soát mà anh đã dành cho cô. Chú bướm nhỏ của anh dễ thương quá.

"Đ-đợi đã Xiao, tôi không sạch sẽ-làm ơn đừng... Ối!"

Xiao phát ra một tiếng thút thít nhỏ khi anh bắt đầu lướt lưỡi mình trên những vết thương cắt hở của cô. Xiao biết việc mình làm là sai, anh chỉ không biết làm cách nào để ngăn chặn cảm giác hoảng sợ sâu thẳm này.

Hu Tao kêu lên một tiếng ngạc nhiên khi cô cảm nhận được hơi ấm của lưỡi anh lướt khắp chân mình. Anh không dừng lại, mọi ngóc ngách có tì vết trên làn da trắng sứ của cô, anh sẽ nhanh chóng để lại dấu vết nước bọt.

Khi lưỡi của anh rời khỏi vết thương, nó sẽ được chữa lành như ban đầu. Đây là một trong những khả năng đặc biệt của Xiao khi còn là một con quỷ, anh có thể chữa lành những vết thương khác bằng nước bọt của mình.

Xiao bắt đầu hôn chân cô một cách cuồng nhiệt, chỉ dừng lại để liếm sạch vết thương. Anh ấy ngoan ngoãn một cách đáng ngạc nhiên.

Chỉ cần một hành động cảm nhận được sự đụng chạm của anh cũng đã tạo ra kích thích khắp cơ thể cô, Hu Tao phản ứng, bám vào vạt áo anh. Cô có thể cảm thấy một thứ gì đó cọ xát vào bên trong chân mình.

Một tiếng rên thoát ra khỏi môi cô khi Xiao kéo cô vào một nụ hôn sâu. Lưỡi anh tranh đấu quyết liệt để giành lấy quyền chủ động. Xiao chỉ tách ra khi anh nhận ra rằng cô sắp hết dưỡng khí để thở.

"Mùi hương của em bị con quỷ làm cho dơ bẩn rồi..." Xiao cuối cùng cũng lên tiếng khi anh cúi xuống, cắn vào tai cô.

"Vậy anh có thể rửa sạch nó được không?" Đây không phải là phản ứng mà anh mong đợi. Các dây cơ của anh căng lên khi rời xa cô. Xiao chỉ nhìn cô bằng ánh mắt thờ ơ.

Hai má Hu Tao đỏ bừng, cô nhớ sự gần gũi của cơ thể anh với mình. Mái tóc cô bết dính vào người vì mồ hôi, và có vài dấu hôn lấm tấm trên cổ. Đây là việc anh làm khi đang tìm mọi cách để xóa đi mùi hôi tanh trên cơ thể cô, thậm chí còn cắn cô nhiều lần.

Mặc dù không đủ mạnh để rút máu và để lại dấu ấn giao phối của anh trên người cô. Trạng thái yếu đuối của cô trông thật mong manh, nó đủ để nuốt chửng cô ngay lúc đó.

Xiao đã phải rèn luyện bản thân để thoát khỏi những ham muốn xác thịt như vậy.

Hu Tao có thể cảm thấy tim mình đập nhanh trong lồng ngực khi Xiao đang im lặng nhìn chằm chằm vào cô. Anh không có động thái gì, chỉ quan sát cô.

Cô có thể nhìn thấy hình ảnh phản chiếu trong đôi mắt ngọc lục bảo của anh được chiếu sáng bởi ánh sáng mặt trăng đỏ phía sau chúng. Nó khiến cô cảm thấy yếu đuối như thể cô là con mồi còn anh là kẻ đi săn.

Cô có thể tận hưởng khoảng thời gian này với anh được không? Hu Tao không biết.

"Hu Tao, tôi là một dạ xoa đã tiêu diệt hàng ngàn con quỷ dưới lưỡi kiếm của mình. Tôi không thể dịu dàng nếu đó là điều em đang yêu cầu ở tôi. Một khi tôi bắt đầu, sẽ không có đường quay lại. Dù có van xin hay khóc lóc bao nhiêu cũng không thể khiến tôi dừng lại." Đôi mắt của Xiao không hề rời khỏi khuôn mặt cô khi anh quan sát phản ứng của cô.

Vẫn còn thời gian để Hu Tao từ chối. Xiao sẽ bảo vệ cô suốt đêm và họ có thể rời đi như chuyện này chưa từng xảy ra.

Anh đau đớn khi tưởng tượng việc quay trở lại với bất cứ điều gì họ từng có trước đây, không phải khi cuối cùng anh cũng có thể ở gần mùi hương của cô như thế này mà không cần đến những chuẩn mực xã hội đẩy họ ra xa nhau. Và thứ phía trong quần anh cũng hoàn toàn đồng ý.

"Nếu tôi nói thì sao, tôi khá thích sự thô bạo của anh." Hu Tao cố ý đưa tay chạm vào phía dưới của anh. Cảm thấy bàn tay cô cọ xát qua lớp vải mỏng, Xiao cưỡng lại sự thôi thúc.

"Vậy thì em có biết rằng mình đang dụ dỗ một con quỷ không? Anh có thể làm vấy bẩn tâm hồn em và khiến em không thể rời đi ngay cả khi em muốn."

Giọng Xiao trầm xuống khi bàn tay anh di chuyển về phía cổ tay cô, nhấc nó ra khỏi quần anh. Anh siết chặt cổ tay cô như một lời cảnh báo.

Xiao có thể là Adeptus nhưng đồng thời là một con quỷ. Anh không thể đảm bảo sự an toàn cho cô khi anh mất quyền kiểm soát năng lượng ác quỷ của mình.

"Tôi sẽ không bao giờ muốn rời đi." Hu Tao nghiêng người về phía anh, môi họ chạm nhau. Như thể đã khao khát từ lâu, cô mút nửa dưới môi anh một cách mãnh liệt.

Xiao ngay lập tức đáp lại bằng sự tiến bộ của chính mình, dùng tay còn lại xoa nhẹ núm vú của cô. Xiao kéo mạnh núm vú cô, khiến một tiếng rên khác thoát ra khỏi môi cô.

"Thật là một con người cứng đầu." Xiao nói điều này với một chút trìu mến. Loài người hoàn toàn ngu ngốc nhưng... đây là con người duy nhất mà tôi có thể chịu đựng được.

Anh tự nghĩ khi đắm mình trong cơ thể yếu ớt của cô. Họ lại tiếp tục hôn nhau, tranh giành thế chủ động bên trong khoang miệng cô.

Khi kết thúc nụ hôn lần nữa, cả hai đều thở hổn hển. Một lớp nước bọt mỏng dính vào miệng cả hai. Họ có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt đỏ bừng của những người khác. Nhìn thấy khuôn mặt bối rối của Xiao, Hu Tao nở nụ cười tươi nhất trên khuôn mặt.

"Aiya, tôi không nghĩ mình lại có tác dụng như thế này với anh."

"Cô đánh giá cao bản thân rồi."

"Fufu, coi như tôi không nghe thấy lời từ chối của anh vậy."

Chỉ cần nhìn thấy nụ cười đó thôi cũng khiến thứ gì đó trong anh vỡ vụn. Những ham muốn xác thịt muốn chiếm đoạt cô tràn ra khỏi cơ thể anh như một cơn lũ bất tận. Xiao muốn dạy cho cô một bài học.

"Em đang cố gắng khiêu khích tôi?"

"Ai mà biết được, phải không?" Hu Tao nhanh chóng phản bác, nụ cười trên mặt càng ngày càng rõ hơn.

Xiao vui mừng vì tính cách vui vẻ của cô đã trở lại. Cô rất vui khi trêu chọc anh, chỉ yêu thích cách anh phản ứng. Nó khá dễ thương.

"Ồ, đừng cứng nhắc như vậy nữa, Xiao. Đơn giản là tôi không thể thừa nhận rằng tôi thích nó, có thể-" Hu Tao cảm thấy bóng mình bừng sáng lên khi anh kéo cằm cô về phía ánh mắt của mình. Đây là thời điểm tồi tệ để trêu chọc Xiao.

"Im đi đã." Ngay lập tức, Xiao cởi găng tay của mình, vứt chúng sang một bên. Sau đó anh nhét hai ngón tay vào cái miệng đang há hốc của Hu Tao.

Cô mất cảnh giác, gần như nghẹt thở vì sự xâm nhập bất ngờ trong miệng. Không kiểm tra xem cô có ổn không, Xiao bắt đầu đẩy mạnh ngón tay ra vào khỏi miệng cô. Hu Tao bám lấy cánh tay anh, cố đẩy anh ra, nước mắt lưng tròng.

"Điều gì cho phép một con người thấp kém nói chuyện với tôi?" Anh nắm chặt tóc Hu Tao, giữ cô đứng yên. Những âm thanh ướt át dâm đãng tràn ngập khoang miệng khi mùi mật hoa của cô đọng lại ở đùi xông vào lỗ mũi của anh.

Điều này khiến Xiao phát ra một tiếng gầm gừ nhỏ đầy khoái cảm. Anh cảm thấy lớp vải giữ cậu nhỏ của mình ngày càng chật chội hơn; nó sẽ cần phải được thoát ra sớm.

Cô hít một hơi thật mạnh, tận hưởng cảm giác lạnh lẽo mà dạ xoa mang lại cho cô. Xiao nhìn xuống, liếc nhìn khuôn mặt của cô. Nhìn thấy đôi mắt đẫm lệ của cô khiến anh càng muốn trừng phạt cô hơn.

Có lẽ anh đã bị ảnh hưởng bởi năng lượng dương của cô rồi? Xiao không thể có đủ cô, cô giống như một liều thuốc đối với anh. Một ngày nào đó Hu Tao sẽ là cái chết của anh.

Một sinh vật thấp kém hơn - một phàm nhân - đang ảnh hưởng đến anh.

Với khí thế mới, Xiao tiếp tục đưa ngón tay mình qua môi cô. Anh cảm thấy cổ họng cô nghẹn lại mỗi khi anh đẩy mình sâu hơn vào cái miệng nhỏ nhắn của cô.

Thật dễ thương .

Hu Tao cố gắng thích nghi với nhịp độ tàn nhẫn; hàm của cô ấy bắt đầu cảm thấy đau khi chạm vào lưỡi. Đó là do phải giữ miệng cô mở rộng cho những ngón tay của anh.

Nước bọt của cô chảy ra từ khóe miệng khi cô rúc rích quanh ngón tay anh. Anh muốn tiếp tục nhét vào nhưng cô có một cái lỗ khác cần anh chú ý. Xiao phải chuẩn bị sẵn sàng, đặc biệt là cho điều đặc biệt mà nó sắp trải qua.

"Có vẻ như ngón tay của tôi không đủ để thỏa mãn kẻ dâm dãng như cô." Xiao bỏ ngón tay ra khỏi miệng cô, khiến cô thất vọng rên rỉ.

Hu Tao không hề cố gắng bác bỏ lời khẳng định của anh, chỉ bỏ lỡ niềm vui mà hình bóng của anh đã mang lại cho cô. Xiao liếm đi một giọt nước mắt lăn dài trên má.

Cô trông hoàn toàn - quyến rũ - hư hỏng. Miệng Hu Tao đau rát khi cô nhìn chằm chằm vào Xiao với đôi mắt mờ mịt. Cô khó khăn để lấy lại tỉnh táo.

Phớt lờ tiếng rên rỉ phản đối của cô, dạ xoa ngay lập tức đưa ngón tay vào nơi ẩm ướt của cô bằng một động tác uyển chuyển.

Chỗ đó đủ trơn để dễ dàng tiếp cận, thậm chí còn nhiều nước hơn nữa khi anh di chuyển vào trong. Dâm thuỷ của Hu Tao dễ dàng chảy xuống chân, tạo thành một vũng bên dưới cơ thể cô.

"T-Thêm nữa..."

Hu Tao nhẹ nhàng cầu xin, lời vừa rồi như tiếng nhạc vang lên trong tai anh, anh là ai mà lại phủ nhận lời công chúa của mình?

Xiao đã mạnh tay hơn sau những cú đẩy của anh, khuấy đảo những ngón tay của anh vào sâu trong cô.

Bên trong Hu Tao đang siết chặt quanh ngón tay anh, không cho anh tiến sâu hơn nữa. Xiao gần như không thể nhét vừa hai ngón tay của anh vào bên trong. Nếu bây giờ cô như thế này, anh tự hỏi cô sẽ đón nhận cậu bé cuả anh như thế nào.

Ý tưởng đơn thuần về việc phải ép mình vào trong cô khiến những cơn rùng mình đầy ham muốn chạy dọc sống lưng anh khi anh tiếp tục nhét ngón tay vào âm đạo cô.

Cô không còn có thể thoát khỏi anh nữa. Những ham muốn đen tối của Xiao đang tràn lan trong đầu anh. Thà huỷ hoại cô còn hơn là để người đàn ông khác lấy đi thứ thuộc về anh.

"Nhìn ngươi ướt thế nào kìa. Đã ra rồi à?" Xiao tiếp tục đẩy ngón tay vào bên trong, áp bức từng nơi bên trong của cô với mong muốn nới lỏng nó hơn.

Dạ xoa rất thích thú khi nhìn Hu Tao hoàn toàn phục tùng cách đối xử của anh đối với cô. Khi lực từ ngón tay anh ngày càng tăng, Hu Tao gần như không thể kìm được sự phấn khích.

Rên lên một tiếng lớn, Hu Tao lập tức cảm thấy mình như rã rời. Những tia sáng nóng rực xâm chiếm tầm nhìn của cô khi cơ thể cô run rẩy.

Cơn cực khoái của cô bao phủ từng ngón tay của anh bằng dâm thuỷ ướt át. Xiao bỏ ngón tay ra khỏi hang động ướt đẫm của cô.

"Hãy nhìn xem ngươi đã tạo ra một mớ hỗn độn như thế nào, đúng như mong đợi từ con điếm nhỏ bẩn thỉu. Liếm sạch cái này cho ta." Xiao lạnh lùng mắng cô, đưa ngón tay về phía miệng cô.

Cô ngay lập tức bắt đầu liếm sạch dịch vị của mình trên hai ngón tay của anh, di chuyển lưỡi xung quanh để thưởng thức hương vị.

Bàn tay của Hu Tao tự nhiên đưa xuống hang động của chính mình, tự thoả mãn bản thân khi dục vọng chiếm lấy tâm trí cô.

Cô để ý đến quần áo của cả hai; Hu Tao hoàn toàn khỏa thân trong khi Xiao vẫn mặc quần áo trên người.

Kéo mạnh tay áo anh, Hu Tao làm bộ mặt cầu xin trong khi xoa bóp âm vật của mình. Xiao tham lam liếm môi, cảm nhận trạng thái thiếu thốn của cô. Trong mắt anh có một tia sáng kỳ lạ.

"Chúng ta chỉ mới bắt đầu thôi, công chúa."


____________________________________________________________

Note của tác giả:


Nếu bạn đang thắc mắc Xiao trông như thế nào, vui lòng tham khảo liên kết bên dưới. Tôi đã được truyền cảm hứng từ bức tranh này!Liên kết: https://www.pixiv.net/en/artworks/85982667

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro