Chương 15: Hiểu Mộng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Long Xuyên ở sau cửa chau mày, không vui trừng mắt liếc mắt nhìn Vương Điền Hương một cái. sau đó đi ra, tháo xuống mũ giáp, “Cố thượng úy, thiên kim Cố tiên sinh thuyền vương ở Hàng Châu, cô so với tưởng tượng của tôi còn muốn tuổi trẻ hơn.” “Ngươi là ai?” Cố Hiểu Mộng nghi hoặc nhìn Long Xuyên.
 

“Long Xuyên Phì Nguyên, phó cục trưởng mật vụ.” Kim Sinh Hỏa lại nhận ra Long Xuyên. “Kim trưởng phòng, hạnh ngộ a, tại hạ chính là Phó Cục trưởng Cục Mật vụ Quân đội Đế quốc Nhật Bản điều động trú đóng ở Thượng Hải, Long Xuyên Phì Nguyên.”
Lý Ninh Ngọc nhìn thoáng qua Kim Sinh Hỏa, cảm thấy hứng thú liền duỗi tay đem ghế bị Hiểu Mộng đẩy ngã đỡ lên. Cố Hiểu Mộng nhìn hành động của Lý Ninh Ngọc, sau đó nhấp môi, ngồi xuống.
Long Xuyên Phì Nguyên đi thay quần áo, mọi người im lặng chờ đợi. Lý Ninh Ngọc trầm mặc, tự hỏi vì lý do gì mà Hiểu Mộng lại làm loạn lên, có khả năng sẽ đưa tới sự tình sau này sẽ biến hóa. Tuy rằng biết Long Xuyên Phì Nguyên đã nhận định là năm người hợp mưu vu hãm Kim Thánh Hiền. Nhưng rốt cuộc Long Xuyên Phì Nguyên cũng không tận mắt nhìn thấy năm người hợp mưu, điều này cũng lợi thế cho nàng về sau phá hủy cục diện của hắn. Nghĩ, Lý Ninh Ngọc lại không tự chủ nhìn thoáng qua người đang nằm ở trên bàn nhắm mắt dưỡng thần Cố Hiểu Mộng. Hiểu Mộng…
Long Xuyên Phì Nguyên sau khi thay đổi trang phục, ngồi ở ghế chủ tọa, “Chư vị, từ từ thưởng thức.”
“Long Xuyên đại tá, tôi thật sự không rõ, trời đã khuya khoắt, Vương trưởng phòng đem tất cả chúng tôi đưa đến Cầu Trang, trước là phóng hỏa, sau là thẩm vấn, còn kêu chúng tôi phá án cái gì thủ phạm giết hại Tiền tư lệnh, chẳng lẽ phá vụ án giết người khoa tình báo của chúng tội cũng phải quản sao?” Cố Hiểu Mộng nhìn chằm chằm Long Xuyên, trong mắt có vài phần bất mãn. Long Xuyên mỉm cười, chính mình làm ra bộ dáng có vẻ hào hoa phong nhã.
 “Cố tiểu thư, về cái chết của Sâm Điền đại tá trên tàu mật mã, cá nhân tôi cảm thấy các vị phá án rất hoàn hảo, cho nên tôi muốn nhờ các vị hỗ trợ điều tra về cái chết của Tiền Hổ Dực.” 
“Đại tá,” Lý Ninh Ngọc liền tiếp lời nói, “Tôi tưởng ngài trước đã hiểu rõ ràng mọi chuyện một cách logic. Án trên thuyền mật, điều kiện hàng đầu chính là trong yến hội chỉ có chúng tôi và những người ở đó. Đó là một nơi khép kín, hung thủ chỉ có thể là một trong những người ở đó. Trùng hợp năm người chúng tôi đều có mặt tại đó. Chúng tôi có thể đưa ra suy đoán hợp lý dựa trên tình hình ngày hôm đó. Còn việc thẩm vấn phán tội là do ngài Tam Tỉnh thiếu tá cùng Vương trưởng phòng.”
Lý Ninh Ngọc cau mày, “Trong vụ án Tiền tư lệnh bị giết hại. Đầu tiên chúng ta năm người cũng không ở đây, chi tiết cụ thể cũng không biết được, tiếp theo đã qua đi một đoạn thời gian, chỉ sợ hung thủ cũng đã sớm bỏ trốn mất dạng, vẫn là nói đại tá ngài cảm thấy kẻ sát nhân là trong số chúng tôi?”
“Lý thượng giáo, Lý trưởng khoa.” Long Xuyên nhìn về phía Lý Ninh Ngọc, tươi cười cũng xen lẫn một ít thưởng thức, “Rốt cuộc đã được nhìn thấy cô, tôi quả thực là ngày đêm tơ tưởng trằn trọc khó ngủ. Bất quá cô đừng hiểu lầm, bởi vì nghe quá nhiều truyền thuyết về cô, làm tôi rất là tò mò. Hôm nay gặp mặt, quả nhiên khí chất ưu nhã, làn da cũng thực tốt, xem ra Hàng Châu sơn thủy dưỡng ra được mỹ nhân.” Lý Ninh Ngọc cũng nhìn Long Xuyên, cho dù không có biểu tình, nhưng khuôn mặt cũng có chút nhu hòa, cũng không có bởi vì lời nói mà có vẻ hùng hổ doạ người.
Long Xuyên đứng lên, ánh mắt quét qua sáu người đang có mặt, “Chư vị yên tâm, hôm nay mời các vị tới Cầu Trang cũng không phải vì thẩm tra án mạng về Tiền Hổ Dực. Tôi chỉ muốn làm rõ một điều, trong số các vị, rốt cuộc ai là nội gián?”
Bang! Tiếng sấm vang lên tia chớp chợt lóe, Long Xuyên trên mặt có chút âm trầm. “Nội gián?” Kim Sinh Hỏa nhẹ nhíu mày, nghi hoặc lặp lại một lần. Lý Ninh Ngọc nghe Long Xuyên nói ra mục đích chân chính, hơn nữa nói ra mật danh “ Lão Quỷ”, không có quá nhiều biểu tình, ngẫm lại thời điểm này ở kiếp trước, nội tâm chính mình còn có chút hoảng loạn, thật là tạo hóa trêu ngươi. Tuy rằng không ra tay đối phó với Hoàng Tước, nhưng đã hướng “Lão Thương” truyền lại tin tức chính xác. Tổ chức hẳn là sẽ cho người sẽ nhìn chằm chằm hắn, vì Long Xuyên mà bày bố thế cục này, “Lão Miết” hiện tại hẳn là đã bị anh trai ám sát, nghĩ vậy trong mắt Lý Ninh Ngọc thoáng hiện một ít ý cười, Long Xuyên Phì Nguyên nếu biết được việc này sẽ biểu tình như thế nào đây? Thật thú vị.
“Chư vị, hoan nghênh đi vào địa ngục Cầu Trang, bắt quỷ.”
Lời nói Long Xuyên rơi xuống, Kim Sinh Hỏa đón nhận ánh mắt nhìn qua của Long Xuyên, không biểu tình gì gợn sóng. Sau khi Long Xuyên ánh mắt dời đi, đồng tử liền tối sầm lại. Bạch Thiếu Niên nghe được có chút nặng nề, quay đầu lại chớp mắt nhanh chóng thu hồi tầm mắt. Ngô Chí Quốc nhìn Long Xuyên, ánh mắt lộ ra một tia nghiền ngẫm thực mau rũ xuống đôi mắt. Cố Hiểu Mộng biểu tình lại phá lệ nghiêm túc cùng ngưng trọng, không thể chú ý tới việc kiềm chế cảm xúc của chính mình, thoạt nhìn là người mới đến nơi làm việc, trong lòng thầm hoảng hốt khi bí mật bị phơi bày.
Đối với từng người, Long Xuyên có nhận định riêng về thân phận Lão Quỷ của bọn họ. Vừa quan sát thái độ cùng lời nói của bọn họ xem có lỗ hổng gì hay không, đồng thời tìm ra khúc mắc giữa năm người, muốn dần dần làm tan rã liên minh của cả năm. Đi một vòng, Long Xuyên lại ngồi xuống vị trí của mình, “Các vị đều vất vả cả rồi, hơn nửa cũng đã muộn, thẩm vấn trong lúc mệt nhọc, loại kỹ xảo cấp thấp này, kẻ hèn khinh thường sử dụng, Vương trưởng phòng, phòng chuẩn bị tốt chưa?” “A, báo cáo đại tá, phòng đều chuẩn bị tốt, hành lý năm vị cũng đều sắp xếp xong.”……
Lời tác giả : (Tôi tận lực không viết lời thoại với bộ phim gốc).
“Lão Quỷ, đừng tưởng rằng nơi này là thuyền mật mã, là Sở Cơ Yếu chỗ của ngươi, chỉ cần cắn chặt răng, liền có thể hữu kinh vô hiểm. Nhớ kỹ, nơi này là Cầu Trang, là toà án, là ngục giam, nơi hành quyết của ngươi, không cần ôm bất kỳ ảo tưởng gì có thể an toàn rời đi nơi này. Có lẽ, cầu xin được chết sớm hơn là một loại giải thoát. Các vị ngủ ngon, có một giấc mơ đẹp.”
Lý Ninh Ngọc nghe xong, quay người lại lên lầu, đáy lòng lại ẩn chứa một dự cảm xấu. Nàng không thể không thừa nhận, Long Xuyên Phì Nguyên là đối thủ khó giải quyết, dù cho nàng đã làm tốt mọi chuẩn bị, nhưng mặc kệ thế nào, kiếp trước bản thân chính là chết ở Cầu Trang.
Theo Vương Điền Hương nhận phòng. Sau đó, Vương Điền Hương đi theo Cố Hiểu Mộng vào phòng cô. Sau vài câu trao đổi khó chịu, Vương Điền Hương cầm chìa khóa đến gần Cố Hiểu Mộng, “Cố thượng úy, chỉ có duy nhất chiếc chìa khóa này. Hãy bảo quản nó thật tốt”. Nói xong đem chìa khóa đưa tới trước mặt Cố Hiểu Mộng. Cố Hiểu Mộng thái độ thờ ơ, ánh mắt lạnh nhạt. Vương Điền Hương nhịn không khỏi cảm thấy da đầu tê dại một chút, cái loại cảm giác này làm cho hắn hít thở không thông, cảm giác chán nản ngột ngạt ập đến, tránh không được ánh mắt của Cố Hiểu Mộng, Vương Điền Hương khẽ gật gật đầu, Cố Hiểu Mộng mới dời đi tầm mắt. “Đặt nó ở đây, cảm ơn.” Vương Điền Hương thở phào nhẹ nhõm, đem chìa khóa để trên bàn, quay đầu liền rời đi.
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro