Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




  Billkin thư thái dựa vào lưng ghế sô pha , tự nhiên mà khoác tay lên thành ghế . Anh nhắm mắt lại, thưởng thức giai điệu ưu nhã của tiếng đàn dương cầm . Đối với âm thanh lộn xộn từ phía bàn đối diện truyền lại mà làm ra bộ dạng mắt điếc tai ngơ. Phía trên sân khấu tròn giữa trung tâm của nhà hàng, nhạc công đang gõ lên từng phím đàn đen trắng một cách say mê

《Alt We in》, mang đậm phong vị của Vienna.

Phảng phất trong tiếng đàn có thể trông thấy ánh hoàng hôn rực rỡ trên sông Danube  với bầu trời xanh ngắt mây tím phả lên trên đó một chút ánh hồng của ráng chiều. Nó giống như một chiếc cốc được phủ đầy bởi sự lãng mạn và u sầu đến khó tả .Nếu Billkin nhớ không nhầm thì bản nhạc này có tên là  "Whose Yesterdays look backwards with a smile and tears " - "Ngậm lấy hồi ức trong nước mắt và mỉm cười ".

Nghĩ tới đây khoé miệng Billkin nhếch lên nở một nụ cười tự giễu . Đây là lần đầu tiên bản thân anh tới phía nam của thành phố M sau khi vào đại học .Tuy cùng trong một thành phố, nhưng đối với anh mà nói,  dường như có một bức tường thành ngăn cách nam bắc khiến anh cảm tưởng vừa bước chân vào phía nam liền đi vào ranh giới của người nào đó, hoặc là mở ra vài vết sẹo đã đóng vảy từ lâu của bản thân.

Khi nhận được thông báo từ nhà trường, anh đã lưỡng lự không biết có nên đồng ý tham gia cuộc  trao đổi học tập này hay không. Bởi vì lần trao đổi này , nói sao nhỉ, có vẻ hơi nhạy cảm nhưng đó là lựa chọn tình nguyện đầu tiên của anh . "Người kia" vẫn đang ở nơi đó học đại học năm thứ 3 .  Nhưng cũng là anh không thể chịu nổi sự huyên thuyên liên tục của thầy chỉ đạo , chỉ cần bắt được anh thì luôn lải nhải bên tai rằng cái gì mà chỉ cần đi trao đổi một lần thì khi trở về sẽ đủ tư cách vào nhóm nghiên cứu, và anh sẽ sớm được tự mình xuất bản SCI, v.v.

Anh ấy thực sự không quan tâm đến những điều này, thậm chí còn không nghĩ đến việc có nên tiếp tục học lên nghiên cứu sinh hay không, nhưng ...đôi mắt Billkin tối sầm lại ..."Dù sao thì , Đã đến lúc phải tự mình giải thoát cho bản thân, phải không? "

"Để tao nói cho mày biết, hắn đúng là một thằng đần, cả ngày mặt dài thượt như lá pocker , cái gì cũng không nói ra được. Thật vất vả tao đến trường tìm hắn vậy mà hắn lại nói với tao đang trong phòng thí nghiệm méo ra được ??? Tao cùng với Alpha khác tới tìm hắn , hắn ghen cũng chả buồn ghen , có phải đối với tao quá an tâm rồi không ????"

Noah nổi giận đùng đùng , nện cốc nước chanh  xuống mặt bàn làm cho nước bắn tung toé ra cả bàn . Kết quả vừa ngước mắt lên và thấy rằng người bạn Alpha của mình đang nhắm mắt làm ngơ . Mẹ kiếp, Noah càng cảm thấy tức giận hơn phồng mang trợn má và giận dữ nhìn Billkin.

Tuy rằng không muốn thừa nhận, bỏ cái nhìn xấu xa vì làm bạn với Billkin đi mà nói . Nếu trong mắt một Omega bình thường , Billkin có thể được coi là mẫu người lý tưởng, trong đám đó đương nhiên không bao gồm cậu , cậu là đang nói omega một cách chung chung. Noah nhìn Billkin từ đầu đến chân. Nói về khuôn mặt, có thể cho là được hơn chín điểm, nước da lúa mì đầy sức sống, lông mày rậm, mũi cao anh tuấn , đường quai hàm uyển chuyển, môi hơi dày có thể coi như là một nét gợi cảm. Nhìn tổng thể khiến cho người khác  có cảm giác xâm lược một cách vô hình

Nhưng đối lập là một đôi mắt cún long lanh , hai lúm đồng tiền thật sâu khi cười, giúp trung hòa hoàn hảo sự sắc sảo trên gương mặt làm cho gương mặt trở nên thân thiện hơn. Xét về thân hình , Billkin cao hơn 1 mét 8, vai rộng, chân dài, còn cơ bắp thì...Chính cậu cũng chưa được nhìn thấy bao giờ..

Noah liếc mắt nhìn về phía tện alpha lơ đãng không chút phát giác này , ống tay áo đã bị xốc lên. Để lộ các cơ bắp uyển chuyển trên cánh tay, một đôi bàn tay to với các khớp rõ rệt cùng các đường gân chằng chịt nhô cao, từ mu bàn tay dọc theo cổ tay lan ra.Chao ôi, đó thực sự là một alpha hoàn hảo. Chỉ hận không phải mẫu người mà cậu thích , tất cả chỉ là sự tán thưởng cho hắn mà thôi.

Nếu không thì một omega như cậu cũng sẽ không cùng tên Alpha này làm anh em trong hai năm liền . Nhưng tại sao tên điên kia không lo lắng chút nào? Cái đầu đó không biết là đang nghĩ cái quái gì vậy!

"Fuck!" "Có phải có người khác rồi không!"

    Billkin sửng sốt trước tiếng hét của Noah. Anh mở mắt ra và nhìn omega đang tức giận trước mặt. Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì tức giận như con tôm luộc , bạn anh là như  thế này đấy , cứ tức giận là ba giây sau mặt sẽ đỏ phừng phừng , đó là chuyện thường tình rồi.

Bất quá anh vẫn hay cảm thán , cái con người hay chửi thề, thô tục này có thực sự là một omega không vậy ? Ngoại trừ việc cậu trông giống một omega, nhỏ nhắn và xinh xắn, nhưng các khía cạnh khác thực sự không khen nổi ... Có khi là cái máy xét nghiệm của bệnh viện bị hỏng ... Billkin thở dài, rõ ràng là cảm nhận được vô số ánh mắt từ những bàn ăn khác xung quanh đang nhìn bàn mình.

Anh đẩy ly nước chanh trước mặt Noah ra xa một chút, "Mày có thể vui lên tí được không ? Mày biết người yêu mày sắp tốt nghiệp mà . Chắc bận lắm, bình tĩnh đi. " .

Noah nghiến răng nghiến lợi, tức giận như con cá nóc: "Tao cho rằng hắn đang cắm sừng tao !"

Billkin đỡ trán, "Mày là tức đến choáng váng rồi đấy à , bắt đầu nói điên nói khùng?"

  "Ao! Nhìn cái bàn kia kìa!" Namu mắt sáng rực lên đầy vẻ hưng phấn, một tay lắc mạnh Kao ngồi bên cạnh, tay kia chỉ về phía cửa sổ cách đó không xa.

Kao kéo tay cô ra với vẻ chán ghét, "Đừng lắc, đừng lắc nữa , tao đau đầu quá đấy , mày lại có chuyện gì vậy, không phải lại thấy anh chàng đẹp trai nào đấy chứ?

Namu trợn mắt nói: "Lần này là một đại soái ca ! Loại đẳng cấp nhất ấy !" Vừa nói cô vừa đặt tay lên ngực, ôm ngực một cách khoa trương.

"Vừa rồi tao đã nhìn thấy gương mặt chính diện của anh ấy, quá đẹp trai! Tao thề rằng đây là người đàn ông đẹp trai nhất mà tao từng thấy!"

Kao tỏ rõ vẻ khinh thường  " Mày á , lần trước mày cũng nói câu này ! Hơn nữa, PP của chúng ta không đủ đẹp trai à ?"

Namu vội vàng xua tay "Đây là hai kiểu người khác nhau hoàn toàn , hiểu không !! PP của chúng ta là đẹp theo kiểu tinh xảo đẹp đẽ... còn vị kia cả người ngậm tràn hormone nam tính , đẹp trai hoang dã, mày thì biết cái éo gì !"

PP đang ngồi đối diện với hai người quay đầu lại nhìn nơi mà cô đang chỉ, từ góc độ này cậu chỉ có thể nhìn thấy phía sau đầu của người đàn ông kia , nhưng lại có thể thấy được omega ngồi đối diện. Một đôi mắt hạnh to tròn, cả người xem ra trắng nõn và dịu dàng, trên khuôn mặt còn vương vài nét trẻ con, đang đỏ mặt đang khoa tay múa chân .

"Cũng dễ thương đấy." PP quay đầu lại và đưa một miếng thịt bò nhỏ vào miệng trong khi bình luận một cách nhàn nhạt.

"Hả?" Namu mở miệng, rõ ràng là sửng sốt trước sự đánh giá này.

"Ý cậu ấy là Omega ngồi đối diện với anh chàng đẹp trai đó!" Kao búng trán Namu để khiến cô ấy quay lại nhìn. Mặc dù nhìn từ xa không ngửi thấy mùi pheromone nào, nhưng nhìn gương mặt kia chắc hẳn là omega .

"Đau quá!" Namu bĩu môi, "Trong mắt tao chỉ có alpha đẹp trai thôi!"

Cảm nhận được có vài ánh nhìn từ bàn ăn phía trước bên phải, Noah ngừng huyên thuyên và quay lại nhìn.  Billkin cũng quay lại nhìn theo hướng mắt của cậu, "Có chuyện gì vậy?"

Noah thu hồi ánh mắt, "Không sao, tao chỉ cảm thấy có người đang nhìn mình. Còn tưởng là người quen, nhưng hoá ra không phải." Cậu nhún vai, tiếp tục nói

Nhưng chỉ với một cái nhìn thoáng qua, đôi mắt của Billkin không thể rời ra được nữa. Anh có thể cảm thấy tim mình đập ngày càng nhanh, như trống bỏi gõ đinh tai nhức óc . Ngay cả việc thở cũng trở nên khó khăn làm sao , lồng ngực đau đớn và bức bối . Billkin nội tâm tự giễu nở một nụ cười khổ , thật là tuyệt vọng làm sao ,anh tưởng tất cả đã kết thúc, vết thương cũ cũng đã lành.

Nhưng không ngờ gặp lại người đó bản thân lại khẩn trương như vậy, vết sẹo trong lòng lại ẩn ẩn đau . Anh chăm chú nhìn vào cậu con trai ngồi bên phía bên kia , tóc mái xõa trước trán hiền lành ngoan ngoãn, trên sống mũi cao thẳng là chiếc kính gọng vàng, cả người lộ ra vẻ nhu hoà nhưng mang chút xa cách . Đôi mắt hoa đào mang theo ý cười nhàn nhạt, lông mi thật dài và rậm như cánh quạt quét qua quét lại theo chuyển động của chủ nhân. Billkin cảm tưởng như chỉ vài giây nữa thôi hàng lông mi ấy sẽ chạm phải tròng kính mất. Đôi môi hồng nhuận ánh lên tia nước ấy đang nhai nuốt thức ăn....

Cậu ấy dường như đã thay đổi rất nhiều trong ba năm qua

So với trước đây càng thêm xinh đẹp, đẹp đến mức bất cứ ai liếc nhìn đều không thể rời mắt . Nếu như nói trước đây cậu là một nụ hoa chớm nở thì nay những cánh hoa ấy đã bung toả hết cỡ , kiều diễm và ướt át.

Nhưng lại dường như không có gì thay đổi cả.

Vừa thuần tuý lại ngập tràn dục vọng.

Như vừa thân cận lại vừa xa cách.

  "Billkin?"

Billkin định thần lại và quay lại thì thấy biểu cảm khó hiểu của Noah
"Mày không sao chứ?" Noah nhìn anh có chút lo lắng.

Billkin im lặng ba giây, khóe miệng cong cong lộ ra lúm đồng tiền sâu và dài " Tao vừa nhìn thấy một người bạn cấp ba, tao đi chào hỏi một chút."





                                Hết chương 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro